Outside of a dog, a book is man's best friend. Inside of a dog it's too dark to read.

Attributed to Groucho Marx

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 941: Đặng Thiến
âu nói này của Âu Dương thực sự càn quấy. Một câu nhân viên ngoại vi, không phải chỉ nói Đặng Dương đánh cược ngoại vi, mà còn nói Đặng Dương không tiến vào trung tâm quyền lợi, chẳng qua chỉ là một tên côn đồ đứng bên ngoài sân, không lên được trên đài!
Câu nói này trực tiếp khiến Đặng Dương nổi giận! Chén rượu trong tay Đặng Dương lập tức bị ném xuống mặt đất. Tiếng chén rượu vỡ vụn khiến tâm thần của rất nhiều người trở nên khẩn trương.
- Ngại quá, tay có hơi trơn! Tuy nhiên này cái chén cũng thật tệ. Trông đẹp như vậy, đựng loại rượu ngon như vậy, nhưng trên cái chén vừa nãy thậm chí có vết nứt. Ném võ cũng không đáng tiếc. Tuy nhiên có lúc người cũng giống như cái chén, không thể có vết nứt. Nếu không thì, ha ha...
Đặng Dương nói vậy chẳng khác gì là uy hiếp trắng trợn!
Ý tứ trong giọng nói của hắn chính là, tốt nhất ngươi nghiêm chỉnh cho ta xem, nếu không lão tử bóp chết ngươi dễ dàng như cái chén này. Đừng tưởng rằng mình có chút bản lĩnh là giỏi. Thật ra ngươi còn không bằng một cái chén!
Tất nhiêu Âu Dương có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của Đặng Dương. Hắn gật đầu nói:
- Đặng thiếu nói vậy quả thực cũng không sai. Cái chén có khuyết điểm tất nhiên để ném vỡ. Nhưng có rất nhiều người tổng thể lại cảm giác mình là cái chén vỡ. Nói không chừng hắn mới là cái chén kia!
Lần này Âu Dương nói càng triệt để hơn. Câu nói này khiến mọi người trong phòng đều hít một hơi lạnh!
Một xạ thủ vừa xuất đạo mới có chút tiếng tăm, cũng chính là vận động viên lại dám nói chuyện với Đặng thiếu như thế, lẽ nào hắn không muốn lăn lộn nữa?
Ánh mắt Đặng Dương hết sức âm trầm. Nhìn hắn thật sự giống như sau một khắc sẽ muốn bạo phát vậy. Nhưng vào lúc này phía sau của hắn chợt xuất hiện một bóng người màu đỏ.
- Tiểu đệ đệ thật sự thú vị. Đây chính là một cái chén bình thường. Ném vỡ thì ném vỡ, sẽ không phá hoại tâm tình của chúng ta!
Nữ tử này nói chuyện đoan trang khéo léo, nhưng khi cổ mở miệng nói, trong mắt Đặng Dương lại lộ vẻ hồ nghi.
Nữ tử kéo quần áo của Đặng Dương một chút nói:
- Ca, y phục của ca có chút nhăn. Hay là ca ca ra phía sau chỉnh lại một chút đi!
Đặng Dương nghe thấy nữ tử nói vậy, có chút sững sờ. Sau đó hắn liếc mắt nhìn Âu Dương một cái vẻ đầy hằn học, rồi xoay người rời đi. Chờ sau khi Đặng Dương rời đi. Nữ tử kia quay về phía Âu Dương đưa một tay ra nói:
- Ta là muội muội của Đặng Dương. Ta tên Đặng Thiến!
Âu Dương liếc mắt nhìn Đặng Thiến một cái, sau đó vươn tay ra bắt tay với cô một chút. Khi tay hai người chạm vào nhau Âu Dương liền phát hiện ra, tuy bàn tay của Đặng Thiến rất mềm mại, nhưng lại là sự mềm mại có chút lực. Cảm giác này có chút giống... như tay của Thiệu Phong!
Không sai. Đúng là giống như tay của Thiệu Phong. Rất rõ ràng, Đặng Thiến là một người luyện võ, hơn nữa còn là một người luyện võ không đơn giản. Từ biểu hiện vừa nãy của cô khi nói chuyện với Đặng Dương, có thể thấy chín phần mười cô mới là lão đại phía sau nhà này, Đặng Dương chẳng qua chỉ là một kẻ ngụy trang bị đẩy lên trên mặt đài mà thôi!
- Âu Dương!
Âu Dương nhẹ giọng giới thiệu mình một chút, chỉ là hai chữ đơn giản như vậy.
- Ta đã từng nghe nói về Âu Dương đệ đệ. Âu Dương đệ đệ hẳn đã từng giành được giải á quân ở rất nhiều giải thi đấu trong nước! Thật ra ta vẫn cảm thấy rất kỳ lạ. Tại sao mỗi lần thi đấu Âu Dương đệ đệ đều chỉ giành lấy vị trí á quân thôi vậy? Ta cảm thấy lấy vị trí á quân có thể còn khó hơn nhiều so với giành lấy vị trí quán quân!
Mặt Đặng Thiến mỉm cười, hoàn toàn không có vẻ vênh váo hung hăng của Đặng Dương.
Âu Dương biết, đây mới thực sự là khí thế của người cầm lái phía sau, đây là khí thế của một soái. Đặng Dương có quyền lợi rất lớn. Nhưng trên người Đặng Dương trước sau chỉ thích làm ra vẻ, chỉ có một chữ dũng. Cho nên người như vậy chỉ có thể làm tướng, muốn đeo soái thực sự là không thể.
- Ca ta tính khí có chút nỏng nẩy. Đây là chuyện mà toàn Bắc Kinh đều biết. Dù sao cũng là nhìn thế hệ trước lớn lên. Nếu như không có chút nóng tính, mới thực sự không giống. Âu Dương đệ đệ nói phải không?
Trên mặt Đặng Thiến trước sau vẫn mang theo một nụ cười mỉm.
Âu Dương cũng hiểu rõ ý của cô. Cô nói vậy cũng nhìn ra một vài thứ trên người Âu Dương. Cô ta còn nói cho Âu Dương biết, so với Đặng Dương là thế hệ trước, ta còn lợi hại hơn hắn nhiều! Cho nên ngươi phối hợp một chút đi!
- Ca ca cô không chỉ tính khí không tốt, hơn nữa ánh mắt cũng không khá lắm. Còn nữa lỗ tai của hắn cũng không tốt! Đương nhiên, cũng có thể là do cách tường cho nên không nhìn thấy không nghe thấy được. Đây cũng là chuyện rất tự nhiên!
Câu nói này của Âu Dương vừa nói ra khỏi miệng. Cho dù là Đặng Thiến cũng phải nheo mắt lại! Cô đã nói rõ đến như vậy, nhưng gia hoả này vẫn tỏ ra cường ngạnh. Lúc này thậm chí Đặng Thiến đã suy nghĩ có phải gia hoả này có hậu trường? Rốt cuộc hậu trường của hắn cứng rắn tới mức nào khiến hắn dám nói như vậy?
Từ đầu đến cuối Lưu Khải Hàng đều không nói chuyện. Bởi vì Lưu Khải Hàng biết, Âu Dương không phải là một người bình thường. Tuy rằng Lưu Khải Hàng không thể lý giải được năng lực trên người hắn, nhưng Lưu Khải Hàng vẫn biết một ít chuyện liên quan đến người dị năng. Hắn biết, một người có năng lực đặc biệt không đáng sợ. Đáng sợ chính là người dị năng trên toàn thế giới đều phân mình và người bình thường làm hai loại người.
Bình thường bọn họ cùng sống với những người bình thường khác. Nhưng người dị năng lại có một vòng tròn riêng của mình. Bất cứ người nào cũng tuyệt đối không dám giết chết người dị năng! Một khi giết chết một người có năng lực đặc biệt, tuyệt đối sẽ khiến cho tất cả dị năng giới tức giận! Đến lúc đó cho dù ngươi là một nguyên thủ quốc gia, không đưa ra một kết quả khiến tất cả người dị năng hài lòng, chắc chắn ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!
Như hiện tại, Đặng Thiến lôi kéo Âu Dương thi đấu gian lận. Nếu như Âu Dương cự tuyệt, mà bị hại, như vậy tất cả Đặng gia, thậm chí thế lực sau lưng Đặng gia đều bị nhổ tận gốc!
Đây là một phương thức để người dị năng bảo vệ chính mình. Bởi vì số lượng người dị năng quá ít. Trước sau bọn họ không có cách nào thao túng thế giới. Bọn họ chỉ có thể dùng tất cả các thủ đoạn bảo hộ chính mình. Ngày hôm nay nếu như người dị năng khác thản nhiên nhìn thấy một người có năng lực đặc biệt bị hại chết, như vậy ngày mai có lẽ chính ngươi sẽ bị người khác hại chết.
Nếu nói như thế, người dị năng đã không còn tự do. Bọn họ đều sẽ biến thành nô lệ hoặc là một loại binh khí hình người...
- Muội muội, nói nhiều lời với người không hiểu rõ tình thế như vậy thì có ý nghĩa gì. Chúng ta cần làm thế nào thì làm thế ấy, không phải là được rồi sao?
Chẳng biết từ lúc nào Đặng Dương đã từ phía xa đi đến. Từ vẻ mặt Đặng Thiến hắn có thể nhìn ra được, chỉ sợ muội muội của mình nói cũng không được!
- Cố gắng quan tâm giúp đỡ, tuy nhiên người khác không chấp nhận nhân nghĩa của muội, vậy cũng không thể trách chúng ta được nữa! Lưu huấn luyện viên, chúng ta nói chuyện khác đi!
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt