Nếu mặt biển mãi mãi bình lặng, chắc chắn những thủy thủ tài ba sẽ chẳng bao giờ có mặt trên đời.

Ngạn ngữ Anh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 171: Chân Trần Không Sợ Mang Giày
rong phòng nghị sự của Lý gia, Âu Dương đang ngồi đợi bọn họ. Tuy nhiên trên mặt mỗi người bọn họ đều không dễ coi. Đây chắc chắn là Hồng Môn Yến. Những tên Linh Sử này muốn ép Âu Dương tỏ rõ thái độ. Chỉ sợ Linh Sửđã báo tình huống bên này cho Thái Nhất Tông biết. Nếu như Linh Sử thật sự không ép được, khẳng định sẽ có Linh Sử hàng lâm mạnh hơn đến tiểu thế giới này.
- Chẳng ai ngờđược bọn họ nhịn một tháng sau đó lại làm như vậy.
Sở Tương Hợp híp mắt. Tại thời điểm nhận được thiếp mời kia hắn đã xác định một chuyện. Sợ là tình huống bên này đã khiến cho Thái Nhất Tông coi trọng. Năm người này từđầu đến cuối không ra tay nhất định là bởi vì phía trên chưa tỏ thái độ. Hiện tại nhất định bọn họ đã nhận được chỉ thị từ bên trên để bọn họ làm chuyện này.
- Không bằng bây giờ chúng ta đánh tới tiêu diệt sạch những người này!
Lam Thông biết, lần này thái độ của đối phương không rõ ràng. Nếu như Âu Dương tùy tiện đi vào, rất có khả năng sẽ bị giam giữ.
- Đánh tới sao? Còn một tuần nữa Chân Linh Giới mới mở ra. Thời gian này nếu như không thấy Linh Sử liên hệ lên trên, ngươi cảm thấy Thái Nhất Tông sẽ làm thế nào?
Sở Tương Hợp trừng mắt với Lam Thông một cái. Đúng là hành sự không cần đầu óc.
- Phải, hiện tại còn chưa tới lúc trở mặt. Lần này rõ ràng đối phương đang thăm dò phản ứng của chúng ta. Nếu như ta không đi, ta dám cam đoan, Thái Nhất Tông vì không muốn xảy ra sai sót, nhất định sẽ có cường giả từ cửu giai trở lên hàng lâm chỗ này. Cho dù cướp cũng nhất định phải cướp giật tất cả chúng ta tiến vào Thái Nhất Tông. Thậm chí là...
Tuy rằng Âu Dương không nói rõ ràng, nhưng ở đây không có người nào ngu ngốc. Bọn họ đều hiểu rõ ý của Âu Dương.
Trong số bọn họ, Lam Thông và Sở Tương Hợp còn may. Dù sao cửu giai đỉnh phong chỉ có thể nói rõ ngươi có thiên tư tốt. Tương lai như thế nào cũng không ai biết. Nhưng Lý Vĩ thì sao? Lý Vĩ lại là Trận Đồ Sư bát giai. Âu Dương lại là Tu Phục Tông Sư. Một khi Thái Nhất Tông đã xác định tuyệt đối không thể nào chiêu nhận bọn họ tiến vào Thái Nhất Tông, khẳng định sẽ bóp chết bọn họ.
Nếu như mình không chiếm được cũng tuyệt đối không thểđể bọn họ trở thành lợi thế cho những thế lực khác. Đạo lý như vậy ai cũng hiểu rõ. Cho dù là bất kỳ người nào đổi vị trí với bọn họ, sợ là cũng sẽ làm như thế.
- Ý của ngươi là đi sao?
Lý Vĩ nhìn Âu Dương. Nói thật hắn cũng biết lần này rốt cuộc đối phương tính thăm dò hay muốn bắt người còn chưa xác nhận được.
- Đi! Tại sao không đi? Thật ra Thái Nhất Tông nghĩ tới điều gì lẽ nào mọi người không biết sao? Bọn họ không phải muốn chúng ta gia nhập sao? Bọn họ muốn thì cho bọn họ là được rồi. Không phải chuyện nhỏ không nhẫn sẽ loạn đại mưu sao? Mọi người phải tin tưởng trình độ diễn kịch của ta.
Âu Dương khẽ mỉm cười. Thái Nhất Tông tuyệt đối sẽ không cho phép một Hoàng Thiên đại đế thứ hai xuất hiện. Cho nên bọn họ cần biết thái độ của Âu Dương. Nếu như thái độ của Âu Dương khiến bọn họ không có cách nào thoả mãn, như vậy...
- Ta tán thành.
Sở Tương Hợp là người đầu tiên mở miệng. Âu Dương trầm ổn gần như không tương với tuổi tác. Điều này khiến hắn vẫn rất yên tâm. Lần này Linh Sử hoặc là nói Thái Nhất Tông cần Âu Dương tỏ thái độ. Nếu như Âu Dương làm đúng chỗ, cho dù không cách nào khiến bọn họ hoàn toàn yên tâm, nhưng chí ít có thể hòa hoãn một chút.
- Ta cũng cảm thấy có thểđược.
Lăng Trung Thiên cũng biểu thị tán thành.
- Thật ra tại sao chúng ta nhất định phải đối địch với Thái Nhất Tông? Mặc dù nói Trịnh gia thân ở Thái Nhất Tông, nhưng Trịnh gia ở tiểu thế giới chẳng qua chỉ là một chi nhánh nho nhỏ. Trưởng bối của Trịnh gia...
Lý Thanh Phong còn muốn nói về quan điểm khác, nhưng lại bị Âu Dương ngắt lời.
- Trịnh gia là nhất định phải có người chết!
Âu Dương thoáng nhìn về phía những người đang ngồi ở đầy. Khẩu khí của hắn rất cứng rắn. Trịnh Đan Đằng nhất định phải chết. Trịnh Khiếu Thiên khẳng định không thểđứng nhìn Âu Dương làm thịt Trịnh Đan Đằng. Năm tên Linh Sử tuyệt đối không có cách nào khoan dung khi Âu Dương ở trước mặt bọn họ giết tiểu bối của Trịnh gia. Cho nên điều này căn bản là một vấn đề không thể giải quyết được.
- Chuyện này...
Lý Thanh Phong bị Âu Dương ngắt lời nói như thế cũng có chút lúng túng. Thật ra vào lúc này tuy đám người Âu Dương chờ tại Lý gia, tuy rằng nơi này là địa bàn của hắn, nhưng hắn hiểu rõ, hiện tại Lý gia căn bản không phải do hắn định đoạt. Phía Âu Dương thực sự quá cường thế/ Cường thếđến mức ngay cả Linh Sử cũng dám chém giết.
Thù hận giữa Âu Dương cùng Trịnh Đan Đằng, mọi người đều biết. Muốn bảo Âu Dương thả thù hận này xuống, vậy hắn không phải là Âu Dương nữa. Cho nên bảo Âu Dương gia nhập Thái Nhất Tông căn bản là không thể.
Nếu như không có Trịnh gia, không có Trịnh Đan Đằng, Âu Dương tuyệt đối sẽ lựa chọn gia nhập Thái Nhất Tông. Dù sao đối với hắn mà nói, gia nhập thế lực phương nào căn bản không đáng kể. Là vàng dù sao cũng sáng. Hắn tin chắc mình sẽ thành công. Nhưng các loại tiền căn đẩy hắn từng bước đi tới bây giờ, có thể nói, chỉ cần Thái Nhất Tông có sự tồn tại của Trịnh gia, Âu Dương sẽ không lựa chọn.
- Âu Dương ngươi đừng kích động. Lý huynh cũng chỉ nói một chút mà thôi. Mối thù của ngươi và Trịnh gia thù chúng ta đều hiểu rõ. Yên tâm, chúng ta khẳng định sẽ ủng hộ ngươi.
Sở Tương Hợp nhìn thấy dáng vẻ kích động của Âu Dương, cùng với dáng vẻ lúng túng của Lý Thanh Phong, hắn vội vàng đi ra làm người hoà giải.
- Thái Nhất Tông không sai. Cao tầng Trịnh gia cũng không sai. Sai chính là tên Trịnh Đan Đằng kia. Tuy nhiên bọn họ đều chung một dòng họ. Trịnh gia tại Thái Nhất Tông cũng là một nhánh cường thế. Bình thường chúng ta chơi đùa với Trịnh gia bọn họ sẽ không để ý. Nhưng vào lúc này, nếu như chúng ta còn chém giết đệ tử của Trịnh gia, Một mạch Trịnh gia tại Thái Nhất Tông trừ phi không biết xấu hổ, bằng không bọn họ sẽ không thể nào khoan dung cho chúng ta.
Âu Dương không phải không suy nghĩ những điểm lợi hại trong đó.
Trịnh gia tồn tại trong Thái Nhất Tông nhiều năm như vậy. Nếu như bọn họ không biết đám tiểu bối đấu tranh hoặc là nói Âu Dương không biết thực lực của Trịnh gia vậy quên đi. Nhưng bây giờ hắn đã biết rõ địa vị của Trịnh gia tại Thái Nhất Tông còn muốn chém giết con cháu của Trịnh gia, như vậy Trịnh gia vì mặt mũi của mình nhất định phải xử lý Âu Dương. Bằng không sau này Trịnh gia làm sao đứng vững tại Thái Nhất Tông, làm sao đứng vững tại Chân Linh Giới được?
Có Trịnh gia, Thái Nhất Tông vĩnh viễn không phải là nơi Âu Dương dung thân. Những người khác còn nói được. Bởi vì những người khác đối với Trịnh gia cũng không phải là tửđịch. Cho dù Lý Thanh Phong cũng không đáng kể. Tranh đấu ở tiểu thế giới sẽ không mang vào Chân Linh Giới.
Lý Thanh Phong tranh đấu mới một nhanh cúa Trịnh gia tại tiểu thế giới, đó là bởi vì bọn họ không biết thế lực của Trịnh gia tại Chân Linh Giới.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt