I divide all readers into two classes; those who read to remember and those who read to forget.

William Lyon Phelps

 
 
 
 
 
Tác giả: muathubuon
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 39
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 502 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 22:36:58 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 29: Ở Công Ty
ại có từ hôm anh quyết thể hiện anh quan tâm cô, anh luôn căn giờ đứng thang máy đợi để đi cùng thang máy lên với cô như công bố tôi đang bên cạnh cô gái này. thật ra anh biết tính cô không muốn mình được đặc cách đi thang chuyên biệt mà lại không muốn công khai quan hệ của cô và anh nên anh phải kì công sai người rình mò nên mới tạo được những cơ hội vô tình đi thang cùng cô. Mà vừa lúc đó là giờ mọi người đi ăn xong nên khá đông, anh luôn chờ cô bước vào rồi mới bước vào cùng. Cả đám thấy tổng giám đốc đi cùng thì chỉ khẩn cầu mau tới cái tầng của mình đi, ở trong đây có khi chết vì ánh mắt sắc bén của tổng giám đốc mất.
Cô có bảo anh không nên làm vậy nhưng tính bảo anh muốn cũng mọi người trong công ty tiếp xúc nhiều hơn nên mới đi thang thường chẳng lẽ cô ghen, anh nói thế thì cô làm sao mà nói lại nhưng chỉ có cô mới ngốc nghếch mà tin anh thôi chứ anh đi thang thường toàn liếc mới lườm nhân viên, không khí căng thẳng hơn cả khi làm việc thì nói gì.
Lại nói, anh nói muốn mỗi ngày đều thấy cô ăn uống đúng bữa trưa, bố mẹ cô đã phàn nàn con gái họ dạo này quá gầy rồi thế nên trưa nào cô cũng phải lên phòng tổng giám đốc ăn trưa cùng anh đi. Cô lại ngốc tin anh, anh thì cứ cười cho sự ngốc nghếch của cô không thôi.
Lại có hôm anh cố tình để một số cuốn sách lịch sử cực hiếm trên giá sách trong phòng làm việc khiến cônhìn thấy như bắt được vàng,quên mất cả mình đang ở công ty, chuẩn bị làm việc, quay sang ôm ôm nịnh nọt anh cho mình mượn sách, anh nói sách ở đây không thể mang ra ngoài vì có mã, chỉ cần ra đến cổng công ty sẽ có máy quét chống trộm sẽ kêu ngay lúc ấy ai cũng sẽ để ý thế là cô lại tin. Anh cười cười bảo cô có thể ở phòng anh đọc thế là cô quên cả phải làm việc hôn anh một cái rồi cắm cúi dọc sách. Anh nhận ra trêu vợ anh cũng là một thú vui đi.
Lại có từ ngày cô đi làm lại, anh nói không muốn có lần tiếp theo cô bị thương nên hoặc cô công khai mang thêm vệ sĩ hoặc phải hàng ngày đợi anh cũng về. cô nghĩ mãi vẫn chọn là về cùng anh đi, thế là hôm nào mọi người cũng thấy cô xuống hầm xe, thật muốn nghĩ cô đã là bồ của anh
Lại có những hôm anh cố tình cho người vào lấy văn kiện khi cô đang đọc sách để người đó nhìn thấy.
Mọi khi anh chẳng bao giờ ló mặt ra khỏi tầng 36 của mình hoặc có chăng chỉ khi nào di chuyển xuống phòng họp thôi thế mà giờ thường xuyên thấy anh ở khu vực tầng trệt mà khi có mặt anh chắc chắn có mặt cô nên khiến tin đồn cô thực tập viên mới là tình nhân bí mật của tổng giám đốc càng ngày càng nhiều. Cô chỉ nghe được loáng thoáng anh có tình nhân thì cũng chẳng tin đi, ngày nào anh trừ giờ làm việc thì ở bên mình thì lấy đâu ra tình nhân, cô quả thực không bao giờ nghĩ tới người gọi là tình nhân bí mật ý lại là mình.
Có tối nằm trong lòng anh cô nói
-Anh, mọi người ở công ty nói anh có tình nhân- cô thủ thỉ, cô không thích mọi người nói xấu anh
-Em ghen à? Anh vuốt ve tóc cô hỏi. anh phải than trời sao cô không biết người họ nói là cô cơ chứ
-Không có, nhưng là không muốn mọi người nói xấu anh- cô phụng phịu
-Vậy em phải công khai thôi- anh cười cười
-ừm…- cô suy nghĩ chút. Hay anh cứ chịu khó vài hôm nữa, em sắp kết thúc thự c tập rồi nếu để mọi người biết em là vợ anh lại không phục – cô quyết định
-được, chiều ý em- anh sủng nịnh nhưng lòng thầm nghĩ họ chắc chắn sẽ biết em là vợ anh thôi.
Kể cũng hay, từ hôm đó mọi người chẳng ai dám sai cô là mấy việc lặt vặt nhưng lại vô cùng kiêng dè cô, thỉnh thoảng liếc nhìn cô kinh ngạc và khinh bỉ. cô lại quá không để ý họ đi. Những người trong phòng quyết phải khiến cô bị tổng giám đốc ruồng bỏ thế là họ bàn bạc một kế hoạch
-hôm nay sinh nhật trưởng phòng, chúng ta cũng đi mừng chị ấy thôi- một nữ nhân viên hô hào sau đó nhìn tất cả mọi người trong phòng ra hiệu.
-được, đã là trưởng phòng nhất định phải đi chứ- một người hưởng ứng
-vậy tối nay tôi mời hay mọi người- trưởng phòng đã đòng ý
-tất nhiên là bọn em- đám nhân viên hô lên
-vậy thực tập sinh cũng nhất định phải đi, dù gì chúng ta cũng cùng phòng- trưởng phòng hướng bên cô nói
-để em nói với người nhà xem đã- cô khó xử vì cô thực không muốn đi những chỗ như vậy
-vậy cô không coi chúng tôi là đòng nghiệp rồi- một người vờ oán trách
-a, không phải- cô áy náy vì mọi người có lòng tốt mời cô mà
-vậy tối nay cô phải đi cùng- một số người lôi kéo
-vậy được- cô lại mềm lòng.
Thế là cô gọi điện về nhà, nhắn tin cho anh tối nay sẽ đi cùng đòng nghiệp. anh nhận được tin nhắn thì thâm trầm một chút. Rồi gọi điện cho ai đó.
Bữa tiệc được tổ chức tại một khách sạn khá sang trọng. mọi người đều vui vẻ chúc mừng, bia rượu liên tục. Cô đã 1 lần lĩnh qua nên không dám uống, chỉ dám uống chút nước hoa quả thay rượu chúc mừng sinh nhật trưởng phòng. Kì quái ở chỗ nước hoa quả làm sao mà lại khiến cô khó chịu thế không biết, cả người cô nóng ran lên, càng ngày càng nóng, cô sắp không chịu được mất. thấy cô như vậy, mọi người trong phòng quay sang phía cô
-để xem tổng giám đốc lần này chán ghét cô thế nào, hồ ly tinh- một người nói
-cho chết cái loại hồ ly dám quyến rũ tổng giám đốc- một người nữa
-người như cô sao có thể để tổng giám đốc để ý chứ
-hay để tôi làm em đỡ khó chịu nhé- một tên dám động vào mặt cô
-các người đã cho tôi uống gì?- cô chỉ còn có thể hỏi được câu này thôi
-thuốc gì mà gọi là xuân dược a- tiếng trưởng phòng lạnh lẽo nói
-sao các người làm vậy- cô sắp không thể khống chế được nữa rồi nhưng vẫn muốn biết lý do
-để tổng giám đốc chán ghét cô, để anh ấy biết cô bẩn thỉu đến thế nào- cô ta nói
-ra là vậy- cô cười khổ. Thì ra cô là cái gai trong mắt mọi người ở đây.
-tôi sẽ không cho các người toại nguyện- cô cười rồi chạy ra bàn hoa quả lấy một con dao đưa lên cổ tay định cắt, cô dù có chết cũng không để mình ô uế, không để nhà anh mất mặt. mọi người ở đó không nghĩ cô có thể đi đến bước này hơi ngơ ra
cô nhắm mắt chuẩn bị đau đớn thì tay bị giữ lại. Mọi người ở đó như đóng băng. Anh xuất hiện cùng với một đám đông vệ sĩ nữa. nhìn thấy anh bước vào mọi người đóng băng, anh thấy cô chuẩn bị cắt cổ tay vội vàng đến giữ tay cô lại, vốn dĩ định từ từ giải quyết không ngờ cô lại kiên quyết đến vậy, anh không khỏi trách mình đi.
-Anh – cô mở mắt nhìn anh khóc. – em khó chịu- cô ôm lấy anh nũng. Không biết tác dụng của thuốc hay gì mà cô lại cả gan đến thế
-Anh biết hết rồi, có anh đây- anh ôn nhu bế cô hướng lên phòng phía trên. Cả đám người ừ nãy đến giờ vẫn không biết chuyện gì đang diễn ra
-Ngày mai tôi không muốn nhìn thấy ai trong số họ trong thành phố này nữa-anh lạnh lùng hạ lệnh. Đám vệ sĩ dạ một câu rồi bắt họ như thể tội phạm khiến họ không thể phản ứng. chỉ biết trước khi bị tống lên máy bay thả đi vài nơi khác nhau cùng gia đình họ được thứ kí kim nói một câu: “ các người chọc ai không chọc lại hết lần này chọc vào vợ yêu của tổng giám đốc, lần này không chết cũng phải cảm ơn phu nhân rồi” khiến bọn họ quả không thể sợ hơn
Chỉ biết hôm đó, sau khi về phòng khách sạn cô và anh trải qua một đêm nóng bỏng đi. Anh tự nhiên lưu manh nghĩ có cần thường xuyên hạ thuốc cho cô không. Cũng chỉ biết từ hôm đó phòng kế hoạch đầu tư không hiểu sao được điều toàn bộ thành viên mới từ các chi nhánh về. cũng biết từ hôm đó, không còn ai dám nói gì về cô thực tập sinh là cô nữa.
Quả thực là, câu chuyện phòng đầu tư kế hoạch định diệt hồ ly tinh được các trưởng phòng khác cũng biết sơ sơ đi nhưng kết quả diệt hồ ly tinh không chết mà đám người và người nhà của phòng đầu tư kế hoạch đột nhiên mất tích khiến họ biết điều gì sẽ xảy ra nếu họ còn làm liều. anh cũng biết điều này nhưng họ không tham gia nên không có truy cứu cũng là để họ biết mà tuyên truyền cho nhân viên đừng bao giờ đụng vào cô nữa.cô đi làm thấy phòng mình toàn người mới cũng không lạ vì anh có nói họ hại cô nên đuổi việc họ rồi nhưng cô vạn lần không ngờ cả người nhà của những người này cũng đi đến tận nơi rừng rú nào rồi không biết.
Cũng là từ hôm ấy anh càng yêu chiều cô hơn đi. Anh biết trên thế giới sẽ chẳng có cô ngốc nào yêu anh đến mức thà chết còn hơn như cô đâu. Từ giờ anh sẽ tuyệt đốibảo hộ cô đi
Những người mới trong phòng trước kia đều là trưởng phòng của các chi nhánh, khi đến đây tiếp nhận cũng biết ít nhiều lời đồn về việc những người kia bị đuổi lại thấy chỉ mình cô thực tập sinh đặc cách được giữ lại nên vô cùng biết điều không làm khó cô nữa.
Cô cũng chẳng để ý nhiều lại cứ an an ổn ổn mà sống.
Yêu Em Mất Rồi Yêu Em Mất Rồi - muathubuon