Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Tác giả: Yêu Dạ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1198 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1082 / 5
Cập nhật: 2017-09-25 00:36:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 72: Quân Thần Độc Cô Hành Triệu Kiến.
rong lịch sử hơn một ngàn năm của Chiến Vương triều giết vô số cường giả Huyết Vương triều, nhiều lần thu săn giết chết rất nhiều hoàng tử, thiên tài tuyệt thế của Huyết tông. Nhưng mà!
Hơn một ngàn năm qua chừng từng bắt sống đại nhân vật của Huyết Vương triều chứ đừng nói là hoàng tử, đây còn là vị hoàng tử rất có khả năng trở thành Huyết đế đời tiếp theo.
Thật ra hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng có thể trở về sớm hơn đại quân một bước, nhưng Mê Huyễn sâm lâm hỗn loạn, khắp nơi là tiếng quân hào, chém giết. Tiêu Lãng bảo thủ quyết định đi dưới lòng đất, khó khăn lắm mới bắt được Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt, nếu bị người cứu đi thì tan hát.
Thế là Tiêu Lãng mang theo Thiên Tầm, Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị hủy gân mạch chui vào lòng đất. Tiêu Lãng không dám đi thẳng hướng quân doanh, quẹo một khúc lớn, lén lút trở ra,đi về quân doanh.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng trở về quân doanh, chiến giáp rách nát, mặt đất bụi đất, xước da chảy máu, cộng với áp giải Huyết Hồng Nguyệt không rõ thân phận. Mới đầu thủ vệ không cho đi, Thiên Tầm tức giận nói ra thân phận của Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt. Quân sĩ thủ vệ sợ ngây ngốc.
Thượng tướng quân Kinh Lệ và các vị tướng quân đang ở trong doanh trướng, hỏi đám người Tả Kiếm chuyện xảy ra trong Mê Huyễn sâm lâm. Nghe tin báo, người Thượng tướng quân Kinh Lệ run lên, dẫn theo mọi người chạy ra ngoài quân doanh.
Dạ Phi nhìn một cái liền nhận ra thân phận của Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt, thì gã từng đại chiến với đại quân Huyết Hồng Nguyệt. Tin tức truyền ra, nháy mắt cả tòa quân doanh sôi trào, tựa như nửa đêm tập doanh.
Thượng tướng quân Kinh Lệ tự mình nghiệm chứng thân phận của Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt, kéo gã tới, ra lệnh một Thống lĩnh trông giữ, sau đó phi ngựa báo tin về Thanh Y thành.
Thanh Y thành sôi trào. Hoàng tử đã chết có lẽ có thể tạo thành chấn động trong phút chốc, nhưng hoàng tử là cực kỳ quyá giá, có thể từ miệng của gã lấy được nhiều tư liệu quý giá, hơn nữa ý nghĩa chính trị hơn xa đại phá quân sự.
Mệnh lệnh của Quân Thần Độc Cô Hành rất nhanh truyền đến, Thượng tướng quân Kinh Lệ dẫn theo đại quân áp giải Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt nhanh chóng chạy về Thanh Y thành.
Tuy chưa có mệnh lệnh gì khen ngợi hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng nhưng các công tử, tiểu thư trong quân doanh đều biết lần này Tiêu Lãng lên hương. Thế là Tiêu Lãng mới quay về doanh trại, còn đang tắm thì trong doanh trại đã ngồi đầy các công tử, tiểu thư.
Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng mới tắm rửa thay đồ xong, đi vào doanh trại thì một bóng hồng chạy nhanh tới kéo tay Tiêu Lãng, vui mừng nói:
- Yêu Tà, ta biết ngay ngươi không chết, không chết được mà, ha ha ha ha ha ha!
Đông Phương Ngạo Nhiên là người thứ hai lên tiếng, chua xót nói:
- Chúc mừng Yêu huynh, bắt sống hoàng tử, lập kỳ công, lần này chắc chắn Phiêu Kỵ tướng quân thuộc về ngươi!
Nghịch Thương thật lòng cảm thán rằng:
- Tuy ta không biết Yêu huynh làm sao làm được nhưng lần này Nghịch Thương thật sự khâm phục.
Đông Phương Mạc Nhiên giơ ngón tay cái lên, hỗ trợ che giấu:
- Vu thuật của Yêu huynh quá thần kỳ, hôm nào phải cho chúng ta xem!
Đôi mắt hoa đào đầy quyến rũ, Nam Cung Ngọc Nhi dụ dỗ Tiêu Lãng ngay trước mặt mọi người.
- Yêu Tà công tử nô gia rất tò mò vu thuật thần kỳ của công tử. Không biết tối nay công tử có thời gian cho Ngọc nhi một mình xem không?
Tiêu Lãng sớm nghe nói Nam Cung Ngọc Nhi, Đông Phương Ngạo Nhiên có chút mập mờ, thậm chí Thống lĩnh hàn mô nDạ Phi từng qua một đêm với nàng. Tiêu Lãng không có hứng thú với nữ nhân ngủ lang dâm đãng này.
Tiêu Lãng mỉm cười đáp lại mọi người, về vu thuật thì giữ kín như bưng, họ muốn úy đoán thế nào thì tùy.
Tuy mọi người rất thắc mắc Tiêu Lãng làm sao làm được, nhiều người đặt bẫy lời nói, tò mò hỏi sao hắn có thể bắt sống đầu sỏ bên địch trong thiên quân vạn mã. Nhưng Tiêu Lãng không nói, bọn họ hết cách. Lúc này Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt bị áp đi Thanh Y thành, sự thật thắng tất cả.
Làm Tiêu Lãng rất nghi hoặc là Vân Tử Sam, Tả Kiếm, Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi không xuất hiện trong doanh trướng của hắn. Tả Kiếm không đến là rất bình thường, không thấy mặt Vân Tử Sam mới là kỳ.
Tiêu Lãng nói mé hỏi Trà Mộc.
Trà Mộc cười to bảo:
- Điện hạ đi Thanh Y thành thảo luận kế sách trị quốc của ngươi với mấy vị quốc sư. Như thế nào? Yêu huynh sốt ruột muốn điện hạ ban nụ hôn và hẹn hò sao?
Mọi người cười to, Nam Cung Ngọc Nhi ai oán liếc Tiêu Lãng. Long Nha Phỉ Nhi hơi ghen, chu môi.
Long Nha Phỉ Nhi nhìn Tiêu Lãng trò chuyện vui vẻ trong đám người, nàng co cảm giác không may, xem tình hình thì phó Thống lĩnh này sắp rời khỏi nàng.
Long Nha Phỉ Nhi mang đến rượu ngon đều hết sạch, mọi người trò chuyện nửa canh giờ mới mới tan tiệc.
Lúc gần đi Trà Mộc nói nhỏ bên tai Tiêu Lãng:
- Dạ Phi là người của Tả Kiếm, Yêu Tà huynh, có rảnh tới chỗ ta nói chuyện một lúc?
Tiêu Lãng nhẹ gật đầu. Nam Cung Ngọc Nhi đứng lên, lúc đi tới cửa ngoái đầu lại cười.
- Yêu Tà, thiếu tộc trưởng, nếu có thời gian nhất định phải ghé chỗ Ngọc nhi ngồi chơi, Ngọc nhi sẽ quét dọn giường chiếu nghênh đón!
Câu này đã rất lộ liễu nhưng Tiêu Lãng chỉ lạnh nhạt ậm ừ. Long Nha Phỉ Nhi ngồi bên cạnh Tiêu Lãng tức giận.
Long Nha Phỉ Nhi nhỏ giọng mắng:
- Hồ ly dâm đãng không mặt mũi!
Tiêu Lãng buồn cười.
Long Nha Phỉ Nhi quay đầu lại, đôi mắt trông mong nhìn Tiêu Lãng, hỏi:
- Yêu Tà, ngươi ẽ rời khỏi ta sao? Ưm, ý ta nói sẽ rời khỏi Hồng Y Vệ sao?
Tiêu Lãng chưa lên tiếng Thiên Tầm đã rất hiểu chuyện đi ra ngoài, để lại doanh trại cho hai người. Chủ tử làm việc, người hầu không nên xen vào, Thiên Tầm hiểu rõ quy tắc.
Tiêu Lãng cười nói:
- Sao có thể? Đương nhiên ta sẽ không rời khỏi Hồng Y Vệ.
Long Nha Phỉ Nhi cười tươi như hoa, sau đó chợt nhớ ra điều này, lại nhíu mày nói:
- Lần này ngươi lập công lao quá lớn, không chừng Quân Thần trực tiếp ra lệnh cho ngươi làm tướng quân, vậy chẳng phải là ngươi sẽ đi sao? Ngươi đi rồi thì Hồng Y Vệ làm sao? Ài, ta giải tán Hồng Y Vệ cho rồi, ta không thích hợp làm nữ tướng quân.
Tiến vào Mê Huyễn sâm lâm mấy ngày nay kích thích Long Nha Phỉ Nhi rất lớn, nàng phát hiện mình không có tài làm Thống lĩnh. Không chịu khổ được, bản thân có thực lực không cao, lại không biết điều binh khiển tướng. Nếu không có Tiêu Lãng thì Long Nha Phỉ Nhi không biết gì cả, hơn nữa nàng gặp nguy hiểm sẽ được Ma Giáp, Ma Thằng Chiến Vương cảnh mang theo chạy trốn, điều này làm nàng thiếu hứng thú.
Cảm giác Long Nha Phỉ Nhi buồn bã, Tiêu Lãng an ủi:
- Yên tâm, dù ta làm tướngquân, chỉ cần tiểu thư muốn vào trong quân thì ta sẽ cho tiểu thư làm chức Thiên tướng quân.
Long Nha Phỉ Nhi nghe vậy tâm tình tốt lên:
- Thật sao? Ta biết ngay Yêu Tà tốt nhất!
Câu nói thốt ra làm Long Nha Phỉ Nhi lúng túng, nhớ đến trong Mê Huyễn sâm lâm bị Tiêu Lãng bắt gặp cảnh mình tắm, mặt nàng đỏ như máu, gục đầu xuống vò góc áo, bộ dạng rất đáng yêu.
Tiêu Lãng lúng túng không biết nên trả lời như thế nào thì bên ngoài một tên lính đột nhiên đi đến, truyền quân lệnh.
- Nguyên soái có lệnh, tạm dừng thu săn. Truyền Yêu Tà phó Thống lĩnh, Long Nha Thống lĩnh lập tức đi Thanh Y thành gặp mặt!
Lúc này đã là buổi trưa, mặt trời chói chang. Tiêu Lãng, Long Nha Phỉ Nhi không dám kháng mệnh, mang theo Hồng Y Vệ, có mấy ngàn đại quân hộ vệ đi hướng Thanh Y thành.
Vừa ra Long Nha Phỉ Nhi, Tiêu Lãng, Hồng Y Vệ đại doanh thì sau lưng có mấy con ngựa đi theo, tất cả các công tử, tiểu thư trong quân doanh đều đi ra. Quân Thần Độc Cô Hành ra lệnh tạm dừng thu săn, mọi người rảnh rỗi sinh nông nỗi, quyết định tập thể trở về Thanh Y thành xem kịch vui.
Yêu Giả Vi Vương Yêu Giả Vi Vương - Yêu Dạ