Start where you are. Use what you have. Do what you can.

Arthur Ashe

 
 
 
 
 
Tác giả: Alfred Hitchcock
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Đài Lan
Biên tập: Little Rain
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1698 / 20
Cập nhật: 2015-07-15 11:59:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 14: Con Quỷ Đi Săn
ummer đã nói láo ta! - Hannibal khẳng định - Chắc chắn ông ta biết bức tưởng đâu... và mình cũng tin chắc tên trộm không giữ tượng.
- Tại sao cậu lại nói thế? - Jim hỏi.
- Cửa sau! - Thám tử trưởng giải thích. Đúng là ổ khóa bị bẻ, đồng ý! Nhưng chính cánh cửa chưa được mở từ lâu lắm rồi. Khi đẩy thử, em đã phải dùng hết sức lực và nó kêu cọt kẹt thật to. Ngoài ra, có mảnh rỉ sét rơi ra từ khung cửa. Không thể có chuyện đó, nên đúng là trước đó không lâu có người mở cửa, điều này hết sức hiển nhiên.
- Trời đất! Babal ơi, cậu nói đúng! - Peter kêu - Mình nhớ lại lớp sét rỉ rồi. Cả tấn sét rỉ.
Hannibal nói tiếp:
- Hummer biết rằng ông ta không hề bị mất cắp bức tượng. Ông ta đóng kịch giả vờ tin là bị trộm và nguyền rủa tên trộm! Nhớ lại đi... Lúc đầu, ông nói ông bán tượng đi rồi, rồi sau đó ông lại kể câu chuyện khác nữa. Để làm gì? Bởi vì ông đã đột ngột hiểu ra rằng tượng có giá trị cao lắm. Anh Jim ơi, anh có nhớ mắt ông ta sáng lên như thế nào khi đoán ra rằng Con Quỷ Nhảy Múa thuộc bộ sưu tập của ba anh không?
- Lỗi tại tôi! - Jim thở dài - T ôi nói nhiều quá.
- Phải! Dù sao, Hummer đã làm em nghi ngờ khi thay đổi cách nói quá nhanh. Mà cửa sau chứng tỏ rằng không ai có thể qua ngả đó được, nên cũng dễ kết luận thôi. Ngoài ra, em đã tìm thấy cái khác nữa...
Hannibal rút mẩu giấy ra khỏi túi.
- Cái này bị xé từ quyển sổ sách - Hannibal giải thích - Khi Hummer cho ta xuống tiệm sau, em có thấy ông ta khép nhanh quyển sổ đặt trong góc. Nên em đã viện cớ quay trở xuống và em đã xé phần trang dưới này. Đọc xem trên đó ghi gì này... Tượng nhảy múa... 100 đôla!
- Vậy là ông ta đã bán đi rồi! - Bob giận dữ kêu - Đúng là tên nói láo!
- Nhưng bán cho ai? - Jim la lên - Ta phải bắt ông ta nói ra mới được!
- Không cần! - Hannibal đáp - Tự ông ấy sẽ dẫn ta đến người mua. Trừ khi em hoàn toàn nghĩ trật hướng, em cho rằng nay ông ta đã biết Con Quỷ Nhảy Múa đáng giá hơn một trăm đôla nhiều. Ông Hummer tham lam của ta sẽ cố lấy lại. Ta chỉ việc rình theo ông ta và chờ đợi...
- Hannibal nói đúng - Andy tuyên bố - Anh dám cá là ta sẽ không phải chờ lâu đâu!
Andy không lầm. Jim vừa mới kịp đi lấy xe và quay lại, thì người đàn ông mập bước ra khỏi tiệm. Ông đóng cửa lại cẩn thận, leo lên chiếc Ford cũ kỹ và nổ máy. Ba thám tử và hai anh bạn đi theo trong xe Buick.
Hummer dừng lại sau khi chạy được khoảng một ngàn năm trăm mét... trước một cửa hiệu giặt ủi của người Hoa.
- Xem kìa! Jim vừa nói vừa chạy chậm trước cửa kính. Có tượng trên quày.
- Toàn đò giả! - Andy phán.
Jim đậu xe xa hơn một chút và Peter quay trở lui để theo dõi Hummer trong tiệm giặt ủi. Peter xém đụng đầu với Hummer, khi ông bước ra khỏi tiệm. Peter chỉ vừa kịp núp sau cửa thụt.
Phần mình, những người ngồi trong xe Buick thấy Hummer bước trở ra... tay cầm gói to!
- Đừng nghĩ gì nhé! - Peter nói khi quay về. - Chỉ là đồ giặt của ông ấy thôi!
Jim Clay thất vọng nổ máy xe.
- Thôi vậy! - Hannibal thở dài. Người ta đi công chuyện thường ngày là chuyện bình thường. Ta cứ theo tiếp. Đừng nản lòng.
Thế là Jim tiếp tục đi theo Hummer. Lần dừng thứ nhì của ông bán đồ cũ là tại bãi đậu xe siêu thị, cuối thành phố. Ông bỏ chiếc xe Ford, bước vào quán rượu. Anhdy định đến gần hơn, xem ông làm gì trong đó.
- Không được đâu! - Peter bắt bẻ - Ông ta sẽ thấy anh!
- Chưa chắc! Trong đó khá đông người. Mà ông ấy cũng biết anh có thói quen lảng vảng khắp mọi nơi và nếu có thấy anh, ông ấy cũng sẽ không ngạc nhiên. Trái lại, nếu thấy Jim, ông ấy sẽ nghi ngờ ngay. Còn ba em thám tử, thì còn quá nhỏ để có thể vào những loại địa điểm như thể này.
Ghi-ta đeo trên lưng, Andy cũng bước vào quán. Không đầy năm phút sau, anh lại bước ra.
- Hummer đang ngồi quày, ăn bánh mì kẹp thịt và uống bia, Andy báo cáo lại. Ông ấy đang trò chuyện với chủ quán. Sợ ông ấy ở đó hơi lâu.
Jim Clay đập vào tay lái.
- Ông ta phải dẫn ta đến bức tượng! - Jim nói khẽ - Nhất định phải thế~
Rồi Andy lại thông báo anh không thể giúp mọi người theo dõi Hummer nữa.
- Anh có hẹn với bạn bè và đang bị trễ. Anh phải đi thôi.
Ba thám tử để lộ nỗi thất vọng. Nhưng Jim thì chấp nhận sự việc: Jim thông cảm và cám ơn Andy về tất cả những gì Andy đã làm giúp.
- Thôi! Chúc mọi người may mắn nhé! - Andy thở dài trước khi đi.
Rồi anh mỉm cười nói thêm với Peter:
- Em nhớ lời khuyên của anh nhé: đừng có nhìn sự việc bằng con mắt quá bi quan!
- Nói hay quá nhỉ! - Peter tức giận phản đối - Phải chi anh ấy ở địa vị bọn mình! Phải chi anh ấy có nhìn thấy con quỷ ghê gớm, dù chỉ một lần...
Hannibal và Bob mỉm cười, rồi cố tìm tư thế ngồi cho thật thoải mái để chờ đợi. Jim Clay không quen theo dõi nên rất nóng lòng. Anh thở dài không ngừng và liên tục ngọ nguậy trên ghế.
Cuối cùng Hummer bước ra khỏi quán. Lần này, chiếc xe Ford cũ chạy dọc theo chân đồi, trước khi đến một ngôi nhà xây theo kiểu cổ nhô ra trên vực hẻm. Trong khi Peter ở lại trong xe, Jim, Bob và Hannibal lẻn vào giữa các bụi cây cỏ cho đến dãy cửa sổ lớn của tòa nhà. Khi nhìn qua cửa sổ phòng khách, ba anh em thấy Fritz Hummer nói chuyện với một người đàn ông cao lớn, mặt mày tái xanh, có mái tóc đen nháy và cái mũi rất to. Ông mặc đồ màu và trông như không có giọt máu trong người.
- Ôi! - Bob nói khẽ - Cũng may là Peter không có đây! Ông này trông y như con quỷ hút máu!
- Như bước thẳng từ phim Dracula ra! - Hannibal nói thêm.
Cặp mắt đen của người đàn ông như hai cái lỗ đen trong khuôn mặt tái mét. Sau khi im lặng nghe Fritz Hummer, ông ra hiệu cho Hummer theo ông. Cả hai bước qua phòng bên cạnh. Jim và hai thám tử vội chạy sang cửa sổ bên cạnh. Rất tiếc! Cánh cửa sổ khép kín!
Khi đó ba anh em thử đến gần các cửa sổ khác, nhưng không thấy ai. Không thể làm gì khác... ngoài việc quay trở về xe Buick!...
Ít lâu sau, Fritz Hummer bước ra khỏi nhà. Ông không cầm gói đồ nào cả. Ông leo lên xe, rồi máy.
- Không phải ông ta đến lấy bức tượng! - Peter thất vọng thở dài, trong khi Jim tiếp tục đi theo xe Ford.
- Kh... không! - Hannibal chấp nhận, nét mặt như đang nghĩ đến chuyện khác.
- Các cậu biết không - Jim đột ngột nói - dường như tôi có thấy người đàn ông - quỷ hút máu ấy ở đâu rồi!
- Trong bộ phim kinh dị à? - Bob gợi ý.
- Không. Tôi từng gặp ông ấy rồi... nhưng không nhớ nổi là ở đâu...
Jim chìm đắm vào suy nghĩ và im lặng tiếp tục lái xe.
Ba thám tử trẻ buồn rầu nhận thấy Fritz Hummer quay thẳng về cảng và bước vào tiệm của ông. Nhưng thay vì ở lại tầng trệt, ông leo lên lầu và ô cửa sổ sáng lên. Rõ ràng là người đàn ông mập sống ở trên cửa hàng.
- Xong! - Peter rầu rĩ thở dài. Chẳng có bức tượng nào.
- Xui quá! thám tử trưởng kêu - Mình đã hy vọng ông ấy sẽ thử lấy lại ngay!
- Củng có thể ông ấy đã làm đúng như vậy! - Jim Clay đợt ngột nói - Tôi vừa mới nhớ ra con người giống quỷ hút máu là ai rồi! Jason Wilkes!
- Là ai vẩy - Peter họi
- Một nhà buôn đồ cổ chuyên về tranh và tác phẩm nghệ thuật! Nhưng là nhà buôn đồ cổ không có lương tâm! Ông ấy đã bị khai trừ khỏi Hiệp Hội Nhà Buôn Đồ Cổ vì buôn bán lâu. Thậm chí ông ấy đã bị xử án hai lần vì tội bán tranh giả. Ông ấy khá rành về nghệ thuật Phương Đông và thậm chí đã thử làm ăn với ba tội Ông ấy đã dám đến nhà tôi, nhưng bị đuổi cổ ra ngay.
Mắt Hannibal sáng lên.
- Hừm! - Hannibal kêu - Đúng loại người biết phân biệt một món đồ có giá trị giữa đống đồ tấm thườngt... và mua ngay mà không thèm tìm hiểu về nguồn gốc xuất xứ của món hàng!
- Nhưng Babal ơi! - Peter bắt bẻ - Nếu ông Jason Wilkes ấy có bức tượng, thì tại sao Fritz Hummer không lấy lại được?
- Ồ! Lý do, thì thiếu gì! Có thể Wilkes không chịu trả lại. Hoặc ông ấy đã bán lại rồi. Hoặc Hummer sợ bị người ta thấy đang ôm bức tượng. Hoặc Hummer không đủ tiền để mua lại.
- Còn một khả năng nữa, - Jim ngắt lời, nét mặt đột ngột sậm lại - Wilkes không có bức tượng!.. Ồ (Nét mặt Jim lại sáng lên lại). Biết đâu, ta đã thấy Hummer đang chào bức tượng cho Wilkes... trước khi đi lấy lại từ tay người đã mua của ông?
- Sao lại không? - Pester kêu - Trong khi chờ, bọn mình sẽ làm gì đây?
- Trước tiên, để biết chắc - Bob đề nghị - ta có thể đi hỏi thử Wilkes xem ông ấy có giữ bức tượng không...
- Không! Không được! - Jim nhanh nhẹn phản đối - Nếu ông ta không có, thì không nên để thêm một người nữa biết chuyện!
- Em nghĩ ta nên theo dõi cả Hummer lẫn Wilkes - Hannibal gợi ý - Như thế, chắc chắn ta sẽ biết được một điều gì đó.
- Sáng kiến hay! - Jim tán thành - Tôi cũng đang nghĩ vậy. Nhưng ta phải chia nhau ra. Làm thế nào giữ được liên lạc với nhau?
- Nhờ bộ đàm! - Bob kêu - Ở bộ tham mưu, bọn em có nhiều cái.
- Có thể ta sẽ phải theo dõi hai kẻ tình nghi khá xa - Jim nhận xét - Máy bộ đàm có thể bị hư. Nếu vậy, làm sao giữ được liên lạc với nhau?
- Còn cách đánh dấu bằng phấn, Hannibal nói - Mỗi một người sẽ cầm theo một viên phấn trong túi và vẽ đều đặn một dấu chấm hỏi dọc theo đường đi. Đó là một dấu hiệu vẽ nhanh và người ta không chú ý đến. Rất tiếc - thám tử trưởng rầu rĩ nói thêm - là cách này không áp dụng được khi đi xe.
- Tôi sẽ cố gắng! - Jim hăng hái khẳng định - Ủa! Có nghe không?
Bắt chước Jim, ba thám tử lắng tai nghe. Trên kia, ở nhà ông bán đồ cổ, truyền hình đang mở rất to.
- Hummer đang xem buổi truyền hình trận đá banh - Jim nói - Tôi nghĩ, ông ấy sẽ không ra khỏi nhà hôm nay nữa đâu. Nhưng... Thôi! Có lẽ ở nhà đang chờ các cậu về ăn tối. Tôi sẽ đưa các cậu về. Các cậu sẽ đưa cho tôi một máy bộ đàm và phấn, rồi tôi sẽ trở lại đây theo dõi Hummer. Phần các cậu, ngay khi có thể, các cậu hãy đạp xe quay về ngôi nhà ở vực hẻm để theo dõi Wilkes. Nhớ thông tin cho tôi biết chuyện xảy ra. Phần tôi cũbg sẽ gọi cho các cậu. Được không?
- Đồng ý! - Peter kêu Ta sẽ tóm được Con Quỷ Nhảy Múa!
Trời đã tối hẳn khi ba thám tử vào vị trí canh gác trong lùm cây quanh nhà Jason Wilkes. Peter và Hannibal đứng gần ngôi nhà tối thui. Bob ở lại gần đường hơn, để có thể báo cho hai bạn nếu thấy ai đến.
Hannibal gọi Jim Clay bằng bộ đàm:
- Anh Jim ơi, chỗ bọn em không có gì lạ hết! Trong gara có xe. Nhưng dường như không ai sắp ra khỏi nhà.
- Phần tôi cũng không có gì thông báo hết - Giọng nói xa của Jim hồi âm - Hummer vẫn đang xem truyền hình.
- E rằng đêm nay sẽ dài đấy! - Hannibal thở dài - Cách nửa tiếng, em sẽ gọi cho anh.
Cuộc chờ đợi bắt đầu. Màn đêm chỉ có các vì sao và ánh trăng yếu ớt chiếu sáng. Không có xe nào chạy qua trên đường... Dường như là Jason Wilkes không có láng giềng gần nào. Vực hẻm chìm hẳn trong bóng tối. Thỉnh thoảng, Hannibal và Peter bò đến gần nhà nhìn - hay đúng hơn là cố gắng nhìn - qua những cửa sổ tối. Nhưng không có gì động tĩnh trong những căn phòng không người.
Đột nhiên, giọng nói nhỏ của Bob vang đến:
- Cẩn thận! Có xe tới!
Ba thám tử chuẩn bị hành động. Chiếc xe chạy chậm lại trước nhà Wilkes, rồi dừng đột ngột đúng chỗ con đường trở thành đường mòn nhỏ hẹp, không chạy xe được nữa. Nhưng không thấy ai bước xuống. Trái lại, ngay sau đó, xe quay đầu và lại chạy đi tiếp.
- Báo động giả! - Bob nói - Chắc là người ta đi nhầm đường!
Thời gian lại trôi qua. Rồi Jim thông báo trận bóng đá đã chấm dứt, nhưng Hummer vẫn ở trong nhà. Cuô(c theo dõi hai đầu vẫn tiếp diễn, nhưng không có kết quả... Peter, mới đi một vòng trinh sát sau nhà, đột ngột nói cà lăm trong máy bộ đàm:
- Ô là la! Có... có cái gì động... động đậy ở đây! Mình...mình... mình không thấy rõ lắm... Chờ đã§... Úi chà§... Chính nó! Con Quỷ hảy Múa! Mình thấy cái đầu nó!
Peter ngưng nói đột ngột và im lặng hẳn.
- Peter! - Hannibal vừa gọi khẽ trong máy vừa chạy theo hướng bạn - Cố lên nhé! Mình tới ngay đây!
- Peter ơi! - Bob gọi trong lúc vẫn đang đứng cạnh bên đường.
Đến lượt giọng nói của Jim vang lên:
- Có chuyện gì với Peter không?
Chính Peter trả lời câu hỏi:
- Nó đi rồi. Mình thấy nó nhìn qua cửa sổ, giống như bọn mình lúc nãy, rồi nó đi vào lùm cây. Có thể nó biết bức tượng đang ở đây?
- Chắc chắn rồi! - Jim khẳng định - Chờ tôi nhé! Tôi đến ngay đây..
Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung - Alfred Hitchcock Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung