Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1119 + 1120: Đường Tinh Không
ọn họ căn bản không phải một đoàn đội! Linh hồn của ba mươi tám cá nhân đã sớm dung hợp lại cùng nhau, bọn họ là một chỉnh thể, bọn họ là một cây chiến đao vô địch.
- Cảm tạ tiền bối!
Lúc này Uân Thanh cũng hiểu rõ, ý nghĩa của ba mươi tám pho tượng này sợ rằng còn quan trọng hơn toàn bộ kênh đào. Kênh đào xác thực có thể khiến Đại Vận càng thêm phồn vinh, nhưng bất luận một quốc gia phồn vinh như thế nào, nhưng binh sĩ quốc gia kém cỏi cũng rất dễ bị khi dễ.
Nhìn ba mươi tám pho tượng này, Âu Dương phảng phất như quay về chiến trường trước kia, sơn thôn trước kia, phảng phất như lần đầu tiên sải bước chiến mã, phảng phất lại thấy được Lăng Túc cầm Thứ Kiêu Cung giao cho hắn!
- Các huynh đệ, tin tưởng ta, một ngày kia chúng ta còn có thể gặp lại!
Âu Dương nói xong câu đó, toàn thân hắn hóa thành một đạo thiểm điện hắc sắc bay về phương bắc.
Trên bầu trời, hoa tuyết vẫn lả tả bay xuống.
Lúc này, Tôn Hành Quyền cũng nhận được tin tức tới đây, nhưng hắn không nhìn thấy Âu Dương, mà chỉ thấy ba mươi tám pho tượng đang sừng sững trong hoàng cung.
Trong nháy mắt nhìn thấy ba mươi tám pho tượng này, Tôn Hành Quyền cũng đoán được lai lịch của nó. Sát khí nồng nặc, nhãn thần sắc bén, hơn nữa số lượng cũng vừa khớp, ba mươi tám pho tượng này chỉ có thể là trung đội thứ bảy được xưng là truyền thuyết bất bại.
Một cái bóng lướt qua bầu trời Đại Vận, bay về phía bắc, thân ảnh của hắn giống như một đạo thiểm điện, cho dù là người mạnh nhất của thế giới này cũng đừng mơ tưởng nhìn thấy thiểm điện này.
- Chính là ở đây.
Âu Dương nhìn dưới chân, lúc này cơ bản đã tới cực bắc của Đại Vận, nhưng lại cách phương bắc hai trăm dặm. Đây là suy nghĩ của Âu Dương, hắn sẽ không trực tiếp mở kênh đào đến biên cảnh, bởi vì như vậy cũng không có chỗ tốt gì. Một khi phương bắc thất thủ, kênh đào sẽ bị phá hư, như vậy toàn bộ phương bắc sẽ rơi vào trong đình trệ, cho nên lưu lại một giải đất giảm xóc vẫn rất cần thiết.
- Mở!
Hai tay Âu Dương xé rách đại địa, trong nháy mắt, bất cứ nơi nào của tiểu thế giới cũng có thể cảm thụ được nhịp đập đến từ đại địa.
Đại Vận nằm ở phía đông của tiểu thế giới, mặc dù nói ở đây là phía đông, nhưng trên thực tế nơi này cũng đồng dạng được xem là khu vực tương đối gần kề trung tâm thế giới. Lúc này Âu Dương lợi dụng lực lượng của mình muốn mạnh mẽ xé mở toàn bộ Đại Vận, sau đó xây dựng một kênh đào cực lớn rộng trăm thước, điều này có thể không khiến người khác kinh hãi sao.
Cũng may vài ngày trước, khi biết được Âu Dương muốn tặng kênh đào cho Đại Vận, Lưu đại nhân đã phái người sơ tán toàn bộ hộ gia đình ven đường, bằng không, không biết lần này sẽ có bao nhiêu hộ gia đình ven đường phải bỏ mạng.
Đại địa chậm rãi mở ra, theo đại địa rạn nứt, toàn bộ con đường Đại Vận bị chia làm hai khối, một cái hào rộng xuất hiện trước mặt Âu Dương.
- Nước đâu! Đến đây!
Ngón tay Âu Dương vẽ lên thiên không, nhìn thấy nơi khởi nguyên của kênh đào phía bắc, trong hào rộng khô cạn bắt đầu điên cuồng tuôn ra dòng nước. Lúc đầu tốc độ của dòng nước rất chậm, nhưng theo sự khống chế của Âu Dương, tốc độ dòng nước càng lúc càng nhanh, sau đó hình thành làn sóng cực lớn giống như sóng triều bắt đầu đấu đá lung tung trong hào rộng.
Dòng nước này đương nhiên không thể tự nhiên sinh ra, chỉ có điều không ai nhìn thấy Âu Dương đã xây dựng một trận pháp nho nhỏ dưới đất, dẫn nước biển của đại hải phía đông vào trong kênh đào, khiến sau này kênh đào sẽ không bao giờ khô cạn. Chiêu thức này cũng chỉ có Âu Dương mới có thể làm được, nếu là người bình thường của tiểu thế giới tiến hành sửa chữa, sợ rằng chỉ riêng vấn đề dòng nước cũng cần giải quyết rất lâu mới có thể nghĩ ra biện pháp thích hợp.
Nhưng Âu Dương căn bản không cần phiền phức như vậy, một trận pháp nhỏ có thể giải quyết tất cả vấn đề. Dẫn nước biển đổ vào kênh đào, sau đó lại để nước biển chảy về biển. Như vậy chẳng khác nào một dòng sông vĩnh viễn không bao giờ đứt đoạn, cho dù thời tiết phương bắc Đại Vận vô cùng lạnh lẽo, tuyệt đối cũng không thể đông lạnh kênh đào Âu Dương tạo ra.
Như vậy kênh đào này sẽ mãi mãi không bao giờ khô cạn, chỉ riêng điểm này đã vượt xa kênh đào Đại Vận phải hao tổn bao nhiêu nhân lực vật lực kiến tạo ra.
Nhìn kênh đào mình mở ra, Âu Dương biết, đây có lẽ là tiếp xúc cuối cùng của mình với vương triều Đại Vận, cũng là lần cuối cùng giúp đỡ vương triều này. Về phần sau này vương triều vì kênh đào mà càng thêm hưng thịnh, hay vì kênh đào mà suy sụp hiển nhiên không phải chuyện Âu Dương phải suy nghĩ.
- Kênh đào này chính là một cây kiếm hai lưỡi, nếu như Đại Vận sử dụng phòng thủ và phát triển, như vậy nó sẽ là tấm chắn vĩnh viễn của Đại Vận. Nếu như Đại Vận sử dụng nó xâm lấn người khác, nó đồng dạng cũng sẽ trở thành con quỷ hút máu tát cạn huyết dịch Đại Vận!
Âu Dương nghĩ rất rõ ràng, sau khi có kênh đào này, lực lượng phòng thủ của Đại Vận chẳng khác nào tăng hơn gấp bội, nhưng sau khi có kênh đào, một ngày nào đó Đại Vận sẽ bởi vì phồn vinh quá độ mà muốn mưu đồ thiên hạ.
Cái này gọi là "thịnh cực thì suy", một khi Đại Vận chỉ đầu mâu vào thiên hạ, như vậy cho dù Đại Vận có thể dựa vào quốc lực cực mạnh thống trị thế giới này, cuối cùng sẽ có một ngày Đại Vận sẽ tan vỡ.
- Bất luận như thế nào đây cũng là nơi bắt đầu giấc mộng của ta, cuối cùng ta tặng cho các ngươi một đạo bùa hộ mệnh!
Âu Dương điểm ngón tay, nhìn thấy một đạo huyết quang từ bầu trời bay thẳng đến Đại Vận đô thành, sau đó bay vào trong Đại Vận hoàng thành, cuối cùng huyết quang này rơi vào trong ba mươi tám pho tượng biến mất không thấy.
- Cái này coi như thần thủ hộ cuối cùng ta tặng cho Đại Vận, hi vọng bọn họ vĩnh viễn không sống lại...
Âu Dương nhìn thoáng qua tiểu thế giới này, nơi này chính là nơi bắt đầu giấc mộng của hắn, nhưng sau hôm nay, sợ rằng hắn và quốc gia này cũng không còn quan hệ gì nữa, hắn phải đi rồi!
Nhẹ nhàng buông lỏng khống chế với thân thể của mình, Âu Dương thuận gió bay lơ lửng trên không trung. Sau khi Âu Dương hoàn toàn buông tha khống chế của mình, trên người hắn phát ra lực lượng, mở ra cánh cửa thông đến Chân Linh Giới, sau đó cánh cửa này lại truyền ra một luồng lực lượng mở rộng cánh cửa thông đến tiên giới.
Thần quang tiếp dẫn đủ loại màu sắc bao phủ trên người Âu Dương, lúc này vô số người trong tiểu thế giới nhìn thấy người trực tiếp từ tiểu thế giới hoàn thành mọc cánh phi tiên. Đương nhiên, mọc cánh phi tiên này chỉ là bọn họ nghĩ mà thôi, trên thực tế Âu Dương căn bản không tính là mọc cánh phi tiên, nhiều nhất hắn chỉ khiến quy tắc thiên địa phát hiện hắn không nên tồn tại trong thế giới này, sau đó mạnh mẽ ném hắn ra khỏi thế giới này đến tiên giới mà thôi.
- Sau khi lực lượng đạt đến đỉnh phong, thế giới này sẽ không lưu ta lại, sẽ ném ta vào một thế giới khác. Trong Chân Linh Giới cũng như vậy, lẽ nào nói sau này tiên giới cũng sẽ như vậy?
Âu Dương cũng không phải chưa từng nghĩ đến vấn đề này, nhưng Âu Dương không biết đáp án là cái gì, hắn chỉ biết cực hạn chịu đựng của tiên giới có lẽ là chí cao vô thượng.
Nhưng chí cao vô thượng đã là trình độ lấy thân hóa đạo. Hoặc là nói sau chí cao vô thượng còn có cái gì? Bản thân Âu Dương không biết có phải còn có không, nhưng hắn đã mệt mỏi, hắn đã không còn hứng thú điên cuồng truy tìm đỉnh phong như trước kia. Hắn chỉ muốn yên ổn cùng thê tử và bằng hữu tiêu dao trong thiên địa mà thôi.
- Đi thôi! Cái gì phải đối mặt cuối cùng cũng phải đối mặt!
Thân thể Âu Dương bắt đầu từ từ bay vào trong thông đạo tử sắc xuất hiện trên thiên không. Đây chính là thông đạo thông đến Chân Linh Giới mà Âu Dương từng đi qua. Âu Dương còn nhớ rõ, khi lần đầu tiên hắn cùng đám người Lam Thông tiến vào Chân Linh Giới, lúc đó tất cả mọi người phảng phất như bị thời gian dừng lại, duy chỉ có mình hắn có thể dựa vào thể chất quỷ dị và con mắt nhìn thấy từng điểm trong đường hầm này.
Lúc này sự cường đại của Âu Dương đương nhiên không thể nghi ngờ. Cho nên khi hắn một lần nữa xuyên qua thông đạo thông đến Chân Linh Giới, rõ ràng có thể thấy rõ tất cả mọi thứ trong thông đạo.
- Đây là một đường tinh không! Đây là một bộ phận của thiên địa pháp tắc!
Âu Dương nhìn thân thể của mình không ngừng phiêu đãng trong biển tinh hải, con mắt hắn không ngừng quan sát từng tinh cầu trôi nổi trong vũ trụ vô cùng yên tĩnh. Con mắt của hắn có thể dễ dàng nhìn thấy trong những tinh cầu đó có rất nhiều nhân loại giống như hắn. Những người này có cường giả, có người yếu, có ức hiếp có phản kháng, phảng phất như vô số tiểu thế giới cấu thành.
Cùng với Âu Dương không ngừng tiếp cận Chân Linh Giới, Âu Dương phát hiện, Chân Linh Giới chính là trung tâm của vô số thế giới. Nói một cách khác, bất luận là tiên giới, Chân Linh Giới, thậm chí là vô số tiểu thế giới, kỳ thực đều là một bộ phận trong vũ trụ vô cùng vô tận.
Tiểu thế giới phảng phất như một những hành tinh nhỏ bé, còn Chân Linh Giới giống như một tinh cầu trung tâm của tinh hệ nào đó, có những tiếp nối căn bản với những tiểu thế giới này. Khi lực lượng của cường giả trong tiểu thế giới đạt được đỉnh phong sẽ bị thiên địa pháp tắc đưa vào trung tâm tinh hệ, cũng chính là Chân Linh Giới.
Nhưng tinh cầu khổng lồ trung tâm tinh hệ Chân Linh Giới so với toàn bộ vũ trụ có vẻ rất bé nhỏ. Bởi vì trong vũ trụ đồng dạng sở hữu tinh hệ vô tận, trong từng tinh hệ này đều có một Chân Linh Giới, trung tâm của tất cả "Chân Linh Giới" chính là tiên giới, cũng chính là nơi Âu Dương muốn đến.
- Đây mới là cái khung của toàn bộ thế giới!
Kỳ thực Âu Dương đã có suy đoán về chuyện này rất lâu trước đâu, nhưng hắn vẫn không nghiên cứu mà thôi. Hiện nay một lần nữa tiến vào tinh không mênh mông, hắn mới xem như hoàn toàn thấu hiểu những chuyện này.
Lẳng lặng đứng trong tinh không, lúc này với tu vi của Âu Dương hoàn toàn có thể khống chế tốc độ của thông đạo, cho dù Âu Dương rời khỏi thông đạo cũng không có gì, hắn hoàn toàn có thể dựa vào lực lượng của chính mình mở ra một thông đạo, để mình quay về thế giới mình muốn đến.
Nhưng đây cũng chỉ là mở ra thông đạo của thế giới, chứ không phải dùng năng lực của mình bay qua. Âu Dương rất mạnh, nhưng so với vũ trụ vô cùng vô tận có vẻ vẫn rất nhỏ bé.
Âu Dương dám nói, nếu như để mình từ trong tinh không phi hành một đường bay đến tiên giới, phỏng chừng mình sẽ chết già...
Cái gì? Âu Dương bất tử.. Cho dù bất tử tuyệt đối cũng không có khả năng nhảy vọt qua vũ trụ, chí ít hiện tại Âu Dương vẫn chưa làm được chuyện này, về phần sau khi trở thành chí cao vô thượng trong truyền thuyết có thể làm được hay không cũng không biết...
- Vù!
Hóa thành một cái bóng, trong nháy mắt xuyên qua đường tinh không, tiến nhập vào trong Chân Linh Giới, lúc này trong Tiếp Dẫn thành của Chân Linh Giới vẫn tụ tập một số đệ tử các phái trông coi ở đây như trước kia. Khi Âu Dương xuất hiện ở chỗ này, ánh mắt mọi người nhìn hắn như người ngoài hành tinh!
- Sư huynh! Đây có phải là loại cường giả đến đỉnh cực hạn đỉnh phong của tiểu thế giới, tự mình nghiền nát hư không mà đến như sư phụ đã nói hay không?
Một nữ tử xinh đẹp nhìn sư huynh bên cạnh hỏi.
- Có lẽ là như vậy!
Vị sư huynh này cũng có chỗ không rõ, bởi vì hắn phát hiện cho dù với lực lượng Thánh Thể cực hạn của mình cũng không thể nào hoàn toàn không có lực lượng như người đang lơ lửng trên không trung. Trong mắt hắn người này giống như một người bình thường, khiến hắn không thể lý giải.
- Sư huynh, chúng ta mau tới đó xem, hạt mầm tốt như vậy Huyễn Thực tông chúng ta nhất định phải bắt được!
Tu vi của nữ tử này yếu hơn nam tử một chút, nhưng bởi vì tu tập huyễn thuật, cho nên nhìn qua khí chất của nữ tử vẫn cao quý hơn nhiều.
- Được! Chúng ta mau đi!
Nam tử cũng gật đầu đáp ứng, sau đó hắn thay đổi biểu tình, Theo hắn thấy, cho dù người này là đỉnh phong trong tiểu thế giới, đến Chân Linh Giới cũng chỉ bình thường.
Ngươi ở trong tiểu thế giới có mạnh hơn nữa cũng chỉ là cửu giai, nơi đó có hạn chế, cho dù thiên phú có tốt tuyệt đối cũng không có khả năng đạt được Thánh Thể.
Đối với người tiến vào Chân Linh Giới như vậy, thông thường các cường giả của Chân Linh Giới đều sẽ lựa chọn ra oai phủ đầu, để cho bọn họ biết, trong tiểu thế giới bọn họ ưu tú không có nghĩa là bọn họ tiến nhập Chân Linh Giới còn có thể ngưu bức.
Lúc này Thẩm Đông Bình chính là nghĩ như vậy, hắn chính là muốn áp đảo tinh thần người này. Thế nhưng khi Thẩm Đông Bình phi hành đến gần Âu Dương, hắn lại phát hiện mình có một loại cảm giác rất nguy hiểm. Loại cảm giác này Thẩm Đông Bình vô cùng vững tin, phảng phất như người trước mặt chỉ cần liếc mắt là có thể khiến hắn tiến vào trong luân hồi.
- Hắn rốt cuộc là quái vật gì chứ!
Trong lòng Thẩm Đông Bình cũng có chút hoài nghi, nhưng theo hắn thấy Âu Dương vẫn còn quá trẻ, hơn nữa ăn mặc cũng rất bình thường, hoàn toàn không có khí tức cường giả.
- Sư huynh, ta cảm thấy người này rất nguy hiểm!
Sư muội xinh đẹp của Thẩm Đông Bình cũng mở miệng nói. Những lời này lại khiến Thẩm Đông Bình nhíu mày. Thẩm Đông Bình vốn còn tưởng rằng tối qua mình cùng sư muội lén lút "chơi" quá muộn mới khiến hôm nay mình xuất hiện ảo giác nghi thần nghi quỷ, thế nhưng hiện tại ngay cả sư muội cũng nói như vậy, chuyện này có chút quá mức kỳ quái.
Còn không chờ Thẩm Đông Bình đi tới sủa bậy với Âu Dương, nhìn thấy trên người Âu Dương chớp động nổi lên một trận kim quang, kim quang khiến Âu Dương như mặt trời chói chang trên chín tầng trời, loá mắt không gì sánh được, thoáng chốc trực tiếp bắn ngược Thẩm Đông Bình và sư muội xinh đẹp của hắn đang bay lên thiên không xuống dưới đất.
Sau khi Thẩm Đông Bình rơi xuống mặt đất, nhìn quang mang lóa mắt trên trời, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ! Mấy trăm năm trước hắn đã từng nhìn thấy tràng cảnh một lão tổ của Huyễn Thực tông mọc cánh phi tiên, hiện tại kim quang này có chút tương tự như lão tổ mọc cánh phi tiên trước kia!
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt