Not all of us have to possess earthshaking talent. Just common sense and love will do.

Myrtle Auvil

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 321 + 322: Thần Cốt Chiến Thuyền, Sợ Hãi Phủ Xuống
u u...
Giống như đang rên rỉ khóc lóc, Xuyên Vân Thuyền lại một lần nữa phát ra loại thanh âm giống như quỷ khóc thần sầu.
- Rầm...
Một thanh âm từ xa truyền đến, khi thanh âm này xuất hiện, Âu Dương quay đầu nhìn về phía Mê Hồn Hải bị mây mù che phủ, nhưng vừa nhìn, Âu Dương đã cảm thấy toàn thân lạnh lẽo.
- Làm sao có thể...
Âu Dương kêu lên sợ hãi, tiếng kêu của hắn khiến vô số người nghi vấn trọng trọng, bọn họ đều nghĩ, Âu Dương rốt cuộc đã nhìn thấy gì?
Âu Dương ngây người nhìn lên mặt biển, lúc này, Phấn Tú bị Âu Dương bóp chết phóng xuất ra huyết lực vô thanh vô tức theo hơi thở của Âu Dương tiến nhập vào thân thể của hắn.
Cảm thụ được huyết lực tiến vàothân thể, Âu Dương biết, hấp thu huyết lực của Phấn Tú, mình khẳng định sẽ đạt được nhị giai.
- Ông...
Âu Dương ngồi xếp bằng trên boong tàu, cảm thụ được huyết lực tiến vào thân thể bắt đầu không ngừng biến hóa, không ngừng tăng cường Tiễn Linh yêu đan của mình.
- Chuyện gì xảy ra, ngươi nhìn thấy gì?
U Nguyệt Ảnh cũng không biết vì sao, trong lòng luôn có một loại cảm giác vô cùng bất an.
- U u u...
Xuyên Vân Thuyền lần thứ hai phát sinh tiếng kêu, chiếc đèn xanh ở đầu thuyền vốn đã dập tắt, lần thứ hai chiếu xạ về phía trước, còn toàn bộ Xuyên Vân Thuyền bắt đầu chạy điên cuồng.
- A...
Một tiếng hét thảm truyền đến, một gã trưởng lão thánh địa cấp Pháp Thân bỗng nhiên túm lấy đầu mình, vẻ mặt thống khổ la hét, tiếng quát tháo của hắn giằng co không đến mười giây đã ngã xuống bỏ mạng.
Mọi người xung quanh đều hít một ngụm lãnh khí, một thánh địa trưởng lão cấp Pháp Thân, cho dù là Đại Đế xuất thủ cũng tuyệt đối không thể vô thanh vô tức bị giết chết như vậy, nhưng người này rốt cuộc là vì sao lại chết đi quỷ dị như vậy?
- A...
Gã trưởng lão thánh địa ngã xuống không bao lâu, một gã trưởng lão Thiên Khung Nhai lại bắt đầu la hét, tiếp theo bi kịch lại tiếp tục tái diễn, người này cũng không chống đỡ quá mười giây, lần thứ hai ngã xuống đất bỏ mình.
Trên boong tàu, lúc này hơn một nghìn người đều cảm giác đáy lòng mình đang rung động. Rốt cuộc là vật gì vậy? Rốt cuộc là vật gì có thể giết chết hai gã Pháp Thân cường giả trong nháy mắt?
- Không... Không phải là Thần Cốt chiến thuyền chứ...
Vương Tử Phong thấp giọng nói, nhưng những lời này của hắn trong bầu không khí quỷ dị này lại có vẻ rất vang dội.
- Thần... Thần Cốt chiến thuyền...
Nghe thấy câu nói của Vương Tử Phong, toàn bộ những người trên Xuyên Vân Thuyền đều sắc mặt tái nhợt.
Khi Xuyên Vân Thuyền cặp bờ chính là thuyền chết, lúc đó tất cả mọi người đều minh bạch. Nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ nghe nói Xuyên Vân Thuyền sẽ liên tục gặp phải Thần Cốt chiến thuyền.
- U u... u...
Thanh âm từ phía xa truyền đến, thanh âm này không phải từ Xuyên Vân Thuyền phát ra, đây là một loại thanh âm giống như tiếng khóc, loại thanh âm này cho dù là U Nguyệt Ảnh là Đại Đế nghe thấy cũng sởn tóc gáy.
Không ngừng có người bị thanh âm này ảnh hưởng, bị phá vỡ tâm thần mà chết, trong nháy mắt, toàn bộ Xuyên Vân Thuyền đã chết bốn năm mươi người.
Sợ hãi lan tràn, tuyệt vọng lan tràn, lúc này ngay cả U Nguyệt Ảnh cũng sản sinh tâm lý sợ hãi. Thần Cốt chiến thuyền thật sự đáng sợ, Thần Cốt chiến thuyền đã từng tiêu diệt Đại Đế lại một lần nữa xuất hiện.
- Đừng hoảng loạn, cường giả chúng ta vô số, chúng ta có Đại Đế tọa trấn, chúng ta hợp lực khởi động thiên không.
Rốt cuộc có người trấn tĩnh lại, hắn la lên một tiếng, Pháp Thân cự tượng bỗng nhiên rục rịch mở ra chống lại Thần Cốt chiến thuyền.
Nhưng khi Pháp Thân cự tượng của hắn xuất hiện, trên bầu trời hiện lên một đạo bạch quang, bạch quang phảng phất như sát niệm viễn cổ cực mạnh, chợt lóe rồi trực tiếp đâm xuyên qua Pháp Thân cự tượng của hắn, đánh thành từng mảnh nhỏ.
- Phụt...
Người này phun máu ngã xuống đất, cự tượng bị phá mặc dù không chết, nhưng thương tổn tuyệt đối là vô cùng thảm trọng. Bạch quang đến đó còn chưa kết thúc, bạch quang lại lóe lên, lấy khí thế sấm sét lôi linh hồn của người này từ trong thân thể ra, bạch quang mang theo linh hồn của hắn biến mất trong mây mù mênh mông.
- Ầm... Ầm...
Từ xa, thanh âm của Thần Cốt chiến thuyền theo gió vượt sóng đã có thể rõ ràng nghe thấy, lúc này toàn bộ người trên Xuyên Vân Thuyền hầu như đều tuyệt vọng.
Pháp Thân cường giả bị một kích gạt bỏ, đây là lực lượng gì? Lực lượng này lại từ Thần Cốt chiến thuyền vọng lại?
- Tương truyền, Thần Cốt chiến thuyền chính là lấy thi phấn của Phi Tiên hỗn hợp vô số xương cốt Đại Đế ngưng tụ mà thành, nó là con thuyền giết chóc, trên Mê Hồn Hải nó là u linh có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, vừa vặn là con thuyền đối lập với Xuyên Vân Thuyền được xưng là con thuyền hi vọng.
U Nguyệt Ảnh nói xong, hai tay tạo thành hình chữ thập cúi lạy đầu thuyền Xuyên Vân Thuyền.
- Nàng đang làm gì?
Vương Tử Phong nhìn hành động quái dị của U Nguyệt Ảnh, khó hiểu nhìn Mễ Bản.
- Mỗi lần con thuyền hi vọng gặp phải con thuyền giết chóc, thanh đăng sẽ thắp sáng, mở ra cánh cửa hi vọng cuối cùng, nếu như trên thuyền có người hữu duyên, như vậy có thể vượt qua cửa ải khó khăn này, người này còn có thể có được truyền thừa tạm thời của Xuyên Vân Thuyền, tạm thời sở hữu một loại lực lượng không thể tưởng tượng.
Mễ Bản nói xong, cũng học theo U Nguyệt Ảnh bắt đầu quỳ lạy Xuyên Vân Thuyền.
- Vù...
Lại thêm một đạo bạch quang từ trong mây mù cực nhanh bay đến, bạch quang phảng phất như lưỡi dao sắc bén xuyên thấu qua thân thể mấy tên Thánh Thể, mang theo linh hồn của bọn họ bay vào trong biển mây.
- Chiến.
Sau khi U Nguyệt Ảnh tam bái, ánh sáng toàn thân lưu chuyển, uy vọng của Đại Đế lúc này mới triển lộ.
Phong bạo trên người U Nguyệt Ảnh bạo khai, đây là một loại lực lượng vượt xa tưởng tượng của mọi người. Khi phong bạo bạo khai, trực tiếp đẩy toàn bộ những người đứng xung quanh nàng ra trăm mét, U Nguyệt Ảnh đứng ngạo nghễ trên hư không.
- U Nguyệt Ảnh không hề thua kém Ma La Đại Đế năm đó, nhưng nàng cũng không cách nào nhìn thấu qua mây mù, căn bản không thể tìm được Thần Cốt chiến thuyền, chỉ có thể ở chỗ này bị động đợi bạch quang xuất hiện...
Mục Uyển lắc đầu nói.
- Đừng lo lắng, so với chờ chết, không bằng liều mạng một phen.
Toàn thân U Nguyệt Ảnh bỗng nhiên hóa thân thành cơn gió, từng vòng ánh sáng từ trên thân thể của nàng bồng bềnh mở ra, những quầng sáng này cuốn động mây mù xung quanh, như muốn đẩy tan sương mù, tìm kiếm chân thân của Thần Cốt chiến thuyền.
- Vù...
Lại thêm một đạo bạch quang, lần này đạo bạch bạch quang đâm thẳng về phía U Nguyệt Ảnh đang ngạo nghễ đứng trên hư không.
Đối mặt với bạch quang thần bí tập sát mà đến, U Nguyệt Ảnh hoàn toàn không sợ hãi, tay trái chỉ vào hư không, bí kỹ Thông Thiên Chỉ của Thái Nhất Tông hiện ra trước mặt mọi người.
Thông Thiên Chỉ phát ra ánh sáng bảy màu, tụ tập thành một ngón tay khổng lồ trước mặt U Nguyệt Ảnh, ngón tay này nghênh đón bạch quang bay tới.
- Vù...
Một tiếng động nhỏ vang lên, Thông Thiên Chỉ phát ra lực lượng trung hòa bạch quang, tan rã trong mây mù.
- Đỡ...
Đạo bạch quang này bị Đại Đế U Nguyệt Ảnh dùng Thông Thiên Chỉ chống đỡ, người trên Xuyên Vân Thuyền nhất thời bộc phát ra từng đợt tiếng hoan hô.
Theo tiếng hoan hô bạo phát, trên Xuyên Vân Thuyền, tất cả cường giả Pháp Thân phóng xuất Pháp Thân cự tượng của mình, tất cả mọi người đều biết, nếu lúc này không liều mạng, chỉ dựa vào một mình U Nguyệt Ảnh chắc chắn không thể chống đỡ được Thần Cốt chiến thuyền.
- U u u...
Tiếng rên rỉ lại vang lên, sóng biển từ xa mang theo mây mù cuốn về phía Xuyên Vân Thuyền, sóng biển khổng lồ cao đến ngàn thước như muốn nuốt chửng thiên địa, sóng biển đáng sợ như vậy kéo đến, cho dù là Pháp Thân cường giả cũng bị đập xuống Xuyên Vân Thuyền.
- Ngăn cản.
U Nguyệt Ảnh nhìn sóng biển rít gào từ xa kéo đến, lúc này nàng hoàn toàn không còn bảo lưu sức mạnh gì nữa. Hai tay U Nguyệt Ảnh giao nhau trước ngực, lúc này chân thân Đại Đế cuối cùng được nàng nhen nhóm.
- Ngao...
Một tiếng đề minh từ phía sau U Nguyệt Ảnh truyền đến, sau đó chỉ thấy toàn thân U Nguyệt Ảnh hỏa diễm thiêu đốt. Hỏa quang thậm chí thiêu đốt cả mây mù xung quanh.
- Phượng hoàng chân thân, thực thân của Đại Đế rốt cuộc cũng xuất hiện.
Trên Xuyên Vân Thuyền, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn con phượng hoàng khổng lồ phía sau U Nguyệt Ảnh triển khai hai cánh. Hỏa Phượng Hoàng lớn chừng trăm thước, lúc này xuất hiện như muốn nói với U Nguyệt Ảnh chuẩn bị toàn lực xuất thủ.
- Phượng hoàng giương cánh ngạo trời cao, không ngờ U Nguyệt Ảnh đã bước vào Đại Đế đỉnh phong.
Mục Uyển ngơ ngác nhìn phượng hoàng vỗ hai cánh bay lên thiên không, lực lượng cường đại khiến Mục Uyển si mê.
- Đi...
Ngón tay U Nguyệt Ảnh chỉ về phía sóng biển, phượng hoàng phía sau nàng phóng lên cao, mang theo lửa cháy vô cùng xông thẳng vào sóng biển nghìn thước.
Hỏa Phượng Hoàng đi qua nơi nào, mây mù nơi đó bị xé mở, nhưng Hỏa Phượng Hoàng như vậy vẫn chưa đủ mạnh, vẫn không thể hoàn toàn xé nát vân vụ, cho nên dưới ánh mắt của mọi người, Hỏa Phượng Hoàng chợt lóe rồi bay về phía sóng biển khổng lồ trong sương mù.
- Ầm...
Tiếng nổ cực mạnh từ phía xa truyền đến, Hỏa Phượng Hoàng hung hăng đánh lên sóng biển, sóng biển được lực bạch quang ngưng tụ trực tiếp bị thiêu cháy tán loạn, vô số giọt nước bay vụt lên trời. Lúc này bầu trời bắt đầu nổi mưa to tầm tã, đây không phải nước mưa chân chính, mà là nước của sóng biển bị đánh bay lên không trung.
- Mạnh thật.
Tiểu Nhạc đứng bên cạnh nhìn, nhìn phượng hoàng của U Nguyệt Ảnh giương cánh, tán thán nói:
- Trên đời này người có thể đánh thắng nàng sợ rằng không nhiều lắm.
- Nhưng...
Tiểu Nhạc tiếp tục nói:
- Nhưng, hôm nay trừ phi là Bạch lão mõ đích thân thân tới đây, bằng không không ai có thể ngăn cản Thần Cốt chiến thuyền tàn phá bừa bãi...
Lời nói của Tiểu Nhạc khiến tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn hắn.
- Lẽ nào hôm nay chúng ta tất vong?
Mục Uyển biết thân phận của Tiểu Nhạc, mặc dù bình thường Tiểu Nhạc không ra gì, thế nhưng chuyện hắn biết thậm chí còn nhiều hơn tông chủ Đại Đế.
- Ta nói, trừ phi là Bạch lão mõ cắt hư không từ Vạn Tiên Sơn phủ xuống Mê Hồn Hải, bằng không không ai có thể kháng cự Thần Cốt chiến thuyền.
Tiểu Nhạc lần đầu tiên nghiêm mặt nói.
- Dùng ngọc bài đưa tin thông báo cho Thái thượng trưởng lão, Xuyên Vân Thuyền gặp nạn trên Mê Hồn Hải, cầu cứu trưởng lão.
Lúc này Mễ Bản lựa chọn tin tưởng Tiểu Nhạc, bởi vì lúc này ngoài tin tưởng Tiểu Nhạc đã không có lựa chọn nào khác.
Các đệ tử Vạn Tiên Sơn đều lấy ra ngọc bài đưa tin của mình, bắt đầu thử liên hệ với Vạn Tiên Sơn, liên hệ với Thái thượng trưởng lão của bọn họ, khẩn cầu chân thân của Thái thượng trưởng lão phủ xuống Mê Hồn Hải.
Chỉ Thủ Che Thiên, chân thân không hiện, chỉ dựa vào huyễn hình lực đã có thể đập tông chủ Lỗ Tu gần tiếp cận Đại Đế đỉnh phong bị thương, sự đáng sợ của Bạch Hủ Minh ở Vạn Tiên Sơn không ai không biết, lúc này hi vọng duy nhất của bọn họ chính là chân thân của Bạch Hủ Minh phủ xuống.
- Vô dụng...
Khi những đệ tử này lấy ra ngọc bài, Tiểu Nhạc lại mở miệng:
- Vô ích, nơi này là Mê Hồn Hải, không có bất cứ tin tức gì có thể truyền ra bên ngoài...
- Vậy... Vậy hôm nay nhất định phải chết?
Mục Uyển nhìn Tiểu Nhạc, nàng không rõ vì sao đến lúc này Tiểu Nhạc vẫn bình tĩnh như vậy.
- Không ai nói nhất định phải chết, nếu Xuyên Vân Thuyền được gọi là con thuyền hi vọng, như vậy khẳng định có chỗ thần kỳ của nó.
Tiểu Nhạc nói xong, nhìn về phía thanh đăng trên đầu thuyền.
- Nhưng mỗi lần Thần Cốt chiến thuyền xuất hiện đều là xác chết đầy thuyền, con thuyền hi vọng này hoàn toàn không bình thường.
Vương Tử Phong đã nóng nảy, hắn không ngờ, chuyến đi lần này lại gặp phải chuyện như vậy.
- Con thuyền hi vọng chỉ chở người hi vọng, trước đây đều không phải chở đầy người hi vọng, chờ một lát đi, một lát nữa thanh đăng khẳng định sẽ được thắp sáng. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, lúc đó các ngươi sẽ nhìn thấy kỳ tích sinh ra.
Hai mắt Tiểu Nhạc nhìn chằm chằm về phía thanh đăng, hắn biết, lần này Xuyên Vân Thuyền sở dĩ liên tục tao ngộ Thần Cốt chiến thuyền đều có liên quan đến một người, hoặc là nói có liên quan đến thứ gì đó trong cơ thể người đó.
Hỏa Phượng Hoàng đi rồi quay lại, nhưng khi Hỏa Phượng Hoàng quay lại đã không còn cuồng bạo như lúc đi, một kích kinh thiên này là rất mạnh, nhưng đồng dạng tiêu hao tam thành lực lượng của Hỏa Phượng Hoàng.
Đây là Đại Đế chân thân của U Nguyệt Ảnh, Đại Đế chân thân tiêu hao tam thành lực lượng cũng có nghĩa U Nguyệt Ảnh tiêu hao tam thành lực lượng. Lúc này trên mặt U Nguyệt Ảnh cũng không có bất cứ vẻ kích động gì, bởi vì nàng biết, đây mới là bắt đầu của Thần Cốt chiến thuyền.
- Không đỡ được, Đại Đế lực căn bản không đủ để chống đỡ Thần Cốt chiến thuyền, trừ phi là cường giả lĩnh ngộ ý chí bước trên con đường Phi Tiên xuất thủ, bằng không làm thế nào cũng vô ích.
Tiểu Nhạc lắc đầu.
- Vù vù vù...
Vô số bạch quang từ bốn phương tám hướng bay tới, mỗi đạo bạch quang đều mạnh không gì sánh được, lúc này mục tiêu của bạch quang cũng không phải U Nguyệt Ảnh, mà là người trên thuyền.
- Ngao...
Phượng hoàng lần thứ hai đề minh, U Nguyệt Ảnh lại một lần nữa kích phát chiến lực toàn thân, Hỏa Phượng Hoàng lại tái hiện. Cùng với run rẩy của Hỏa Phượng Hoàng, từng con hỏa điểu từ trên thân thể Hỏa Phượng Hoàng bay ra, gần ngàn con hỏa điểu hợp thành từng phiến hỏa vân, trước khi bạch quang bay đến Xuyên Vân Thuyền, thành công ngăn cản phía trước bạch quang.
Từng con hỏa điểu cùng từng đạo bạch quang tương hỗ trung hoà, lúc này U Nguyệt Ảnh hầu như liều đốc hết toàn lực cứu vãn lần cuối cùng, nhưng bản thân nàng cũng từ từ phát hiện, cho dù nàng là Đại Đế cũng chỉ có thể bỏ thuyền đào tẩu.
Nhưng từ bỏ Xuyên Vân Thuyền, mình có thể bay ra Mê Hồn Hải sao?
- Tiểu nương môn, trở về đi, để Xuyên Vân Thuyền chống đỡ cho chúng ta.
Tiểu Nhạc thấy thanh đăng phía đầu thuyền đã bắt đầu sáng lên, hắn biết Xuyên Vân Thuyền thực sự đã sống rồi, tiếp theo nó sẽ thắp sáng thanh đăng chiếu ra hi vọng cho mọi người.
U Nguyệt Ảnh nghe thấy Tiểu Nhạc la hét, từ xa bay đến Xuyên Vân Thuyền, nhưng vẻ mặt của nàng đã lộ vẻ uể oải.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt