"We humans have lost the wisdom of genuinely resting and relaxing. We worry too much. We don't allow our bodies to heal, and we don't allow our minds and hearts to heal.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 99 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 681 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:11:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 18: Tề Nam Biệt Uyển
” Vương gia, người trong nhàn này thật cổ quái”, xác định Thanh nhi đã rời đi thật xa, Hắc Nô rốt cuộc không nhịn được mà lên tiếng.
“Nga, cổ quái như thế nào?”, Tư Đồ Y biết nếu không cho hắn nói ra chuyện này, thì dựa vào tính tình nóng nảy của Hắc Nô chắc chắn sẽ không nhịn được, thực ra hắn lúc trước từ xa nhìn thấy tòa trang viện này cũng đã phát hiện nó có điều kỳ quái, chẳng qua lúc đó hắn không dám khẳng định mà thôi, cho đến khi đi vào bên trong trang viện hắn mới chắc chắn cảm giác của hắn không có sai.
” Vương gia, ngài thật sự không phát hiện sao? Chỗ ngồi của trang viện này rõ ràng vẫn là cái sân mà Vương phi thích nhất ở Tề Nam biệt viện của vương phủ chúng ta, mỗi năm đến đó nghỉ nghè, không phải đều ở nơi này sao?”
Hắc Nô nghỉ chủ tử nhà mình còn chưa phát hiện ra, lo lắng nhắc nhở, hắn từ lúc bước vào cửa lớn đã phát hiện ra, vẫn muốn nói cho chủ tử nhà mình biết nhưng chưa tìm được cơ hội. Vương phủ trang viện rất nhiều, nơi nào cũng có, Vương gia không nhận ra cũng là bình thường, nhưng là hạ nhân của vương phủ, là hầu cận bên cạnh Vương gia, hắn có trách nhiện phải nhắc nhở người.
” Phải không? Có lẽ chỉ là giống nhau mà thôi!” Tư Đồ Y trên mặt biểu hiện ra không cho là đúng, trong lòng lại nở nụ cười, Hắc Nô này vẫn có ưu điểm, đó chính là cẩn thận, nếu hắn có thể bỏ được tật xấu nóng nảy, xúc động thì về sau có thể giao những chuyện lớn cho hắn giải quyết.
“Nếu nói trang viện có hình dáng giống nhau thì Vương gia người nhìn đồ vật trong phòng xem, cũng là giống nhau sao? Bức tranh vẻ hoa xuân trên tường kia không phải rõ ràng là năm kia Vương gia cùng Vương phi đi du xuân,nhất thời hứng khởi mà vẽ ra sao?”, Hắc Nô thấy chủ tử nhà mình không tin, lập tức chỉ vào bức tranh trên tường “ rõ ràng đây là vật của trang viện vương phủ chúng ta”
” Hắc Nô, vậy ngươi nói cho bổn vương biết, các nàng làm cách nào để đem tòa nhà cùng toàn bộ đồ dùng của bổn vương từ Tề Nam đem tới đây a?””, Tư Đồ Y so với ai khác càng khẳng định “Như Trang” này đúng là Tề Nam biệt uyển mà Vương phi hắn thích nhất, nhưng hắn đang rất hiếu kì, rất muốn biết bọn họ làm sao mà dời được đến đây?
” Ách, Vương gia, này, này,” Liên tiếp hai cái‘ này’ một hồi, làn da vốn không trắng của Hắc Nô lại hồng lên một chút, thấy Tư Đồ Y đang chờ nghe hắn giải thích, bèn cắn chặt răng nói “ có lẽ bọn họ là yêu quái, Vương gia, nơi này hẻo lánh như vậy, chúng ta đi ba ngày cũng chưa gặp được bóng người nhưng ở đây lại có nhiều người như vậy, Vương gia không thấy kỳ quái sao? Hơn nữa trang viện mà bọn họ ở lại chính là biệt uyển của vương phủ chúng ta”
” Yêu quái? Hắc Nô, ngươi từ lúc nào lại tin tưởng loại chuyện này?”, Tư Đồ Y tiếp tục ngoài miệng gạt bỏ ý kiến của Hắc Nô, trong lòng lại nghĩ tới bốn người hắn nhìn thấy kia, theo cách xưng hô của bọn họ thì yêu quái lớn nhất chính là nữ tử được gã sai vặt gọi là tiểu thư, Bắc Dao cô nương, nhưng với kinh nghiệm nhiều năm qua đã gặp vô số nữ tử của hắn, thì theo hắn thấy nữ tử họ Bắc Dao kia tuyệt đối không phải là yêu quái thành tinh, thực ra tỳ nữ quá mức xinh đẹp cùng gã sai vặt tuấn tú kia mới có vài phần cảm giác kỳ lạ.
” Vương gia! Chúng ta vẫn nên sớm rời đi. Hắc Nô là tiện mệnh, chết không đáng tiếc nhưng Vương gia là vạn kim chi khu, nếu có gì không may thì Hắc Nô làm sao dám gặp mặt lão Vương gia ở dưới cửu tuyền”
Hắc Nô càng nghĩ càng thấy mọi người nơi này thực kỳ quái, nơi này cách chợ gần nhất cũng phải ba ngày đường, mà hiện tại nơi này có hai nam hai nữ, đều là những kẻ thân hình yếu đuối, không có chút khí lực để leo núi mấy ngày đi mua lương thực, vậy thức ăn hàng ngày bọn họ dùng là lấy ở đâu ra? Ngoại trừ bọn họ là yêu quái thì không còn giải thích nào hợp lý hơn, nếu biết sớm nơi này quỷ dị như thế thì đã không mang Vương gia đến gõ cửa, dê va miệng hổ làm sao còn có thể thoát thân trở ra?”
Tư Đồ Y thất vẻ mặt Hắc Nô như rơi vào ngày tận thế, không khỏi nở nụ cười “ được rồi, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, cho dù chủ nhân nhà này thực sự là yêu quái, vậy ngươi cảm thấy hiện tại bổn vương có thể cùng ngươi bỏ chạy được sao?”
Hắc Nô vừa nghe, lại ủ rũ vài phần,” Vương gia, vậy làm sao bây giờ?”
” Hắc Nô, ngươi sợ chết sao?” Tư Đồ Y nhíu mày hỏi,” Ngươi nếu sợ chết, ngươi bỏ chạy đi thôi, bổn vương ở tại chỗ này thu hút sự chú ý của bọn chúng, ngươi đã đi theo bổn vương nhiều năm như vậy, bổn vương cũng không muốn ngươi cùng ta chết ở chỗ này”
” Vương gia! Ngươi đem Hắc Nô xem thành người nào? Hắc Nô tuy rằng là nô tài, nhưng cũng không phải là người sợ chết, phải đi thì là Vương gia đi, Hắc Nô ở lại đây, Vương gia, ngươi đi đi”, Hắc Nô lập tức khẳng khái phản bác, hiên ngang lẫm liệt, chỉ chưa tới mức moi tim ra cho Tư Đồ Y thấy lòng dạ trung thành của mình.
Tư Đồ Y thấy bộ dáng hắn như thế, cũng không muốn trêu chọc hắn nữa, mỉm cười nói “ được rồi, Hắc Nô, bổn vương chỉ đùa với ngươi thôi, chúng ta ai cũng không đi, nếu bọn họ thực sự là yêu quái, bổn vương cũng có biện pháp làm cho chúng ta toàn thân trở ra, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải dựa theo sự phân phó của bổn vương mà làm, ngươi có thể không?”
” Vương gia, thật vậy chăng? Hắc Nô nhất định hoàn toàn nghe theo Vương gia phân phó, Vương gia bảo Hắc Nô nói chuyện, Hắc Nô tài nói, Vương gia bảo Hắc Nô không nói lời nào, Hắc Nô nhất định nửa tiếng cũng không thốt ra khỏi miệng!” Hắc Nô vừa nghe lập tức rất nhanh hứa hẹn.
” Tốt lắm! Nghe, từ giờ trở đi, ngươi không thể gọi ta là Vương gia, phải kêu là công tử, mặt khác cũng không được đề cập chuyện trang viện này và Tề Nam biệt uyển giống nhau, phải hoàn toàn xem như là xa lạ, hiểu chưa?, Tư Đô Y mỉm cười hỏi hắn, Hắc Nô ra sức gật đầu,” Hắc Nô hiểu được! Vương gia yên tâm!”
” Ân? Ngươi bảo ta cái gì?” Tư Đồ Y lại lần nữa nhăn mi.
” Dạ, công tử!” Hắc Nô vội vàng bối rối sửa miệng.
” Tốt lắm! Mặc kệ ai hỏi ngươi, có thể không nói thì đừng nói, không thể không nói liền tận lực nói ít nhất, hiểu chưa?” Tư Đồ Y vừa lòng gật gật đầu, tiếp tục phân phó nói.
” dạ, công tử!” Hắc Nô tiếp tục gật đầu.
” Tốt lắm! Đem đồ vật này nọ sửa sang cho tốt, chúng ta sẽ ở lại nơi này vài ngày”, Tư Đồ Y vỗ cái quạt trong tay nói.
” Công, công tử? Chúng ta còn, còn muốn ở trong này ở vài ngày?” Hắc Nô đầu lưỡi đều líu lại, Vương gia rõ ràng biết nơi này nguy hiểm, sao còn muốn ở lại?
“Hắc Nô, trí nhớ của ngươi không tốt sao? Lời nói lúc trước của bản công tử đều là vô ích sao?”, Tư Đồ Y sắc mặt trầm xuống, Hắc Nô lập tức phát run, cúi đầu nói “ công tử thứ tội, là Hắc Nôi sai rồi”
” Còn không làm việc?”
” Dạ, công tử!”
Tư Đồ Y thấy hắn lúc này thành thật im lặng hơn, âm thầm cười, Hắc Nô này chính là như vậy, thỉnh thoảng phải ra oai với hắn nếu không hắn sẽ quên mất tôn ti lớn nhỏ, hắn sẽ không so đo với Hắc Nô nhưng nếu người có ý sẽ không khỏi nắm lấy yếu điểm của hắn mà khai đao, dù sao không đối phó đượ hắn thì đối phó nô bộc bên cạnh hắn cũng là chuyện thú vị, bọn huynh đệ tỷ muội của hắn, người nào không phải coi đây là nhạc?
Đây cũng là nguyên nhân hắn luôn dành phần lớn ra ngoài dạo chơi mà không phải ở trong vương phủ hoa lệ, đáng tiếc mặc dù hắn luôn tỏ vẻ mình không có dã tâm đối với vị trí kia nhưng huynh đệ tỷ muội của hắn vẫn không ngừng ghen tỵ với hắn, dù hắn đi đến đâu cũng luôn có chuyện “ ngoài ý muốn” chờ hắn, cho nên lần này hắn cùng Hắc Nô mới có thể “ ngoài ý muốn” mà lạc đường trong thâm sơn này ba ngày, nếu không nhìn thấy trang viện này, bọn họ lại trải qua một ngày đói khát.
Cho nên ở hắn trong mắt, yêu quái thật sự không đáng sợ, dục vọng cùng lòng tham của con người mới đáng sợ.
Khấu! Khấu! Khấu!
Tiếng đập cửa vang lên làm Hắc Nô kinh ngạc nhảy dựng, ánh mắt Tư Đồ Y nhìn hắn trách móc, ý bảo hắn phải bình tĩnh, rồi mới nhẹ giọng nói “ mời vào”
Cánh cửa bị đẩy ra, Trân Châu mang theo một mâm thức ăn tinh xảo vào “ Tư Đồ công tử, đây là tiểu thư nhà ta sai Trân Châu mang tới, nếu công tử còn cần gì, cứ sai Trân Châu là được”
” Đa tạ Trân Châu cô nương! Nhờ Trân Châu cô nương thay tại hạ cám ơn Bắc Dao tiểu thư, làm phiền cô nương!” Tư Đồ Y khẽ gật đầu cảm tạ nói.
“Vậy Trân Châu cáo lui”, Trân Châu mỉm cười bước ra cửa, vừa ra tới bên ngoài liền lạnh lùng liếc trong phòng một cái, trong lòng mắng Bắc Dao Quang một hơi, dám sai bảo nàng mà hoàn toàn quên mất Như Mặc kêu nàng trở về là để hầu hạ Bắc Dao Quang.
” Công tử, đừng ăn, có độc làm sao bây giờ?” Hắc Nô thấy Tư Đồ Y tự mình động thủ mở ra mâm thức ăn, liền chạy tới ngăn cản
“ngươi có thấy qua yêu quái muốn ăn thịt người còn đầu độc cho chết trước không?”, Tư Đồ Y hoài nghi thần kinh của Hắc Nô không được bình thường, lúc cần cẩn thận thì hắn lại không để ý, nhưng lúc không cần phải đa tâm nhưng bây giờ thì hắn lại đa tâm hơn bất kỳ ai.
” Công tử ngài nói rất đúng! Vậy Hắc Nô hầu hạ ngài dùng bữa!” Hắc Nô ngẫm lại với, gãi gãi đầu ngây ngô cười nói.
Xà Quân Như Mặc Xà Quân Như Mặc - Liễu Thiểu Bạch