Books let us into their souls and lay open to us the secrets of our own.

William Hazlitt

 
 
 
 
 
Tác giả: Alfred Hitchcock
Thể loại: Trinh Thám
Dịch giả: Đài Lan
Biên tập: Little Rain
Upload bìa: Đỗ Quốc Dũng
Số chương: 22
Phí download: 4 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1698 / 20
Cập nhật: 2015-07-15 11:59:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 9: Tình Thế Gay Go
ê liệt vì khiếp sợ, bốn cậu bị mắc kẹt ở cuối hang và không có cơ hội chạy trốn nào. Con quái vật vẫn tiếp tục tiến tới, nhảy múa lố bịch, trong khi hai con mắt xếch màu đỏ nhìn trừng trừng bốn cậu.
Peter liếc nhìn ra phía sau và chỉ thấy có đá mà thôi. Cả bốn bị mắc bẫy.
- Babal ơi! - Bob thở dài - Làm sao đây?
- Mình... mình không biết! - Hannibal thú nhận.
Chính Frankie Bender đột ngột có sáng kiến. Thằng du côn có nhiều khuyết điểm, nhưng không thiếu lòng dũng cảm. Mặt mày tái xanh, nó lượm cục đá to dưới đất, bắn vào con quỷ. Con quái vật khủng khiếp kêu lên một tiếng và lùi lại một bước. Bender lượm thêm đá.
- Các cậu giúp mình một tay đi chứ! - Bender nói với ba thám tử - Ném đá nó đi!
Peter và Bob lượm những cục đá to nhất tìm được, ném vào con quỷ có sừng. Phần mình, Bender sử dụng khéo léo cái ná cao su. Nhưng rất tiếc, mưa đá nảy lại trên lớp đệm dày quanh thân. Cái đầu to tướng của con quỷ sừng cũng có vẻ không bị sao cả. Con quái vật lắc mớ tóc xồm xoàm.
- Aaaaaaaaaroờờờờơ! Nó hét lên thật lớn.
La xong, nó lại tăng tốc. Bây giờ bốn cậu đã bị dồn đến tường đáy hang.
- Nó bất diệt! - Bender hoảng hốt la lên.
Con quỷ tiến gần hơn nữa.
Lần này, chính Hannibal phản công. Thám tử trưởng đột ngột chụp lấy chiếc vali đen nhỏ, mà Bender đã đóng lại và vẫn để trên tấm đá phẳng. Một tay, Hannibal cầm chiếc vali, trong khi tay kia lượm một cục đá to tướng để trên chiếc vali.
- Coi chừng! - Hannibal la lên - Thêm một bước nữa là tôi đập vỡ!
Nhân vật kỳ dị đứng sững lại. Mắt sáng rực của con quỷ như đang thách thức Hannibal. Thám tử trưởng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm trả lại.
- Ủa, mày không dám vênh váo nữa à! - Hannibal kêu.
- Thì nó muốn lấy lại bức tượng nguyên vẹn mà! - Bob nói ùa theo sếp.
Giọng nói run rẩy của Bender vang lên phía sau lưng.
- Nhưng nó chính là pho tượng cơ mà! Ý mình nói... tượng... đã sống dậy... Chính là nó... trừ phi...
Con quỷ, vẫn không di chuyển khỏi nơi đang đứng, bắt đầu rung lên, lúc đầu rung nhẹ, rồi càng lúc càng mạnh hơn, như thể một nội lực đang sôi sục trong nó, sắp nổ tung ra. Chuông nhỏ, lục lạc và mẩu xương treo lủng lẳng ở cổ và thắt lưng nảy lên và phát ra những tiếng động rùng rợn. Tiếng nói của con quái vật, sâu thẳm và vang dội, đột nhiên vang lên tràn ngập hang động.
- Đồ khốn nạn! Hãy cẩn thận! Những kẻ phạm thượng sẽ bị trừng phạt.!
Hannibal vẫn hươ cao cục đá ở trên chiếc vali đen nhỏ.
- Pho tượng này thể hiện cái gì? - Thám tử trưởng hỏi. Còn mày chính là ai?
- Đồ ngu! Hãy nghe thần linh Chaman đây! Đại Hãn của quân Kim chờ đợi trong ngọn gió của Con Quỷ Nhảy Múa!
Peter nuốt nước miếng.
- Con Quỷ Nhảy Múa! - Peter lập lại! - Đại Hãn à? Quân Kim?... Nghĩa là thế nào?
- Có đúng tượng này là tượng Con Quỷ Nhảy Múa không?... - Hannnibal nói không rời mắt khỏi con quái vật... Hay chính mày là con quỷ ấy? Dù sao, mày nói tiếng Anh giỏi quá!
- Ta là một và ta là tất cả! - Con quỷ nói thêm như đang tụng kinh - Ta thấy tất! Ta biết tất! Ta là bầu trời xanh biếc, là mặt trời đỏ rực, là thảm cỏ bất tận, là thanh gươm và là lúa mì! Ta hủy diệt lửa trong gió! Hãy cẩn thận đấy!
Cánh tay to lớn của nó rẽ không gian, chĩa thẳng vào tấm đá phẳng. Tia chớp bắn ra, tiếp theo ngay sau đó là khói trắng dày đặc.
Franke Bender hét lên và nhảy thụt lùi ra phía sau.
- Coi chừng!
- Hãy run lên đi! - Con quỷ gầm lên.
Nó lại đưa tay ra lần thứ nhì... Lửa bắn ra và làn khói dày đặc, lần này thì màu đen, liên tiếp xuất hiện, cách Peter hai bước.
- Đại Hãn chờ đợi người ta hoàn lại cho Người cái thuộc Người.
Lưng áp sát vào tường đá đáy hang, Bender, Bob và Peter không kiềm nổi mình và run rẩy toàn thân. Con quỷ, vẫn giang cánh tay ra phía trước, lại bước tiếp về hướng bốn cậu. Hannibal ném thật xa cục đá đang cầm trên vali.
- Ông đã chiến thắng! - Thám tử trưởng la lên. - Này! Cầm lấy!
Hannibal vứt thật mạnh chiếc vali đen vào góc xa nhất và tối nhất hang. Con quỷ hét lên một tiếng hoang dại, rồi lao đi tìm vật đã biến mất giữa một đống sắt vụn và quần áo cũ.
- Nhanh! - Hannibal ra hiệu cho các bạn đi theo mình.
Peter, Bob và Frankie không cần đển nhắc nhở. Bỏ con quỷ chạy theo chiếc vali, tất cả vắt chân lên cổ chạy ra ngoài. Nếu có biết là bốn cậu đang bỏ chạy, con quỷ cũng không quan tâm đến. Nó quá bận bịu lục lạo giữa đống đồ cũ để tìm cho ra chiếc vali quý báu.
Chưa bao giờ Hannibal và các bạn chạy nhanh như thế. Vấp phải đống bàn ghế thô thiển đầy trong hang, xô đẩy nhau và thậm chí có khi té ngã, nhưng tất cả vẫn ra được bên ngoài trong khoảng thời gian kỷ lục.
Khi đó, tất cả lao xuyên qua bụi cây gai làm rách quần áo. Frankie Bender chạy đầu. Hannibal hổn hển chạy cuối. Bằng cách trượt, khi thì cố ý, khi thì vô ý, cuối cùng bốn cậu đến được chân đồi.
Bốn cậu ngã lăn lộn vào nhau trong một cái hố và nằm đó, toát mồ hôi và thở hổn hển, khuất mắt khỏi cái hang. Trong suốt mấy phút, không ai nói chuyện hay nhúc nhích. Bốn cậu đang cố lấy lại nhịp thở bình thường... nhưng vẫn lắng tai nghe. Con quỷ có đuổi theo không?
Nhưng ngọn đồi im lặng.
- Hãy nhớ lại... chuyện... đã xảy ra... trên bãi biển - Hannibal hổn hển nói khẽ - Nó có thể hiện hình bất cứ nơi nào!
Nằm áp vào nhau, cả bọn lắng tai nghe thêm. Không có tiếng động nào vang đến. Một hồi sau, bốn cậu thử ló đầu ra khỏi hố, nhìn sườn dốc ngọn đồi. Không thấy gì hết. Gần hang cũng không có gì động đậy.
- Nó đâu rồi... cái vật đó?... À mà nó là gì vậy? - Frankie Bender hói.
- Mình cũng không biết nữa! - Peter đáp - mà có thể nói, là mình không hề muốn biết chút nào. Thế còn cậu, hả Babal?
Thám tử trưởng không trả lời. Hannibal dán mắt nhìn bụi cây che lấp cửa hang. Nhưng sau khi chờ đợi lâu, không thấy gì, Hannibal đứng dậy.
- Phải quay trở lại đó! - Thám tử trưởng kiên quyết thông báo.
- Bộ cậu điên rồi hay sao? - Frankie Bender gần như hét lên. - Mình về nhà đây.
- Không được! Cậu sẽ đi với bọn mình! - Hannibal tuyên bố bằng một giọng cứng rắn hơn nữa - Nếu không, cậu sẽ phải giải trình với cảnh sát về cách thức cậu có được bức tượng.
Bender trề môi ra, nhưng không dám cãi nữa. Nó đành đi theo ba thám tử trẻ.
Cả bốn lo sợ bước vào hang. Không có tiếng động nào... bốn cậu thở nhẹ nhõm hơn khi thấy rằng Con Quỷ Nhảy Múa không còn đó nữa. Chiếc vali đen nhỏ cũng đã biến mất.
Hannibal bước đến chỗ con quỷ đứng, khi đe dọa bốn cậu. Thám tử trưởng phát hiện hai đống tro nhỏ. Bob dùng ngón tay sờ thử: tro vẫn còn ấm.
- Hang này còn lối thoát nào khác không? - Hannibal hỏi.
- Không! - Frankie Bender trả lời - Không hiểu làm cách nào con quỷ chuồn được.
- Hay nó hóa khói! - Peter nói.
- Chắc chắn là nó đã lẻn ra ngoài trong khi ta đang trượt dốc rồi! - Hannibal nói - Không có ai trong ta quay lại để theo dõi nó!
- Dù sao - Bob buồn rầu thở dài - Từ nay nó sẽ để cho bọn mình yên. Tên trộm đã lấy bức tượng. Vậy con quỷ sẽ không chạy theo bọn mình nữa. Có lẽ bọn mình đã thất bại thảm hại rồi!
- Đâu có! - Hannibal phản đối - Mình bảo đảm tên trộm không có pho tượng! Thậm chí hắn không biết pho tượng ở đâu nữa mà tìm.
- Sao Babal? - Peter ngạc nhiên hỏi.
- Rõ ràng là Mặt Chuột và Con Quỷ Nhảy Múa đồng lõa với nhau - Hannibal giải thích - Hay ít nhất cũng liên lạc chặt chẽ với nhau. Do vậy, nếu tên trộm đã lấy được tượng trong hang, thì con quỷ đâu có theo ta vào đây làm gì. Mà dù sao, hắn cũng phải biết rằng trong vali không còn gì hết! Mà hắn không hề biết, có nghĩa một tên thứ ba đã lấy tượng! Các cậu hiểu chưa?
Thám tử trưởng quay sang Franke Bender.
- Trước khi băng của cậu dọn đến hang này, có ai khác ở đây không?
Thằng bé du côn phân vân. Bây giờ khi nguy hiểm đã qua, nó lại tỏ thái độ thù địch.
- Franke, cậu đã lấy cắp pho tượng ấy - Hannibal nói nữa - Bọn mình có thể gây nhiều rắc rối cho cậu. Nếu cậu hợp tác, bọn mình sẽ để yên cho cậu.
Thằng mập nhíu mày, nhưng chịu thua.
- Có! - Frankie thú nhận - Có một người... một ông già ăn mày sống trong hang này. Bọn mình đã đuổi ông già đi để lấy hang làm sào huyệt. Nhưng khi không có bọn mình ông già vẫn quay lại. Hôm qua mình còn thấy ông ấy. Và cả hôm nay, mình thấy chai rượu của ông ta bỏ quyên lại.
- Ông già tên gì? - Bob hỏi.
- Mình không biết, nhưng chắc dễ tìm ra thôi. Ông khoảng bảy mươi tuổi, khá lớn, có râu bạc. Ông mặc áo khoác hải quân cũ, luôn đeo đôi ủng cao bồi.
- Được rồi - Hannibal nói - Còn bây giờ cậu đừng có làm bậy nữa, Frankie nhé! - Peter! Bob! ta đi thôi.
Bỏ lại Bender trong hang, ba thám tử trẻ vui mừng trở ra ánh sáng mặt trời. Ba bạn chạy xuống dốc đồi và trở về nhà Peter. Đã đến giờ ăn trưa, nhưng Hannibal không hề nhớ đến.
- Một ông ăn mày! - Hannibal đột ngột kêu khẽ - Này Peter ơi! cậu có nhớ anh chàng thỉnh thoảng hay đến bán đồ cũ cho chú Titus không? Anh ấy tên là Andy. Một tay chơi ghi-ta. Chú Titus nói anh Andy là thiên tài và có thể trở nên nổi tiếng ở đài phát thanh. Nhưng anh Andy thích sống lang thang và thích tự do. Anh ấy quen biết tất cả những người ăn mày ở vùng này. Sau khi ăn trưa, hẹn nhau ở bộ tham mưu nhé! Các cậu hãy xoay xở để tìm xem anh Andy sống ở đâu và cố gắng liên lạc với anh ấy!
- Được! - Bob nói - Nhưng phần cậu, cậu sẽ làm gì?
Mắt Hannibal sáng long lanh lên.
- Còn mình - Hannibal nói - mình sẽ truy lùng Đại Hãn, Quân Kim và Con Quỷ Nhảy Múa, tất cả cùng một lúc!
Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung - Alfred Hitchcock Vụ Bí Ẩn Con Quỷ Nhảy Múa Lung Tung