For friends... do but look upon good Books: they are true friends, that will neither flatter nor dissemble.

Francis Bacon

 
 
 
 
 
Tác giả: Thanh Khâu
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 80
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 709 / 10
Cập nhật: 2023-05-28 10:45:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 60
âm Húc nhìn quanh bốn phía, ông lại nhìn mấy người trẻ tuổi này một chút, cuối cùng thở dài nói: "Bất kể nói như thế nào, chúng ta phải chờ tới hừng đông, mới có thể tiến vào âm dương đạo."
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trầm mặc, Chu Quyết nhìn bốn phía nói: "Nơi này rất lớn, cảm giác hình như phía trên càng thêm trống trải. Nhưng nước lại không che phủ được nơi này, mà chia làm mấy khu vực......Thật sự là kỳ quan."
Khỉ Còi nói: "Dựa theo lời cậu vừa nói, tớ cũng hiểu được cái này hình như từng gặp ở đâu đó nha."
Tam Béo nói: "Có phải giống đoạn thời gian trước chúng ta đi du lịch thôn Bát Quái không."
Chu Quyết gật đầu, tiếp tục nói: "Đích xác, hồ lớn của thác nước này vừa vặn nằm chính giữa thái cực, mà nước kênh bốn phía phân biệt đem chung quanh phân chia thành mấy khu vực, nếu thật dựa theo bát quái, vậy nơi này hẳn có tám khu vực. Chúng ta chỉ đang ở một trong những khu vực đó mà thôi, còn một vấn đề chính là mặc dù chúng ta bật đèn pin, ánh sáng nơi này không quá đầy đủ, một vài địa phương tối tăm kia là gì? Những khu vực khác phân biệt là những thứ gì?"
Diệp Vỹ nhíu mày nói: "Có thể đi xem thử."
Khỉ Còi cảnh giác nhìn gã, Diệp Vỹ nghiêng đầu qua cười nói: "Cậu không muốn nhìn thử sao?"
Khỉ Còi như trưng cầu ý kiến nhìn Chu Quyết, Chu Quyết thì lại nhìn Lâm Húc, Lâm Húc cau mày nói: "Kỳ thật sau khi ta đi ra thì chưa từng trở lại, sợ chạm đến cơ quan lại cải biến địa hình nơi này. Do đó ta cũng không rõ."
Lão Cửu nói: "Xem thử đi, dù sao hiện tại cách hừng đông còn rất lâu, nhưng thật ra nhìn thử xem có lẽ sẽ có phát hiện ngoài ý muốn đó."
Tam Béo chu mỏ nói: "Lòng hiếu kỳ của cậu rất lớn......"
Lão Cửu không nói gì, nhưng những người khác xem ra cũng đều đã đồng ý. Bọn họ đều cầm lấy balô, Chu Quyết trong nháy mắt khom lưng nọ cảm giác hình như nghe được một tiếng cười khẽ, sau đó là tiếng chuông như có như không nọ.
Cậu vội vàng ngẩng đầu, nhưng vẫn như cũ không hề có gì cả.
Coong coong......
Ngay khi cậu thất thần, những người khác đều đã đi trước, Lão Cửu hướng cậu hô: "Lão Nhị, bám theo."
Chu Quyết vuốt ngực, cậu cảm thấy trong lòng bị đâm một chút, cậu như có điều suy nghĩ mà đi về phía mọi người.
Coong coong......
Lại một tiếng coong. Nhưng lúc này những người còn lại cũng dừng bước.
Tam Béo nói: "Các cậu nghe đi chính là thanh âm kia, không giống như ảo giác đâu."
Khỉ Còi nhìn sâu bên trong phía đông nói: "Thanh âm kia từ bên đó truyền đến. Hình như sâu bên trong chỗ đó còn có thứ gì khác."
Chu Quyết đeo túi, cậu dùng đèn pin chiếu một chút, sau đó nói: "Đi, đến bên kia nhìn xem."
Lâm Húc dẫn đầu mang theo mọi người đi sâu vào trong hang, một bên lấy đèn pin chiếu xung quanh, một bên nói với bọn họ: "Thời gian đã quá lâu....... Nhớ không nổi địa điểm tàn tích của thôn trang này. Nhưng hẳn là hướng đó. Phía đông là tàn tích của thôn cổ."
Chu Quyết híp mắt nói: "Nói cách khác nơi đó chính là thôn ngầm?"
Lâm Húc nói: "Đúng vậy, vòng qua thôn ngầm chúng ta sẽ đi đến bãi cát, nơi đó chính là khu tế tự trước đây, cũng là địa điểm Thúy Nương mang bọn ta tiến vào."
Lão Cửu nói: "Chúng ta cũng đi đến đó, thác nước này kỳ thật chính là một trụ nước lớn, tứ phía đều có. Nếu cái gọi là mộc cục phát sinh tại một mặt trong đó, chúng ta cũng chỉ có thể đợi sao."
Lâm Húc nói: "Sẽ không, bởi vì đây là một chỉnh thể. Nó sẽ không đơn độc xuất hiện cửa mộc ở một mặt, bởi vì dựa theo nguyên lý bát quái, cái gọi là thái cực chính là một thể, một nét khai thiên, không có khả năng sẽ có chi nhánh."
Diệp Vỹ cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, Quách Phác cho dù đã sửa chữa xếp đặt sơn thủy, cũng chỉ là lợi dụng phương pháp ngũ hành bát quái tương sinh tương khắc, nhưng đối với thái cực ông ta nhất định tuân theo, đối với cổ nhân, ý nghĩa của thái cực quá trọng đại. Chính là hết thảy biến lý đều bất biến."
Chu Quyết nói: "Vậy chúng ta cứ dựa theo lộ tuyến của Thúy Nương tiếp tục đi. Ít nhất bọn họ đã thuận lợi qua ải. Bất quá tôi đang suy nghĩ cái gọi là mộc cục kia rốt cuộc còn có bộ dạng thế nào?"
Diệp Vỹ vừa đi vừa nhìn bốn phía nói: "Dựng nên ngũ hành đơn giản chính là đạo lý tương sinh tương khắc, một loại thuộc tính có thể sinh ra một loại thuộc tính khác, nhưng tất nhiên cũng sẽ khắc chế một loại khác, gọi là đạo lý nhất âm nhất dương, chúng ta đang đồng thời tiến vào mộc trận, chúng ta phải cẩn thận nó cũng có khả năng sinh thành kim môn."
Chu Quyết gật đầu, cậu nói: "Đúng vậy, đây là nguyên lý của ngũ hành, vĩnh viễn tồn tại có tính hai mặt."
Quả nhiên phía trước cách đó không xa, đèn pin của Lâm Húc chiếu ra một ít kết cấu đen ngòm, cảm giác như là nhà tranh, vô cùng cũ nát.
Chờ sau khi đi vào mới phát hiện, những nhà này đều có tình trạng hư hao nghiêm trọng.
Có vài nhà trên vách tường còn có vết đao chém và hỏa thiêu, mà thời gian chuyển dời khiến cho nóc nhà vốn là cỏ tranh đã sớm mục nát hầu như không còn, chỉ còn lại vách tường đổ nát cùng khung xà nhà rơi rụng bốn phía, những thứ này càng giống như di hài vừa bị tẩy kiếp. Đám người Chu Quyết xuyên qua giữa di tích yên tĩnh như chết này, nhìn những mái tàn ngói nát nhìn mà phát hoảng này, phảng phất như có thể tưởng tượng ra được cuộc đàn áp khi đó ở nơi đây thảm thương nhường nào. Mà nay những ngôi nhà này lại yên tĩnh tựa như quỷ mị.
Chu Quyết thấp giọng nói: "Ấy vậy mà lại không có lấy một bộ di hài, có lẽ vì thời gian quá dài."
Lão Cửu vuốt tường đất nói: "Nơi này nhìn qua thật sự rất thảm đó."
Lâm Húc cắt ngang lời bọn họ: "Không nên ở chỗ này nói những lời như thế, tử linh này còn chưa nghỉ ngơi, nghe được những lời của các cậu sẽ càng sinh bất an."
Bỗng dưng Chu Quyết phát hiện bên cạnh một mảnh ngói nát có một tấm bia đá tương đối đầy đủ, rồng cuộn phía trên đã bị mài mòn hơn phân nửa, nhưng vẫn còn bảo tồn một ít văn tự mơ hồ phía dưới. Lâm Húc xoa xoa bùn đất trên thạch bích. Diệp Vỹ kề sát vào vừa nhìn nói: "Đây là một tấm bia đá tế tự, tác dụng chính là lúc tế tự lấy ra dùng để tế bái."
Lâm Húc gật đầu nói: "Đích xác, các cậu nhìn mặt trên còn có dấu vết tương tự như giội máu, hẳn là khi ấy giết chết gia súc rồi giội lên tấm bia đá, coi như một loại huyết tế.
Diệp Vỹ tiếp tục nói: "Phía trên có chút văn bia, nó có vẻ như là quy chế của Tương tộc cùng phân loại, loại thứ nhất, cũng là tầng thấp nhất chính là thi nhân, tác dụng của bọn họ cùng vật thí nghiệm giống nhau, bọn họ không có nhiều tài cán, sự tình biết được cũng cực ít. Loại thứ hai chính là phương sĩ bình thường, còn có một ít pháp sư hạ cổ, tác dụng của bọn họ cũng chỉ là có thể chế tạo thi nhân bình thường, cùng cương thi không sai biệt lắm, ngoài ra cũng chỉ hiểu sơ về cách vận dụng Tương trùng mà thôi. Cao nhất gọi là tông sư, bọn họ có thể khởi tử hồi sinh, mà bọn họ nếu có thể làm thi thể sống lại hiển nhiên cũng càng thêm trân quý, nhưng bọn họ rất ít phục sinh được thi thể, mượn Quách Phác để nói, ông ta có thể xem như đại tông sư trăm năm khó gặp của Tương tộc, nhưng ông ta cả đời chưa bao giờ phục sinh một bộ thi thể nào, thậm chí lúc tìm được quỷ phách có thể hoạt hóa thi thể, cũng áp dụng phong tỏa tin tức, nhưng nơi này nói đến một bí mật về quỷ phách."
Lão Cửu theo trình bày hờ hững của Diệp Vỹ, hô hấp lại càng ngày càng dồn dập, hắn hỏi: "Bí mật gì?"
Diệp Vỹ quay đầu nhìn hắn nói: "Ông ta phát hiện, thông qua quỷ phách phục sinh thi thể, có thể bất lão bất tử, hơn nữa sở hữu sức mạnh thần bí, nói cách khác phục sinh thi thể giống như quỷ thần vậy. Cũng chính cái gọi là thi giải thành tiên."
Tay Lão Cửu nắm ngực càng thêm chặt, hắn hỏi: "Thành thần tiên?"
Diệp Vỹ lại lắc đầu nói: "Không, chính là quỷ, hơn nữa tương đối đáng thương. Bởi vì bị phục sinh thi thể mỗi một ngày sẽ lặp lại một lần thống khổ của tử vong. Mà phần thống khổ này cũng khiến hắn lại có động lực phục sinh. Oán khí có thể tưởng được...... Do đó là quỷ."
Lão Cửu bưng cổ mình, hắn tiếp tục hỏi: "Vậy..... Có biện pháp nào để yên nghỉ không?"
Lâm Húc nhìn tấm bia đá như có điều suy nghĩ, ông ta lẩm bẩm nói: "Bởi vì bọn họ là thi nhân của Tương tộc, kỳ thật chính là thi thể đã chết dùng Tương thuật sống lại, nhưng không có cách nào trở thành con người, mà do đại tông sư vận dụng phương pháp trong bản dập để làm phép, có thể cho thi nhân phục sinh lại an giấc ngàn thu, đó cũng là chuyện chúng ta phải làm. Đồ án trong bản dập chính là trình tự của bí pháp."
Chu Quyết nghe được lời này, chợt nói: "Vậy ác quỷ trong bản dập kỳ thật chính là......"
Lâm Húc nhìn Chu Quyết, ông gật đầu nói: "Đúng vậy, bảy đại tông sư nọ chính là một nhóm Tương tộc cuối cùng. Tương tộc bị diệt rất có khả năng chính là có chút sự tình xảy ra với bảy người cuối cùng này, hơn nữa liên lụy đến nhà nước phong kiến tập quyền thời đó, cuối cùng đám người kia rơi vào kết cục toàn bộ diệt vong. Mà vị công chúa kia....... Cũng bởi vì lần đại nạn đó mà bị liên can, nhưng nhìn có vẻ như hoàng đế đối với nàng vẫn vô cùng trọng đãi, nếu không sẽ không dựa vào quy cách như công chúa để hạ táng."
Ánh mắt của Lâm Húc cùng Chu Quyết đối diện thật lâu, Lâm Húc nói: "Các cậu có lẽ còn có hoài nghi, cũng khó trách, nhưng đây là việc đã định trước trong số mệnh. Ngay từ đầu ta cũng không tin vào mệnh, nhưng Thúy Nương bọn họ khiến ta phải tin."
Nhưng vào lúc này, Chu Quyết đột nhiên cảm giác được một hiện tượng cực kỳ bất hợp lý.
Cậu ngừng lại, nhìn dưới mặt đất nói: "Sao lại có dấu chân?"
Mọi người lúc này mới phát hiện cư nhiên trên mặt đất bùn của di chỉ cổ đại có mấy dấu chân cực kỳ rõ ràng, mà dấu chân này rất nhỏ, giống như của đứa bé, nhưng lại vô cùng sâu, đứa bé kia như là đeo trên lưng thứ gì đó cực kỳ nặng mà chạy đi.
Mọi người nhất thời cảm thấy một cỗ lãnh liệt, Tam Béo nói: "Đây không phải ma quỷ lộng hành chứ."
Khỉ Còi nhìn bức tường đổ bốn phía nói: "Cho dù là ma quỷ lộng hành cũng không đáng ngạc nhiên đâu."
Lâm Húc ngồi xổm người xuống, ông nhìn dấu chân nói: "Các cậu nhìn xem dấu chân này có vẻ như là loại đế giày vải dệt thủ công...... Nhưng không phải chân của người trưởng thành."
Tam Béo nói: "Chẳng lẽ ảnh ngược trước đó tôi nhìn thấy chính là thứ này?"
Lâm Húc đứng thẳng người dậy, ông nói: "Xem ra còn có ai đó đi theo chúng ta vào đây."
Lão Cửu nói: "Có thể là..... Trần Hạo?"
Chu Quyết lắc đầu nói: "Không có khả năng, không tính chuyện anh ấy tại sao phải trốn chúng ta, chỉ cái dấu chân bé thế này thôi anh ấy cũng làm không được. Đây.......Rõ ràng là dấu chân của một đứa trẻ mà."
Tam Béo thoáng cái vỗ đầu nói: "Đúng rồi, nữ nhân bó chân! Nếu như là bà già bó chân, dấu chân này giải thích được rồi."
Chu Quyết hỏi: "Lâm Húc, Thúy Nương nàng......"
Lâm Húc nói: "Thúy Nương là người xuất thân bần cùng, nàng không có bó chân....... Hơn nữa nàng đã chết."
Chu Quyết suy nghĩ một chút, vẫn nói: "Nhưng chúng tôi trong quan tài Thúy Nương không phát hiện thi thể của nàng, mà là một nữ nhân khác."
Lâm Húc thoáng cái cứng đờ đứng đó, ông chảy mồ hôi lạnh nói: "Cậu nói gì? Các cậu đã tới phần mộ của Thúy Nương?"
Chu Quyết gật đầu nói: "Đúng vậy, trong từ đường chúng tôi đã phát hiện quan tài và linh bài của Thúy Nương, nhưng thi thể bên trong là của Trần Như Lan chị gái Trần Hạo. Mà cô ấy là một trong nhóm bảy người trước chúng tôi, chúng tôi sở dĩ có thể đi đến được tận lúc này, hoàn toàn đều dự vào tư liệu chị ấy lưu lại."
Lâm Húc mở to mắt, ông nắm đấm tay nói: "Thi thể Thúy Nương không thấy nữa? Làm sao có thể!"
Lâm Húc nhìn chung quanh, ông lẩm bẩm nói: "Thúy Nương, tại sao có thể như vậy chứ......"
Chu Quyết tiếp tục nói: "Chúng tôi một chút đầu mối cũng không có, nhưng tựa như Lão Cửu cũng đã sống lại, do đó tôi nghĩ Thúy Nương có thể cũng chết mà sống lại hay không?"
Lâm Húc cau mày lắc đầu nói: "Cái chết của Thúy Nương vô cùng triệt để, nàng không có cơ hội sống lại, nếu như nói nàng thật sự sống lại, vậy......"
Ông nhìn đám người Chu Quyết nói: "Cô gái kia không phải là Thúy Nương được đâu, mà là chủ mộ của mộ phần công chúa kia."
Nhưng ông rất nhanh lại tiếp tục lắc đầu: "Nhưng thế thì không có khả năng......"
Lúc này Khỉ Còi sâu kín nói: "Ngoại trừ Thúy Nương ra, các cậu đã quên chúng ta còn mang theo một thứ đó......"
Mọi người hỏi: "Thứ gì?"
Khỉ Còi mặt trắng bệch, cười khổ nói: "Còn nhớ con mèo kia không?"
Mọi người trầm mặc xuống, Tam Béo lắp bắp nói: "Nó không phải trừ tà sao?"
Chu Quyết nói: "Không biết, nhưng con mèo này đích thật là vì quyển sách Vòng Bảy Người kia mà xuất hiện......Sự tồn tại của nó hình như là vì theo nhóm chúng ta đi tới cuối cùng, như một người đứng quan sát......"
Lão Cửu nói: "Đúng rồi, hiện tại quyển sách kia ở đâu?"
Chu Quyết dừng một chút, cậu nói: "Vẫn luôn trên người Trần Hạo."
Khỉ Còi nhìn thoáng qua Diệp Vỹ vẫn lâm vào trầm mặc, hắn bắt lấy bờ vai gã nói: "Vậy con mèo là của anh sao?"
Diệp Vỹ cười nói: "Là của tôi."
Khỉ Còi nói: "Anh đừng giở trò, con mèo nọ tới cùng xảy ra chuyện gì!"
Diệp Vỹ kề sát vào Khỉ Còi nói: "Mặc dù con mèo nọ là tôi nuôi, nhưng nó từ đâu tới tôi cũng không biết, tôi chỉ cảm thấy đó là một con mèo dùng rất tốt."
Khỉ Còi cau mày nói: "Tại sao?"
Diệp Vỹ lại một lần nữa nhìn Chu Quyết, gã cười nói: "Bởi vì nó có thể cảm nhận được tử khí."
Lâm Húc cắt ngang cuộc nói chuyện của bọn họ, ông nói: "Trước mắt bất kể rốt cuộc là mèo, hay là Thúy Nương, nhưng khẳng định chỗ này của chúng ta còn trà trộn vào thứ gì đó khác, mọi người phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng gây thêm rắc rối. Bởi vì vô luận là cái gì đều sẽ hại mạng của chúng ta."
Thình lình Khỉ Còi chỉ vào căn nhà phía trước nói: "Các cậu nhìn xem nhà bên kia."
Khỉ Còi chỉ vào bên cạnh một mặt tường đất có một tòa nhà phi thường cao ngất, cùng tường đổ ngói nát bốn phía có vẻ vô cùng không ăn nhập, bởi vì nó quá mới, quả thực không giống như cổ đại. Nóc của tòa nhà nọ cực kỳ lớn, như vậy xem ra quả thực giống như loại phòng ốc của thị tộc Bán Pha thời kỳ đồ đá. Nhưng nhà này chế tạo vô cùng chắc chắn, gạch xanh ngói lớn, phi thường khí thế.
(Tiêu: Trong thị tộc Bán Pha mỗi quần thể nhà ở gồm một toà nhà lớn được bao bọc bởi nhiều gian nhà nhỏ xung quanh, hình thành nên một tổ hợp kiến trúc lấy toà nhà lớn làm trung tâm. Theo các nhà nghiên cứu Trung Quốc, đây là nơi để tập hợp cộng đồng. Nội dung chủ yếu của việc tập hợp cộng đồng ở chế độ xã hội nguyên thuỷ là tế tự: tế trời, tế thần, tế tổ và cũng có thể đây là nơi cư trú của vị thủ lĩnh. Đem nơi tế tự đặt ở chính giữa khu vực cư trú đã phản ánh quan niệm xem trung tâm là tôn quý.)
Diệp Vỹ nói: "Ừm......Kỳ quái, nhà này có điểm gì là lạ."
Tam Béo cảm giác được nguy hiểm, liền dừng lại không tiến về phía trước nữa nói: "Có ý tứ gì?"
Vòng Bảy Người Vòng Bảy Người - Thanh Khâu Vòng Bảy Người