Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Tác giả: Alfred Hitchcock
Thể loại: Kinh Dị
Dịch giả: Đài Lan
Biên tập: Bach Ly Bang
Upload bìa: Bach Ly Bang
Số chương: 24
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1134 / 19
Cập nhật: 2015-08-01 20:01:06 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Nghi Ngờ
ắp thùng rác nhấc lên thêm một chút nữa trong lối đi tối tăm. Hannibal nín thở. Đột nhiên một cái đầu tóc nâu xuất hiện từ dưới nắp thùng, giọng nót thì thầm:
- Chào Babal!
Rồi Bob mỉm cười chui ra khỏi thùng rác. Hannibal vừa nhẹ nhõm vữa tức giận, lau cái trán đẫm mồ hôi:
- Không hay tí nào! - Hannibal mắng bạn - Lỡ có ai nghe thấy cậu thì sao?
- Xin lỗi - Bob nói - Mình không cưỡng nổi cám dỗ chọc cậu một chút mà.
Bob vẫn tiếp tục mỉm cười, Hannibal miễn cưỡng cũng cười theo. Rồi thám tử trưởng lại nhìn xung quanh. Đúng là chỉ có mình hai thám tử.
- Cậu làm gì trong đó vậy? - Hannibal hỏi.
- Mình đi theo anh em Connor đến quán - Bob vừa giải thích vừa dùng tay phủi bụi - Rồi mình đến đây, thấy cửa sau. Mình định vào thì nghe tiếng người đến. Mình vừa kịp trốn vào cái thùng rác rỗng này.
- Người đó không thấy cậu à?
- Mình nghĩ là không thấy đâu. Còn mình, thì không dám nhìn thử. Mình chỉ nghe hắn mở cửa, đi vào.
- Chính là Paul MacGruder! - Hannibal nói.
Rồi thám tử trưởng kể lại cho Bob những gì đã xảy ra trên kè tàu sau khi Bob đi.
- Cậu nghĩ hắn đồng loã với anh em Connor à? - Bob hỏi - Có thể hắn gác trong khi hai tên kia leo lên tàu?
- Mình cũng không biết nữa, Bob ơi. Dĩ nhiên có thể hắn đồng loã. Nhưng cũng có thể hắn theo dõi bọn kia vì một lý do nào đó. Mà cũng có khả năng hắn có mặt tại chỗ để toan leo lên tàu một mình, nhưng anh em Connor đi trước hơn. Ta chỉ có thể giả thiết mà thôi. Mình cũng không biết Paul MacGruder có thấy cậu đi theo hai tên kia hay không. Còn hắn thì đi theo ai? Theo cậu hay theo anh em Connor! Cách duy nhất để rõ là vào quán và theo dõi cả bọn!
Bob nuốt nước miếng.
- Như vậy thì nhiều người quá! Mà chỗ này ghê lắm. Hay bọn mình gọi ông Crow đến hỗ trợ?
- Không có thời gian! - Hannibal nóng lòng kêu - Ta có thể lẻn qua cửa sau này và trốn để nhìn. Đi!
Hannibal thận trọng mở cửa, hai thám tử rón rén bước vào một hành lang chật hẹp và tối tăm, tuốt phía dưới là một phòng có lẽ là nhà bếp, xét theo tiếng chén dĩa. Phía bên kia nhà bếp có tiếng nhạc quán bar và tiếng nói chuyện của khách.
- Không thể nào qua bếp được, sếp ơi! - Bob nói khẽ vào tai bạn.
- Đúng hơn là không thể qua mà không bị phát hiện! Nhưng có cách khác. Cắt ngang hành rang có một hành lang khác, chắc chắn nó phải dẫn đến một chỗ nào đó.
Hai thám tử lặng lẽ tiến tới. Đến đoạn giao nhau của hai hành lang, hai thám tử nhận thấy rằng bên trái, cuối hành lang là một cánh cửa đóng kín. Còn bên phải, hành lang quẹo về hướng tiếng nói chuyện ồn ào.
- Nhanh lên, Bob! - Hannibal kêu khẽ - Ta hãy đi hướng này trước khi có người bước ra khỏi bếp.
Cả hai rẽ vào hành lang ngang dường như là hành lang phòng ngủ hai bên. Hành lang có khúc quẹo dẫn đến một cánh cửa, phía sau, tiếng ồn ào quán bar vang lên mạnh hơn.
Hai thám tử lo lắng đẩy cánh cửa, lẻn vào gian phòng dài, trần thấp, đầy khói thuốc. Cũng may là có một cây móc áo đầy áo treo dựng cách đó không xa. Hai thám tử trốn vào đống áo đó và từ chỗ núp may mắn này cả hai quan sát mà không bị thấy. Bob dò tìm gã đàn ông to tướng đã đuổi Bob đi. Bob không thấy hắn đâu trong đám khách cũng như ở quày bar, nhưng Bob nhìn thấy một điều khác...
- Babal! - Bob kêu khẽ - Nhìn đằng kia!
Anh em Connor đang ngồi bàn cùng Paul MacGruder. Vị giám đốc nói chuyện huyên thuyên. Hai tên kia lắng nghe. Cả ba đều uống bia.
- Ta phải đến gần! - Hannibal nói khẽ - Mình muốn nghe họ nói gì.
- Cậu điên rồi! Bọn mình bước ra được mấy bước là sẽ bị phát hiện và tống ra ngoài ngay.
- Cứ liều thử. Ở đây tối lắm. Ta cứ tiến tới từ từ, dọc theo tường. Có thể ta sẽ không bị để ý trong đám đông này.
Và trước khi Bob kịp phản đối, Hannibal đã rời khỏi chỗ núp bước dọc theo bờ tường trái. Bob rất lo sợ nhưng bước theo, mắt vẫn theo dõi anh em Connor và Paul MacGruder. Vị giám đốc công ty dầu hỏa đột nhiên đứng dậy, đẩy ghế ra.
- Paul MacGruder bỏ đi! - Bob thốt lên khẽ.
Vị giám đốc trẻ bước ra cửa nhưng đột ngột có vẻ đổi ý và bước lại gần quầy bar, đứng gần một người đàn ông nhỏ trọc đầu mặc đồ màu sẫm. Người đàn ông ngước mắt lên. Bob nhận ra ông.
- Doanh nhân Nhật! - Bob nói khẽ.
- Đúng, Yamura! - Hannibal cũng trả lời khẽ - Và ông ấy có vẻ bận một công việc không phải là tìm dầu hỏa.
- Hay ông ấy đến đây để du lịch. Ông ấy đứng ở quán có một mình thôi.
- Quán này không có gì là địa điểm thu hút khách du lịch cả - thám tử trưởng bắt bẻ - Và anh em Connor có vẻ rất quan tâm đến cuộc gặp mặt.
Thật vậy, hai người nhái ngồi tại bàn không rời mắt khỏi Paul MacGruder và Yamura. Tim - mũ đỏ - định đứng dậy.
Đúng lúc đó, một gã khổng lồ chặn đường Hannibal.
- Ê! Bọn nhóc! Bọn mày làm gì trong này?
Gã khổng lồ chắn mất tầm nhìn. Hắn đột nhiên nhận ra Bob và chửi thề.
- Đã bảo mày không được bước vào quán này mà! Được rồi! Tao sẽ...
Có giọng nói sẵng ngắt lời:
- Thôi Marco ơi! Bọn chúng đến tìm chúng tôi. Chúng tôi đang chờ chúng nó.
Tim Connor đang đứng cạnh gã khổng lồ và mỉm cười với hai cậu bé. Gã khổng lồ bĩu môi.
- Anh đã biết là con nít không được vào đây mà! - Hắn càu nhàu.
- Biết rồi, Marco ơi! Nhưng chúng nó chỉ ghé qua một chút thôi. Để chuyển lời nhắn cho Jed và tôi. Đúng không bọn nhóc?
- Dạ đúng - Hannibal trả lời ngay - Lời nhắn riêng.
- Phải. Đến bàn ngồi một chút đi.
Dưới ánh mắt phật ý của gã khổng lồ, Tim lôi hai thám tử theo sau. Hannibal liếc nhìn về hướng quầy.
- Bob ơi! - Hannibal khẽ thông báo - MacGruder và Yamura đi mất rồi!
Bob chỉ kịp gật đầu. Hai bạn đang đến bàn anh em Connor. Jed trừng mắt nhìn hai cậu bé.
- Khi đến đây, các cậu có thể gặp rắc rối to - hắn nói - Các câu tìm ai vậy? Crow hả? Bộ ông ấy có mặt ở đây hả?
Hannibal trả lời bằng một câu hỏi khác:
- Làm sao ông biết chúng tôi, thưa ông Connor? - Thám tử trưởng hỏi.
- Thì cũng giống như chính các cậu biết chúng tôi! - Jed cười nói - Tôi đã thấy các cậu ở kè tàu cùng Crow.
Tim Connor cũng cười theo.
- Chắc là Crow giận chúng tôi lắm, đúng không? Vụ đánh nhau ở kè tàu...
Nụ cười của hắn biến mất:
- Phải nói rằng bọn dầu hỏa này khó chịu quá. Tôi rất ghét loại người đó.
- Nếu vậy - Bob mạnh dạn ngắt lời - tại sao lúc nãy ông nói chuyện với một trong loại người đó?
Rồi Bob sơ ý hỏi thêm:
- Tại sao Paul MacGruder đi theo các ông đến đây?
Vừa nói xong, Bob cắn môi, đỏ mặt xấu hổ nhìn Hannibal.
- Chà chà! - Jed Connor kêu - Vậy là Crow nhờ các cậu theo dõi tàu Gió Khơi à? Nói thật, chúng tôi cũng làm y như các cậu. Lúc nãy, chúng tôi có lên tàu tìm thuyền trưởng Jason nói chuyện nhưng không thấy thuyền trưởng đâu. Ngược lại chúng tôi bắt gặp Paul MacGruder đang rình rập ở khu đó. Chúng tôi biết rằng có kẻ phá hoại chiếc tàu đại diện, nên chúng tôi nghi ngay và quyết định đi theo tên MacGruder.
- Hắn dẫn chúng tôi đi dạo khắp thành phố - Tim nói tiếp - Rồi hắn quay lại cảng, đến kè tàu. Đến đó hắn nhảy lên canô, chèo về hướng cảng tàu du ngoạn. Nhưng chúng tôi đoán biết hắn sẽ đi đâu.
- Nên chúng tôi đi theo hắn - Jed kể tiếp - nhưng rồi chúng tôi bị lạc mất hắn. Lúc đó thì nên đi thẳng đến tàu Gió Khơi xem chuyện gì xảy ra. Chúng tôi lên tàu lần thứ nhì trong buổi tối, nhưng không thấy gì khả nghi. Rồi chúng tôi đến đây uống nước.
- Chúng tôi có thấy các ông - Hannibal thừa nhận - và chúng tôi đi theo các ông đến quán Cá Mập Xanh.
- Vừa mới ngồi xuống - Tim nói - thì Paul MacGruder vào và đến ngồi với chúng tôi. Hắn nói là đã thấy chúng tôi lên tàu và đòi biết chúng tôi có thấy gì bất thường không. Tất nhiên là chúng tôi không khai ra là chúng tôi theo dõi hắn. Chúng tôi chỉ trả lời rằng lên đó nhắn công chuyện cho Crow. Không biết hắn có tin không. Tôi chỉ biết rằng thái độ của hắn rất khả nghi.
- Có thể! - Hannibal thửa nhận - Còn ông Yamura?
- Ông gì? - Tim hỏi lại.
- Ông Nhật mà Paul MacGruder đến nói chuyện lúc nãy đó - Jed giải thích - Ông này cũng có mặt ở kè tàu cùng Hanley. Có thể ông này cũng âm mưu một điều gì đó vì lợi ích công ty dầu hỏa.
- Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả! - Tim tuyên bố - Dân dầu hỏa là một đồng một cốt với nhau, cho dù ở nước nào đi nữa.
- Đúng rồi! - Jed nói theo.
Rồi Jed liếc nhìn xung quanh nói thêm:
- Các cậu phải đi thôi. Marco cứ nhìn sang đây hoài. Cứ nói lại với Crow những gì chúng tôi đã thấy được nhé.
- Đồng ý - Hannibal gật đầu - Bob ơi, về!
Bỏ lại phía sau lưng khói thuốc và tiếng ồn ào, hai thám tử trở về cảng.
- Babal, cậu có tin câu chuyện anh em Connor không? - Bob hỏi.
- Mình không biết! - Thám tử trưởng đăm chiêu trả lời - Cũng có thể thật... Paul MacGruder hành động rất lạ lùng... Ta cần phải biết thêm.. Đi nhanh lên.
Vụ Bí Ẩn Đá Ngầm Cá Mập Vụ Bí Ẩn Đá Ngầm Cá Mập - Alfred Hitchcock Vụ Bí Ẩn Đá Ngầm Cá Mập