Nguồn gốc của thiên tài là nguồn gốc của nhiệt huyết.

Benjamin Disraeli

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 127: Sinh Tử Cảnh Kỳ Dị
ắun vẫn suy nghĩJEC tìm cách đzWển Sở Tương Hợp xuống đsfCài. Hiện tạxBi Sở Tương Hợp chủ đzfộng nói ra, hắKGmn tấrt nhiên không thểRC nào bỏ qua cơ hội này.
Nghe thấsfCy Vương Văn Viễn nói vậy, Sở Tương Hợp lắDQc đzWầjxu cườmoRi khổ! HắUn chẳng thểzf ngờzfđpyược, hắBujn thủ hộ Đạyi Vận nhiều năm, lạEHi có một kết quản như thế! Tuy nhiên nhữMMsngđmfWiều này đuvuối với Sở Tương Hợp mà nói đoUã không còn ý nghĩfRxa nữsfCa. Bởi vì sau năm năm nữGPla, hắuvun sẽ rờBuji khỏi thế giới này tiến vào trong Chân Linh Giới.
Sở Tương Hợp đebi, trong bách tính của ĐạfRxi Vận có ngườyi buồn bã, cũng có một vài ngườpyi cảzfm thấmfWy Sở Tương Hợp rờjxi đmfWi cũng khó hết tội. Dù sao đebi nữWzea trong ĐạuVi Vận lờCni nào cũng có. Tuy nhiên tấyt cảeb nhữVng thứCjD này đAều không liên quanđjến Sở Tương Hợp.
Trong thế giới có hai màu đDQen trắCjDng giao nhau. Một mặt trăng màu tím quỷ dịTBm treo trên trờAi cao, giống như ác mađBujộc nhãn chiếu sáng thế giới này.
Trên mặt đJECấzWt huyết sắTBmc, sáu thân ảjnh khó nhọc cấMMst bước! Trên mặt bọn họ có ngườfRxi mê man, có ngườjZi chán chườAng, có ngườoUi mấvTvt mát, có ngườni tuyệt vọng. Sáu ngườxBi này chính là đBujám ngườDQi Âu Dương đCnang tiến vào Sinh Tử CảRunh. Bọn họ đfRxi tới nơi này đzWã hơn nửa tháng. Bọn họ đBrã đzfi hơn nửa tháng, nhưng đCjDến nay bọn họ vẫn chưa gặp đfược bấmoRt kỳ sinh vật sống nào.
- Thật xin lỗi!
Nhìn đCjDám đFBpội viên mờnz mịJZt tuyệt vọng, Âu Dương lạmoRi nói xin lỗi. HắCjDn không nhớ rõ mình đJZã nói ba chữPCJ kia bao nhiêu lầRun.
- Đội trưởng! Điều này không thểsfC trách ngươi đlJnược! Ngươi cũng không có cách nào. Nếu như chúng ta không tiến vào Sinh Tử CảJZnh, có lẽ hiện tạCli chúng ta đKGmã là mấry cỗ thi thểRC.
Giọng nói Tiêu Vân Cận trầsAm thấGPlp. Khi hắCnn nói xong hữFBpu ý vô ý thoáng nhìn về hắAc tuyến phía trên bàn tay mình. So với ngày hôm qua, hắmfWc tuyến này lạpyi dài thêm một chút. HắCnn biết, khi hắVc tuyến này đjZi tới vịeb trí trái tim hắMMsn cũng chính là giờJEC chết của hắDQn!
- Đúng vậy đMjội trưởng, bấnzt kểzW nói thế nào, chúng ta có thểEHchết ở chỗ này cũng tốt hơn chết trong tay tên chó đjZiên kia!
Lưu Hồng Xương cũng tiếp lờji. Tuy nhiên xét về tu vi Tiêu Vân Cận cao hơn hắxBn cao mấjjKy phầmfWn. HắCnc tuyến kia đRuã lên tới cổ tay hắWzen. HắmfWn biết có lẽ thêm một tháng, hắvTvc tuyến này sẽ đjZi tới trái tim của hắJECn. Lúc đjZó chính là giờPCJ chết của hắoUn.
- Ta không muốn chết!
Cuối cùng, một đvFaội viên có nang lực chịAu đBrựng tương đMMsối kém, cầvFam lấsfCy cánh tay của mình té quỵ trên đfRxấMjt. Lúc này hắJECc tuyến trên tay hắxBn đjZã chạvFay tới vịxB trí cánh tay. Có lẽ thêm nửa tháng nữzWa hắjxn sẽ chết.
Không có gì đMjáng sợ hơn từng ngày nhìn mình đRCi về phía cái chết! Nơi này là Sinh Tử Cảjxnh. Ở chỗ này, ngươi có thểU liếc mắMMst nhìn giờjZ chết của ngươi. Cho dù là Âu Dương cũng không ngoạpyi lệ!
- Tin tưởng ta! Sinh Tử CảWzenh, Sinh Tử CảFBpnh, nơi này đuvuã có một chữn sinh. Như vậy nhấsfCt đebịVnh có thểf có cách đAi ra!
Âu Dương đCni tới trước mặt ngườvTvi đTBmội viên đmfWang ngã quỵ trên mặt đmfWấuVt. HắsAn biết, nếu như không phảAi hắnn vẫn dùng con ngươi huyết sắClc mở đvFaườRCng, có lẽ giờuvu này bọn họ vẫn đjang lạnzc lối. Nếu như không phảsAi hắmfWn trước sau vẫn truyền cho nhữjxng ngườGPli này tư tưởng như vậy, có khảzf năng nhữBujng ngườCni này đJECã suy sụp.
- Đội trưởng! Ta không muốn chết! Ta còn có thê tử hài tử! Ô ô ô ô...
Trong số nhữEHng đPCJội viên này, một đKGmội viên lớn tuổi nhấsfCt ôm bắpyp đTBmùi Âu Dương khóc rống lên. HắlJnn không khá hơn ngườPCJiđnzang ngã quỵ dưới đuvuấoUt kia là mấzWy. Nhiều nhấTBmt chỉu khoảFBpng hai mươi ngày nữMMsa giờy chết của hắEHn sẽ đsfCến.
Nhìn ngườUi đMjội viên này ôm bắVp đMjùi mình, Âu Dương không biết phảTBmi an ủi hắfn như thế nào. Bởi vì hiện tạebi chính hắCjDn cũng cảzfm thấmoRy rấlJnt mơ hồ! Sinh Tử Cảjxnh, nơi này giống như một Huyễn Trận thiên nhiên. Nếu như không nhờBr con ngươi huyết sắsAc của hắMMsn, bọn họ đfã sớm lạoUc lối ở trong này. Nhưng cho dù hắJECn có con ngươi huyết sắAc thì có thểTBm làmđpyược gì? Giờ chết đnzang từng bước tới gầmfWn. HắVn lạri không thểFBplàm đAược gì.
- Đội trưởng...
Tiêu Vân Cận buồn bã nhìn Âu Dương. Thật ra hắvTvn rấmoRt muốn hỏi Âu Dương, bọn họ cứsAđnzi như vậy có ý nghĩWzea gì?
- Đứfng lên! Không muốn chết thì đJECứpyng lên! Tin tưởng ta! Nơi này nhấZt đPCJịBrnh có đnzườWzeng đzWi ra ngoài! Nếu như hiện tạTBmi đTBmã từ bỏ, vậy chúng ta chỉj có thểvFa chờZ chết. Chúng ta không phảCli không có cơ hội! Ta tin tưởng phía trước nhấasMt đmoRịzfnh cóđzfườjZng đzWi ra ngoài!
Âu Dương dùng một tay kéo ngườuVi đCjDội viên đlJnang ôm bắKGmp đJECùi hắnzn đfứjZng đzfến. Hắfn biết, vào lúc này không thểuvu từ bỏ. Cho dù còn có một tia hi vọng cũng không thểu từ bỏ.
- A...
Ngay khi Âu Dương đWzeang nói chuyện, một tên đJECội viên bỗng nhiên phát ra tiếng kêu chói tai. Sau đjZó liền thấjZy toàn thân hắebn bắFBpt đMjầmfWu yêu hóa. Chỉf trong chốc lát hắebn đfRxã biến thành trạmoRng thái yêu hóa!
- Chuyện gì xảKGmy ra vậy?
Âu Dương không rõ tạEHi sao ngườWzei đsfCội viên này lạRCi đVột nhiên yêu hóa vào lúc này. Hiện này không có bấJECt kỳ kẻ đzWịUch nào. Vậy hắBrn yêu hóa như vậy không phảvTvi lãng phí lực lượng của chính mình sao?
-Đều tạJECi ngươi! Đều tạBri ngươi! Là ngươi khiến chúng ta biến thành như vậy! Ngươi phảnzi chết!
Con mắBrt của tên đvFaội viên đGPlã yêu hóa biến thành màu tím quỷ dịasM, giống như màu tím của mặt trăng trên bầju trờfRxi.
- Ta muốn giết ngươi! Ha ha ha! Ta muốn giết ngươi!
Gia hoảvFa này giống như đxBột nhiên phát đmfWiên, thoắsfCt một cáiđxBã phóng ngườWzei về phía trước đWzeánh Âu Dương!
- Triệu Minh! Ngươi giở trò quỷ gì vậy?
Tiêu Vân Cận nổi giận gầfRxm lên một tiếng. HắoUn cũng yêu hóa. Thân hình hắfn chợt lóe lên, chắCjDn trước mặt Âu Dương. Hai tay đPCJột nhiên đsAẩuy về phía trước, trực tiếp đsAánh bay Triệu Minh ra ngoài!
- Triệu Minh! Đã xảRuy ra chuyện gì vậy?
Nhữzfng ngườMMsi khác cũng không hiểEHu Triệu Minh nổi đCjDiên như vậy làm gì. Mặc dù Âu Dương ném bọn họ vào trong này, nhưng bọn họ đDQều nhìn thấeby rõ ràng tình huống lúc đjZó. Nếu như Âu Dương không bọn họ ném vào đxBây, như vậy hiện tạGPli bọn họ đGPlã sớm chết từ lâu! Âu Dương cũng không có lựa chọn khác. LạFBpi nói nữMMsa, bảjxn thân Âu Dương cũng theo vàođJZây! Điều này còn chưa thểlJn nói rõ vấun đAề sao?
- Giết! Giết! Giết! Đều phảWzei chết! Các ngươi đRuều phảri chết!
BảZn thân Triệu Minh đJECã hoàn toàn bịKGm lạZc lối. HắmfWn đsAã biến thành một quái vật chỉRu biết giết chóc...
- CảjjKn hắRCn lạZi!
Âu Dương bỗng nhiên mở miệng. ThứU Kiêu Cung trong tay của hắsfCn cũng hoàn thành yêu hóa. HắUn nhìn ra đxBược, Triệu Minh hẳn đsfCã hoàn toàn lạmfWc lối. Hiện tạui hắlJnn đMMsã không phảJECi là Triệu Minh nữGPla! Hắfn chỉFBp có thểEHđKGmược xem là một quái vật!
Ầm..
Một tiếng đClộng thật lớn vang lên. Song quyền của Tiêu Vân Cận lạVi đebánh vào trên ngườebi Triệu Minh, Triệu Minh có thực lực tứmfW giai tấRCt nhiên không thểr nào là đRCối thủ của Tiêu Vân Cận.
- A... Ta muốn giết sạEHch các ngươi! Ta muốn giết sạFBpch các ngươi!
Vào lúc này Triệu Minh thật sự hoàn toàn phát đriên. Sau khi hắfRxn bịTBmđCjDánh bay ra hai lầmoRn, lạMMsi bò dậy bắUt đrầJECu dùng móng vuốt của mình nắmoRm lấWzey lồng ngực của mình. ChỉMMs trong mấMMsy giây, hắCjDn đuVã khiến lồng ngực của mình thành máu thịoUt lẫn lộn!
- Chuyện này... Chuyện gì thế này...
Lưu Hồng Xương nhìn Triệu Minh đsAáng sợ như vậy, hắlJnn không rõ rốt cuộc đuvuã xảxBy ra chuyện gì!
- A... Giết ta... A...
Triệu Minh bỗng nhiên mở miệng kêu lên. GiờV phút này hắCnn giống như đuVột nhiên tỉBujnh lạZi vậy.
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt