Books can be dangerous. The best ones should be labeled "This could change your life."

Helen Exley

 
 
 
 
 
Thể loại: Kiếm Hiệp
Số chương: 129
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2153 / 17
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 121: Trần Trụi Nhìn Nhau
hi Minh Lâm tỉnh lại, đã là lúc hoàng hôn, nàng đầu tiên chứng kiến Đường Liệp đang nằm thẳng ở cách đó không xa phía trên mặt cỏ, chứng kiến hắn thân thể trần truồng, Minh Lâm không khỏi phát ra một tiếng thét kinh hãi, cuống quýt che lại chính mình hai mắt. Lúc này mới nhớ tới chính mình cũng là hoàn toàn trần trụi, thẹn đến muốn chui xuống đất, may mắn hiện tại Đường Liệp vẫn đang hôn mê, nhìn không thấy nàng sự quẫn bách của nàng hiện tại.
Đành không quản thẹn thùng, nàng đi tới trước người Đường Liệp, đã thấy hắn hô hấp thật sâu, đang ngủ say, sắc mặt đỏ bừng. Minh Lâm vươn tay đi, sờ sờ hắn trán, lại phát hiện nhiệt độ cơ thể hắn cao đến dọa người.
Trong lúc nhất thời trong lòng đại loạn, không biết nên làm sao lo liệu cho Đường Liệp. Quần áo của bọn họ đã sớm hóa thành tro tàn, Minh Lâm đành phải đi vào trong rừng hái lá cây, bện cho mình cái quần, lại dùng lá cây vây quanh ở trước ngực, che lại trọng yếu bộ vị, nhưng đôi chân dài trắng như tuyết cùng với da thịt mê người vẫn không thể tránh khỏi bại lộ bên ngoài.
Một lần nữa đi tới bên người Đường Liệp, đã thấy Đường Liệp vẫn không tỉnh lại, nhiệt độ cơ thể so với vừa rồi lại càng lên cao, Minh Lâm lo lắng như vậy đi xuống sẽ tạo thành tổn hai đối với thân thể Đường Liệp, nàng kéo thân thể hắn đi tới sát bờ hồ, dùng hồ nước mát hạ nhiệt độ cho hắn, ánh mắt dừng ở thân thể trần truồng của Đường Liệp, không khỏi đỏ bừng mặt, trong cuộc đời nàng còn chưa bao giờ rõ ràng xem qua thân thể nam tử như thế.
Đường Liệp dưới dòng nước mát lạnh kích thích rốt cuộc thức tỉnh lại, nhìn thấy bộ dáng kiều diễm của Minh Lâm, trong lòng dục hỏa nhất thời bốc lên, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng đùi ngọc eo thon của Minh Lâm, bản năng phản ứng không hề che dấu dựng đứng lên.
Minh Lâm đột nhiên nhìn thấy thân thể của hắn biến hóa đáng sợ, kinh hãi tới mức “ a” một tiếng hét rầm lên, vội vàng hướng rừng cây chạy trốn.
Đường Liệp chậm rãi đứng dậy từ trong nước, dùng sức lay động đầu một chút, hắn nhớ tới tình cảnh sau khi mình nuốt thánh long tinh thạch màu lam, cũng bị dục hỏa bốc lên trong cơ thể, nghĩ đến mình vẫn luôn hiểu lầm thuốc kích dục Tư Phổ Thụy, thì ra tình dục mình dâng cao như thế chủ yếu là do nguyên nhân của thánh long tinh thạch.
Hiện tại lực khống chế của hắn so với lúc mới đi vào Cách Lan Đế Á đề cao thật lớn, nhìn bóng dáng Minh Lâm hốt hoảng bỏ chạy, trong lòng sinh ra áy náy, Minh Lâm ở trong lòng hắn là một thánh nữ nghiêm nghị không thể xâm phạm, lần này bộ dáng của mình khẳng định làm nàng sợ hãi.
Hắn đi về phía trước một bước, lại cảm thấy một trận mắt hoa đầu váng, đông! Một tiếng, hắn ngã quỵ xuống hồ nước.
Minh Lâm tuy rằng bỏ chạy, nhưng cũng không yên tâm trạng huống của Đường Liệp, xấu hổ xoay người lại, lại chứng kiến Đường Liệp ngã vào trong hồ nước, cắn đôi môi anh đào rốt cuộc lại đi trở về, kéo Đường Liệp lên bờ hồ, nhìn thấy gương mặt Đường Liệp đỏ bừng, thân thể không ngừng run rẩy, khớp hàm cắn chặt, rung giọng nói: “ Ngươi…ngươi đi xa ta một ít, ta không muốn thương tổn ngươi…”
Minh Lâm rưng rưng nói: “ Ngươi…chỗ nào không thoải mái?”
Đường Liệp dùng sức lắc đầu, loại chuyện này quả quyết không thể nói ra miệng.
Hắn giãy dụa ngồi xuống bãi cỏ bên bờ hồ, tê thanh nói: “ Ngươi rời đi ta càng xa càng tốt, ta sợ hãi sẽ không thể khống chế chính mình…”
Minh Lâm nhìn thấy hắn vất vả như thế, nước mắt chảy xuống, chậm rãi đi vào bên trong rừng cây, sớm biết viên thánh long tinh thạch sẽ mang đến hậu quả đáng sợ như thế, thật không nên mạo hiểm cho Đường Liệp ăn vào.
Đi vào chỗ tượng đá điêu khắc trong rừng, ánh mắt của nàng bất giác bị bọc vải dầu hấp dẫn, chẳng lẽ hết thảy trong minh minh đã sớm có nhất định, hết thảy xuất hiện đều có phải muốn ám chỉ điều gì?
Minh Lâm không dám tiếp tục nghĩ nữa, bên tai vang lên tiếng tru thống khổ của Đường Liệp.
Nàng kiệt lực khống chế chính mình, làm cho mình không nghĩ đến chuyện của Đường Liệp nữa, mở bao vải dầu ra, lấy ra mấy quyển da dê, tìm được một quyển có chữ viết, mặt đỏ tim đập đọc nhanh, nguyên lai quyển da dê này ghi lại một bộ công pháp, bộ này dùng công pháp lưu thông khí huyết cùng nàng tu luyện công pháp bổn môn hiệu quả như nhau, bất đồng lớn nhất chính là phải hy sinh thân thuần âm của cô gái, thành tựu đối phương.
Minh Lâm chợt nhớ tới lúc mình sắp đi sư phụ có nói lời nói kia, chẳng lẽ sư phụ đã sớm đoán trước, mình là người duy nhất có thể cứu Đường Liệp, chẳng lẽ cứu trị Đường Liệp, chính là muốn mình đem trinh tiết dâng cho Đường Liệp sao?
Thanh âm Đường Liệp từ xa đến gần, hắn rốt cuộc không thể khống chế dục vọng không ngừng bành trướng trong cơ thể, hướng chỗ Minh Lâm vọt lại, nhìn thấy Minh Lâm hắn liều lĩnh vọt lên, bắt lấy cánh tay Minh Lâm nói: “ Ta muốn ngươi…”
Minh Lâm vừa thẹn vừa vội, một chưởng đánh vào trước ngực Đường Liệp, trong cơ thể Đường Liệp tuy rằng có được năng lượng ba viên thánh long tinh thạch, tiếc rằng hiện tại cũng không thể đem tất cả năng lượng hấp thu toàn bộ, một chưởng của Minh Lâm hắn vô lực thừa nhận, lảo đảo ngã về phía sau, đầu đập mạnh vào tượng đá, thế nhưng hôn mê bất tỉnh.
Minh Lâm không thể tưởng được Đường Liệp lại yếu như thế, cuống quýt đi tới bên người Đường Liệp, lay động cánh tay hắn nói: “ Đường Liệp, Đường Liệp, ngươi tỉnh tỉnh…”
Đường Liệp chậm rãi giương đôi mắt, hai mắt che kín tơ máu nhìn thẳng Minh Lâm, đôi tay muốn kéo Minh Lâm vào trong lòng, Minh Lâm dùng sức cắn môi dưới, muốn thoát khỏi hắn, lại nghe Đường Liệp nói: “ Minh Lâm, ta thích nàng…” Còn lại một tia lý trí, làm cho Đường Liệp buông Minh Lâm ra, hắn giãy dụa lết sang một bên, nhặt lên một nhánh cây thô to cỡ cổ tay, đưa cho Minh Lâm nói: “ Nếu ta không khống chế được chính mình, nàng dùng nó đánh ngất ta.”
Minh Lâm đôi mắt đẹp đã ươn ướt, nàng nhẹ giọng nói: “ Đường Liệp, ngươi có yêu thương ta không?”
Đường Liệp ngây ra, chẳng biết tại sao nàng lại hỏi như vậy, hắn gật mạnh đầu.
Minh Lâm lộ ra một tia tươi cười ôn nhu trên gương mặt xinh đẹp động lòng người, nàng nhẹ nhàng đặt nhánh cây sang một bên, chủ động đi tới bên người Đường Liệp, nhắm lại đôi mắt đẹp, ngẩng mặt cười nói: “ Hôn ta…”
Đường Liệp không dám tin tưởng lỗ tai của mình, không nghĩ tới hạnh phúc đột nhiên buông xuống, hắn nhích tới, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh đào kiều diễm của Minh Lâm, cảm giác như điện giật làm cho máu của Đường Liệp nhất thời sôi trào lên, hắn liều lĩnh đẩy Minh Lâm ngã xuống mặt cỏ, lớn tiếng nói: “ Ta muốn nàng, ta muốn nàng trở thành nữ nhân của ta…”
Trăng sáng không tiếng động, đem quang mang sáng tỏ rơi trên hồ nhỏ, gió nhẹ nhẹ thổi, trên mặt hồ nổi lên tầng tầng gợn sáng, Đường Liệp cùng Minh Lâm ôm nhau ngồi bên cạnh hồ nhỏ, vẻ mặt bọn họ tràn ngập hạnh phúc cùng an tường.
Đường Liệp nhẹ giọng nói: “ Cảm ơn!” Nếu không có Minh Lâm chủ động hiến thân cho hắn, có lẽ lúc này hắn đã chết vì năng lượng tinh thạch xung đột lẫn nhau.
Minh Lâm nhẹ nhàng lắc đầu, ôn nhu nói: “ Hiện tại ta mới hiểu được, nguyên lai trong lòng ta đã sớm tràn ngập hình bóng của huynh, làm bất cứ chuyện gì cho huynh, ta cũng cam tâm tình nguyện.”
Đường Liệp ôm chặt thân thể mềm mại ôn nhuyễn của Minh Lâm, cảm động nói: “ Bởi vì ta chỉ sợ muội sẽ mất đi vị trí thần miếu đại tế ti.”
Minh Lâm nhỏ giọng nói: “ Kỳ thật trước khi chúng ta đến bạch tháp, sư phụ đã đem ta trục xuất sư môn.”
Đường Liệp ngẩn ra, thấp giọng nói: “ Chẳng lẽ chuyện xảy ra giữa chúng ta đã được sư phụ muội sớm dự cảm ra rồi?”
Minh Lâm nhẹ nhàng ân một tiếng, xấu hổ đến đỏ mặt, Đường Liệp nói không sai, sư phụ hẳn là đã sớm dự cảm chuyện sắp xảy ra giữa bọn họ, hiện tại cuối cùng nàng hiểu được câu nói kia của sư phụ, trên đời này chỉ có mình cứu được Đường Liệp, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ đến sẽ phải dùng loại phương pháp này để cứu.
Đường Liệp khẽ hôn lên vành tai nhẵn nhụi của Minh Lâm nói: “ Năng lượng trong cơ thể ta còn chưa ôn thuận đâu, không bằng muội giúp ta thêm một lần.”
Nhìn Đường Liệp được một tấc lại muốn tiến một thước, Minh Lâm nhịn không được gõ vào đầu hắn một cái: “ Hay là chúng ta mau chóng tìm được quần áo, rời đi nơi này.”
Đường Liệp lắc đầu nói: “ Ta lo lắng sẽ có di chứng a!” Trong tiếng gọi to duyên dáng của Minh Lâm, Minh Lâm lại lần nữa ngã ra trên bãi cỏ…
Đường Liệp cùng Minh Lâm mặc quần áo bện từ lá cây tựa như hai người nguyên thủy rời khỏi phiến rừng rậm, mới phát hiện trước mắt đã rời khỏi phạm vi thần thành, thậm chí còn rời xa khỏi Phiêu Hương Thành.
Đường Liệp để Minh Lâm chờ đợi trong lưng chừng núi, lặng yên chạy tới thôn trang gần đó trộm hai bộ quần áo, trở về cùng Minh Lâm thay.
Sau khi Minh Lâm mặc quần áo xong, biểu tình tự nhiên hơn rất nhiều, nhẹ giọng nói: “ Huynh trộm quần áo của người ta có sợ bị báo ứng không?”
Đường Liệp ha ha cười nói: “ Chẳng lẽ muội muốn trống trơn đi ra ngoài sao.”
Minh Lâm đỏ mặt nhéo lên cánh tay hắn một cái.
Đường Liệp chỉ hướng đông nam nói: “ Nơi đó có một đại lộ, hẳn là phương hướng đi Phiêu Hương Thành.”
Minh Lâm nói: “ Chúng ta nhanh rời đi nơi này, sư phụ nhất định sẽ lo lắng cho chúng ta.” Nhớ tới sư phụ trong lòng nàng cảm thấy hổ thẹn, hiện giờ mình đã không còn tấm thân xử nữ, như thế nào dám đối mặt sư phụ.
Sáng sớm hai người dọc theo đại lộ đi vào gần trấn nhỏ, tuy rằng bụng đói kêu vang, nhưng đáng tiếc trong người lại không có kim tệ, Đường Liệp chỉ có thể dõi mắt nhìn mọi người đang ăn điểm tâm trong tửu quán.
Tìm được một người qua đường vẻ mặt trung hậu hỏi thăm, hai người mới biết bọn họ đang cách Phiêu Hương Thành chừng hai trăm dặm, không thể tưởng được hồ nhỏ tại thần miếu thế nhưng lại thông ra địa phương xa đến như vậy.
Đường Liệp không ngừng kêu khổ nói: “ Đói bụng đi hai trăm dặm đường, rất thống khổ!”
Phía sau lại vang lên một trận cười nói: “ Đường tiên sinh, quả nhiên là ngươi!”
Đường Liệp xoay người nhìn lại, nhận ra một tên tiểu mập mạp đang cười tủm tỉm hướng mình đi tới, nguyên lai hắn chính là thủ hạ Khâu Bỉ Đắc của Sa Hoàng Lý Tạp Độ. Đường Liệp quá đỗi vui mừng, tiến lên ôm đồm hắn nói: “ Tiểu mập mạp, ngươi thật sự là đại cứu tinh của ta nha, mau mau, mời ta ăn cơm.”
Tiểu mập mạp cười nói: “ Đường tiên sinh yên tâm, ta trốn tuy vội vàng, nhưng có mang theo kim tệ một ít.”
Ăn no một chút điểm tâm, lúc này Đường Liệp mới nhớ tới việc hỏi tiểu mập mạp vì sao tới nơi này.
Tiểu mập mạp Khâu Bỉ Đắc nói: “ Bên trong Phiêu Hương Thành gần đây thật loạn, lão đại bảo ta rời đi một thời gian ngắn, đi tới Xích Lỗ Đông sa mạc hội hợp với nhị đương gia.” Hắn tò mò hỏi: “ Đường tiên sinh không phải ở trong thành cùng với đại đương gia sao? Như thế nào lại đột nhiên tới đây?”
Đường Liệp cười nói: “ Chuyện này một lời khó nói hết, đúng rồi, ta tính toán mau chóng về Phiêu Hương Thành, ngươi có thể hỗ trợ không?”
Tiểu mập mạp không chút do dự gật đầu.
Đường Liệp cùng Minh Lâm nhờ tiểu mập mạp trợ giúp mua được hai con tuấn mã, tức khắc hướng Phiêu Hương Thành xuất phát, kỳ thật Đường Liệp vốn có thể gọi về tiểu bạch long, nhưng hắn đang lo lắng tiểu bạch long còn đang trong giai đoạn lột xác, Đường Liệp đành bỏ qua ý niệm làm phiền nó, cũng may cước trình của hai con tuấn mã cũng không chậm, ban đêm hôm đó đã đi tới ngoài Phiêu Hương Thành, quả nhiên nhìn thấy cửa thành đề phòng sâm nghiêm, Lam Đức đế quốc đang lặng lẽ tiến hành cải cách.
Đi vào bên trong Phiêu Hương Thành, Minh Lâm lại bỏ đi ý niệm vào thần thành tìm sư phụ, Đường Liệp biết nàng vẫn chưa thể đối diện chuyện xảy ra giữa bọn họ, cũng không miễn cưỡng nàng, đành một mình hướng thần thành đi đến.
Đi vào ngoài thần thành, vừa lúc gặp được Lý Tạp Độ, Đường Liệp từ miệng Lý Tạp Độ biết được thế cục cung đình đã được Lan Mạt Đức hoàn toàn khống chế, nhất thời yên lòng, Lý Tạp Độ theo chỉ dẫn của Đường Liệp đến khách sạn hội hợp với Minh Lâm, Đường Liệp một mình đi vào thần miếu trên đỉnh núi.
Hai thần miếu vẫn đang sừng sững trên núi, trong mấy ngày ngắn ngủi, lại xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Tuệ Vân đại tế sư vẫn đang đợi Đường Liệp đến, theo thần thái Đường Liệp nàng đã nhìn ra, Đường Liệp đã thành công đem năng lượng tinh thạch chuyển hóa cho bản thân sử dụng, hiện tại thực lực của Đường Liệp đã tiến vào cao hơn một tầng.
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Đường Liệp, ngươi có thể thành công hấp thu năng lượng tinh thạch đủ để chứng minh, ngươi chính là người được lựa chọn tuyệt nhất để làm Thánh Long kỵ sĩ.”
Đường Liệp cung kính nói: “ Hiện tại ta cũng có chút tin tưởng.”
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Không biết rồng của ngươi ở nơi nào?”
Đường Liệp thấp giọng nói: “ Thời điểm Huyền Vũ quốc đế quân Huyền Tư Triết chết đi, từng đem quyền trượng có giấu Long Tinh cho ta, ta trùng hợp gặp được tọa kỵ của hắn, kim long trước khi chết sinh ra Long Đản, có lẽ nó với ta có duyên phận, sau nhiều lần khó khăn, đã ấp ra được một tiểu bạch long, hiện tại đã trưởng thành kim long tung hoành bốn bể.”
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Đối với Thánh Long kỵ sĩ mà nói, long đã trở thành sinh mệnh không thể ngăn cách với ngươi, ngươi trưởng thành đồng thời phải đem nó bồi dưỡng, chỉ có khi các ngươi đạt thành ăn ý một thể thì mới có cơ hội đánh bại Ma Đế Thu Thiện.”
Đường Liệp trầm ngâm một lát, mới hỏi: “ Nếu Ma Đế Thu Thiện đã lao ra phong ấn, vì sao đến bây giờ còn chưa hành động?”
Ánh mắt Tuệ Vân đại tế sư hướng ra chân trời phương xa: “ Hắn hẳn đã bắt đầu hành động, chỉ là chúng ta cũng không biết vị trí của hắn mà thôi!”
Đường Liệp nói: “ Đại tế sư có thể nói cho ta biết cần phải làm thế nào hay không?”
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Đối với chúng ta mà nói, trọng yếu nhất là phải thúc đẩy sự liên minh giữa các quốc gia, làm cho những cừu hận tạm thời cùng tranh chấp buông xuống, cộng đồng đối phó Ma Đế Thu Thiện.”
Đường Liệp gật đầu.
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Có chuyện ta nghĩ ngươi đi làm!”
“ Đại tế sư cứ việc phân phó.”
“ Hải tộc cùng với các quốc gia đại lục cũng có mâu thuẫn quá sâu, ta nghĩ ngươi cùng Minh Lâm đi Thủy Tinh Thành, lo lắng việc này.” Đây là lần đầu tiên nàng nhắc tới Minh Lâm.
Nhớ tới đủ loại ân oán giữa mình và Thủy Đại Nhân, Đường Liệp không khỏi có chút xấu hổ, không thể tưởng được chuyện này thế nhưng phân chia lên người của mình.
Do dự mãi, Đường Liệp rốt cuộc gật đầu nói: “ Được rồi, ta sẽ làm tốt chuyện này?”
Tuệ Vân đại tế sư nhẹ giọng hỏi: “ Minh Lâm có khỏe không?”
Đường Liệp gật đầu nói: “ Nàng ở khách sạn trong thành chờ ta, lần này không cùng ta đến gặp ngài.”
Tuệ Vân đại tế sư mỉm cười nói: “ Ta tin tưởng ngươi nhất định sẽ cho nàng hạnh phúc, có đúng không?”
Đường Liệp quyết tâm nói: “ Đại tế sư yên tâm, ta nhất định sẽ đối xử tử tế với Minh Lâm.”
Tuệ Vân đại tế sư nói: “ Chuyện Lam Đức đế quốc ngươi không cần lo lắng, ta cùng với đế quân Lan Mạt Đức đã thương lượng qua, hắn sẽ đem quyền lực trả lại dân chúng, gần đây sẽ tổ kiến hội nghị, giám sát việc tiến hành.”
Chuyện Lam Đức đế quốc được giải quyết thuận lợi, Đường Liệp cũng yên tâm bỏ xuống tảng đá lớn trên đầu, mỉm cười nói: “ Xem ra sự tình đối với chúng ta có phát triển thuận lợi.”
Trở lại khách ****, Sa Hoàng Lý Tạp Độ cùng với Minh Lâm đang nói chuyện phiếm, nhìn thấy Đường Liệp, hai người đều tươi cười đón chào: “ Đại tế sư nói như thế nào?” Sa Hoàng Lý Tạp Độ khẩn cấp hỏi.
Đường Liệp vẻ mặt đau khổ nói: “ Đại tế sư muốn ta lập tức xuất phát đi Hải tộc hòa đàm.” Hắn hướng Minh Lâm giả ra mặt quỷ nói: “ Còn có muội!”
Minh Lâm nhỏ giọng nói: “ Sư phụ nói như thế nào?”
“ Bà muốn ta hảo hảo đối tốt với muội!” Đường Liệp nói ra những lời này làm Minh Lâm xấu hổ đỏ bừng mặt.
Sa Hoàng Lý Tạp Độ nhìn thấu cảm tình vi diệu giữa hai người, thức thời hướng ngoài cửa đi đến.
Minh Lâm nhẹ giọng nói: “ Vậy huynh có nghe lời của sư phụ ta không?”
Đường Liệp cầm bàn tay ôn thuận nhỏ bé của nàng, thấp giọng nói: “ Nhất định sẽ nghe!”
Trong lòng Minh Lâm nhộn nhạo cảm giác vô cùng ấm áp.
Đường Liệp biết nhiệm vụ trọng đại, suốt đêm rời khỏi Phiêu Hương Thành, cùng Minh Lâm, Lý Tạp Độ cùng nhau đi tới sa mạc Xích Lỗ Đông, trải qua hai ngày bôn ba rốt cuộc thuận lợi đến sa mạc cổ bảo.
Toa Lạp Mạn sớm trông mòn mắt, nghe được tin tức Đường Liệp trở về, bước nhanh chạy ra cổ bảo, không quản có mặt người khác, thả người nhào vào trong lòng Đường Liệp, thâm tình nói: “ Ngươi cuối cùng đã trở lại, ta ngày đêm đều nhớ ngươi.”
Đường Liệp có chút xấu hổ nhìn Minh Lâm, Minh Lâm lại yên nhiên cười, trên đại lục này một chồng nhiều vợ là chuyện sớm xâm nhập lòng người từ lâu, tuy rằng trong lòng thoáng có chút ghen, nhưng lại có thể lý giải thật nhanh.
Toa Lạp Mạn cũng lưu ý đến Minh Lâm, khuôn mặt đỏ lên, rời khỏi Đường Liệp ôm ấp, nhẹ giọng nói: “ Ngươi cũng là người yêu của Đường Liệp sao?” Tính tình nàng ngay thẳng, gọn gàng dứt khoát hỏi một câu làm cho Minh Lâm cũng đỏ bừng mặt.
Trở lại bên trong cổ bảo, Đường Liệp từ trong đám người đang hoan nghênh nhìn thấy thân ảnh của Phó Thiên Nguyệt, cười đi vào bên cạnh hắn, ánh mắt Phó Thiên Nguyệt sắc bén, nhất thời phát hiện trên người Đường Liệp khác hẳn, thấp giọng nói: “ Có phải lại tìm được thêm một viên?”
Đường Liệp cười nói: “ Ta biết không có gì gạt được ánh mắt của ngươi.”
Phó Thiên Nguyệt ngạc nhiên vạn phần nói: “ Tuy rằng tu vi ngươi không tệ, nhưng năng lượng ba viên tinh thạch này đủ làm cho mạch máu của ngươi bạo liệt, lại không biết có kỳ ngộ gì khiến cho ngươi có thể thuận lợi thu làm sở hữu?”
Nguyên do trong đó dĩ nhiên Đường Liệp không thể nói cho Phó Thiên Nguyệt, chỉ đành hàm hồ cho qua chuyện.
Lý Tạp Độ tổ chức một buổi tiệc, tuy rằng bọn họ đang ở bên trong sa mạc, nhưng thịt bò thịt dê, trái cây lại dị thường phong phú, Đường Liệp cũng không tính toán ở lâu, sau buổi tiệc liền hướng Phó Thiên Nguyệt nói rõ hướng đi của mình.
Phó Thiên Nguyệt nói: “ Tuệ Vân đại tế sư bảo ngươi đi Hư Hải chỉ sợ không chỉ là vì hòa đàm.”
Đường Liệp nao nao: “ Lão gia tử có ý tứ gì?”
Phó Thiên Nguyệt nói: “ Theo ta được biết, Huyễn Hải Vân Cung nằm trong Hư Hải, sư huynh của ta phá tan phong ấn thủy chung không có lộ diện, tám phần là hắn đã đi tìm Huyễn Hải Vân Cung.”
Đường Liệp hít một ngụm lãnh khí, nếu Ma Đế Thu Thiện thật sự đi Hư Hải, như vậy lần này mình vô cùng có khả năng gặp mặt hắn.
Phó Thiên Nguyệt nói: “ Mấy ngày này ta nghỉ ngơi đủ rồi, ta sẽ cùng ngươi đi một chuyến.”
Đường Liệp vui sướng gật đầu, Phó Thiên Nguyệt kinh nghiệm phong phú, có hắn cùng đi, hết thảy tự nhiên trở nên dễ dàng rất nhiều. Huống chi hắn cùng Ma Đế Thu Thiện là sư huynh đệ, đối với Ma Đế hiểu biết rõ nhất, hẳn là có phương pháp ứng phó hắn.
“ Ta cũng muốn đi với ngươi!” Toa Lạp Mạn nghe nói Đường Liệp phải đi Hư Hải, tìm đến Đường Liệp.
Đường Liệp lắc đầu nói: “ Ta đến Hư Hải lần này tràn ngập nguy hiểm…”
“ Chính vì nguy hiểm nên ta càng muốn đi, nếu ngươi có gì sai lầm..Ta…ta cũng không muốn sống.” Xưa nay Toa Lạp Mạn kiên cường lại ở trước mặt Đường Liệp hiện ra vẻ nhu nhược nữ tính.
Đường Liệp ôn tồn khuyên giải hồi lâu, mới đánh mất được ý niệm cùng đi Hư Hải của Toa Lạp Mạn.
Nghỉ ngơi tại sa mạc cổ bảo một đêm, sáng sớm hôm sau Đường Liệp cùng Minh Lâm, Phó Thiên Nguyệt ba người cùng bước lên hành trình hướng thẳng Hư Hải.
Toa Lạp Mạn không muốn đối diện trường hợp ly biệt với Đường Liệp, nên cũng không đến tiễn đưa.
Lý Tạp Độ tiễn ba người rời khỏi Xích Lỗ Đông sa mạc, mới quay về, sắp chia tay hướng Đường Liệp dặn dò: “ Đường Liệp, ngươi nhất định phải bình an trở về, đừng làm cho muội tử ta thương tâm.”
Đường Liệp cười ha ha nói: “ Yên tâm đi, ta tin tưởng hết thảy nguy cơ sẽ qua rất nhanh, huynh đệ chúng ta sẽ rất nhanh được gặp lại!”
Băng tuyết phương bắc tuy rằng không hòa tan, nhưng Huyền Ba công chúa dẫn dắt đại quân đã bình an vô sự đóng quân tại Phong Sa Thành, trải qua hơn một tháng điều chỉnh, quân tâm dần dần ổn định xuống, Lăng Ưng, Huyên nhi, Phá Không, tiểu công chúa bọn họ trước sau đi đến làm cho trong lòng mọi người dần thấy được hy vọng, nhất là Phá Không đại biểu Tinh Linh tộc cùng Huyền Ba đạt thành hiệp nghị, chuyện này làm phấn chấn sĩ khí các tướng sĩ thật lớn.
Tuy rằng biết Đường Liệp bình yên vô sự trốn ra Mặc Vân Thành, Huyền Ba vẫn không thể thoát khỏi tưởng niệm đối với hắn, nhìn bông tuyết phiêu linh trên không trung, trước mắt của nàng lại hiện ra khuôn mặt thân thiện tươi cười của Đường Liệp, Huyền Ba yên lặng thầm nhủ: “ Ta nguyện ý buông tha hết thảy hiện tại, chỉ cần được làm bạn bên cạnh huynh.”
Phía sau vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, Phỉ Na đang mỉm cười hướng nàng đi tới, sau khi hành lễ nói: “ Nữ vương bệ hạ, lại một tin tức tốt, Vinh Tiểu Thanh đã trở lại.”
Huyền Ba gật đầu, Vinh Tiểu Thanh là bộ hạ tín nhiệm nhất của Phỉ Na, nàng có thể trở về bình an đích thật là chuyện đáng ăn mừng.
Phỉ Na nói: “ Cùng đi với nàng còn có Thái Đồ Nhĩ, hắn đại biểu Đạo tộc mà đến, nguyện ý cùng nữ vương bệ hạ ký kết minh ước.”
Trên mặt Huyền Ba nổi lên vẻ tươi cười, đây là một tin tức tốt đối với nàng hay đối với Huyền Vũ đế quốc, hiện tại lực lượng bọn họ đang dần dần tăng cường, có được Tinh Linh tộc cùng Đạo tộc hai minh hữu, lực lượng của bọn họ được tăng lên rất nhiều.
Phỉ Na từ trong ánh mắt Huyền Ba mẫn tuệ thấy được tâm tình tưởng niệm của nàng, nàng lập tức hiểu được Huyền Ba nhất định đang tưởng nhớ Đường Liệp, nhẹ giọng nói: “ Nữ vương bệ hạ còn đang nhớ Đường Liệp sao?”
Huyền Ba không chút che giấu gật đầu: “ Không biết Đường đại ca hiện tại đang ở phương nào?”
Phỉ Na nói: “ Ta nghe nói bên trong Lam Đức đế quốc đã xảy ra thay đổi, Ma Kiếm đã bị Đường Liệp giết chết, xem ra hắn đã thành công hoàn thành sứ mạng của mình, ta tin tưởng thời gian không lâu hắn sẽ đến tìm chúng ta.”
Huyền Ba thở dài, bỗng nhiên nói: “ Phỉ Na, ta thật hâm mộ ngươi…”
Phỉ Na tự nhiên hiểu được Huyền Ba ám chỉ chính là mình có thể tự do yêu nhau với Đường Liệp, mà nàng bởi vì thân phận giới hạn, phải lo lắng đến rất nhiều chuyện khác.
Phỉ Na lấy hết dũng khí nói: “ Nữ vương bệ hạ, có câu ta muốn hỏi ngài.”
Huyền Ba nhẹ nhàng gật đầu.
“ Ở trong lòng ngài, có phải vẫn đang yêu Đường Liệp?”
Ánh mắt Huyền Ba đột nhiên ngưng trệ, hết thảy đột nhiên trầm tĩnh xuống, các nàng có thể nghe được nhịp tim lẫn nhau. Huyền Ba rốt cuộc gật đầu nói: “ Không sai, trong lòng ta, vị trí của Đường Liệp chưa bao giờ thay đổi.”
Phỉ Na nhẹ giọng nói: “ Nếu nữ vương vẫn thương hắn, vì sao không dám nói ra với hắn, cho hắn biết?”
Huyền Ba u nhiên thở dài nói: “ Ngươi hẳn là có thể hiểu được.”
“ Ta hiểu được, nhưng chẳng lẽ ngài thật sự cam tâm vì vương quốc mà buông tha hạnh phúc cả đời mình sao?” Phỉ Na tràn ngập đồng tình nhìn Huyền Ba.
Huyền Ba xoay mặt, mặc cho gió thổi gương mặt đẫm nước mắt, nhẹ giọng nói: “ Ta không muốn, nhưng ta lại có biện pháp gì?”
Phỉ Na nói: “ Ta tin tưởng hết thảy đều sẽ qua, tỷ như chúng ta từng gặp phải khó khăn, hiện tại lại đã có chuyển biến tốt, khi chúng ta tiêu diệt xong Ma Đế Thu Thiện, thì chúng ta lại lần nữa đoạt lại quyền lực của đế quốc, ta tin tưởng nữ vương có thể lựa chọn tình cảm của mình.”
Đôi mắt đẹp Huyền Ba trở nên sáng ngời.
Phỉ Na nói: “ Trong lòng ta nữ vương bệ hạ luôn dũng cảm mà kiên cường.”
Huyền Ba nhẹ giọng nói: “ Nếu có thể lựa chọn, ta tình nguyện được làm một nữ nhân được che chở.”
Phỉ Na yên nhiên cười: “ Nhất định sẽ có cơ hội…”
Y Quan Cầm Thú Y Quan Cầm Thú - Thạch Chương Ngư