You can't start the next chapter of your life if you keep re-reading the last one

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 603: Vương Giả Cũng Không Ngẫu Nhiên
oạt Mệnh Giả này cũng là tu luyện giả chủ tu linh hồn, đây là do lôi đài tử vong cố ý an bài cho Âu Dương, nếu như dựa theo lẽ thường mà nói, Âu Dương hoàn toàn có thể miểu sát Đoạt Mệnh Giả, thế nhưng có đôi khi cất giữ một phần thực lực đối với tương lai bao giờ cũng có chỗ tốt.
Lần này mới chỉ là trận thứ hai của lôi đài tử vong, sau này vẫn còn có vô số trận chiến phải đánh, nếu như hiện tại đã bộc lộ ra toàn bộ thực lực, vậy thì con đường của bản thân sẽ càng ngày càng khó đi.
Cho nên Âu Dương sau khi tiến vào liền trực tiếp trốn xuống dưới nền cát, bằng vào bản thân ngay cả một chút tiên linh khí tức cũng không có, cho dù là Tiên Tôn đến đây cũng không nhất định có thể tìm được mình, Đoạt Mệnh Giả này đương nhiên cũng không có khả năng đó.
Trên mặt Đoạt Mệnh Giả biểu hiện ra vẻ sợ hãi chẳng qua là để mê hoặc để cho Âu Dương hiện thân để hắn có cơ hội xuất thủ mà thôi.
Âu Dương cũng không phải kẻ đần, hắn tuyệt đối sẽ không để cho gia hỏa này bất kỳ cơ hội nào, Âu Dương trốn vào trong nền cát liền điên cuồng chạy về phía xa, không đến mười phút, Âu Dương ở trong Càn Khôn thế giới này đã chạy đi được ngàn dặm!
Ở ngoài ngàn dặm, Âu Dương phảng phất như một con sâu đất từ trong biển cát chui lên, cùng lúc đó Thứ Kiêu Cung trong tay Âu Dương cũng đã được hắn kéo ra.
Ở bên ngoài sân mọi người nhìn một màn này đều hò hét, vốn cung thủ là một chức nghiệp một khi đối đầu sẽ chịu thiệt rất nhiều, nhưng người này không ngờ lại dùng cách thức như vậy để chiến đấu, rất nhiều người thấy vậy liền bắt đầu chửi mắng.
- Mẹ nó! Cái quái gì đây, chúng tra muốn xem chiến đấu kịch liệt sống mái với nhau, bảo tên gia hỏa chỉ biết lén lút này cút đi!
Có một số người tôn sùng chiến đấu sinh tử bắt đầu chửi rủa.
Độc Cô Tình nhìn vào Âu Dương đang kéo dây cung, hắn âm thầm gật đầu nói:
- Quả nhiên là một gia hỏa lợi hại!
- Đúng vậy! Hắn là người trấn tĩnh nhất mà ta từng gặp, ngay cả An Nhiên năm đó về điểm này cũng không bằng được hắn!
Lưu quản gia trong mắt thoáng lộ vẻ tán thưởng.
Ở tại lôi đài tử vong, chém giết kịch liệt cũng không phải mấu chốt, mấu chốt chính là ngươi làm thế nào để sống sót, làm thế nào để giết chết địch nhân, những kẻ vừa vào sân đã muốn liều mạng cùng người khác đều đã biến thành những cỗ thi thể.
Còn Âu Dương thân là một cung thủ, tấn công tầm xa mới chính là sở trường của hắn, lúc này cách mà hắn chọn tuyệt đối là thích hợp nhất đối với hắn, sư tử vồ thỏ còn dùng toàn lực, bất kể đối thủ là mạnh nhất hay là yếu nhất, đều phải dốc sức chiến đấu, tuyệt đối không cho đối phương bất cứ cơ hội nào!
- Mẹ nó! Đoạt Mệnh Giả là thằng ngu sao!
Có người thấy Âu Dương ở phía sau lưng Âu Dương vừa mới khai cung bắn tên ra, còn Đoạt Mệnh Giả giả bộ đáng thương đứng đó liền nhịn không được chửi rủa.
Chẳng qua bọn họ chửi rủa cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì! Một tiễn này thậm chí Đoạt Mệnh Giả còn chưa cảm nhận được bất kỳ dao động gì liền bị mũi tên xuyên qua ngực.
Một tiễn này mang theo linh hồn liệt diễm, huyết sắc tiễn xuyên vào trong thân thể Đoạt Mệnh Giả trong khoảnh khắc liền thiêu đốt linh hồn của hắn thành tro bụi.
Dễ dàng giết chết như vậy quả thực khiến cho Âu Dương cảm thấy không có chút khiêu chiến nào, mà khán giả ở giữa sân đã ầm ầm chửi bới bỏ đi.
Độc Cô Tình trước khi rời đi còn chậm rãi liếc mắt nhìn Âu Dương ở giữa sân một chút, hắn quay sang nói với Lưu quản gia đứng bên cạnh:
- Không tới nửa năm, cái tên hắn sẽ được truyền khắp Tây Bắc!
- Ừm...
Lưu quản gia cũng gật đầu, Diêm La này so với tưởng tượng của mình còn đáng sợ hơn, hắn đâu phải là một tên non nớt, hắn chính là một lão hồ ly, một lão hồ ly hoàn toàn hiểu rõ cái gì có lợi với mình và cái gì có hại với mình.
Đi vào trong khu tiếp đãi, Trương Tĩnh như trước vẫn đứng đó đợi Âu Dương, Âu Dương nhìn trên mặt Trương Tĩnh còn có chút giật mình, rốt cuộc cũng mở miệng:
- Vương giả cũng không phải ngẫu nhiên!
Vương giả cũng không phải ngẫu nhiên! Đây là tín niệm của Âu Dương! Bất kỳ một cường giả nào cũng không phải chỉ dựa vào vận khí để có được, vận khí cũng là một phần của thực lực, mỗi người đều có vận khí thuộc về mình, nhưng chỉ có những người thành công mới nắm bắt được vận khí của mình!
Nói xong lời này Âu Dương liền biến mất khỏi khu tiếp đãi.
- Vương giả cũng không phải ngẫu nhiên...
Trương Tĩnh sau khi nghe thấy câu nói hào khí ngất trời này lần đầu tiên hoài nghi không biết có phải mình phán đoán sai không hay.
Bản thân Trương Tĩnh thực lực tu luyện Phi Tiên, trong mắt nàng Âu Dương có lẽ tu luyện công pháp có thể ẩn giấu lực lượng bản thân, nhưng công pháp như vậy hẳn là không mấy mạnh mẽ mới đúng! Nhưng vì sao hắn lại thắng liên tiếp như vậy?
- Hừ! Rốt cuộc là vương giả hay không không phải một hai trận chiến là có thể hiển lộ ra được, muốn xưng vương, trước tiên cứ vượt qua bách nhân trảm đi đã!
Trương Tĩnh hướng về phía khu tiếp đãi hét lớn, chẳng qua Âu Dương còn có thể nghe thấy hay không cũng không biết.
Bên trong khu quảng lý, một nhóm quả lý của lôi đài tử vong có chút giật mình, chỉ riêng Thạch Phong vẫn thoải mái ngồi đó vẻ mặt mỉm cười.
Thạch Phong liếc mắt nhìn những trưởng lão này, chậm rãi mở miệng nói:
- Tin ta đi, cho dù hắn không đánh ra được huy hoàng như An Nhiên, hắn cũng nhất định sẽ mang đến cho chúng ta lợi ích khó tưởng tượng nổi...
Tuy rằng ban đầu Thạch Phong cũng đã nói qua những lời này, nhưng bây giờ khi lần thứ hai nói ra lại đạt được hiệu quả hoàn toàn không giống ban đầu.
Nếu như nói mũi tên bắn chết Linh Vương là vận khí, vậy thì đánh chết Đoạt Mệnh Giả thực lực không kém Linh Vương có còn là vận khí nữa không? Trên đời này làm gì có nhiều vận khí như vậy!
- Lại tăng giá sao? Đã mười lăm khối tiên thạch rồi?
Một nam nhân đứng trước cửa ra vào của lôi đài tử vong, có phần không thể tin nổi hỏi người nhân viên thu phí.
- Tăng lâu rồi.
Phía sau hắn đứng đầy người, hiển nhiên những người này đều đợi để tiến vào lôi đài tử vong.
- Ngươi có vào hay không? Đừng lãng phí thời gian của chúng ta nữa!
Phía sau có người không đợi được nữa đã bất mãn hét lên.
- Mẹ nó, không có tiền mà còn muốn đến lôi đài tử làm gì.
Một số người tính tình không tốt đã mở miệng mắng chửi. Người vừa hỏi giá kia sắc mặt đỏ bừng, hắn hôm nay quả thực chỉ mang trên người mười lăm khối tiên thạch, vốn hắn nghe nói lôi đài tử vong xuất hiện một siêu cấp cung thủ liên tiếp thắng trăm trận, thân là cung thủ hắn mới chạy tới xem, dùng mười khối tiên thạch để vào sân, còn năm khối là để đặt cược, coi như kiếm lại tiền vào cửa, nhưng bây giờ không ngờ nghe được tin giá vé lại tăng lên mười lăm khối tiên thạch, vậy còn đâu ra tiền để đánh cược nữa.
nếu như là lúc khác, có lẽ nam tử liền xoay người rời đi, nhưng bị nhiều người đả kích như vậy, hắn cũng bất chấp, dùng ánh mắt liếc về phía sau nói:
- Kêu gào cái gì, ta chỉ hỏi giá một chút mà thôi!
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt