"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 155: Đánh Hoàng Thành
a ha, xem ra tiểu tử ngươi muốn đại khai sát giới! Yên tâm, có Lam Thông ở chỗ này, cho dù Sở Tương Hợp lão quỷ đi ra cũng đừng hòng động được tới một cọng tóc gáy của ngươi!
Lam Thông rất tự tin. Với thực lực của hắn lúc này, nếu tái chiến với Sở Tương Hợp không dám nói là thắng, nhưng muốn thua cũng không dễ dàng.
- Cũng không thể nói là đại khai sát giới. Tuy nhiên tên Vương Phong Minh này đã sống nhiều năm như vậy, cũng nên đưa hắn lên đường.
Âu Dương nở nụ cười âm hiểm. Hiện tại trong mắt hắn, Vương Phong Minh ngoại trừ là một kẻ bại hoại ra, còn giống như một con quái vật. Đánh đổ quái vật này, hắn liền có thể thăng cấp. Bên cạnh quái vật này còn có rất nhiều tiểu quái vật chờ hắn đánh đổ sau đó cầm kinh nghiệm thăng cấp.
Đương nhiên, những quái vật này đều được xem là boss, nhưng Âu Dương lại mang theo người một đại boss. Lam Thông trong tiểu thế giới này chính là nhân vật cấp đại boss. Chỉ cần dẫn theo một đại boss như vậy, Âu Dương không dám nói quét ngang, chí ít đánh quái thăng cấp hẳn không có áp lực.
Với năng lực giết người có thể hấp thu huyết lực của hắn, chỉ cần có thể tiếp tục giết, lực lượng của Âu Dương gần như vô tận. Vì như thế hắn không ngừng hấp thu lực lượng của người chết, tăng cường cho mình đồng thời còn có thể giết địch. Hai cái máy lừa dối cùng ở trên người, Âu Dương đúng là hào khí vạn trượng. Rời khỏi Đại Vận hơn bốn năm, nếu đã đi ra, không cho Đại Vận chút vui mừng kinh ngạc vậy còn tính làm gì?
Đại Vận không phải xem hắn là tội nhân, xem đội viên của hắn là tội nhân sao? Nếu đã là tội nhân, vậy còn có gì đáng để lo lắng nữa? Khi cái lý lẽ của bản thân không thể được lý giải, vậy dùng thủ đoạn bạo lực để kết thúc tất cả!
Bóng đêm phủ xuống. Đô thành Đại Vận vẫn cực kỳ náo nhiệt. Đối với thời đại hòa bình, Đô Thành gần như là thành không có đêm. Tuy nhiên thành không có đêm này, ngày hôm nay nhất định không bình tĩnh!
Ầm!
Đột nhiên có một tiếng động rất lớn từ hoàng thành hình vuông ở trung tâm thành thị truyền đến. Sau đó ánh mắt của tất cả mọi người trong Đô Thành đều tập trung về phía hoàng thành. Vô số người hiểu chuyện bắt đầu chạy về phía đó. Đô Thành đã bình yên quá lâu. Đột nhiên phát ra động tĩnh như vậy, rất rõ ràng mọi người đều muốn biết chuyện gì đã xảy ra!
- Một cửa thành nho nhỏ cũng muốn cản ta sao? Ta nói không mở cửa ta sẽ cho nổ thành. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta đang hù dọa ngươi sao?
Lúc này hai người Lam Thông và Âu Dương đang đứng ở bên dưới thành. Lam Thông nhìn cửa hoàng thành đã bị một kiếm của hắn đánh vỡ thành từng mảnh nhỏ. Trên mặt hắn đầy vẻ khinh thường.
Đối với quốc gia này, Lam Thông có cảm tình. Nhưng đối với hoàng thất này hắn không sao có cảm tình được nữa! Đại Vận là của tất cả người dân Đại Vận. Đại Vận không phải là của riêng hoàng gia Đại Vận. Vương gia muốn làm cũng phải làm một cách thận trọng. Không làm được thì cút đi! Đây chính là suy nghĩ của Lam Thông.
Ầm ầm ầm ầm!
Đại đội binh sĩ tinh nhuệ võ trang đầy đủ không ngừng từ trong hoàng thành đi ra. Cùng với sự xuất hiện của binh sĩ, ba, bốn tên Lục Tiên cũng đạp gió bay tới. Cửa hoàng thành bị nổ. Đây là là sự khiêu khích trắng trợn. Tuy rằng Sở Tương Hợp đã rời khỏi Đại Vận, nhưng Đại Vận cũng không suy sụp tới mức bị người đánh vào tận hoàng thành!
- Người phương nào đang ở ngoài thành! Dám cả gan oanh kích cửa hoàng thành như vậy, chẳng lẽ không muốn sống nữa sao?
Một tên Lục Tiên rơi xuống cách Lam Thông khoảng ngàn mét nói vọng tới! Hắn không phải là kẻ ngốc. Một kiếm đã khiến cửa hoàng thành mấy vạn người khó đánh vào phải nổ tung. Chỉ cần xét thực lực này cũng có thể thể tưởng tượng được.
- Gọi Vương Phong Minh lăn ra đây gặp ta!
Âu Dương tiến lên một bước đứng trước người Lam Thông. Có Lam Thông ở đây, an toàn của hắn đã có thể được bảo đảm. Giờ này phút này người mạnh nhất toàn Đô Thành chính là Lăng Trung Thiên mới lên cấp cửu giai. Mà thôi Âu Dương phán đoán, lúc này Lăng gia hẳn đang bất mãn với hoàng tộc.
- Lớn mật! Ngươi thuận miệng có thể gọi loạn tên của Thái tử điện hạ sao?
Lại một tên Lục Tiên chỉ vào Âu Dương gầm lên. Nhưng dù có phẫn nộ hắn cũng không lựa chọn ra tay. Bọn họ đã phái người tớiLăng gia mời Lăng Trung Thiên. Lúc này, Lăng Trung Thiên chắc chắn là người mạnh nhất Đô Thành. Tuy rằng Lăng Trung Thiên bị lột bỏ binh quyền, nhưng Lăng Trung Thiên không thể nào mặc kệ ngồi nhìn chứ?
Vèo...
Một tia kiếm quang cắt phá bầu trời đêm, mang theo ánh bạc rực rỡ màu bạc từ phía xa bay nhanh đến. Nhìn thấy đạo ánh kiếm này, Lam Thông nở nụ cười. Sau đó trên người hắn bỗng nhiên phát ra uy thế đáng sợ gần như có thể xé rách thiên địa! Một đạo kiếm linh lớn đến trăm mét lấy Lam Thông làm tâm xông thẳng lên trời!
Đại kiếm linh tản ra hào quang kim sắc, đâm vào trong mây xanh, đánh tan cả đám mây đang che lấp mặt trăng! Kiếm linh đáng sợ như vậy, khiến cả toà hoàng thành bất kể là binh sĩ hay Lục Tiên đều hít một hơi lạnh!
Đây là một cường giả tuyệt thế! Đây là một cường giả tuyệt thế đủ để phá hủy tất cả! Từ khi nào, Đại Vận lại chọc phải cường giả như vậy? Nếu như cường giả như vậy muốn đại náo hoàng thành, còn ai có thể ngăn cản? Lăng Trung Thiên? Lăng Trung Thiên mới lên cấp cửu giai. Cho dù hắn liều mạng đánh một trận cũng tuyệt đối không có khả năng thắng lợi!
- Lục Tiên cửu giai! Ngươi là Lăng Trung Thiên sao?
Kiếm linh không ngừng cuồn cuộn. Sau đó không ngờ trên bầu trời bắt đầu xuất hiện một hư ảnh rất lớn của Lam Thông!
- Ngạo kiếm Lam Thông!
Chỉ thoáng nhìn thấy hư ảnh này xuất hiện, Lăng Trung Thiên liền cảm giác phía sau lưng mình đổ mồ hôi lạnh! Hắn đã sớm nghe đồn Ngạo kiếm Lam Thông được một tên Tu Phục Sư sửa cho kiếm linh, từng giương thần uy tại Tây Kỳ buông lời thiên hạ có ai dám đánh một trận!
Nhưng ai có thể ngờ được, lúc này mới chưa được bao lâu, Lam Thông lại bất ngờ đi tới Đại Vận! Cường giả như vậy, toàn bộ thiên hạ ngoại trừ Sở Tương Hợp ra, còn ai dám đánh một trận?
Lăng Trung Thiên biết, dù cho mình là cửu giai, nhưng một cửu giai như hắn hoàn toàn không thể so sánh được với cửu giai như Lam Thông! Cùng là cửu giai, Lam Thông tung hoành thiên hạ gần như vô địch. Còn mình thì sao?
- Ngạo kiếm Lam Thông!
Lăng Trung Thiên mở miệng kêu lên một tiếng kinh hãi. Bốn chữ Ngạo kiếm Lam Thông nhất thời truyền khắp Đô Thành! Ngạo kiếm Lam Thông, thử hỏi trong thiên hạ có ai dám đánh một trận. Không ngờ Ngạo kiếm Lam Thông lại chạy tới Đô Thành, dùng kiếm phá vỡ cửa hoàng thành! Hắn muốn làm gì? Hắn muốn đồ thành sao?
- Hoàng thất Đại Vận ép Sở Tương Hợp phải rời đi. Lúc này Đại Vận có ai dám đánh với ta một trận?
Khẩu khí Lam Thông cuồng ngạo không biên giới. Những lời này của hắn chính là đang khiêu khích với tất cả cường giả tại Đại Vận. Nhưng hắn có thực lực này!
- Lam Thông tiền bối!
Lúc này, trong lòng Lăng Trung Thiên đầy khiếp sợ. Nếu như đúng là Lam Thông tìm đến gây phiền phức, vậy hắn thật sự không dám nhận chiến.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt