Love at first sight is often cured by a second look.

Love is sweet when it’s new, but sweeter when it’s true.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 96
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 508 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:16:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Chương 90
dit: hongheechan
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, khuôn mặt vốn đang lạnh lùng của Chu Tử Mặc bắt đầu từ từ dãn ra.
"Tử Lan."
"Hả?"
"Cảm giác được bọn họ tiếp nhận... Thật sự rất tốt."
"Có ý nghĩa gì sao?"
"Không có ý nghĩa gì khác, chỉ là... Bọn họ là người thân của nàng, hiện tại cũng là người thân của ta." Chu Tử Mặc ôm lấy Tử Lan, nghiêm túc mở miệng.
Tử Lan nhét đầu ngón tay vào trong miệng lần nữa, mỗi lần gặp phải vấn đề nàng không hiểu nàng chỉ thích suy tư như vậy.
"Ha ha... Nàng không phải hiểu, nàng chỉ cần biết, ta yêu nàng hơn cả tính mạng của ta!" Chu Tử Mặc không biết Tử Lan có thể nghe rõ lời của hắn hay không, hắn chỉ biết, trong thế giới tương lai, hắn sẽ dùng tính mạng để thủ hộ Tử Lan.
Cho dù phải đối mặt với tộc nhân của mình, hắn cũng sẽ như thế!
"Ừ." Tiểu Nhân Nhân ngọt ngào cười một tiếng, cong cong lông mi cất dấu không biết bao nhiêu hạnh phúc, cho dù có chút không rõ ý tứ trong giọng nói Chu Tử Mặc. Nhưng chỉ cần cảm thấy cưng chiều trong lời của hắn, Tử Lan đã cảm thấy thật hạnh phúc.
Mà nàng tin ngày về sau đều sẽ được Chu Tử Mặc nâng ở trong lòng bàn tay cưng chiều.
"Chu Tử Mặc, chúng ta sẽ hạnh phúc..." Tử Lan tự lẩm bẩm ở trong lòng, cho dù còn có chút không hiểu hàm nghĩa hai chữ ‘hạnh phúc’ này, tuy nhiên nó cũng làm cho tâm nàng cảm thấy ngọt ngào, cho nên nhất định hạnh phúc là món đồ tốt.
Mà nàng muốn chính là món ‘đồ tốt’ này.
......
Thời gian ngày từng ngày trôi qua, một năm cứ bình tĩnh mà đi qua như vậy, Tử Lan mười tuổi đã không còn non nớt giống như một năm trước.
Nhưng chưa từng tiếp xúc với bóng tối bao giờ làm cho nàng luôn ngây thơ cho là toàn bộ thế giới đều là tốt đẹp nhất.
Giống như...Hoa bách hợp nở rộ này.
Buổi chiều yên tĩnh, Chu Tử Mặc thực hiện ước hẹn, đi đến chỗ của nữ tử tên Minh Uyển kia. Mà Tử Lan cũng sẽ ngủ say cả buổi chiều nay, giống như vĩnh viễn đều không ngủ đủ.
"Tiểu nha đầu..." Giọng nói từ ái rồi lại nghiêm túc phát ra ở bên trên đỉnh đầu của Tử Lan, khiến tiểu nhân nhân mơ hồ xoa cặp mắt của mình, "Ông... Là ai?" Lời nói nghi ngờ khiến cả Tử Lan cũng cảm thấy không thể tin được. Người nọ xuất hiện ở trước mặt mình như thế nào?
"Ta là... Ông ngoại con." Nam tử trung niên đưa lưng về phía Tử Lan, khiến Tử Lan hoàn toàn không thấy được khuôn mặt của ông.
Nhưng mà cho dù không nhìn thấy khuôn mặt của ông, Tử Lan cũng cảm nhận được cảm giác thân thiết qua huyết mạch từ trên thân ông.
Nàng biết nam tử trước mặt này không nói dối.
"Ông ngoại? Là thứ gì chứ?" Tiểu nhân nhân đã từ người nào đó mà biết được, ông ngoại của nàng không muốn để nàng và Chu Tử Mặc chung một chỗ.
Cho nên đối mặt với nam nhân này, rõ ràng nàng không có một chút hảo cảm nào.
"Con... Ta không so đo với con, dù nói thế nào thì con cũng là cháu gái duy nhất của ta." Nam tử trung niên xoay người, để cho Tử Lan có thể thấy rõ khuôn mặt của ông.
Đó là gương mặt như thế nào chứ! Mặc dù Tử Lan mới vừa phân rõ sự khác nhau giữa xấu xí và tốt đẹp, cũng bởi vì khuôn mặt hoàn mỹ này màsững sờ.
"Theo ta trở về." Tiếng nói của nam tử trung niên cực kì trang nghiêm, khiến Tử Lan đang sững sờ lập tức lấy lại tinh thần.
"Không!" Tiểu nhân nhân quật cường mở miệng, nàng mới không rời khỏi Chu Tử Mặc!
"Cũng không phải dựa vào con." Nam tử trung niên cách một khoảng không nắm cổ áo của Tử Lan lên, chuẩn bị mang nàng về.
"Không!" Tử Lan liều mạng giãy giụa, ở trên người của nàng, hai ánh sáng đỏ lam liên tục luôn phiên, khiến nam tử trung niên khiếp sợ nhìn một màn trước mặt.
Nước lửa không hòa vào nhau, mà lúc này, này hồng quang và lam quang quả thật phối hợp như thế.
"Hôm nay con phải trở về với ta, cho dù con không muốn, nhưng sứ mạng của con khiến con phải tuân thủ một ước định. Mà cái ước định kia chỉ có sau khi con trở về mới có thể hoàn toàn thi hành, cho nên..."
"Cút, ông cút cho tôi, tôi không muốn trở về với ống, tuyệt đối không muốn!" Tử Lan liều mạng giãy giụa, khi hồng quang và lam quang trên người nàng bao phủ nồng đậm thì thân thể của nàng
Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa - Tiêu Tương Điệp Nhi