Tác giả: girl
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 57 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 463 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:31:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44
uay trở lại bar Devil.
- Uống ít thôi, mày say rồi - Hà My khổ sở vừa ns vừa lấy tay giật lại cốc rượu trên tay Thùy Trâm.
- Đưa đây, tao chưa say... hic - Thùy Trâm lấy tay dằng lấy li rượu trên tay Hà My rồi cầm li rượu uống hết một hơi.
Thùy Trâm lúc này chưa say hẳn, nhưng hình như cô cũng đã có ngấm một chút men rượu, khuôn mặt cô ngày thường hồng hào, bây giờ do men rượu nên đã trở nên đỏ ửng. Giongj ns của cô thì có phần ko rõ bởi những tiếng nấc.
- Uống ít thôi, tao chưa thấy đứa nào cứng đầu như mày đâu - Hà My thấy Thùy Trâm đang chuẩn bị cầm lấy chai rượu rượu đổ vào li để uống, cô nhanh tay giật lấy chai rượu lại, ko cho Thùy Trâm có cơ hội hành động.
- Con này...hic đưa đây, ko tao giết mày bây giờ... hic đã ns rồi tao chưa say - Thùy Trâm thấy thế khó chịu nhổm ng dậy cướp lấy chai rượu từ tay Hà My. Nhưng Hà My đâu có dễ dàng để cho cô lấy lại chai rượu, tức giận về hành động ngang ngược và cố chấp của Thùy Trâm, Hà My tức giận ném bay chai rượu ra xa, khiến cho nó vỡ tung tóe( chị ơi rượu hiếm đấy, có tiền chưa chắc đã mua dc đâu )
- Uống chai khác - mặc kệ với hành động đó của Hà My, Thùy Trâm lấy chai rượu khác trên bàn ra uống, ko lần này là tu mới đúng. Thùy Trâm ko rót rượu ra li nữa mà cầm thẳng chai rượu ra tu mới sợ chứ.
'' Sao mình lại có một con pn thế này hả trời, ko biết kiếp trc có lm gì độc ác ko đây '' nhìn cảnh này mà Hà My cứ như phát khóc dùng ánh mắt cầu cứu, cô nhìn về phía hắn và Quang Anh. Xem ra ko nhờ sự trợ giúp của 2 ng này thì có cho cô mọc thêm 10 chân 10 tay nữa thì cũng ko bao giờ ngăn dc Thùy Trâm. Gía như có Bảo Nam ở đây thì tốt...
- Đừng uống nữa, Bảo Nam mà biết sẽ rất lo cho em đấy - Quang Anh nhận dc ánh mắt cầu cứu của Hà My, anh đứng dậy đi về phía Thùy Trâm giật lấy chai rượu mà cô đang tu ra, Quang Anh cũng đâu có biết là câu ns này của mình sẽ càng thêm dầu vào lửa.
''Quang Anh đáng chết, Thùy Trâm vừa quên đi dc Bảo Nam rồi thì anh lại nhắc đến anh ta, khác gì lm cho Thùy Trâm tức giận thêm '' Hà My nhận dc câu ns ko cố tình của Quang Anh thì giật mình nhìn Thùy Trâm. Thôi nguy to rồi sắc mặt của Thùy Trâm ngày càng đỏ lên, ko biết là do say rượu hay là tức giận nữa đây. Còn mắt thì bắt đầu ngân ngấn nc. Quang Anh, anh thật là ai khiến anh châm dầu vào lửa đâu, có mà anh lm cho tình hình căng thẳng thêm thì có.
- Đừng có nhắc đến cái tên đó trc mặt em, đưa rượu đây - Thùy trâm tức giận, xem ra cô cũng chưa say vì từ lúc nãy đến giờ cô chỉ mới uống dc có 3 li rượu thôi. Vừa quên đi dc anh ta thì Quang Anh lại nhắc lại, ngọn lửa tức giận trong cô vừa dc nguôi xuống, bây giờ lại dc bùng lên mạnh mẽ, nó có thể như thiêu cháy tất cả vậy.
Quang Anh thấy thế thì cũng hơi giật mình, anh chưa kịp phản ứng gì thì Thùy Trâm đã đứng dậy nhanh chân đi đến cướp lấy chai rượu từ tay anh.
- Để cho Thùy Trâm uống đi, bây giờ em ý mà tức giận lên thì có khi chúng ta cũng ko toàn mạng dc đâu - hắn bây giờ mới mở miệng lên tiếng, nhìn Thùy Trâm đang rót rượu ra li uống ns. Hắn biết lúc này tốt nhất là đừng có đụng vào Thùy Trâm, cô mà ko uống dc rượu có khi sẽ quay sang chút giận lên ba ng thì khổ, lúc đấy thì có mà thân thể của họ sẽ ko dc nguyên vẹn mất.
Quang Anh và Hà My thấy hắn ns thế thì cũng đành bất đắc dĩ lm theo. Suy nghĩ lại thì cũng thấy lời hắn ns cũng có phần đúng thật. Bây giờ mà 2 ng ko cho Thùy Trâm uống rượu, thì biết đâu chừng lúc Thùy Trâm cô mà đã nổi điên lên, thì sẽ cho 2 ng một trận nhừ tử luôn mất. Thôi kệ, tí nữa cái quán bar này có ra sao thì ra, lúc Thùy Trâm say rượu, cô muốn phá cái gì cũng dc, ba ng cũng ko ngăn dc. Nhưng biện pháp tốt nhất dành cho 3 ng bây giờ là, cứ nên bảo vệ thân mình trc đã, còn quán bar thì tính sau
..................................................................
Tức giận vì bị nó cắt đuôi, Bảo Nam phóng thẳng về biệt thự của gia tộc Trần mà ko biết mình vừa gây ra một chuyện hết sức là động trời.
- Cậu chủ - một ng đàn ông mặc một bộ đồ vest chạy ra mở cổng, ông chính là quản gia chính của ngôi biệt thự này, tất cả ng lm trong căn biệt thự từ già đến trẻ đều do ông quản lí. Đừng thắc mắc vì sao đến bây giờ vị quản gia này chưa đi ngủ nha, vì lm vc trong này dc hơn 20 năm rồi nên ông biết Bảo Nam cậu chủ của mình hôm nào cũng 2 hoặc ba giờ sáng mới về nên ông thức để đợi mở của cho Bảo Nam thôi.
- Bây giờ mọi ng có thể đi ngủ dc rồi - sau khi cất xe xong Bảo Nam tiến vào đại sảnh của căn biệt thự thì thấy vị quản gia già đã đứng sẵn để đợi mình. Xung quanh còn là 2 hàng ng hầu đứng cúi đầu chào anh. Nhận thấy đám ng hầu trong nhà đã có vẻ mệt mỏi, anh cũng ng ko quan tâm lắm, buông một câu rồi đi thẳng lên phòng.
Đám ng hầu nhất là nữ thì chỉ biết nuối tiếc nhìn theo bóng Bao Nam đang khuất dần đi lên phía tầng hai. Mặc dù đang ngủ trong chăn ấm ngày nào vào giờ này cũng bị dựng dậy nhưng họ cũng rất vui. Vui vì sao ư? Đơn giản tất nhiên là vì Bảo Nam rồi, vì anh là một ng tuy lạnh lùng nhưng rất đẹp trai, ngày nào anh cũng đi tận đến 2, 3 giờ sáng mới về sáng với chiều thì toàn đi học nên rất ít khi về nhà. Nếu muốn nhìn thấy cậu chủ của mình thì bọn họ phải cố gắng dậy vào giờ này thôi, thì mới có cơ hội dc nhìn thấy anh trong những dây ngắn ngủi một lần. Nhưng rồi dây phút ngắn ngủi tuyệt vời nhất trong ngày cũng đã qua đi, họ chỉ biết ngán ngẩm và nuối tiếc quay về phòng ngủ của mình.
Quản gia nhìn theo bóng lưng đang khuất dần của Bảo Nam mà thì thâm ns nhỏ.
- Cậu chủ, cậu thay đổi quá nhiều rồi - ông thở dài - Bao giờ thì cậu có thể quên dc cái quá khứ đó đây.
Bảo Nam lên phòng thì vào ngay nhà vệ sinh để tắm, anh muốn rửa sạch hết mọi bụi bẩn và xua tan đi những mệt nhọc của ngày hôm nay.
Ra khỏi nhà vệ sinh, chỉ có một chiếc khăn tắm quấn ở phần bên dưới, bên trên lộ rõ body trắng trẻo sáu múi. Nhìn anh bây giờ với mái tóc ướt chưa kịp sấy mà sao lại quyến rũ đến vô cùng. Thân hình cường tráng đẹp đẽ này của anh khiến cho bất cứ đứa con gái nào nhìn vào cũng phải xịt máu mũi ( ko có tác giả đâu nha, các pn đừng có hiểu lầm... )
Sấy tóc và lấy chiếc áo ngủ choàng hàng hiệu mặc vào, nằm ngửa ng xuống giường. Mắt anh bây giờ đang nhìn vào một bức ảnh cỡ lớn dc treo trên tường ngay thẳng chiếc giường ( vần nhỉ ) Bứa ảnh dc to bằng gần cả một bứa tường, dc đặt ở vị trí sang trọng nhất, khung ảnh thì dc lát toàn bằng kim cương hoặc vàng quý.Bức ảnh này chụp một bé trai và một bé gái. Cả đứa bé này tuy còn nhỏ nhưng vẻ đẹp của 2 đứa trẻ thật tuyệt vời mà ko ai có thể sánh dc. Và đặc biệt 2 đứa bé này đang mỉm cười rất hạnh phúc, trông 2 đứa trẻ ko khác gì những thiên sứ cả. Ánh mắt Bảo Nam buồn rầu nhìn vào bức ảnh cỡ lớn chụp 2 đứa bé một trai một gái đang treo trên tường. Nhưng trong mần đêm tĩnh lặng, Bảo Nam ánh mắt của anh lại sáng lên một tia hi vọng rất mạnh mẽ và mãnh liệt.
- Thiên thần của anh, liệu anh sẽ còn có cơ hội dc gặp lại em ko - sau câu ns đó Bảo Nam từ từ chìm sâu vào giấc ngủ...
Xin Lỗi, Vì Tôi Đã Không Còn Là Thiên Thần Của Ngày Xưa Nữa Xin Lỗi, Vì Tôi Đã Không Còn Là Thiên Thần Của Ngày Xưa Nữa - girl