We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1147 + 1148: Tự Sát
ất lâu trước đây, Âu Dương luôn dựa vào linh hồn hỏa diễm, hắn hầu như đã quên mình đã từng có thời gian không có linh hồn hỏa diễm, dựa vào cung tiễn trong tay vẫn có thể chiến thắng địch nhân!
- Ha ha ha ha! Là ta sai rồi! Mất đi linh hồn hỏa diễm ta mới chính là ta!
Âu Dương ngửa mặt lên trời huýt sáo dài. Khi vạn kiêu tề phi hiện ra, Âu Dương phảng phất như nhớ lại mộng tưởng trước kia. Lúc đó trong Đại Vận đô thành, song kiêu tề phi của mình tựa hồ có thể giết chết Lục Tiên có tu vi cao hơn mình, lúc đó Âu Dương có một mộng tưởng, một ngày kia mình có thể một lần khai cung, trên vạn con huyết sắc kiêu bay ra nhuộm huyết sắc cả bầu trời?
Nhưng sau khi có được Thứ Kiêu Cung mình lại quên mất điều này, hiện tại mất đi linh hồn hỏa diễm, mặc dù nhìn qua mình có yếu hơn một chút, nhưng lại hoàn thành được mộng tưởng trước kia, đồng thời cũng khiến mình lần đầu tiên chân chính mở ra cảm giác vạn kiêu tề phi!
Vạn kiêu tề phi, chữ "vạn" này không phải nói chỉ có một vạn con huyết sắc kiêu. Ý tứ của "vạn" là nói rất nhiều! Âu Dương nhìn ra, số lượng huyết sắc kiêu bay ra sợ rằng hơn trăm vạn con.
Mỗi một con huyết sắc kiêu đều mang lực lượng linh hồn đủ để một chiêu giết chết một Tiên Tôn!
Huyết sắc kiêu vô tận hợp thành một bức tường huyết sắc kiêu khổng lồ đánh lên người Khâu Vân Bình đang cuồng tiếu. Tinh vân của Khâu Vân Bình thậm chí không thể ngăn cản một con huyết sắc kiêu.
- Cô!
Huyết sắc kiêu vô tận trực tiếp đánh lên người Khâu Vân Bình, thân thể Khâu Vân Bình vẫn không chịu bất cứ tổn thương nào, nhưng linh hồn của hắn lại trực tiếp bị huyết sắc kiêu của Âu Dương lôi ra khỏi thân thể! Khi linh hồn của Khâu Vân Bình bay ra, tất cả cũng đã định trước. Trước mặt mũi tên linh hồn mà Thứ Kiêu Cung bắn ra, cho dù Thiên Vương sống lại, dưới tình huống chỉ còn lại linh hồn sợ rằng tuyệt đối cũng chỉ có đường chết, bởi vì đây là khắc chế tuyệt đối.
Huyết quang vô tận triệt để bao phủ linh hồn Khâu Vân Bình, Âu Dương thậm chí không thèm liếc mắt nhìn Khâu Vân Bình, bởi vì hắn biết tuyệt đối không có linh hồn nào có thể còn sống dưới mũi tên linh hồn của hắn.
Mũi tên linh hồn chính là chiêu thức mạnh nhất, chiến đấu vượt giai của Âu Dương trước kia, bản thân Khâu Vân Bình lại yếu hơn Âu Dương một chút, lúc này khi linh hồn bị xé rách, con đường duy nhất chính là đường chết.
Âu Dương xoay người nhìn về phía Ngụy Bỉnh Dập chỉ còn lại bốn phân thân, hắn biết, trận chiến này đã thắng. Âu Dương hét lớn một tiếng, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, chợt lóe đã đi tới trước mặt Phiến công tử, Thứ Kiêu Cung chuyển động trực tiếp đẩy ra hai đạo phân thân của Ngụy Bỉnh Dập, tiếp đón Phiến công tử!
- Mỗi người một người, xem ai nhanh hơn!
Ngụy Bỉnh Dập thấy Âu Dương xông đến, hắn cười ha ha, bốn cái bóng bỗng nhiên xác nhập thành một, sau đó Ngụy Bỉnh Dập cầm Ma Vương chiến nhận trong tay, giống như một pho tượng sát thần, mang theo khí thế hung ác vô tận sát về phía Lý Thu Linh.
Phiến công tử luống cuống, Lý Thu Linh cũng luống cuống. Lúc này bất luận là ai đối mặt với hai Sát Thần này khẳng định đều luống cuống. Hai mũi tên giết chết Kim Chung Đồng Tử, vạn kiêu tề phi giết chết Khâu Vân Bình. Chuyện này trong mắt Lý Thu Linh và Phiến công tử hầu như không thể tưởng tượng.
Hai người bọn họ thậm chí còn chưa thấy rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Khâu Vân Bình đã bỏ mạng!
- Trốn!
Nhất thời trong lòng hai người đều xuất hiện suy nghĩ này, nhưng càng có suy nghĩ này sẽ chết càng nhanh. Lý Thu Linh trực tiếp vạch tìm cửa vào của thế giới, thân thể vù một tiếng, tiến nhập vào cửa vào thế giới biến mất.
Phiến công tử cũng theo sát phía sau, tiến nhập vào trong, nhưng Phiến công tử còn thông minh hơn Lý Thu Linh. Trong nháy mắt hắn tiến vào thế giới này, trực tiếp giấu thân thể vào chiếc quát, mà còn chiếc quạt trực tiếp hóa thành một hạt bụi rơi xuống trên đất bồi.
- Diệt thế!
Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập theo sát sau đó, khi xông vào thế giới này, Ngụy Bỉnh Dập hét lớn một tiếng, ma khí bay lượn phá hủy thế giới trung tầng gần với tiên giới!
Lúc này, trong thế giới này đang diễn ra một trận đại chiến cường giả. Nơi này có đủ loại chém giết của cường giả cấp ý chí. Khi bọn họ đang chém giết nhìn thấy bầu trời bỗng nhiên bị xé rách, đầu tiên là một nữ nhân chạy trốn tiến vào, sau đó biến mất không thấy, tiếp theo là hai nam nhân, trong đó một nam nhân hét lớn một tiếng diệt thế!
Lời nói này theo những cường giả cấp ý chí này thấy tựa hồ là biểu hiện của kẻ ngốc. Hai nam nhân này là kẻ ngu si sao? Diệt thế? Lúc này ở đây chí ít có trên trăm gã cường giả ý chí, chỉ cần tùy tiện một người nhảy ra cũng đủ giết chết hai người này!
- Lăn ra đây!
Nhưng Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn không quan tâm những người này nghĩ như thế nào. Khi bọn họ tiến vào thế giới này cũng đã đã định trước bi kịch của thế giới này. Trừ phi lúc này có người lập tức mọc cánh phi tiên, mở ra cánh cửa thông đến tiên giới, giống như chó điên lủi vào bên trong, bằng không, cho dù bọn họ có cường đại hơn nữa, khi thế giới này tan vỡ bọn họ cũng chỉ có thể chết đi.
Âu Dương rống to một tiếng, trực tiếp làm vỡ nát thời không vô tận. Không gian giống như một mặt gương bị tiếng hô của Âu Dương chấn động vỡ tan. Phía sau thời không vỡ vụn, song quyền của Lý Thu Linh mang theo lực chồng lên vạn tầng oanh kích về phía Âu Dương, lực lượng vạn tầng ba động giống như đại sát khí có thể hủy diệt tất cả, trực tiếp hủy diệt phiến đất bồi này.
Lúc này tất cả cường giả ý chí đều như phát mộng, bọn họ mắt mở trừng trừng nhìn chỗ đất bồi bị mấy người này đánh thành mảnh nhỏ, thân thể bọn họ lắc lư bất định trong hư không. Nhưng bọn hắn đều minh bạch một việc, đó chính là hai người vừa xông vào đây tuyệt đối là siêu cấp cường giả, siêu cấp cường giả cường đại đến mức khiến bọn họ kinh hãi.
Vô số cường giả bị ném vào trong hư không, bọn họ còn chưa chết, vì vậy thế giới này còn chưa hoàn toàn tan vỡ, nhưng bọn họ tuyệt đối cũng không sống được, nhìn tình huống hiện tại, mấy người này căn bản không có dự định rời khỏi, hơn nữa bọn hắn cũng không có bất cứ cố kỵ gì, tới nơi nào phá hủy nơi đó!
- Tiểu nương tử, ngươi trốn đi đâu!
Ngụy Bỉnh Dập mở miệng đùa giỡn, sau đó, Ma Vương chiến nhận của hắn bôt tới quyền kình vạn tầng của Lý Thu Linh, quyền kình chấn vỡ thời không trước mặt Ma Vương chiến nhận cũng không chống đỡ được lâu, trực tiếp bị một kiếm của Ngụy Bỉnh Dập chém thành mảnh nhỏ. Sau đó kiếm khí do chiến nhận cấu thành hoàn toàn không dừng lại, mà mang theo một luồng kình khí đinh ốc vù một tiếng đi tới trước mặt Lý Thu Linh, trực tiếp đánh lên người Lý Thu Linh.
Cùng lúc đó, thời không nghiền nát, một góc của thế giới này bị mở ra, Lý Thu Linh lại một lần nữa đánh ra ngoại vực, nhưng lần này lại đồng dạng mang theo một bộ phận cường giả cấp ý chí. Những cường giả này nhìn màn tựa hồ không thể tưởng tượng, tất cả bọn họ đều sửng sốt, còn không chờ bọn hắn minh bạch chuyện gì xảy ra, bọn họ đã bị ném ra ngoài ngoại vực.
Ở ngoại vực, trừ phi là trên Tiên Đế, bằng không không thể tồn tại. Những cường giả ý chí vừa đến nơi này đã cảm giác được áp bách cực lớn, hầu như muốn hoàn toàn đập vụn bọn họ. Tất cả bọn họ đều minh bạch, bọn họ lập tức sẽ chết. Nhưng trước khi chết bọn họ vẫn thấy được tràng cảnh không thể tưởng tượng.
Từ xa trên hằng tinh tản phát ra liệt diễm, vô số cường giả đứng ở đó quan khán trận chiến đấu này, bất cứ người nào trong số những người kia đều có thể giết chết tất cả bọn họ trong nháy mắt.
Chỗ hằng tinh mà những cường giả này đứng, chỉ bị kình khí của nam nhân và nữ nhân vừa rồi sát qua một bên đã trực tiếp vỡ vụn. Những cường giả đứng quanh hằng tinh giống như bù nhìn, toàn bộ thân thể vỡ thành mảnh nhỏ.
Thật là đáng sợ! Thật là đáng sợ! Đây là suy nghĩ cuối cùng của bọn họ trước khi chết đi. Nhưng cái này cũng coi như đáng giá, để cho bọn họ trước khi chết có thể nhìn thấy đối kháng đỉnh phong nhất, xem như cũng không uổng phí cuộc đời này của bọn họ.
Trong thế giới trước đó, đất bồi đã hoàn toàn nghiền nát. Âu Dương đứng trong hư không, mũi tên của hắn từ từ kéo căng, chỉ về phía xa, một mũi tên vù một tiếng bay ra. Nơi nào mũi tên bay qua, thời không trực tiếp như bị cái gì đánh nát, lúc này mũi tên giống như cái kéo cực lớn, trực tiếp bổ vào thế giới này, chém thành hai nửa!
Một hạt bụi ở điểm cuối cùng của thế giới này chính là mục tiêu của Âu Dương, mũi tên đánh lên hạt bụi, toàn bộ thế giới đều theo đó tan vỡ thành hư vô. Lúc này bất luận là cường giả hay một người bình dân cũng khó chạy trốn, toàn bộ đều chết trong tay sát thần Âu Dương.
Đồng thời với thế giới bị hủy diệt, hạt bụi kia cũng trực tiếp tan vỡ, một bóng người toàn thân tuyết trắng từ đó chạy trốn ra, sắc mặt đầy sợ hãi muốn đào tẩu. Nhưng quá muộn, đồng thời vận khí của hắn cũng không tốt! Khi hắn lần thứ hai xuất hiện ở ngoại vực, vừa vặn đụng phải một quyền Lý Thu Linh đánh ra. Vị trí của Phiến công tử phảng phất như được xếp đặt từ trước, một quyền của Lý Thu Linh trực tiếp đánh lên thân thể của Phiến công tử.
Phiến công tử mở to hai mắt nhìn màn không thể tưởng tượng này. Nhưng khi hắn còn chưa kịp phản ứng, một thanh chiến nhận trực tiếp xuyên thấu trái tim hắn, chiến nhận này chính là Ma Vương chiến nhận của Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Bỉnh Dập đứng phía sau Phiến công tử, nhìn linh hồn và thân thể Phiến công tử từng chút nghiền nát, hắn biết, người kia chết chắc rồi. Không ai còn có thể bảo trì linh hồn hoặc thân thể bất diệt dưới Ma Vương chiến nhận, cái chết của Nghi Quân chính là chứng minh rõ nhất.
- Ngươi...
Phiến công tử có lẽ là người chết không nhắm mắt nhất, nếu như không phải trúng một quyền của Lý Thu Linh, cho dù Ngụy Bỉnh Dập muốn giết hắn tuyệt đối cũng phải tiêu hao một phen, nhưng một quyền kia đã triệt để lấy mạng của hắn!
- Cắn nát linh hồn hắn, ta muốn chiếm thân thể của hắn!
Bạch Tinh bỗng nhiên từ trong thân thể Âu Dương chạy ra, hắn bay lượn bên người Âu Dương, nhìn Phiến công tử bị xuyên thấu trái tim từ xa.
Phiến công tử chắc chắn sẽ chết, mà dựa theo cách làm của Ngụy Bỉnh Dập, thông thường hắn đều trực tiếp phá hủy cả thân thể và linh hồn của người khác. Nhưng lúc này Bạch Tinh đã không còn thân thể, đương nhiên không thể nhìn Ngụy Bỉnh Dập lãng phí như vậy.
- Hảo!
Ngụy Bỉnh Dập kỳ thực cũng rất muốn dùng kiếm phong trực tiếp hủy diệt Phiến công tử, nhưng nếu Bạch Tinh đã xuất khẩu hắn cũng không tiện nói gì, chỉ thấy ma ảnh trùng điệp trong kiếm phong của hắn, mỗi một ma ảnh tiến vào trong thân thể của hắn đều khiến linh hồn của hắn bị nghiền nát!
- Muốn thân thể của ta, đừng hòng!
Phiến công tử rống giận muốn phá hủy thân thể của mình, hắn tuyệt đối là người chết nghẹn khuất nhất trong tất cả cường giả tổ cấp, bị người một nhà ngộ thương, sau đó bị một kiếm của người ta đâm chết, áp lực này rất lớn. Hiện tại càng nghẹn khuất hơn là, người khác còn muốn chiếm lấy thân thể của hắn, điều này kêu hắn làm sao tiếp nhận. Cho nên hắn thà rằng làm nổ linh hồn và thân thể của mình tuyệt đối cũng không để cho người khác cơ hội!
- Ha ha ha, các ngươi không chiếm được đâu!
Phiến công tử cuồng tiếu, nhưng khi hắn sắp sửa thiêu cháy hoàn toàn thân thể của mình, hắn chợt nghe thấy một tiếng kiêu minh!
- Cô!
Lại là linh hồn chi tiễn, linh hồn chi tiễn trực tiếp lủi vào trong thân thể của Phiến công tử, sau đó huyết sắc kiêu trực tiếp xé rách linh hồn của Phiến công tử còn đang chuẩn bị thiêu cháy thân thể, sau đó từ trong thân thể bay ra!
Phiền muộn! Không sai, lúc này Phiến công tử ngoại trừ phiền muộn chỉ còn có điên cuồng gào thét! Hắn rất nghẹn khuất, hắn chết vô cùng nghẹn khuất, linh hồn của hắn tràn đầy lửa giận! Nhưng vô ích, linh hồn của hắn cuối cùng nhìn thấy Bạch Tinh hoan hỉ vui mừng tiến nhập vào trong thân thể của hắn, sau đó chiếm lấy thân thể hắn, tiếp theo hắn thấy kiếm quang chợt lóe, linh hồn của hắn bị kiếm quang của Ngụy Bỉnh Dập chém thành tro tàn, nghiền nát trong ngoại vực!
Tổ cấp cường giả thứ ba ngã xuống, trong một ngày tứ đại tổ cấp cường giả thiên đình đã chết mất ba người, còn lại Lý Thu Linh cũng là dầu hết đèn tắt, không ai tin tưởng Lý Thu Linh còn có thể sống sót.
- Cô nàng cuối cùng này giao cho ta!
Vừa mới chiếm thân thể người khác, Bạch Tinh vui vẻ phá hủy, mặc dù lúc này lực lượng của hắn còn không bằng phân nửa thời kì toàn thịnh, nhưng Lý Thu Linh còn thảm hại hơn. Dưới đả kích liên tiếp, lực lượng của nàng chỉ còn lại phân nửa, hơn nữa trong sự sợ hãi của cái bóng tử vong, sợ rằng ngay cả phân nửa còn lại nàng cũng không phát huy được!
- Chiến thần phụ thể!
Lý Thu Linh hét lớn một tiếng, toàn thân nàng phủ thêm vạn đạo ánh sáng, trên người nàng như phủ thêm một tầng áo giáp. Lúc này nàng lựa chọn đánh một trận cuối cùng, lựa chọn tử chiến. Khi chiến thần phụ thể, nàng đã định trước tử vong. Chiến thần này chính là thần của nàng, nàng nhen nhóm tất cả lực lượng của mình khiến trong nháy mắt lực lượng bạo tăng mấy lần.
Đáng tiếc quá muộn, nếu như ngay từ đầu Lý Thu Linh chịu hi sinh bản thân tiến hành chiến thần phụ thể, cấp tốc giết chết Bạch Tinh hoặc là Ngụy Bỉnh Dập, như vậy cho dù Âu Dương đi ra cũng không cứu được.
Nhưng không ai nguyện ý hi sinh bản thân mình, đặc biệt sau khi đạt được tổ cấp. Mọi người đều muốn sống sót.
Hiện tại mặc dù Lý Thu Linh đã nhen nhóm thần của mình, để mình đề cao mấy lần trong khoảng thời gian ngắn, cũng đã định trước kết thúc của nàng!
- Ngươi tự sát đi, cái này xem như cho cường giả như ngươi tôn nghiêm cuối cùng!
Âu Dương nhìn Lý Thu Linh kim quang lóng lánh, mặc dù hiện tại Lý Thu Linh nhìn qua giống như một chiến thần bất bại, thế nhưng dưới vây công của tam đại cường giả, nàng chỉ còn đường chết.
- Tự sát... Ha ha ha ha. Không ngờ, đường đường bảy đại tổ cấp cường giả thiên đình cuối cùng lại thua trong tay một người! Lẽ nào đây là thiên mệnh? Ai có thể nói cho ta biết...
Lúc này Lý Thu Linh xác thực như một pho tượng nữ chiến thần. Nàng uy vũ hơn Trịnh Tú Nhi trước đó rất nhiều. Bởi vì chiến lực mạnh nhất của Trịnh Tú Nhi vốn là cấm chú, còn Lý Thu Linh nổi tiếng là tổ cấp cường giả chiến đấu hung hãn.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt