Love is the only satisfactory answer to the problem of human existence.

Erich Fromm

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 56: Giải Trĩ.
rong Hồng Đậu các hậu viện Tinh Thần các, Trà Mộc cầm một quyển sổ báo cáo với Tiêu Lãng:
- Tiêu Lãng, hôn lễ lần này tổng cộng thu tiền biếu, báu vật đại khái là hai ức bốn ngàn vạn huyền thạch.
Tiêu Lãng đang cùng Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Nhã phu nhân Liễu Nhã, Mộc Tiểu Đao dùng trà chiều, vừa nghe Trà Mộc báo cáo thì tập thể giật mình.
Mộc Tiểu Đao kinh ngạc ngẩng đầu lên hỏi:
- Nhiều dữ vậy?
Hơn hai ức huyền thạch!
Một viên huyền thạch thiên phẩm giá trị hai ngàn vạn, một chiếc chiến xa Chí Tôn tối đa có thể bán một, hai ngàn vạn. Cho dù có người bán một thần binh Chí Tôn thì cao nhất là đấu giá một ức đã là đỉnh cao. Bây giờ một lần đại hôn của Tiêu Lãng thu được hơn hai ức? Sao không làm Tiêu Lãng giật mình cho được?
Trà Mộc cười toe toét nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Cái này chỉ là tính nhẩm, con số thực tế chắc thêm mấy ngàn vạn nữa.
Lúc trước Trà Mộc quản lý Thần Hồn phủ, trong núi không có bao nhiêu huyền thạch, rất là eo hẹp. Khi đó thiên đạo vừa mới được tiếp nhận, không dám cướp đoạt mạch khoáng của các đại gia tộc. Mỗi tháng phải phát huyền thạch cho người đến từ Thần Hồn đại lục. Thần Hồn quân trong nhiều thành trì cần được phát tiền lương huyền thạch. Phủ thành chủ chỉ có ra chứ không có vào, dựa vào tài sản riêng của Tiêu Lãng tiếp tế.
Bây giờ Tiêu Lãng trở thành bá chủ tây bộ, sở hữuc hơn mười vạn phủ vực, mỗi tháng dâng lên huyền thạch. Tu La điện càng là tài nguyên cuồn cuộn. Lần này đại hôn của Tiêu Lãng được nhiều tiền biếu như vậy, khiến Trà Mộc tăng tự tin hơn, thẳng lưng hơn.
- A!
Tiêu Lãng không mấy để ý. Bây giờ Tiêu Lãng không cần huyền thạch mà chỉ muốn vật siêu bổ cho linh hồn.
Tiêu Lãng trầm ngâm một lúc, dò hỏi:
- Bây giờ thu phục Tu La điện đến đâu rồi? Nếu không được thì ngươi mang Tinh Thần Điện chủ rời khỏi sau núi, khiến Tinh Thần Điện chủ đi chấn phục mấy tên ngoan cố cứng đầu, còn không được nữa thì giết luôn đi!
Mặt ngoài thì các phân điện Tu La điện đều thần phục, nhưng Tinh gia khống chế Tu La điện nhiều năm, nhiều người thầm làm này làm nọ. Vốn một năm Tu La điện có thể dễ dàng lấy mấy ngàn vạn huyền thạch, giờ phút này thu hoạch giảm bớt nhiều. Có nhiều phân Điện chủ bằng mặt không bằng lòng, tham ô huyền thạch, làm giả sổ sách.
Trà Mộc nghe vậy phấn chấn, vội gật đầu, nói:
- Vậy càng tốt. Có Tinh Thần Điện chủ ra mặt, lại túm mấy tên ngoan cố thì nhiều người sẽ thật lòng thần phục ngay!
Tiêu Lãng dặn dò:
- Ngươi phát nhiệm vụ cao cấp đi, có thuốc bổ nào liên quan đến linh hồn thì thu mua hết. Có tin tức mười thứ siêu bổ cho linh hồn lập tức báo cáo. Gần đây tá muốn tu luyện linh hồn, lát nữa ta tìm Mộc gia gia, Âu Dương đại nhân để hỏi xem có loại công pháp này không.
Trà Mộc ghi nhớ, chợt nghĩ tới một việc, nói:
- Tiêu Lãng, ngươi có rảnh thì khuyên Ma Thần đi. Tiểu tử này cũng lớn tuổi rồi, ngày hôm qua có nhiều tiểu thư, danh viện thế mà không nhìn trúng ai, làm Phù Đồ thúc thúc sốt ruột lên máu. Nhà hắn chỉ có một con trai, Phù Đồ thúc thúc đang chờ ôm tôn tử. Hơn nữa tiểu tử này định ngụ ở hai ngày rồi đi núi lửa trong Hỏa Tinh phủ phương nam để tu luyện...
- Duyên phạn do trời định, mấy thứ này không thể khuyên được.
Tiêu Lãng nhìn Mộc Tiểu Đao, nói đùa:
- Ví dụ như Tiểu Đao, hắn không thích mấy tiểu thư này mà chỉ thích nữ nhân mông to, ngực lớn, thân thể cao to. Ta khuyên rất nhiều lần nhưng hắn không nghe. Vấn đề là... Những tiểu thư xứng đôi với hắn thân hình thon thả, thanh tú, làm gì có tiểu thư danh môn mông bự người to?
Mộc Tiểu Đao nghe Tiêu Lãng nói, xấu hổ quay đầu đi. Ba người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Nhã phu nhân Liễu Nhã ngại ngùng đỏ mặt, cúi đầu. Đông Phương Hồng Đậu lén nhéo Tiêu Lãng, trách hắn nói không giữ mồm giữ miệng.
Trà Mộc cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Cũng đúng, cũng đúng! Tiểu Đao, hôm nào ta xem giúp ngươi, nếu phát hiện người sẽ nói cho ngươi biết ngay!
Trà Mộc rời đi, bây giờ gã không có thời gian uống trà với Tiêu Lãng. Tiêu Lãng mặc kệ tất cả, giao hết mọi chuyện cho Trà Mộc xử lý, làm gã vốn muốn nửa đêm cùng mấy tiểu thư tâm sự nhưng không có thời gian rảnh.
Mộc Tiểu Đao cười khờ đứng dậy nói:
- Ca, ta đi tu luyện, định bế quan một lúc, nếu không thì gia gia lại chửi nữa.
Mấy tháng nay Mộc Tiểu Đao bị Trà Mộc kêu đi lo hôn lễ cho Tiêu Lãng, không có thời gian tu luyện. Hơn nữa thực lực của Tiêu Lãng liên tục tăng cao, Mộc Tiểu Đao là Thần Hồn Chiến Sĩ vạn năm mới cóm ột người, gã có tôn nghiêm của mình. Mộc Tiểu Đao muốn cố gắng tăng thực lực để cách biệt không quá lớn, có thể giúp ích Tiêu Lãng được đôi chút.
Tiêu Lãng đứng dậy nói:
- Vừa lúc, ta đang định tìm gia gia của ngươi. Ngươi bế quan trong Tinh Thần các đi, dù sao ngươi không muốn trở về, hãy ở lại đây tu luyện.
Mộc Tiểu Đao cười hì hì, hai người nhanh chóng đi tới lầu các cho Mộc gia cư ngụ.
Tinh Thần các rất lớn, có vô số lầu các, viện tử. Tiêu Lãng cố ý để viện tử siêu lớn cho Mộc gia, Âu Dương gia. Dù sao Mộc Tiểu Đao, Âu Dương Ấu Trĩ lúc rảnh hay chạy sang bên này. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ mặc kệ bọn họ. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ biết rõ lúc này Tinh Thần các an toàn hơn là nhà của họ. Có thiên mộ của Tà Chủ thì dù có là Chí Tôn Thiên Đế cũng không thể uy hiếp người trong Tinh Thần các được.
Mộc Tiểu Đao hơi sợ Mộc Sơn Quỷ, một mình về phòng tu luyện trước. Tiêu Lãng hỏi Mộc Sơn Quỷ rằng Mộc gia có công pháp tu luyện linh hồn không? Tiêu Lãng nhận được đáp án làm hắn cực kỳ thất vọng.
- Trong tàng thư các của Mộc gia không có công pháp tu luyện linh hồn, dù có thì cũng rất cấp thấp, không nhanh bằng tùy tiện ăn thuốc bổ linh hồn. Không nói tới Mộc gia, nguyên Thiên Châu rất hiếm có loại đó, dù có thì cấp thấp, tà ác, rất dễ nhập ma. Mấy ngàn năm trước từng có một cường giả tu luyện linh hồn, tiếc rằng cuối cùng bị người diệt tộc. Nhưng chắc chắn Thanh Mộc Ngọc có, chỉ sợ ngươi ngại hỏi.
- Thanh Mộc Ngọc?
Tiêu Lãng lắc đầu. Tuy Tiêu Lãng hỏi thì chắc chắn Thanh Mộc Ngọc sẽ cho nhưng làm sao hắn mở miệng được? Hơn nữa Mê Thần cung đã không là bằng hữu trong lòng Tiêu Lãng nên hắn sẽ không hỏi xin.
Tiêu Lãng rối rắm, mấy thứ vật siêu bổ linh hồn vô giá, vừa được phát hiện liền bị các đại gia tộc cướp đoạt, nhiều thứ thậm chí không xuất hiện trong phòng đấu giá đã bị các đại gia tộc cướp.
Chiến kỹ Thiên Ma luyện thể đệ lục trọng, Tiêu Lãng không biết linh hồn mạnh đến mức nào mới tính đại thành đây? Linh hồn không đại thành thì tâm ma sẽ không đến, không đột phá đệ thất trọng thì không thể có thực lực Thiên Đế, không thể đi vào cấm địa cổ thần.
Quân Thần Độc Cô Hành còn ở trong Mê Thần cung, Tiêu Thanh Y dõi mắt mong ngóng. Bất chấp Vân Tử Sam uy hiếp, Tiêu Lãng phải nghĩ hết cách khiến mình biến mạnh lên, đột phá rồi lại đột phá, ít nhất phải giúp Quân Thần Độc Cô Hành sống lại, không để cuộc đời Tiêu Thanh Y đau khổ nữa.
Tiêu Lãng đi tìm Âu Dương Thúy Thúy hỏi chuyện, kết quả như nhau. Công pháp tu luyện linh hồn đa phần là tà môn ma đạo hoặc rất cấp thấp. Tiêu Lãng nhức đầu. Chắc chắn Thiên Ma Đại Đế có công pháp này nhưng tiếc rằng lúc trước Tiêu Lãng hỏi đã bị lờ đi.
Tiêu Lãng bó tay, không nghĩ nhiều nữa, chờ tin tức từ Tu La điện. Lấy năng lực của Tu La điện, nếu Thiên Châu xuất hiện công pháp linh hồn, vật siêu bổ cho linh hồn thì chắc chắn Tu La điện sẽ biết trước tiên.
Sau tân hôn, Tiêu Lãng sống thoải mái, mỗi ngày cùng ba nữ nhân, mỗi đêm luân lưu ôm mỹ nhân vào giấc ngủ, sống thoải mái như tiên.
Ngày thứ mười, Tinh Thần cácrốt cuộc truyền đến tin tức!
Phát hiện một con Giải Trĩ thú ở nam hoang. Lúc này con Giải Trĩ thú đang bạo động, đồ sát một đám nhân loại bình thường. Thần Khải phủ có nhận được tin, lập tức báo lại ngay, hỏi Mộc Sơn Quỷ có nên phái người đi trấn áp không?
Giải Trĩ thú có một sừng, sừng gãy là chết ngay. Trong sừng có tủy giác, vật siêu bổ cho linh hồn. Trong mười vật siêu bổ linh hồn thì Giải Trĩ thú xếp hạng tám.
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ