Trong mỗi khó khăn, thất bại, và cả những nỗi khổ tâm đều chứa đựng mầm mống của thành quả tốt đẹp hoặc hơn thế nữa.

Napoleon Hill

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 172 - chưa đầy đủ
Phí download: 12 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 533 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:03:32 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19: Ban Thưởng Mỗi Tháng Một Lần
úng là hư huyễn thời gian, Diệp Trần tưởng rằng kỹ năng này phải lên cấp 30, đến chỗ Adolf dùng điểm thành tựu mới có thể đổi được, không ngờ lại trực tiếp đánh rơi.
Như vậy các thủ đoạn pk giai đoạn đầu không còn gì phải nói, lại còn bớt được một số điểm thành tựu, đánh con boss này thật sự có lời.
Diệp Trần ấn học tập, trên người dâng lên một đạo quang xám, hệ thống nhắc nhở hắn đã học được kỹ năng hư huyễn thời gian.
Nhìn qua tuy nhiên bình thường, nhưng nhìn lại thanh kỹ năng Diệp Trần không khỏi có chút thoả mãn, nhân vật phát triển còn muốn tốt hơn hắn đoán rất nhiều.
“Mấy món trang bị này không đáng bao nhiêu tiền, chúng ta tùy tiện phân ra.”
Boss cấp mười lăm không có trang bị gì tốt, tuy nhiên dưới tác dụng của vòng cổ Bạch Y Thiên Sứ Chúc Phúc, Cẩu Đầu Nhân thủ lĩnh tuôn ra cả trang bị bạch ngân, nhưng trang bị cấp mười luôn dùng không quá lâu vì vậy không đáng giá.
“Tốt.”
Tiểu Ngải không có dị nghị gì, Diệp Trần tùy tiện xem xét giá trị mấy trang bị này, sau đó chia ra mỗi người một nửa.
Boss đã giết chết, Diệp Trần nhìn thời gian phát hiện đã qua hơn nửa đêm, hiện thực cũng đã sáng, bất quá thời gian còn lại vẫn đủ hoàn thành nhiệm vụ ăn trộm trong ruộng lúa.
Muốn cùng Tiểu Ngải trở về thành, bất quá Diệp Trần nhìn qua xa xa trong rừng cây thấy xuất hiện một tên mập, đằng sau hắn còn có vài người, lông mày có chút nhíu lại.
Sử dụng Hồi Thành Quyển Trục cũng cần 10 giây, lúc đó nếu bị người khác công kích, quyển trục sẽ ngừng lại, nếu nhóm người này có ác ý thì bọn họ sẽ không kịp trở về thành.
“Khục, cao thủ huynh, chúng ta chỉ đi ngang qua, không cẩn thận chứng kiến cao thủ huynh phong thái, muốn cùng cao thủ huynh kết giao bằng hữu. Ta gọi Vạn Sự Đạt, trộm đạo, giết người cướp của, cãi lộn, chỉ cần có tiền cái gì cũng làm, cao thủ huynh về sau cần cái gì cóthể tìm ta hỗ trợ.”
Mập mạp cười tủm tỉm tiến lên tự giới thiệu.
Người này chính là Vạn Sự Đạt?
Diệp Trần cũng chưa từng gặp qua Vạn Sự Đạt, bất quá trên diễn đàn hắn cũng nghe thoáng qua người này một chút sự tình.
Nghĩ đến Vạn Sự Đạt tự giới thiệu trước, nhìn hơn mười gã người chơi phía sau, Diệp Trần đại khái đoán được tại sao hắn lại xuất hiện ở đây, bất quá đối phương vì sao không ra tay Diệp Trần lại không rõ.
Nghĩ mãi không rõ, Diệp Trần cũng lười suy nghĩ, hiện tại cho dù bị giết một hai lần, đối với hắn cũng không tổn thất cái gì. Tuy đoàn người Vạn Sự Đạt chiếm ưu thế về đẳng cấp cùng nhân số hẳn hắn và Tiểu Ngải không có khả năng sống sót, bất quá Diệp Trần cũng chẳng có gì phải sợ.
“Nguyên lai là Vạn lão bản, có lẽ về sau sẽ muốn tìm ngươi hỗ trợ.”
Nhận thức Vạn Sự Đạt người như vậy, trong trò chơi có đôi khi thuận tiện hơn rất nhiều, Diệp Trần liền hướng mập mạp kết hảo hữu.
“Nguyên lai là Nhất Hiệt Trần Ai huynh, ta sẽ không quấy rầy huynh đệ ngươi, có việc thì liên lạc.”
Mập mạp nhận lời mời của Diệp Trần, cũng không nói nhảm, gật gật đầu quay sang hơn mười gã sau lưng vung tay:”Thu đội!”
“Vâng!”
Một đoàn người chỉnh tề hô một tiếng, cùng một lúc xuất ra Hồi Thành Quyển Trục, đồng thời truyền tống rời đi.
“Tốt rồi, chúng ta cũng trở về thôi. Đem trang bị trước ném nhà kho, sau đó ta và ngươi cùng đi làm nhiệm vụ ăn trộm trong ruộng lúa.”
Diệp Trần nói với Tiểu Ngải.
“Tốt, Trần Ai ca ca, vừa rồi cái tên mập mạp trông hèn mọn bỉ ổi kia rất nổi danh sao?”
Tiểu Ngải nhìn phương hướng mập mạp biến mất, kỳ quái hỏi.
“So với người khác cũng xem như nổi danh.”
Diệp Trần nghĩ nghĩ, nói.
“Trở về đi.”
Hai người xuất ra Hồi Thành Quyển Trục, biến mất tại chỗ.
...
“Trần Ai ca ca, nhiệm vụ này gấp lắm sao, sao ta cảm thấy huynh rất muốn hoàn thành nó trong hôm nay a.”
Mấy phút sau, Diệp Trần cùng Tiểu Ngải xuất hiện bên ngoài Thái Thản đại thành, cách phía trước hai người không xa, có một nông trang, nhìn qua có thể thấy khá nhiều người chơi.
“Ừm, nhiệm vụ này là một cái nhiệm vụ hệ thống, tất cả người chơi mỗi tuần có thể tham gia lần một lần. Nhiệm vụ ban thưởng chia hai loại, một là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, căn cứ thành tích rồi dành được kinh nghiệm, cái này thì tất cả đội ngũ đều nhận được. Một loại khác, thì mỗi tháng, hệ thống sẽ lựa chọn đội ngũ có thành tích tốt nhất, mỗi người được ban thưởng 10 điểm thành tựu cùng 1000 kim tệ. Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng, hoàn thành xong ngay buổi tối có thể biết kết quả, nếu bỏ lỡ hôm nay thì phải chờ thêm một tháng mới biết được kết quả.”
Diệp Trần giải thích nói.
“Ah, thì ra là thế, nói như vậy những người chơi phía trước đều đến làm nhiệm vụ này.”
Tiểu Ngải bừng tỉnh đại ngộ nhìn nhóm người chơi phía trước.
“Đương nhiên, ngày cuối cùng mỗi tháng tại ‘người canh gác ruộng lúa’ là chỗ nhiều người đến nhất.”
Diệp Trần là quá quen thuộc.
“Ăn trộm trong ruộng lúa” là nhiệm vụ không hạn chế đẳng cấp, chỉ cần qua 10 cấp là có thể nhận. Nhiệm vụ không khó, người chơi một thân trang bị thanh đồng đều có thể an toàn hoàn thành, nhiệm vụ này yêu cầu giết thật nhiều chuột, quan trọng nhất là số lượng lúa từ trên mỗi con chuột rơi xuống, số lượng lúa chính là thành tích. Mà số lúa rơi xuống đều là vận khí, nếu vận khí tốt, dù trang bị cùi bắp cũng có thể đạt thứ hạng cao nhất.
Cho nên việc nhận kinh nghiệm ban thưởng của nhiệm vụ nhiều người không để ý, nhưng đến cuối tháng luôn có số lượng lớn người chơi đến đây làm nhiệm vụ, tốn nửa giờ thử thời vận, dù sao nhiệm vụ này từ khi bắt đầu còn không có đội ngũ nào chiếm hạng nhất liên tục.
“60 cấp cường lực phát ra đội ngũ thiếu một người, Pháp sư đến! Đã có bốn Pháp một Mục, còn kém một cái Pháp sư rồi!”
“50 cấp Kỵ sĩ cầu tổ, trào phúng cấp 7, khiêu khích cấp 8!”
Hai người vừa tiếp cận nông trang, nguyên một đám thanh âm huyên náo vang lên, trước khi kết thúc tháng này không ít người chơi đều đến đây đấy.
“Ha ha, đánh tới 295 khỏa lúa, muốn phát đạt!”
Mà trong đám thanh âm náo nhiệt đó, một gã người chơi mừng rỡ nói to, rõ thật chói tai.
“Không phải đâu, 295 khỏa lúa? Tháng trước nhiều nhất cũng chỉ có 270 khỏa lúa a!”
“Bà mẹ nó, không phải nói quán quân tháng này định rồi?”
“Đội ngũ người này mới hơn bốn mươi cấp nha, vậy mà có thể đánh đến nhiều lúa như vậy, không có thiên lý.”
Người chơi xung quanh vừa nghe người chơi này nói, lập tức bạo tạc rồi.
Việc có người đánh đến gần 300 khoả lúa rất nhanh chóng truyền ra.
Lúc này, bên trong ruộng lúa hoàng kim óng ánh, một đội ngũ đang điên cuồng càn quét những con chuột bự xung quanh.
“Chuột ah, đây đều là đồng loại của ngươi, ngươi thật đúng hạ thủ được ah.”
Cả đội ngũ, ngoại trừ một thân áo bào trắng mục sư, mấy người còn lại đều là các hệ pháp sư, xem trang bị, đẳng cấp đều không thấp.
Mà gã nam mục sư, nhìn một gã áo bào hồng pháp sư, hắc hắc cười trêu nói.
Gã pháp sư được xưng là chuột quay lại nhìn gã mục sư, nghiến răng nghiến lợi nói:”Im miệng, cái đồ ẻo lả nhà ngươi, không được trong trò chơi gọi ngoại hiệu của ta!”
“Ngươi mới là ẻo lả, cả nhà ngươi đều là ẻo lả!”
Nam mục sư nổi giận.
“Đừng nhao nhao rồi, vừa có tin tức nói có đội ngũ đánh ra 295 khỏa lúa!”
Hai người còn muốn cãi lộn, bất quá trong đội ngũ một gã trung niên pháp sư trông khá trầm ổn lại gọi hai người ngừng lại.
“295 khỏa mà thôi, chúng ta sử dụng ‘May mắn quyển trục’, ‘ Cường lực công kích quyển trục’, ‘Nhanh nhẹn tốc độ quyển trục’, tùy tiện đều có thể đánh ra càng nhiều lúa!”
Áo bào hồng pháp sư chẳng thèm ngó tới hừ một tiếng, đối với gần 300 khoả chẳng để trong lòng.
“Đều lên tinh thần cho ta, đừng quên ở đây chưa từng có cái gì trăm phần trăm! Vận khí mới là tất cả, bao nhiêu đội ngũ ở chỗ này tốn lớn tiền tài, cuối cùng đều công dã tràng! Lần này chúng ta ngay cả ‘May mắn quyển trục’ cũng đem ra, tuyệt đối không cho phép bởi vì sai lầm mà mất ban thưởng! Đẳng cấp cao, muốn điểm thành tựu càng ngày càng khó khăn rồi, nếu có thể đạt được 10 điểm thành tựu, chúng ta có thể tiết kiệm không ít tâm tư cùng thời gian.”
Trung niên pháp sư nhưng lại lạnh lùng quát.
“Biết rồi, Vô Nhân lão đại.”
Chung quanh mấy người vừa nghe đều nghiêm sắc mặt, không một ai đùa giỡn.
“Tốt, đều giết cho ta!”
Nhìn đám chuột mập tuôn ra, Vô Nhân quát to.
Đống lớn ma pháp nhắm ngay đám chuột đánh ra.
Võng Du Thực Vật Sư Võng Du Thực Vật Sư - Bất Thị Phù Vân