One’s first love is always perfect until one meets one’s second love.

Elizabeth Aston

 
 
 
 
 
Tác giả: Minh Nguyệt
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1116 - chưa đầy đủ
Phí download: 26 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1084 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 23:01:05 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 119: Ẩn Nấp
ắhHc mặt của Bác Cổ rấDt khó coi. Lúc này bọn họ cùng ĐạVoi Vận đHều đYBhang ở tầuhdng thứytI ba. Hiện tạWUi hai bên chỉWMW cách nhau hai trăm dặm. Nếu như không cẩEgn thận, bọn họ sẽ đKụng đDộ với ĐạlXIi Vận.
- Đội trưởng!
Trên mặt nhóm ngườDi bọn họ tràn ngập ý chí chiến đVoấDu. Ngườgi dân ĐạDi Kim có tác phong dũng mãnh. Mỗi ngườOui bọn họ đdkều dũng mãnh thiện chiến. Lúc này nhìn thấVucy ĐạDli VậnđYBhột nhiên xuấcaVt hiện, ý nghĩkK đdUầDlu tiên của bọn họ chính là đJgi ăn đVoối phương.
Nhưng Bác Cổ lạqiYi hoàn toàn không nghĩdU giống với bọn họ!Đi ăn ĐạcaVi Vận sao? Vào lúc này ĐạIOi Vận ở phía trước, nhóm của đWUám cẩlTu nam nữH ở phía sau. Hiện tạqni, nếu liều chết vớiĐạsOqi Vận, cho dù thắhxng lợi bọn họ cũng phảWUi tổn thấyDt một nửa nhân thủ. Trong lúc đWUó đdkám ngườHi của cẩXou nam nữBTE đccyến. Tới lúc đUó đxdJiều bọn họ có thểyD làm chính là bóp nát lệnh bài từ bỏ quyền thi đTấOVDu, hoặc là chết trận.
- Đánh thì không thểK đxdJánh!
Bác Cổ nghĩ một lát cuối cùng mở miệng nói:
- Thực lực của ĐạIsxi Vận không kém. Chúng ta đlTánh nhau với bọn họ, cho dù thắDng cũng sẽ tổn thấqiYt nặng nề. Đến lúc đaKó chẳng phảOui vô cớ làm lợi cho đDOlội ngũ của cẩUu nam nữaK kia sao?
- Vậy ý của đVAội trưởng là...
Một nhóm ngườKi nghe thấXoy Bác Cổ nói vậy, bọn họ không phảWMWi là kẻ ngu ngốc, tấccyt nhiên hiểhxu rõ ý của Bác Cổ.
- GiảT vờiUy hợp tác với ĐạHi Vận, trước đsTối phó với đDOlám ngườMi của cẩEgu nam nữhkl kia. Sau đOVDó chúng ta ở sau lưng ra tay, một lầBTEn ăn cảIsx ba phía bọn họ!
Bác Cổ nắqnm chặt nắlTm đuhdấVucm. Lúc này hắlXIn đgang dự tính một kế hoạsTch tốt đHẹp có thểsOq đqnem lạlTi sự kiêu ngạWUo cho hắEgn. Nhưng hắqiYn lạqni không biết, lúc này bên ĐạAi Vận đYBhã phát sinh một chuyện mà có nằhklm mơ hắxdJn cũng không không nghĩUM rađlXIược.
Âu Dương chính là một kẻ không thườTng đWMWi theo con đcaVườIsxng quen thuộc. Lúc này Âu Dương đDOlã ra lệnh chôn mười hai miếng lệnh bài dưới một cây tuyết tùng. Vẻ mặt của mười hai ngườDi bọn họ đxdJều rấdkt hưng phấXon.
Âu Dương quá vô sỉqiY! Không ngờxdJ hắXon lạMi nghĩK ra thủ đsOqoạgn vô sỉYBh, hạIsx lưu như vậy! Chôn tấBTEt cảdU mười hai cái lệnh bài ở chỗ này. Mười hai ngườOui tay không đcaVột ngột tập kích ĐạVoi Kim. Tuy rằhxng hai phe cách nhau chỉhkl có hai trăm dặm, nhưng ĐạJgi Kim không thểcaV nào điUyi nhanh. Cho nên trong vòng một giờJhWbọn họ kiên quyết không thểU nào chạHy tới nơi này. Nhiệm vụ của Âu Dương chính là lặng lẽ rờiUyi khỏi vịD trí của bảy Yêu Chiến SĩhH đIOang ẩytIn nấXop, tiến về phía ĐạKi Kim.
Ngay lập tứJgc sau khi lệnh bài biểqnu hiện vịK trí, bên ĐạUMi Kim sẽ thấAy ĐạlTi Vận không di chuyện, nhưng bọn họ không biếtđyDó chính là nơi bọn họ phảEgi chết.
- Tốc đqiYộ di chuyểWMWn của Lục Tiên và Huyễn Thuật Sư rấVAt chậm! Các ngươi hãy tính toán tốt tốc đgộ của chúng ta. Tốt nhấxdJt là sau khi chúng ta chiến đTấVou xong, bọn họ hãy xuấytIt hiện! Biết chưa?
Âu Dương phân phó thủ hạqiY biết nơi thích hợp tập kích Huyễn Thuật Sư và Lục Tiên, chính là vực tuyết này. Đám Huyễn Thuật Sư này không có cách nào xuấsTt quỷ nhập thầyDn giống như Sở Tương Hợp. Cho nên bọn họ căn bảKn là vô dụng. Về Lục Tiên lạKi càng không cầxdJn phảxdJi nói. Phía trên vực tuyết rấDlt trống trảcaVi. Nếu như ngươi bay ở trên trờWUi, không phảlTi nói rõ nói cho ngườsTi ta biết các ngươi chạOuy tới sao? Vậy còn bắlXIt ngườcaVi cái gì.
- Đội trưởng yên tâm đWMWi!
Lưu Hồng Xương quay về Âu Dương gật đTầIOu. Tuy rằlXIng hắDln cảlTm thấkKy buồn bực vì không đqnược tham dự vào hành đIsxộng tập kích chớp nhoáng lầtDJn này, tuy nhiên hắdkn vẫn phân biệt rõ nặng nhẹ, biết vào lúc này tuyệt đsOqối không thểIO làm xằDlng bậy.
- Được! Không có vấVon đhxề gì nữsTa, chúng ta đqiYi!
Âu Dương ra lệnh một tiếng, tám ngườgi nhấgt thờkKi trốn vào lòng đWMWấaKt biến mấDt không thấuhdy bóng dáng. Bọn họ toàn lực di chuyểVon về phía ĐạJhWi Kim. Âu Dương di chuyểtDJn sát phía trên. Nhưng tám ngườccyi khác lạVoi di chuyểMVqn vào sâu trong lòng đTấytIt. Bọn họ không có cách nào giấdku yêu khí của mình giống như Âu Dương, cho nên ẩOVDn sâu dưới lòng đlXIấhHt mới là ổn thỏa nhấgt.
LầKn này bọn họ chỉytI có tám ngườJhWi đuhdánh lén quân đEgịlTch gồm mười hai ngườiUyi. Bởi vì dưới tình huống kẻ hữMVqu tâm tính kếngườkKi vô tâm, kẻ đIOịIOch không có yêu hóa, tấWUt nhiên không có bấTt cứhkl vấIsxn đJgề gì. Nhưng một khi bạhHi lộ tấxdJt cảBTE kẻ đVAịAch đqnều yêu hóa, vậy tám ngườOVDi kia chỉIsx có một lựa chọn duy nhấIOt chính là chạXoy trốn.
Tám ngườcaVi phóng ra toàn lực đdUểVo tiềm hành. Hai trăm dặmđlXIối với Yêu Chiến SĩWMW toàn lực tiềm hành mà nói chẳng qua chỉM là chuyện mười mấy phút. Khi bọn họ phát hiện đDOlám thiên tài ĐạxdJi Kim đhxang bước trên cánh đgồng tuyết, Âu Dương có thểsT cảVAm giác đqnược, một đhklám tiểYBhu tử phía sau mìnhđKã bắhHt đUMầWUu rục rịsTch!
- Đừng kích đdUộng! Tuy rằVucng bọn họ không có yêu hóa, nhưng bọn họ nhấOVDt đhHịTnh sẽ đWMWề phòng chúng ta đkKánh lén! Chờ sau khi lệnh bài biểAu hiện vịqn trí đTã!
Âu Dương nhanh chóng xâm nhập vào lòng đBTEấDt đtDJi tới chỗ của bảlXIy ngườEgi kia tạtDJo ra một không gian sau đlXIó mở miệng nói.
- Vâng!
Một đkKám tiểOVDu tử cũng biết bọn họ có chút nóng vội. NgườUi của ĐạIsxi Kim không phảDOli là kẻ ngốc. Lúc này trông bọn họ có vẻ nhàn tảlXIn, nhưng trên thực tế bọn họ vẫn giữiUy đdUội hình rấTt tốt. Lúc này đsOqánh lén căn bảWMWn không thểiUy nào vồ chết đVAược nhiều ngườVuci. Nếu như hiện tạyDi bọn họ xông ra, nếu đUMánh giết một, hai ngườsOqi hẳn không có vấEgn đaKề. Nhưng nhữlXIng ngườVoi khác sẽ lập tứsTc yêu hóa. Vậy bọn họ sẽ phảWMWi đTón lấsOqy một trận ác chiến!
Nếu như vậy, Âu Dương cầyDn gì phảIsxi chôn lệnh bài trong tuyết? Vậy không phảcaVi là mình không có chuyện gì đBTEi tìm việc sao?
Âu Dương quá vô sỉsT? Âu Dương sẽ chọn ác chiến sao? HắEgn thà rằlTng ngày hôm nay dẫn ngườlTi điUyi cũng tuyệt đTối không lựa chọn ác chiến! Cục diện lúc này đTối với bọn họ mà nói gầUn như hoàn mỹ. Đây tuyệt đdkối là một cơ hội có thểMVq tiêu diệt cảDOl đHội của đkKối phương! Cơ hội này chỉiUy chớp mắgt là qua. Cho nên chờxdJ đYBhợi đaKối với bọn họ mà nói không đyDáng là gì.
- Chờ! NhấVot đYBhịKnh phảhkli chờxdJ! Cái gì mà thiên tài, cái gì mà thiên tài ĐạcaVi Kim, ngày hôm nay ca ca sẽ thểWU hiện cho các ngươi thấOVDy cái gì gọi là tiêu diệt toàn đIOoàn mà không tổn hạMi một ngườIsxi!
Âu Dương cố gắKng trấhxn tĩVAnh. Một hồi nữDOla tập kích hắMVqn nhấyDtđMịyDnh phảUMi chỉlT huy. HắtDJn nắDm chặt ThứhH Kiêu Cung trong tay. HắDln biết, nếu đHánh đDOlược một trận này, chỉUM sợ mình có thểIOtrực tiếp đVucột phá bước vào ngũ giai!
Trong mấdUy chục phút này, đdUám thiên tài ĐạcaVi Vận vô cùng kích đdUộng, trong lòng bọn họ cảMVqm giác dài dằhxng dặc giống như mấhxy chục năm. Nếu như không phảhkli Âu Dương trước sau luôn mặt lạVAnh nhìn chằytIm chằMm vào bọn họ, không chừng nhữDOlng gia hoảiUy này đxdJã sớm xông lên.
Tích tích tích tích...
Rốt cuộc, lệnh bài bên hông Bác Cổ lạVAi phát ra tiếng vang. Một canh giờXo dài dằXong dặc cuối cùng đytIã trôi qua!
Khuôn mặt Bác Cổ đxdJầTy tâm sự, lấqiYy lệnh bài từ bên hông ra. Theo suy đhxoán của hắXon, hẳn là ĐạqiYi Vận điUyã phát hiện ra bọn họ. Hiện tạKi có lẽ Đạqni Vận đIOã điUyi tới xung quanh bọn họ chuẩTn bịxdJ ra tay với bọn họ.
- Đội trưởng! Không ngờytI ĐạMi Vận vẫn không nhúc nhích?
- Đúng vậy! Vẫn không nhúc nhích! Đây là ý gì?
Bác Cổ nhìn thấMy vịtDJ trí của ĐạyDi Vận trên lệnh bài. VịIsx trí củaĐạcaVi Vận chỉxdJ thoáng di đHộng. Tóm lạTi nhìn qua vịsT trí di đOuộng không quá một dặm. Lẽ nào bọn họ không phát hiện ra mình?
Yêu Cung Yêu Cung - Minh Nguyệt