Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Tác giả: Simone Elkeles
Thể loại: Tiểu Thuyết
Biên tập: Nguyen Thanh Binh
Upload bìa: Son Vo Di
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1277 / 9
Cập nhật: 2016-04-11 18:20:07 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 30
Alex
Đang giờ Toán thì nhân viên bảo vệ gõ cửa, nói với giáo viên rằng tôi cần được đưa ra khỏi lớp. Đảo mắt, tôi thu dọn sách vở và chịu cho gã bảo vệ làm nhục ngay trước mặt mọi người. “Chuyện gì nữa đây?” Tôi hỏi. Hôm qua, tôi đã bị lôi ra khỏi lớp vì khai mào trận chiến ném đồ ăn trong sân.
Tôi không hề đầu têu. Tôi có thể đã tham gia, nhưng tôi không đầu têu. “Chúng ta sẽ làm một chuyến đi ngắn tới sân bóng rổ.” Tôi đi theo gã tới sân bóng. “Alejandro, phá hoại tài sản của nhà trường là một sai lầm rất nghiêm trọng đấy.” “Tôi không phá hoại bất cứ thứ gì,” tôi nói với gã.
“Tôi có manh mối cho thấy cậu đã làm.” Manh mối? Bạn có biết câu “vừa ăn cắp vừa la làng” không? Vậy nên, đứa nào làm cái trò mách lẻo này chính là đứa đã làm chuyện đó. “Đâu?” Gã bảo vệ chỉ xuống sàn phòng tập thể dục, ai đó đã xịt sơn vẽ một bản sao biểu tượng của băng Latino Blood, xấu tệ hại.
“Cậu có thể giải thích chuyện này không?” “Không,” tôi nói. Một nhân viên bảo vệ khác tiến lại. “Chúng ta nên kiểm tra tủ đựng đồ của cậu ta,” anh ta nói. “Ý tưởng tuyệt vời đấy.” Tất cả những gì họ tìm thấy sẽ là một chiếc áo khoác da và mấy quyển sách.
Tôi đang mở khóa tủ thì cô P đi ngang qua. “Có chuyện gì thế?” Cô hỏi bọn họ. “Phá hoại. Trong sân bóng rổ.” Tôi mở khóa và lùi lại cho bọn họ kiểm tra. “Aha,” một gã nói, lục lọi bên trong và lôi ra một hộp sơn phun màu đen ở ngay ngắn trên cùng. Gã dứ dứ nó trước mặt tôi.
“Cậu vẫn còn cố cãi là mình vô tội hả?” “Em bị vu oan.” Tôi quay sang cô P, đang nhìn tôi như thể tôi vừa giết chết con mèo của cô vậy. “Em không làm việc đó,” tôi nói với cô. “Cô P, cô phải tin em.” Tôi đang bị lôi vào tù chỉ vì trò chơi bẩn của một thằng ngốc. Cô lắc đầu.
“Alex, bằng chứng ở ngay đây. Tôi muốn tin em, nhưng quả thực rất khó.” Nhóm bảo vệ di chuyển sang hai phía cạnh tôi, và tôi biết chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo. Cô P giơ tay lên, ngăn họ lại. “Alex. Em muốn nói gì?” Tôi có một thôi thúc không thể cưỡng lại là không giải thích gì cả, cứ mặc kệ cho họ nghĩ mình là đứa phá hoại của công.
Dù gì họ cũng có thèm lắng nghe đâu. Nhưng cô P đang nhìn tôi như một đứa thiếu niên nổi loạn đang muốn chứng minh tất cả mọi người đều sai. “Biểu tượng trên sàn hoàn toàn sai,” tôi nói rồi chìa tay ra cho cô thấy. “Đây mới là biểu tượng của băng Latino Blood. Nó là một ngôi sao năm cánh với hai cái chạc ba chĩa ra trên đầu, chữ LB nằm chính giữa.
Còn cái trên sàn là ngôi sao sáu cánh với hai mũi tên. Không ai trong băng Blood lại phạm sai lầm cơ bản đó.” Cô ấy hỏi hai gã bảo vệ, “Tiến sĩ Aguirre đang ở đâu?” “Đang họp với các giám thị. Thư ký của ông ấy nói ông ấy không muốn bị quấy rầy.” Cô Peterson nhìn đồng hồ.
“Tôi có tiết dạy trong mười lăm phút nữa. Joe, bật bộ đàm báo tiến sĩ Aguirre tới đây.” Gã bảo vệ tên Joe trông không lấy gì làm vui vẻ. “Thưa cô, đây là việc mà chúng tôi được thuê để làm.” “Tôi biết, nhưng Alex là học trò của tôi, và hãy tin tôi khi tôi nói cậu ta không thể bỏ lỡ buổi học ngày hôm nay.” Joe nhún vai, sau đó bật bộ đàm gọi tiến sĩ Aguirre đến gặp mình tại hành lang L.
Khi thư ký của thầy hỏi liệu có phải trường hợp khẩn cấp không, cô P giật lấy bộ đàm từ Joe và nói đây là trường hợp khẩn cấp của cá nhân cô, và tiến sĩ Aguirre cần xuống khu L ngay lập tức. Hai phút sau, thầy Aguirre bước vào với cái nhìn đầy nghiêm khắc trên mặt. “Tất cả những chuyện này là gì vậy?” “Phá hoại trong phòng tập thể dục.” Joe thông báo với thầy.
Thầy Aguirre sững người. “Chết tiệt, Fuentes. Không lẽ lại là em chứ.” “Em không làm điều đó.” “Vậy thì ai làm?” Tôi nhún vai. “Tiến sĩ Aguirre, cậu ta nói thật,” cô Perterson nói. “Ông có thể đuổi việc tôi nếu tôi sai.” Thầy lắc đầu rồi quay qua các nhân viên bảo vệ.
“Gọi Chuck tới phòng tập xem ông ta có thể làm gì để xóa sạch không.” Thầy chĩa chai sơn xịt vào tôi. “Nhưng tôi cảnh cáo em, Alex. Nếu tôi phát hiện ra là em làm, em sẽ không chỉ bị đuổi học mà còn bị bắt giữ nữa. Rõ chưa?” Khi mấy gã kia đi khỏi, thầy nói tiếp: “Alex, tôi cần phải nói điều này với em.
Hồi học trung học, tôi từng nghĩ cả thế giới đều là kẻ thù của tôi. Em biết đó, tôi không khác em là mấy. Tôi đã mất một thời gian dài để nhận ra rằng tôi mới thực sự là kẻ thù của chính bản thân mình. Khi nhận ra điều này, tôi đã thay đổi cách sống. Cô Peterson và tôi, chúng tôi không phải kẻ thù của em.” “Em biết ạ,” tôi nói, và thực sự tin điều mình vừa nói.
“Tốt. Giờ tôi đang có cuộc họp quan trọng. Nếu không còn gì nữa, tôi sẽ quay lại văn phòng mình.” “Cám ơn cô vì đã tin em,” tôi nói với cô P khi thầy đã đi. “Em có biết ai đã vẽ bậy trong phòng tập không?” Cô hỏi. Tôi nhìn thẳng vào mắt cô và nói, “Em không biết.”
Xúc Tác Hoàn Hảo Xúc Tác Hoàn Hảo - Simone Elkeles Xúc Tác Hoàn Hảo