"It's very important that we re-learn the art of resting and relaxing. Not only does it help prevent the onset of many illnesses that develop through chronic tension and worrying; it allows us to clear our minds, focus, and find creative solutions to problems.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 96
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 508 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:16:25 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 87: Chương 84
dit: hongheechan
"Chu Tử Mặc, chừng nào thì ngươi mang ta đi du sơn ngoạn thủy?" Tiểu nhân nhân vùi ở trong ngực Chu Tử Mặc, hơi bất mãn hỏi.
Rõ ràng trước đây rất lâu, Chu Tử Mặc đã đồng ý với nàng, muốn dẫn nàng đi chơi, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa thực hiện, cho nên cuối cùng tiểu nhân nhân cũng phải mở miệng.
Chu Tử Mặc cười khổ một tiếng, bây giờ hắn thì tốt rồi giống như hoàn toàn trở thành đầy tớ của tiểu nha đầu này, không chỉ mỗi ngày phải cho ăn cho uống..., buổi tối phải bồi ngủ, thậm chí bây giờ còn phải bồi chơi!
Nhưng mà... hình như loại cảm giác này không tồi.
"Xế chiều hôm nay sẽ xuất phát." Chu Tử Mặc lạnh nhạt mở miệng, hắn đã quyết định tạm thời rời đi lúc này. Không phải trốn, mà là chầm chậm chờ đợi tiểu nha đầu này lớn lên.
"Được, Chu Tử Mặc, ngươi tốt nhất." Hôn lên gương mặt tuấn tú của Chu Tử Mặc một cái, lưu lại vệt nước miếng trên mặt, Tử Lan hạnh phúc ôm cổ của Chu Tử Mặc, trên mặt tràn trề vui vẻ cực kì dễ thấy.
Chính Chu Tử Mặc cũng biết rõ, hắn thật sự yêu chết khuôn mặt tươi cười của tiểu nha đầu này.
"Tử Lan, chờ sau khi nàng lớn lên thì gả cho ta, có được hay không?" Chu Tử Mặc cảm thấy đúng dịp lập tức bắt đầu lừa gạt tiểu oa nhi. Hắn cũng không muốn tân tân khổ khổ nuôi lớn tiểu nha đầu này, đến lúc đó bị người khác lừa chạy mất, cho nên bắt đầu cố gắng từ bây giờ.
"Cái gì là gả cho ngươi?" Đáy mắt mê ly, Tử Lan cắn đầu ngón tay của mình, nhẹo đầu nhỏ, vẻ mặt không hiểu.
"Hắc... Gả chính là sau này vĩnh viễn ở chung một chỗ." Chu Tử Mặc tiếp tục lừa gạt, tiểu nha đầu này đã từng nói muốn ở chung một chỗ với mình cả đời.
"Cả đời là bao lâu?" Mơ hồ mở miệng lần nữa, Tử Lan bỏ đầu ngón tay đặt ở trong miệng ra, đáy mắt bắt đầu tỏa sáng.
"Cả đời là..." Được rồi, Chu Tử Mặc thật sự không biết cả đời là bao lâu, bởi vì hắn không biết mình và Tử Lan có thể sống được bao nhiêu năm.
"Thôi, ta còn nhỏ, không hiểu những chuyện này! Chờ sau khi ta lớn lên rồi nói." Giọng nói trẻ con của Tử Lan Thanh truyền đến, làm cho Chu Tử Mặc khiếp sợ mở to cặp mắt, tiểu nhân nhân này... Lời nói vừa rồi cũng quá không thể tưởng tượng nổi rồi, giống như là có người cố ý dạy vậy.
Quả thật, Chu Tử Mặc không sai, lời Tử Lan mới vừa nói chính xác là có người dạy, người kia cũng không phải là ai khác, chính là Từ Hồng.
Từ Hồng nói với Tử Lan, nếu như Chu Tử Mặc bảo nàng gả cho hắn, thì nàng sẽ phải nói ‘chờ sau khi lớn lên rồi nói’, bởi vì bây giờ nàng còn rất nhỏ, vốn không hiểu vài chuyện.
Cho nên Tử Lan mới có thể nói ra những lời này.
Nếu không lấy tâm trí năm tuổi bây giờ của nàng, không cẩn thận sẽ bị Chu Tử Mặc lừa mất.
"Hắc... Được rồi." Nếu tiểu nhân nhân không muốn, tất nhiên Chu Tử Mặc sẽ không cưỡng cầu.
Hơn nữa hắn cũng tin rằng, tiểu tử này sẽ mãi mãi sống ở cạnh hắn, chỉ cần hắn bao bọc nàng, không để cho nam nhân khác đến gần, hắn cũng không tin chờ khi tiểu tử này lớn lên sẽ không chọn hắn!
Đến lúc đó, cô gái nhỏ này vẫn không thể chạy ra khỏi bàn tay của hắn!
Hiển nhiên Tử Lan không biết tâm tư của con sói xám lớn bên cạnh mình này, nàng đang đắm chìm trong vui vẻ được đi ra ngoài thành dạo chơi.
......
Chu Tử Mặc cũng biết, muốn đơn độc ra ngoài chơi hai người với Tử Lan là chuyện không thể nào. Vì thế, mới vừa đi ra cửa thành, nam nhân Từ Hồng chết tiệt lập tức xuất hiện trước mặt bọn họ.
Vốn định ôm Tử Lan bay khỏi, nhưng tiểu nhân này lại cố tình vừa nhìn thấy Từ Hồng lập tức hưng phấn vỗ tay, vì vậy Chu Tử Mặc chỉ có thể mang gương mặt tuấn tú âm trầm để Từ Hồng đi theo.
Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất là Chu Tử Mặc nhìn ra từ đáy mắt Từ Hồng, tình cảm nam nhân này đối với Tử Lan không phải là tình yêu, mà là thân tình và cưng chiều. Cho nên mới để cho hắn đi theo, nếu không lấy tính khí Chu Tử Mặc, đã dùng một chưởng đánh bay nam nhân này từ lâu.
"Xem một chút, đây là ai?"
"Đây là ai, xem một chút?"
Hai tiếng nói giống nhay cùng vang lên, làm cho vẻ mặt Chu Tử Mặc cứng lại, bởi vì hai tiếng nói này tràn đầy địch ý. Mà
Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa - Tiêu Tương Điệp Nhi