Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1137 - 1138: Đẩy Vào Ngoại Vực
ược! Ta thu hút hỏa lực, lão Ngụy ngươi phụ trách chém ra ngoại vực, tốc độ của Bạch Tinh nhanh hơn ngươi, hắn thích hợp đẩy thiên đình hơn!
Âu Dương nhìn hai kẻ thoái thác trách nhiệm, cuối cùng quyết định mình sẽ là người đi thu hút hỏa lực. Hơn nữa cho dù Âu Dương tự mình quyết định, cuối cùng chỉ sợ cũng chỉ có một kết quả như vậy, dù sao Âu Dương biết, làm như vậy bọn họ không những bảo tồn được sinh lực lớn nhất, cũng chỉ có như vậy bọn họ mới có thể phát huy tốt hơn khi đối mặt với tứ đại cường giả thiên đình.
Bốn vị cường giả thiên đình cũng không phải quả hồng mềm, nếu như một người trong số ba người bọn họ bị thương nặng, rất có thể sẽ bị vây công trong đại chiến tiếp theo.
Theo Âu Dương thấy, phương thức tốt nhất là mình trực tiếp đối đầu với Khâu Vân Bình và Lý Thu Linh, để Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập đối kháng Phiến Công Tử và Kim Chung Đồng Tử, chỉ cần mình có thể dây dưa với hai người kia thành công, Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập khẳng định có năng lực đánh chết một người trong số đó. Chỉ cần bất cứ người nào trong bốn người chết đi, đừng nói là chết, chỉ cần là bị thương nặng cũng có thể khiến bọn họ triệt để tan vỡ.
Một đấu một, Âu Dương đấu với ai người đó chết. Một đấu hai, Âu Dương muốn giải quyết bất cứ người nào trong thời gian ngắn cũng không có khả năng, chỉ có thể tiêu hao, tiêu hao đến cuối cùng vẫn là không có vấn đề gì. Còn một đấu ba, trên cơ bản Âu Dương chỉ có thể chạy....
Trước kia một ngày một đêm liên tục giết chết ba gã tổ cấp cường giả hoàn toàn là nhờ vận may. Người thứ nhất Hàn Sa trực tiếp bị giết chết, hơn nữa lúc đó Hàn Sa đại chiến với Bạch Tinh lâu như vậy, lực lượng thặng dư không đủ tam thành, giết hắn đương nhiên không có vấn đề.
Hai người còn lại hoàn toàn là vì bị hù dọa đến vỡ mật, nếu như hai người bọn họ có thể liên hợp thành một khối ngay từ đầu, Âu Dương nhiều nhất chỉ có thể phóng ra vài câu ngoan độc để bọn họ rời khỏi mà thôi, dù sao lúc đó hình thái vô địch của Thứ Kiêu Cung còn chưa xuất hiện.
Ba người thảo luận chi tiết, một đêm nhanh chóng trôi qua. Sáng sớm hôm qua, phong tuyết vốn đã nhỏ dần lại một lần nữa điên cuồng tàn phá. Hơn nữa lần này phong tuyết trở nên lớn hơn, ở Thiên Nam rất hiếm khi gặp phải bạo tuyết phủ xuống như vậy.
Ba người Âu Dương bước đi trong hoa tuyết mềm mại, bọn họ từng bước tiến về phía Thiên Nam. Lúc này trong Nam Tiên thành ngoại trừ một số người đi chơi đêm về nhà, hầu như không còn ai khác.
Thiên đình vẫn lơ lửng giữa không trung, tứ phương trận kỳ mà Bạch Tinh bố trí đã bị phá. Thế nhưng lúc này không ai quản tứ phương chiến trận có bị phá hay không, bởi vì lần này đại chiến của bọn họ căn bản không tiến hành ở Thiên Nam, mà trực tiếp chuyển ra ngoại vực tiến hành.
Nói đến đây, Âu Dương bỗng nhiên phát hiện một vấn đề, đó chính là bách tính Nam Tiên thành thật sự rất bình tĩnh. Biết rõ siêu cấp cường giả trong tiên giới liên quân sắp sửa chiến đấu sinh tử với bốn vị cường giả thiên đình, nhưng bọn họ không định rời khỏi Thiên Nam! Lẽ nào bọn họ đều không rõ? Một khi đấu võ, phỏng chừng một nửa Thiên Nam sẽ bị những gi hỏa điên cuồng này đánh không ra hình dạng gì nữa.
Kỳ thực suy nghĩ này của Âu Dương cũng có rất nhiều người suy nghĩ, nhưng Âu Dương bỏ qua một vấn đề, đó là ở Nam Tiên thành cường giả hầu như đều đã gia nhập thiên đình, còn lại một ít đồng học cấp tàn phế cũng không ai có năng lực chạy ra khỏi Thiên Nam trong thời gian ngắn.
Đối với cường giả như Âu Dương mà nói, một đường nghiền nát hư không mà đi, từ Thiên Nam đến phương bắc chỉ cần nửa ngày là đủ rồi. Nhưng đổi thành những người khác, cho dù là Tiên Tôn muốn từ Thiên Nam đến phương bắc, không mất một tháng cũng đừng mơ tưởng đến được. Ở Thiên Nam, cường giả cấp Tiên Tôn đều thuộc về thiên đình, bọn họ trốn không thoát. Còn lại Tiên Đế gì đó có lòng muốn đào tẩu cũng thật sự vô lực!
Từ Thiên Nam chạy trốn tới phương bắc, đối với bọn họ mà nói chính là tính toán bằng năm, nếu như hai bên thực sự muốn liều mạng va chạm, phỏng chừng bọn họ còn chưa kịp đào tẩu, va chạm cũng đã sản sinh, Thiên Nam gần như bị hủy, cho nên bất luận bọn họ liều mạng trốn như thế nào, cuối cùng trên cơ bản cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Thiên đình cũng thật tự tin!
Âu Dương nhìn thoáng qua, tư thái cõng rắn cắn gà nhà này rõ ràng chính là đang chờ bọn họ tới cửa.
- Một lát nữa ta sẽ đánh cho mẹ bọn chúng cũng không nhận ra bọn chúng!
Ngụy Bỉnh Dập cũng có chút tức giận, không phải chỉ là một đống pho tượng sao? Hù dọa ai chứ, chẳng qua nơi này là tiên giới, nếu như ở ngoại vực, không cần ba người bọn họ liên thủ, bất luận một người nào toàn lực một kích, nếu như người còn có thể tìm được tồn tại của thiên đình, vậy xem như phế bỏ cường giả tổ cấp này đi!
Tiên giới dù sao cũng là một thế giới, ở đây có thế giới cực hạn, nhưng ở ngoại vực hầu như không cần lo lắng vấn đề này. Ở ngoại vực, một quyền của cường giả tổ cấp đánh vỡ một hành tinh cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
- Ta lên đây, chúc ta may mắn đi!
Âu Dương giơ ngón tay cái, sau đó nhìn thấy trên người hắn hỏa diễm ngút trời, hỏa diễm này phảng phất giống như một cái máy đẩy của Âu Dương, trực tiếp đẩu hắn bay về phương hướng thiên đình.
Lúc này trên thiên đình, khi Âu Dương bay tới, hầu như tất cả cường giả đều cảm thụ được lực lượng sản sinh có thể trấn áp thiên thể. Rất nhiều người sắc mặt âm trầm, cho dù thiên đình có nhiều pho tượng như vậy tồn tại, nhưng hung danh của Âu Dương thực sự quá thịnh, hơn nữa trên người Âu Dương phát sinh quá nhiều chuyện không thể tưởng tượng, muốn nói người thiên đình không sợ hãi là chuyện không có khả năng.
- Hừ! Âu Dương, ngươi vẫn chạy tới tìm cái chết!
Bỗng nhiên, một thanh âm từ thiên đình truyền đến, sau đó thấy thiên đình ầm ầm bạo mở ngũ sắc thần quang. Trong nháy mắt thần quang này bạo phát ra, cho dù ở ngoài thiên lý cũng có thể dễ dàng nhìn thấy.
Lúc này toàn bộ Nam Tiên thành đều bị quang mang thiên đình bạo vọng chấn kinh rồi. Mọi người biết, đại chiến giữa thiên đình và Âu Dương đã bạo phát.
Trong ngũ sắc thần quang, hỏa diễm phảng phất như một bàn tay khổng lồ trực tiếp bắt về phía ngũ sắc thần quang. Hỏa diễm vừa xuất hiện không lâu, liền nhìn thấy trong thiên đình từng đạo ánh sáng phảng phất như từ ngoài trời kéo đến. Mỗi một đạo ánh sáng đều khiến thế giới run rẩy, trong lúc nhất thời ngàn vạn đạo ánh sáng giống như độc xà muốn thôn phệ thế giới quấn về phía Âu Dương đang lao tới.
Hỏa quang và ánh sáng ngũ sắc va chạm, vô số người trong Nam Tiên thành đều đang cầu khẩn, bọn họ đều minh bạch, một khi trận chiến này xảy ra, sợ rằng toàn bộ Nam Tiên thành trực tiếp sẽ hóa thành tro tàn, hôm nay sợ rằng cũng chính là ngày diệt vong của bọn họ!
- Phá!
Một tiếng nổ truyền đến, sau đó toàn bộ chân trời bắt đầu rung động, đại địa bắt đầu điên cuồng vỡ ra. Hỏa diễm của Âu Dương lần đầu tiên bị đánh tan, nhưng điều này cũng không phải nói linh hồn hỏa diễm yếu, cho dù linh hồn hỏa diễm cường thịnh hơn nữa cũng chỉ là lực lượng tổ cấp mà thôi.
Nhưng trong nháy mắt vừa rồi chí ít có trên vạn đạo ánh sáng đánh lên linh hồn hỏa diễm, mà mỗi đạo ánh sáng lại đại diện cho lực lượng của một cường giả tổ cấp, cho dù Âu Dương cho rằng mình có thể đối địch với vạn người, hắn cũng không cho rằng mình có thể đồng thời liều mạng với vạn cường giả tổ cấp!
Ở trên trời, cho dù Âu Dương có phòng ngự tuyệt đối của Thứ Kiêu Cung cũng trực tiếp bị một kích này xoay quanh. Lực lượng này khiến Âu Dương cảm thấy thiên địa như mất đi màu sắc, cũng may có phòng ngự tuyệt đối của Thứ Kiêu Cung chống đỡ, bằng không cho dù một kích vừa rồi không đánh chết hắn, hắn cũng phải mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu!
- Ta quá xem thường thiên đình, pho tượng này cũng cường đại hơn chúng ta tưởng tượng nhiều!
Âu Dương phiền muộn, theo hắn thấy, kích thứ nhất của thiên đình nhiều nhất là có mấy trăm đạo đồng thời oanh kích hắn mà thôi, hắn còn muốn phong cách một chút, lấy một địch trăm, sau đó nửa bước không lùi! Kết quả vừa tiếp xúc hắn đã trực tiếp bị đánh bay đi mấy trăm dặm, đập vỡ mười mấy ngọn núi, cuối cùng phá vỡ mặt hồ nước đóng băng, trực tiếp rơi xuống đáy hồ.
Cũng may vì có Thứ Kiêu Cung phòng thủ, cho nên Âu Dương chỉ choáng váng đầu óc chứ không đến mức bị thụ thương. Nhưng Âu Dương cũng không chuẩn bị dừng lại, toàn thân hắn lại vù một tiếng bay lên trên cao, trong nháy mắt lần thứ hai xuất hiện trên thiên đình.
- Ầm...
Lại thêm vạn đạo ánh sáng bắn tới, lần này số lượng sợ rằng còn nhiều hơn lần trước mấy phần, trong lòng Âu Dương cũng khóc thầm! Cho dù có Thứ Kiêu Cung bảo hộ, Âu Dương cũng không muốn bị người ta xem là quả bóng chày, tùy tiện đánh đi.
- Ầm!
Khi mọi người đều đang tập trung quan sát bị vạn đạo ánh sáng Âu Dương đánh bay, nhìn thấy phía sau thiên đình bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay cực lớn, bàn tay mạnh mẽ đánh vào hư không, trong nháy mắt hư không biến thành một hắc động, sau đó trực tiếp nuốt chửng bàn tay không còn một mảnh.
Khi bàn tay biến mất, cánh cửa thông đến ngoại vực cũng được mở ra! Trong chớp mắt, cửu thiên phảng phất như bị xé ra một lỗ hổng cực lớn, lỗ hổng này giống như muốn thôn phệ tất cả, chính là một luồng lực lôi kéo cực lớn đối với thiên đình đang lơ lửng trên không trung!
Nhưng thiên đình không phải là loại kiến trúc lơ lửng như ở hạ giới, bản thân thiên đình chính là một tòa pháp bảo khổng lồ, cho dù là lực của ngoại vực cũng đừng mơ tưởng dễ dàng nuốt chửng thiên đình.
Nhưng nếu như phía sau đột nhiên xuất hiện một cường giả tổ cấp đẩy nó thì sao? Chỉ thấy lúc này Bạch Tinh đã biến thành một pho tượng Ma Thần cực lớn, Ma Thần này cao lớn chừng trăm trượng, trong tay nắm Yêu Thần Thương phảng phất như cột chống trời. Dưới chuyển động của Yêu Thần Thương, bàn tay Bạch Tinh phảng phất như nắm lấy toàn bộ thiên không, điểm điểm tinh quang bắn ra bốn phương tám hướng!
Bạch Tinh cũng không tiếp tục đùa giỡn suất, hai tay hắn bỗng nhiên cầm Yêu Thần Thương chọc vào bệ đỡ của thiên đình! Chỉ nghe một tiếng ầm ầm, Yêu Thần Thương trực tiếp cắm vào trong thiên đình, sau đó mọi người chợt nghe thấy Bạch Tinh gầm lên giận dữ, trong nháy mắt hắn lại bạo vọng lực lượng đẩy thiên đình bay vào trong ngoại vực!
- Không! Ngăn bọn họ lại!
Vừa rồi Khâu Vân Bình xác thực phát mộng, nhưng lúc này hắn cũng không choáng váng, hắn phảng phất như minh bạch cái gì, hét lớn:
- Ngăn bọn họ lại, một khi tiến vào ngoại vực chúng ta sẽ xong đời!
Đáng tiếc Khâu Vân Bình thức tỉnh đã quá muộn, dưới lực đẩy cực mạnh của Bạch Tinh, phân nửa thiên đình đã bay vào trong ngoạc vực. Lần thứ hai bị đánh bay, thủ hộ của Thứ Kiêu Cung trên người Âu Dương cũng đã biến mất, nhìn thấy Bạch Tinh đẩy thiên đình tiến vào ngoại vực, Âu Dương từ xa kéo mũi tên trong tay nói:
- Ta giúp ngươi một tay!
- Vù!
Một đạo hỏa quang cực lớn từ trên trời bay ra, hỏa quang này cũng không có lực xuyên thấu mạnh, nhưng lại có lực đẩy và lực va đập cường đại. Hỏa quang chỉ vừa lóe lên đã đánh vào tầng phòng hộ bên ngoài thiên đình, cùng với tầng phòng hộ chớp tắt, toàn bộ thiên đình giống như bay trực tiếp tiến vào ngoại vực!
- Sát!
Âu Dương hét lớn một tiếng, trực tiếp phất tay bổ ra một thông đạo thông đến ngoại vực, toàn thân chui vào trong ngoại vực.
Sau đó Bạch Tinh, Ngụy Bỉnh Dập cũng theo sát phía sau tiến vào ngoại vực! Chỉ để lại toàn bộ Nam Tiên thành đờ người nhìn thiên không trống rỗng ở phía xa!
Bọn họ quả thực không thể tin mình vừa nhìn thấy cái gì! Âu Dương và Yêu Tổ cùng với Ma Vương, ba người thực sự sát đến trước cửa thiên đình, hơn nữa trực tiếp kéo thiên đình vào ngoại vực. Nhìn dáng vẻ có vẻ như bọn họ không định để cho bất cứ người nào bỏ chạy!
- Chiến trường ngoại vực! Chúng ta đi xem xem!
Có một số người nhìn thấy chiến trường ngoại vực còn chưa đóng cửa, hiếu kỳ đưa ra đề xuất.
- Ngươi muốn chết sao, tiến vào nơi đó cả đời ngươi cũng không ra được!
Rất hiển nhiên, mọi người đều biết ngoại vực nguy hiểm thế nào, nhưng hiện tại nguy hiểm nhất cũng không phải ngoại vực, mà là song phong đang đối chọi ở ngoại vực. Một khi hai bên này liều chết, có thể đánh một phần thời không của ngoại vực sụp đổ. Ở đây cường giả mạnh nhất của bọn họ chỉ là Tiên Đế, sau khi tiến vào tuyệt đối là đường chết.
- Mẹ nó! Chết cũng đáng, dù chết lão tử cũng phải nhìn thấy trận đánh đỉnh phong này!
Một người đầu trọc bỗng nhiên nhảy vào trong thông đạo thông đến ngoại vực mà Âu Dương bổ ra, sau đó lại có một nhóm người không sợ chết nhảy vào trong đó.
Vô số người nhảy theo vào trong, kỳ thực cũng không phải bọn họ không sợ chết, mà là bọn hắn thực sự quá hiếu kỳ. Bảy cường giả tổ cấp liều chết ở ngoại vực, đó là cảnh tượng như thế nào, bọn họ rất hoài nghi, nếu như bỏ qua đại chiến lần nầy, phỏng chừng cả đời này sẽ tràn ngập tiếc nuối.
Hơn nữa cho dù bọn họ tiến vào trong đó, tinh không ngoại vực trống trải như vậy, bọn họ tìm một hành tinh lớn một chút trốn vào cũng chưa chắc sẽ chết.
Lúc này, trong cung điện khổng lồ của thiên đình trên chiến trường ngoại vực có vô số cường giả từ bên trong bay ra. Nhưng bọn hắn bay ra không bao lâu đã thấy một cây trường thương cực lớn ầm ầm bổ xuống thiên đình. Trường thương này mang theo một loại lực lượng phá hủy thiên địa, nếu như ở tiên giới, lực lượng của một kích tuyệt đối sẽ không đánh tới người, mà trực tiếp bổ ra cánh cửa cửa ngoại vực, hút trường thương này vào ngoại vực.
Nhưng ở đây đã là ngoại vực, ở đây không có bất cứ hạn chế gì, cho dù cây trường thương này chém thời không ngoại vực sụp đổ, thì nó cũng có thể phát huy ra toàn bộ lực lượng chém lên phía trên Thiên Cung của thiên đình! Tầng phòng hộ là lực lượng phòng ngự tiên giới, tới ngoại vực, món đồ chơi này còn mỏng manh hơn màng trinh của nữ nhân. Trường thương của Bạch Tinh trực tiếp bổ nát phòng hộ, rơi xuống tiên cung của thiên đình!
- Ầm!
Không hề ngoài ý muốn, đối mặt với lực lượng của một kích phá hủy hành tinh như vậy, tiên cung trực tiếp biến thành hư vô, lúc này trăm vạn pho tượng gì đó đều biến thành phù vân.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt