My test of a good novel is dreading to begin the last chapter.

Thomas Helm

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 302: Sỉ Nhục Người Khác Không Có Kết Quả Tốt Đẹp (1)
ặc dù lần trước ở Loan Quỳnh Phong, hắn và Lăng Túc đã gặp nhau một lần, thế nhưng lúc đó tình huống đặc thù, Âu Dương căn bản không có thời gian nói chuyện với Lăng Túc, đã truy sát lên Thông Thiên Phong.
- Đi, đi trước rồi nói.
Âu Dương kéo Lý Vĩ, ba người vừa đi vừa trò chuyện những chuyện xảy ra trong mười năm qua, vừa đi lên núi.
Lăng Túc không cần phải nói, chuyện của hắn hiện tại toàn bộ Vạn Tiên Sơn hầu như đều biết, có cuồng nhân còn là trưởng lão như Âu Dương làm huynh đệ, hiện tại có ai dám tìm hắn gây phiền phức.
Lý Vĩ thì tốt hơn, có thể bái môn hạ Mục Uyển, không biết có bao nhiêu người ước ao đố kị.
Về phần Lam Thông cũng không tệ lắm, ở Thông Thiên Phong sư phụ của Lam Thông cũng không phải quá nổi danh, chỉ là một Pháp Thân nhị trọng thiên, ở Thông Thiên Phong cường giả như mây cũng không tính là cao cấp.
Thế nhưng Lam Thông vận khí tốt, bởi vì hắn là đệ tử duy nhất của sư phụ. Không chỉ vô cùng dụng tâm giáo dục Lam Thông, còn truyền thụ vô số tinh túy của ngạo kiếm thuật, khiến Lam Thông có thể chỉ trong vòng mấy năm đã tiến vào Thánh Thể nhị giai, nói ra công lao của sư phụ Lam Thông nhiều không kể hết.
Lúc này trong mấy người tiến vào Chân Linh Giới tiến vào Vạn Tiên Sơn, mặc dù cái chết của Sở Tương Hợp khiến bọn họ có chút chán nản, nhưng mười năm qua, bọn họ cũng có một chút thành tựu, điều này cũng trực tiếp thiên phú chứng tỏ thiên phú của bọn họ.
Nhưng ba người chạy đến Âm Vân Phong chủ yếu vẫn vì tìm Âu Dương, để Âu Dương một lần nữa tiến lên Thông Thiên Phong, đương nhiên, lần này không phải đại náo như mười năm trước, mà là đi cứu người.
Mộc Xuân chịu nhục quét rác mười năm, Mễ Bản không muốn xuất thủ, nếu như nói còn có người có thể cứu Mộc Xuân, vậy chỉ có thể là Âu Dương...
Trên Âm Vân Phong, đám người Lam Thông kể lại cho Âu Dương chuyện của Mộc Xuân, Âu Dương vẫn còn nhớ Mộc Xuân, hắn là người đã cùng với bọn họ tiến vào Vạn Tiên Sơn.
Trước kia khi Âu Dương lần đầu tiên nhìn thấy Mộc Xuân, nói thật hắn chưa từng nghĩ sẽ giúp Mộc Xuân chữa trị kiếm linh. Hắn đúng là Tu Phục Tông Sư, nhưng hắn cũng không phải tổ chức phát thiện tâm chữa trị, nếu như hắn cứ gặp người là chữa trị yêu binh, như vậy còn làm sao hưởng thụ cuộc sống.
- Ngươi nói mười năm qua Mộc Xuân vẫn kiên trì, không chịu từ bỏ?
Kỳ thực thứ mà Mộc Xuân đảđộng Âu Dương nhất chính là lòng kiên trì mười năm qua của hắn.
Người kiên trì nhất định có thể nhận được hồi báo. Mộc Xuân đến từ tiểu thế giới, cửu giai như hắn, cho dù kiếm linh bị nghiền nát nghiêm trọng tuyệt đối cũng là nhân vật có địa vị rất cao, nhưng người như vậy, có thể vứt bỏ tự tin của mình, kiên trì cầm chổi quét dọn Thông Thiên Phong mười năm, không sợ cười nhạo không sợ châm chọc.
Chỉ riêng điều này cũng đã chứng minh tín niệm của Mộc Xuân. Người như vậy nên nhận được hồi báo, chí ít Âu Dương cho là như vậy.
- Đúng, mười năm như một, chúng ta đều nhìn thấy trong mắt, hơn nữa ta dám cam đoan, tính tình của tiểu tử này tuyệt đối hợp khẩu vị với ngươi.
Lam Thông lần thứ hai cường điệu.
- Vậy là sao?
Âu Dương có chút kinh ngạc nhìn Lam Thông.
Lý Vĩ ở bên cạnh tiếp lời nói:
- Hắn cũng là một người không chịu thua, làm việc gì cũng rất điên cuồng. Nhưng thời gian mười năm đã bào mòn rất nhiều nhuệ khí của hắn, nếu ngươi không xuất hiện, phỏng chừng tất cả nhuệ khí của hắn đã biến mất.
- Xem ra mười năm qua, quan hệ giữa các ngươi và hắn cũng không tồi.
Âu Dương biết Lý Vĩ là dạng người gì, người có thể khiến Lý Vĩ khen ngợi không nhiều, muốn có được lời khen của Lý Vĩ chứng tỏ người đó rất chân thực.
- Không riêng bọn họ, mặc dù ta tiến vào Thông Thiên Phong mới hai tháng, nhưng thông qua hai tháng này, ta thấy con người Mộc Xuân thật sự không tồi.
- Được rồi được rồi, mọi người không cần nói giúp hắn như vậy, các ngươi đã tới tìm ta, lẽ nào ta còn có thể cự tuyệt.
Âu Dương mỉm cười, sau đó đứng dậy nói:
- Hiện tại chúng ta xuất phát đến Thông Thiên Phong?
- Được...
Lam Thông cũng là người nôn nóng, nghe Âu Dương nói hiện tại xuất phát, hắn lập tức đồng ý.
- Mang ta theo thì thế nào?
Tiểu Nhạc giống như u hồn, bỗng nhiên từ dưới đất xông ra, xem ra tiểu gia hỏa này đã nghe trộm rất lâu, nhưng hắn cũng thật sự có thủ đoạn, nghe trộm gần như vậy, ngay cả Âu Dương cũng không phát hiện ra tồn tại của hắn.
- Ngươi còn muốn kinh hỉ hay không?
Âu Dương có chút đau đầu, nếu như dẫn Tiểu Nhạc lên Thông Thiên Phong, Lỗ Tu phỏng chừng cũng có thểđiên lên. Tên gia hỏa này kể lại chuyện năm đó hắn ức hiếp Lỗ Tu với mình cũng được rồi, dù sao mình cũng không đi nói lung tung.
Nhưng nếu như hắn chạy đến Thông Thiên Phong tuyên truyền khắp nơi, vậy Lỗ Tu tuyệt đối có thể lấy cự kiếm bảy màu truy sát hắn đến chết.
Thiên hạđệ nhất tông tông chủ, bị người ta truyền ra chuyện khi còn bé bị doạđến mức tiểu ra quần và quỳ xuống đất gọi đại ca. Chuyện như vậy truyền ra, ở Vạn Tiên Sơn có thể không ai dám lắm miệng, nhưng Lỗ Tu nhất định sẽ trở thành then chốt trong tin tức sắp tới của Chân Linh Giới.
Một bàn tay đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Bạch Hủ Minh giống như quỷ xuất hiện bên người Âu Dương, bàn tay đó chính là kiếm linh của hắn biến thể, lúc này bàn tay thoáng cái chộp Tiểu Nhạc vào bên trong.
- Chiến... Chiến Đế...
Nhìn Bạch Hủ Minh đột nhiên xuất hiện, ba người Lý Vĩ nhất thời kinh hãi, vội vã hành lễ. Tôn đại thần này ở Vạn Tiên Sơn có ai mà không biết?
Một cuồng nhân dám Chỉ Thủ Che Thiên đánh tông chủ phun máu xuất hiện trước mặt bọn họ, nếu như bọn họ không kinh hãi, như vậy mới là lạ.
- Đệ tử Thông Thiên Phong ra mắt Thái thượng trưởng lão...
Bạch Hủ Minh chính là Thái thượng trưởng lão của Vạn Tiên Sơn, cho dù là tông chủ Lỗ Tu nhìn thấy cũng thành thật kêu một tiếng sư huynh, thực lực bản thân càng thông thiên.
Nhìn ba người, Bạch Hủ Minh chỉ nhẹ nhàng gật đầu, một mặt dẫn theo Tiểu Nhạc đang không ngừng giãy dụa mắng chửi Bạch Hủ Minh vô sỉ, một mặt nói với Âu Dương:
- Đến Thông Thiên Phong thành thật một chút, đừng gây chuyện.
Nói xong, Bạch Hủ Minh mang theo Tiểu Nhạc biến mất không thấy. Xung quanh vẫn còn quanh quẩn câu nói của Tiểu Nhạc:
- Bạch Hủ Minh ngươi được lắm..
Nhìn Bạch Hủ Minh và Tiểu Nhạc cùng nhau biến mất, đám người Lý Vĩđều toát mồ hôi, ở Vạn Tiên Sơn dám mắng Bạch Hủ Minh như vậy, Tiểu Nhạc tuyệt đối là người đầu tiên...
- Được rồi, phiền phức đã được giải quyết, chúng ta xuất phát thôi.
Âu Dương nói xong, lấy từ trong vòng tay ra một bốn khối truyền tống ngọc phù, thứ này đối với những đệ tử khác của Vạn Tiên Sơn là vật bảo mệnh vạn kim khó cầu, nhưng đối với Âu Dương lại hoàn toàn không trân quý.
Bản thân Âu Dương cũng không biết trong bảo khố có bao nhiêu truyền tống ngọc phù, hắn chỉ biết Bạch Hủ Minh nói hắn mang nhiều một chút, sau này xuất môn đụng phải địch nhân không đánh lại, bóp nát bùa chú chạy trốn cũng là một cách.
Đánh thắng được thì đánh, không đánh lại thì bỏ chạy, chuyện này theo Âu Dương thấy không có gì mất mặt, xung động ai cũng có, nhưng chỉ là nhất thời xung động, nếu như lần nào cũng xung động thì chính là muốn chết.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt