Good friends, good books and a sleepy conscience: this is the ideal life.

Mark Twain

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 417: Hỗn Loạn
oàn bộ ác ma chi vẫn xông lên, từ một chỉnh trận phân thành hai, tại khoảng cách một dặm với trận hình của quân định bắt đầu phân làm hai hướng trái và phải, vây quanh lấy đối phương.
Bọn họ phân tán cũng khiến khoảng cách giữa ác ma chi vẫn và trận hình của quân địch một lần nữa bị thu hẹp.
Khoảng cách được thu hẹp, toàn bộ thành viên ác ma chi vẫn giương cao cung với mũi tên ba cạnh đã tra sẵn, không hề có chút cảm tình, nhất thời vô số mũi tên tựa như mưa sa trên trời, bắn thẳng về phía trận hình quân địch.
Một tiễn phong hầu, từ trên trời bắn thẳng xuống, có mũi tên trúng người, có mũi tên trúng ngựa, vô số tên bay loạn, khiến đoàn kỵ binh này thoáng cái đã bị phương thức tác chiến của ác ma chi vẫn dọa cho phát mộng.
Kỵ binh không xung phong, kỵ binh không xen vào trận địa địch nhân tiến hành sát thương, kỵ binh chỉ dùng chiến cung tác chiến, loại phương thức chiến đấu này là ai sáng tạo ra? Đối mặt với kỵ bình bình thường, khi mất đi tiên cơ, phương thức tốt nhất tự nhiên là cấu thành trận hình phòng ngự ngay tại chỗ, chống đối lại địch nhân trùng kích. Thế nhưng đối mặt với ác ma chi vẫn, dừng lại tại chỗ bày ra trận hình phòng ngự chính là muốn chết.
Những tấm thuẫn tầm thường căn bản không thể ngăn trở lực xuyên thấu dạng đinh ốc của mũi tên ba cạnh, bì giáp tại trước mũi tên ba cạnh càng mỏng manh giống như tờ giấy, vừa bắn trúng liền xuyên thẳng qua.
Tám trăm kỵ binh, trong nháy mắt liền ngã xuống phân nửa, trong đó có cả viên quan chỉ huy. Đoàn kỵ binh lam sắc này trong thời gian không tới năm phút đồng hồ, từ một nghìn người giờ chỉ còn lại hơn ba trăm.
Trong lúc nhất thời, những người còn sót lại ngoại trừ hoảng loạn cũng không còn phương pháp nào khác. Có điều trong hoảng loạn, những kỵ binh còn sót lại liền liều mạng, chuẩn bị trùng kích vòng vây.
- Thả!
Khâu Vĩ thấy địch nhân cấu thành trận xung phong chuẩn bị lao ra, hắn không hề ra lệnh ngăn trở, hơn nữa còn trực tiếp ra lệnh ác ma chi vẫn điều chỉnh vòng vây mở ra một đườn, nhìn qua như một đường thoát mạng.
- Lao ra từ bên kia, lao ra đi.
Kỵ binh đối phương thấy đường sống xuất hiện, cả đám vui sướng vô cùng, có điều bọn họ cũng không có thời gian nói tiếng cảm tạ gì với thành viên ác ma chi vẫn, vì tuy rằng đường chạy thoát đã mở ra, thế nhưng mũi tên của đoàn viên ác ma chi vẫn thì chưa hề dừng lại, vẫn bay loạn tới như cũ, mỗi một giây qua đi nầu nhưu đều có người lập tức ngã xuống.
- Lao ra rồi!
Một lần xung phong, ba trăm kỵ binh còn sót lại dĩ nhiên vọt ra như ma xui quỷ khiến. Tại một khắc khi bọn họ vừa lao ra, bọn họ căn bản không dám dừng lại một chút nào, lập tức kéo dây cương, liều mạng chạy về phía xa.
Kỵ binh đoàn lam sắc nghĩ chạy ra khỏi vòng vây là có thể an toàn, nhưng bọn họ sai rồi. Đối mặt với kỵ binh bình thường, nếu như lựa chọn phân tán chạy trốn, như vậy khẳng định có thể chạy thoát một bộ phận, thế nhưng đối mặt với đội ngũ khác kiểu như ác ma chi vẫn, chạy trốn theo phương thức như vậy, chỉ có một kết cục duy nhất, chính là ngay cả một đệm lưng cũng không kéo theo được.
- Diệt hết bọn hắn cho ta, không cho sót lại một người!
Khâu Vĩ thấy địch nhân bắt đầu chạy trốn liền ra lệnh một tiếng, ác ma chi vẫn lại một lần nữa hợp thành chiến trận đặc biệt, không nhanh không chậm đuổi theo phía sau đoàn kỵ binh đang chạy trốn, lần lượt từng mũi tên bay ra, ba trăm địch nhân lần lượt giảm xuống.
- Bọn họ rốt cuộc là thứ quỷ gì vậy, nhanh tản xa nhau ra, tự chạy trốn đi.
Đến lúc này, viên quan chỉ huy của đối phương đã quẫn trí rồi. Hắn chẳng thể nghĩ tới được kỵ binh đoàn này dĩ nhiên quỷ dị như vậy.
- Tản ra đi, tản ra càng chết nhanh hơn!
Âu Dương nhìn đám người vừa tách ra khỏi đoàn, vừa đi ra liền lập tức bị mấy mũi tên bắn chết. Hắn biết đối mặt với ác ma chi vẫn, phương pháp duy nhất chính là nghĩ biện pháp đánh tan ác ma chi vẫn, khiến trận hình ác ma chi vẫn bị tán loạn, bằng không hết thảy chỉ có một đường chết.
Ba trăm người không ngừng giảm xuống, truy sát không đến mười dặm, số người còn lại chỉ còn hơn mười, thế nhưng vào lúc này, phương xa phía trước truyền đến một trận tiếng vó ngựa.
Ầm ầm ù ù…
Tiếng vó ngựa vang vọng đất trời, Âu Dương nhìn lại phương xa, thấy có bảy trăm kỵ binh mặc bì giáp màu bạc đang cấu thành một trận hình như đao nhọn, trùng kích về phía bên này.
- Là đoàn kỵ sĩ bạc, các huynh đệ cố kiên trì, đoàn kỵ sĩ bạc đang tới…
Thấy đoàn kỵ sĩ bạc xuất hiện, những người còn sót lại của đoàn kỵ sĩ lam dường như nhìn thấy được hi vọng…
Đoàn kỵ sĩ bạc này xuất hiện khiến Khâu Vĩ thoáng sửng sốt, hắn tự nhiên nhận ra được, đó là thành viên đoàn kỵ sĩ bạc tinh nhuệ nhất của Mễ Nhĩ. Khâu Vĩ thật không ngờ, ở nơi này dĩ nhiên có thể gặp được đoàn kỵ sĩ bạc bảy trăm người.
- Giải quyết bọn người kia, chuẩn bị nghênh chiến đoàn kỵ sĩ bạc.
Khaia Vĩ cũng không bị biến cố xuất hiện làm cho hoảng hốt, hắn được cử làm đoàn trưởng ác ma chi vẫn tự nhiên không phải kẻ chỉ biết ngồi không.
Chưa đến mười giây sau, toàn bộ kỵ sĩ lam còn sót lại đã bị thanh lý sạch sẽ, tuy rằng đoàn kỵ sĩ bạc nửa đường xuất hiện, thế nhưng đối mặt với vũ tiễn của ác ma chi vẫn, bọn họ căn bản không thể chống đỡ tới lúc được cứu viện.
- Quay đầu, chuẩn bị nghênh chiến!
Khâu Vĩ ra lệnh một tiếng, toàn bộ đoàn viên ác ma chi vẫn trong lúc nhất thời liền quay đầu ngựa, nhưng phương hướng bọn họ quay đầu lại khiến cho người ta rất không giải thích được.
Phương hướng trước mặt bọn họ cũng không phải là địch nhân, mà là cùng chiều xông tới của địch nhân! Ác ma chi vẫn muốn làm gì? Muốn chạy trốn sao?
Đương nhiên không phải, đây là một loại chiến trận của bọn họ khi đối diện với đoàn kỵ binh cùng cấp. Âu Dương mệnh danh cho loại chiến trận này là phong tranh (chơi diều)! Lấy chiến mã tốt nhất tránh xa khỏi mũi nhọn của kỵ binh thông thường, kéo giãn khoảng cách cũng giống như không ngừng thả dây cho diều bay xa.
- Đồng loạt bắn!
Tốc độ đoàn kỵ sĩ bạc nhanh như gió, thời gian mười giây qua đi, khoảng cách bọn họ tới ác ma chi vẫy chỉ còn cỡ nghìn bước, còn Khâu Vĩ lúc này ở phía sau đoàn cũng hạ lệnh bắn tên.
A…
Tường tiễn tái hiện, bảy trăm mũi tiễn đón gió bay về phía đoàn kỵ sĩ bạc. Có thể lúc này bọn họ đang phải đối mặt với đoàn kỵ sĩ bạc tinh nhuệ, toàn bộ đoàn viên đoàn kỵ sĩ bạc đều dựng lên viên thuẫn trước mình, những viên thuẫn này đều là viên thuẫn chế bằng sắt dày, mũi tên bình thường căn bản không thể xuyên thấu qua những viên thuẫn này.
Phụt… Phụt… Phụt… Đinh… Đinh… Đinh…
Những tiếng loạn âm, ác ma chi vẫn đồng loạt bắn ra một lượt, uy lực những mũi tên ba cạnh này thế nhưng vượt xa bình thường, qua một loạt tên này liền có bao mươi người bị bắn trúng ngã xuống. Tuy rằng ba mươi người này ngã xuống khiến trận hình xung phong của đoàn kỵ sĩ bạc thoáng xuất hiện hỗn loạn, kỵ mã của một số người còn bị bắn chết, thế nhưng tổng cộng nhân số bị bắn hạ nhiều nhất chỉ chừng năm sáu mươi người mà thôi.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt