Love, like a mountain-wind upon an oak, falling upon me, shakes me leaf and bough.

Sappho

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.8 - Chương 30: Trạng Thái Du Hồn
ảnh giới của đám người Vô Ngân Độc Long Tiêu Ma Thần tăng lên giống như hỏa tiễn khiến Tiêu Lãng khiếp sợ, cũng làm hắn nghĩ mãi không ra. Một người đột nhiên tỉnh ngộ, thực lực tăng mạnh nói còn nghe được. Nhưng lần này thực lực năm người đều tăng vọt, điều này hết sức kỳ quái.
Giải thích duy nhất chính là bọn họ đã sử dụng thần đan thần dược, còn là loại vô cung trân quý. Còn nguồn gốc của linh đan diệu dược lại càng không khó suy đoán. Lần này, nhân tình Mai phu nhân đưa cho có hơi lớn.
Đào Hoa đoán không sai. Nhân tình như thế Tiêu Lãng không có cách nào từ chối, tận đáy lòng hắn cũng cảm thấy nợ Mai phu nhân quá nhiều. Hắn là người thích mềm không thích cứng, Mai phu nhân lặng lẽ trợ giúp như vậy còn không muốn báo đáp, trái lại khiến Tiêu Lãng phải nhận lấy nhân tình này.
Giờ phút này sợ là chỉ cần Mai phu nhân không đề cập tới chuyện muốn Tiêu Lãng thần phục, những điều kiện còn lại đều dễ nói chuyện.
Hắn ngồi trong chiến xa một lát, thấy mọi người còn đang bế quan, cũng không đánh thức bọn họ. Hắn lặng lẽ trở về, chuẩn bị dung hợp thêm vài loại thần kỹ để báo đáp Mai phu nhân.
Trong khoảng thời gian này, hắn cảm ngộ rất nhiều thần kỹ, trong lòng đại khái đã biết dạng thần kỹ nào có hy vọng dung hợp được. Sau khi trở lại, hắn không tiếp tục đi tìm hiểu mười loại thần kỹ còn lại, chuẩn bị mau chóng dung hợp một loại thần kỹ, hiến cho Mai phu nhân báo đáp ân tình.
Hắn lựa chính là hai loại thần kỹ phòng ngự. Một loại gọi là Kim Cương Giáp. Một loại gọi là Thủy Ba Thuẫn. Kim Cương Giáp là thần kỹ tứ đẳng. Khi tu luyện tới đại thành, có thể biến năng lượng ở bên ngoài thân thể thành chiến giáp kiên cố, chống đỡ công kích của kẻ địch.
Thủy Ba Thuẫn là thần kỹ ngũ đẳng, khiến năng lượng hình thành một sóng nước như nhau tấm chắn, tương tự cũng dùng để chống đỡ công kích.
Theo lý thuyết một thần kỹ phòng ngự là chí cường chí cương, một thần kỹ là lấy nhu thắng cương, căn bản không thể dung hợp. Nhưng Tiêu Lãng lại tìm được điểm giống nhau trong hai loại thần kỹ này.
Đó chính là quỹ tích vận hành năng lượng của hai loại thần kỹ gần giống nhau, có lẽ có khả năng dung hợp.
Tiêu Lãng lập tức để linh hồn xuất khiếu, quan sát hai loại thần kỹ vận chuyển chậm rãi, trong đầu tự nhiên xuất hiện hai quỹ tích vận hành của thần kỹ, giống như xuất hiện hai tuyến đường ở trong đầu.
Tuyến đường trong đầu Tiêu Lãng bắt đầu trùng hợp giao nhau. Quỹ tích vận hành của hai thần kỹ vận chuyển ở trong đầu. Chỉ có điều rất nhanh chúng sẽ trở nên hoàn toàn. Tiêu Lãng cảm giác hoa mắt váng đầu. Sau khi nghỉ ngơi một hồi lâu, hắn mới tiếp tục tìm hiểu.
Trong thời điểm Tiêu Lãng tìm hiểu, hắn lại không biết có một tia thần thức lặng lẽ tiến vào bên trong chiến xa, quan sát tình cảnh hắn tìm hiểu dung hợp. Đạo thần thức này vô cùng cường đại, xuyên thấu cấm chế không hề tạo ra bất kỳ sóng chấn động nào. Linh hồn Tiêu Lãng ở trạng thái xuất khiếu, cũng không hề phát hiện.
Rất nhanh thần thức kia lặng lẽ thu hồi, đi tới bên trong một chiếc chiến xa sang trọng phía xa. Một đôi mắt đẹp mở ra. Trong mắt phát ra hào quang rạng rỡ, sáng như sao. Thị nữ xinh đẹp bên cạnh lập tức hỏi dò:
- Thế nào, có phát hiện gì sao, phu nhân!
Mai phu nhân không mở miệng, nhưng ánh mắt sáng tới mức dọa người. Nàng trầm ngâm rất lâu mới lộ ra vẻ suy tư, lẩm bẩm nói:
- Thì ra là như vậy. Tiểu tử này đúng thật là quái thai, lại có thể đi vào... trạng thái du hồn. Chẳng trách hắn có thể dung hợp thần kỹ dễ dàng như vậy!
Đào Tử càng nghi ngờ hỏi:
- Trạng thái du hồn? Phu nhân, cái gì là hồn du? Điều này có liên quan tới việc hắn có thể dễ dàng dung hợp thần kỹ sao?
Mai phu nhân cảm thán một hồi, lúc này mới giải thích:
- Thiên Tôn Lưu Hỏa ngươi biết chứ?
- Thiên Tôn Lưu Hỏa? Điều này có liên quan gì với Thiên Tôn Lưu Hỏa?
Đào Tử tất nhiên biết Thiên Tôn Lưu Hỏa. Toàn bộ Hủy Diệt Chi Địa người không biết hắn quá ít. Bởi vì Thiên Tôn Lưu Hỏa là thủ hạ của bá chủ Tu La đứng đầu trong các Thần Chí Cao tại Hủy Diệt Chi Địa, quản lý tất cả mọi chuyện tại Hủy Diệt Chi Địa, thực lực tiếp cận với Thần Chí Cao.
Mai phu nhân thâm trầm giải thích:
- Thiên Tôn Lưu Hỏa có một loại trạng thái tu luyện thần kỳ, chính là trạng thái du hồn! Cụ thể loại trạng thái này có chỗ nào thần kỳ, ta cũng không biết. Chỉ có điều phụ thân ta nói... Thiên Tôn Lưu Hỏa cũng bởi vì loại trạng thái tu luyện này, thực lực ép tất cả Thiên Tôn, còn sáng tạo thần kỹ chung cực Lưu Hỏa, được Thần Chí Cao Tu La của Hủy Diệt Chi Địa thu làm Chiến Tướng, thủ hạ đứng đầu...
- A!
Đào Tử che lại miệng, hồi lâu sau mới giật mình kêu lên:
- Không thể nào? Ngài xác định Tiêu Lãng cảm ngộ được loại trạng thái kia đúng là hồn du sao?
Mai phu nhân nghiêm mặt nói:
- Cụ thể thế nào ta cũng không xác định được! Sợ là chỉ có cấp bậc như phụ thân mới có thể xác định được. Nếu như có thể đưa tiểu tử này tới Tuyết Mai Lĩnh mới có thể xác nhận được.
Đào Tử nhìn Mai phu nhân nhíu lông mày, nở nụ cười hì hì, hai tay giúp nàng bóp vai, cười nói:
- Nào, phu nhân! Có một số việc không thể cưỡng cầu được, chúng ta đã kết một phần thiện duyên. Tất cả phải xem ý trời.
Mai phu nhân gật đầu, cười khẽ tự giễu nói:
- Thì đành vậy. Thực lực của tiểu tử này vẫn hơi thấp một chút. Là ta quá khẩn trương. Thôi tất cả tùy duyên đi!
Đội buôn ở trong vùng hoang dã nhanh chóng tiến lên, thỉnh thoảng gặp phải hoang thú tập kích. Hộ vệ của đội buôn đủ cường đại, thật ra chưa từng xuất hiện vấn đề gì lớn. Còn võ giả gặp trên đường đi, tất nhiên không dám trêu chọc vào đôi buôn lớn như vậy. Thật ra bọn họ có thực lực mạo hiểm nuốt đoàn buôn như vậy. Nhưng đối với đội buôn của Mai gia, người bình thường lại không có lá gan này.
Đội buôn đi qua từng thành trì, tốc độ cực kỳ nhanh. Đương nhiên không thể so sánh với sử dụng truyền tống trận. Chỉ có điều sử dụng truyền tống trận cần phải tiêu hao số lượng rất lớn tử thánh thạch. Đối với đội buôn, lợi ích là trên hết, tất nhiên sẽ không cam lòng bỏ ra số lượng tử thánh thạch như vậy.
Tuy rằng di chuyển như vậy trong vùng hoang dã thỉnh thoảng sẽ gặp phải hoang thú, sẽ chết một vài hộ vệ, nhưng Thần Vực không bao giờ thiếu hộ vệ. Chết một đoàn đổi một đoàn là được.
Sau ba tháng, đám người Ma Thanh Thanh trước sau đều xuất quan. Mấy người đều cảm giác tốc độ cảm ngộ thiên đạo chậm lại. Hiển nhiên tinh hoa của hỗn độn thạch đã tiêu hao hết.
Mặc dù như thế, cả đám người đều khiếp sợ. Ban đầu, Ma Thanh Thanh chỉ là Bán Thần cảnh, giờ phút này đã đạt được Đại Thần đỉnh phong. Độc Long, Vô Ngân cũng đạt tới Đại Thần hậu kỳ. Ma Thanh Thanh là thần thể tiên thiên, không cần ngưng tụ thần thể. Độc Long và Vô Ngân đã sớm hấp thu năng lượng trên một vài tử thánh thạch và linh khí hỗn độn, bế quan trong khoảng thời gian này, đã lặng lẽ ngưng tụ thần thể.
Tiêu Ma Thần và Tiểu Đao thì kém hơn một chút. Tiêu Ma Thần đạt được Bán Thần đỉnh phong, chỉ cần ngưng tụ thần thể là được. Chỉ trong thời gian mấy tháng nữa, hắn hấp thu năng lượng tử thánh thạch, sẽ đạt được Đại Thần cảnh.
Trước kia Tiêu Lãng chỉ có tu vi Thiên Đế. Giờ phút này hắn chỉ đạt được Bán Thần cảnh, vẫn không đạt được đỉnh phong.
Cảm thấy lúc giơ tay nhấc chân mang đến lực lượng cường đại, mọi người đều cười sái quai hàm. Ngay cả khuôn mặt Tiêu Ma Thần luôn lạnh như sông băng thỉnh thoảng cũng lộ ra một tia hưng phấn.
Tiểu Đao còn cười ngốc nghếch đến mức không ngậm miệng lại được. Chờ khi đêm xuống đội buôn dừng lại, hắn lập tức đi tìm Tiêu Lãng báo tin vui.
Tiêu Lãng còn đang bế quan, khiến Tiểu Đao có chút thất vọng. Hắn chỉ có thể chạy về tiếp tục tu luyện khiến cảnh giới vững chắc. Mọi người cũng biết cảnh giới vừa đột phá, nhất định phải làm vững chắc một thời gian. Thấy Tiêu Lãng còn đang bế quan, bọn họ liền tu luyện.
Sau năm ngày, Tiêu Lãng xuất quan. Trước tiên hắn qua kiểm tra. Mọi người chỉ tu luyện không bế quan, tất nhiên lập tức tỉnh lại. Nhìn thấy Tiêu Lãng đi vào, tất cả đều nở nụ cười. Tiểu Đao còn vỗ ngực, nhếch miệng cười nói:
- Ca, ta đạt được Bán Thần cảnh, rốt cuộc đã không kéo chân ngươi nữa!
Mấy người Tiêu Ma Thần cũng có chút hưng phấn. Cho tới nay thực lực của Tiêu Lãng đều trên mọi người. Tuy rằng mọi người đều cao hứng vì hắn, không có ý đố kị, nhưng mỗi lần đều dựa vào Tiêu Lãng, trong lòng khó tránh khỏi có chút không cam lòng và buồn bã...
Vô Ngân và Tiêu Lãng giải thích vài câu, hỏi khéo bọn họ nhận hậu lễ của người khác như vậy có khiến Tiêu Lãng khó xử hay không.
Tiêu Lãng cười ha ha, bảo mọi người không cần chú ý. Hắn cũng thật lòng cao hứng vì mọi người. Hắn còn cố ý lấy từ trong nhẫn không gian ra một ít rượu ngon để chúc mừng. Đối với bọn họ mà nói, huynh đệ đột phá cũng cao hứng giống như mình đột phá.
- Ca, ca bế quan lâu như vậy, rốt cuộc là đã làm gì? Có thể đột phá không?
Tiểu Đao không cẩn thận hỏi. Vô Ngân lại trừng mắt với hắn. Tiêu Lãng vẫn chưa thể ngưng tụ thần thể. Hỏi như vậy không phải khiến trong lòng Tiêu Lãng không thoải mái sao?
Nhìn thấy tất cả mọi người đột phá, thực lực của mình lại hoàn toàn không có tiến bộ, cho dù là người rộng rãi hơn nữa cũng sẽ buồn bã chứ?
Tiêu Ma Thần lại nghi hoặc hỏi:
- Tiêu Lãng, bọn họ không đưa hỗn độn thạch cho ngươi sao?
- Ha ha, những cái này các ngươi đừng quan tâm. Cứ cố gắng tu luyện là được!
Tiêu Lãng lắc đầu không giải thích. Hắn không phải một người thích khoe khoang, chứ đừng nói tới khoe mẽ với huynh đệ mình. Đương nhiên hắn muốn để cho các nàng biết, hắn dung hợp hai loại thần kỹ, hiện tại tổng hợp thực lực có thể trực tiếp đối kháng với bất kỳ võ giả Đại Thần đỉnh phong nào, sợ là mọi người cũng sẽ khiếp sợ...
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ