The smallest bookstore still contains more ideas of worth than have been presented in the entire history of television.

Andrew Ross

 
 
 
 
 
Tác giả: Simone Elkeles
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1277 / 9
Cập nhật: 2016-04-11 18:20:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 36
Alex
“Trời ơi, con nhỏ hôn chú mầy như thể đó là nụ hôn cuối trong đời nó vậy. Nếu nó hôn mày như thế, anh tự hỏi con nhỏ sẽ thế nào khi…” “Im đi, anh Enrique.” “Con nhỏ sẽ hủy hoại mày, Alejo,” Enrique tiếp tục. “Mày coi lại mình đi, đêm qua mầy vô ‘khám’, giờ thì cúp học chỉ để chuộc lại chiếc xe. Cứ cho là con nhỏ cũng ngon lành, nhưng có đáng không?”
“Em quay lại làm việc đây,” tôi nói, đầu óc quay mòng mòng với mấy lời của Enrique. Và khi làm việc bên dưới một chiếc Blazer suốt buổi chiều ngày hôm đó, tất cả những gì tôi muốn làm là ôm và hôn tình yêu của tôi hết lần này tới lần khác.
Vâng, Brit hoàn toàn đáng giá. Lúc sáu giờ, khi tôi chuẩn bị về thì Enrique gọi, “Alex, Hector đến, cùng với Chuy.” Tôi chùi tay vào quần. “Họ đâu?” “Trong phòng anh.” Một cảm giác khiếp sợ ập tới khi tôi tiến gần đến căn phòng. Khi tôi mở cửa, Hector đang đứng đó như thể ông ta mới là chủ nhân của nơi này.
Thằng Chuy đứng trong góc, trông cũng không hoàn toàn vô lại. “Enrique, đây là chuyện cá nhân.” Tôi đã không chú ý thấy Enrique ngay sau mình, sẵn sàng đứng về phe tôi trong trường hợp tôi cần một ai đó. Tôi gật đầu với ông anh họ. Tôi luôn luôn trung thành với băng Blood nên chẳng có lý do gì để Hector nghi ngờ, nhưng sự hiện diện của Chuy làm cho cuộc gặp mặt này thành chuyện lớn.
Nếu chỉ có Hector thì tôi đã không cảm thấy căng thẳng đến thế. “Alex,” Hector nói ngay khi Enrique vữa khuất dạng. “Chẳng phải gặp nhau ở đây tốt hơn là ở tòa sao?” Tôi cười gượng đáp lễ ông ta, rồi đóng cửa lại. Hector tiến về chỗ chiếc sofa nhỏ rách rưới đặt ở cuối căn phòng.
“Ngồi đi.” Ông ta đợi cho đến khi tôi ngồi xuống. “Ta có việc cần chú mày giúp, người anh em.” Cố gắng trì hoãn việc không thể né tránh chẳng ích lợi gì. “Ông cần giúp việc gì?” “Một chuyến hàng cần được chuyển đi ngày 31 tháng Mười.” Còn hơn tháng rưỡi nữa.
Ngay đêm Halloween. “Tôi không buôn ma túy,” tối cắt ngang. “Ông đã biết điều đó ngay từ đầu rồi.” Tôi nhìn Chuy, thấy mình như một cầu thủ phạm luật trong trận đấu bóng chày khi lỡ chạy quá xa. Hector đứng dậy trước mặt tôi, đặt tay lên vai tôi. “Mày cần phải vượt qua chuyện đã xảy ra với ông già.
Nếu mày muốn cầm đầu băng Blood, mày phải buôn thuốc.” “Vậy chừa tôi ra.” Hector xiết chặt tay lại. Chuy bước tới. Một sự đe dọa trong im lặng. “Ta cũng ước mọi thứ đơn giản vậy,” Hector nói. “Ta cần chú mày làm chuyện này cho ta. Và, thành thực mà nói, chú mày còn nợ ta.” Chết tiệt, nếu không bị bắt, tôi sẽ chẳng đời nào nợ Hector.
“Ta biết chú mày sẽ không làm ta thất vọng. Nhân tiện, mẹ chú mày khỏe không? Cũng lâu rồi ta chưa gặp bà ấy.” “Bà ấy khỏe,” tôi trả lời, tự hỏi mẹ tôi thì liên quan gì đến cuộc trò chuyện này. “Bảo bà ấy ta gửi lời chào, được chứ?” Câu đó có ý gì vậy? Hector mở cửa, ra hiệu cho Chuy đi theo, bỏ lại tôi đang rối bời.
Xúc Tác Hoàn Hảo Xúc Tác Hoàn Hảo - Simone Elkeles Xúc Tác Hoàn Hảo