Books are lighthouses erected in the great sea of time.

E.P. Whipple

 
 
 
 
 
Tác giả: Thanh Khâu
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Azazel123
Số chương: 80
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 709 / 10
Cập nhật: 2023-05-28 10:45:49 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 59
iệp Vỹ mở to đôi mắt vốn đã rất bự nên có vẻ rất khoa trương, gã nhìn chằm chằm bốn phía nói: "Đoạt công trình tự nhiên của tạo hóa, đoạt công trình tự nhiên của tạo hóa, bố cục như vậy.......Thật kỳ diệu, bố cục ngũ hành cư nhiên có thể làm được đến trình độ này."
Tam Béo khều Lão Cửu nói: "Anh ta làm sao vậy? Não rút?"
Lão Cửu lắc lắc đầu nói: "Phỏng chừng chưa từng được thấy thác nước, quá kinh ngạc."
Lúc này Chu Quyết vốn hôn mê cũng bởi vì ẩm ướt và thanh âm cực lớn mà thức tỉnh, cậu vừa mở mắt đập vào trước mắt chính là cảnh tượng khoa trương này, thiếu chút nữa giây tiếp theo lại ngất xỉu.
Tam Béo thấy Chu Quyết tỉnh dậy, liền vội vàng buông xuống, hắn vung vẫy cánh tay, Chu Quyết còn chưa lấy lại tinh thần, cậu đặt mông ngồi trên tảng đá, ôm đầu không nói lời nào.
Khỉ Còi nói: "Xin lỗi, nhưng chúng tớ thật sự không thể để cậu lại một mình."
Tam Béo vội vàng nói: "Đúng vậy, Lâm lão bá cũng nói, có lẽ Trần Hạo đã vào rồi."
Chu Quyết lúc này mới hồi phục tinh thần, cậu nhìn bốn phía, bất đắc dĩ thở dài nói: "Bước tiếp theo làm thế nào?"
Lâm Húc nói: "Mộ Quách Phác chính là âm dương và ngũ hành tiêu chuẩn căn bản nhất, lúc đầu chúng ta đối với việc này cũng không để ý lắm. Cho nên cùng kim cục nhập mộ, sau khi thất bại kim sinh thủy, nơi này thành thủy cục."
Chu Quyết bưng trán đặt câu hỏi: "Kim cục?"
Lâm Húc nói: "Đúng vậy, ban đầu thạch bích cực lớn nọ kỳ thật là một khối quặng nham thạch thiên nhiên. Hệ kim, nhưng sau khi thất bại từ trong mộ Quách Phác phun ra lượng lớn nước ngầm, dẫn đến nơi này thành thác nước."
Diệp Vỹ nói tiếp: "Nhưng kỳ quái chính là, thác nước lớn như vậy cư nhiên không làm nơi này chìm ngập. Mà dựa vào tám nhánh đem nước dẫn đến những mạch đất khác."
Lâm Húc nói: "Đúng vậy, cho nên nơi này chính là âm dương đạo. Mà bố cục còn lại là có ngũ hành bát quái thiết lập ở đây, Quách Phác cải tạo địa thế, nhưng không ảnh hưởng đến mặt đất. Bản lãnh như vậy mấy ngàn năm cũng không có bất cứ ai có thể làm được."
Khỉ Còi không biết rõ, nghe có chút không vô. Diệp Vỹ nhìn hắn một cái, thở dài nói: "Nói cách khác tất cả phong thủy đều là lợi dụng địa thế để bố trí phong thủy cục, mà tạo địa thế về cơ bản không có khả năng làm được. Cái gọi là nhân định thắng thiên những lời này bản thân đã không phù hợp học thuyết đạo gia, một câu nói đạo pháp tự nhiên, chính là quyết định ở chỗ thuận theo tự nhiên, nếu nghịch thiên mà đi chỉ có thể bị trời phạt. Mà Quách Phác lại tạo ra cục, từ mức độ nào đó mà nói đây cũng là một loại hành động nghịch thiên."
Khỉ Còi gật đầu, hắn nói: "Thác nước lớn như vậy, chúng ta làm thế nào bò lên trên đó đây?"
Diệp Vỹ nói xong đang chờ ánh mắt sùng bái của Khỉ Còi, đáng tiếc Khỉ Còi sau khi nghe xong trực tiếp đem đầu chuyển hướng Lâm Húc hỏi vấn đề này, hiển nhiên hắn đối với giải thích của gã hoàn toàn không có hứng thú muốn biết. Điều này làm cho Diệp Vỹ vô cùng thất vọng, gã cau mày nói: "Này, nhóc con, tốt xấu gì người ta đã giải thích cho cậu tỏ chút cảm kích đi, đây là lễ độ đó."
Khỉ Còi quay đầu sang hỏi ngược lại: "Tôi có hỏi anh sao?"
Diệp Vỹ co rút khóe miệng, Tam Béo âm thầm bật ngón cái với Khỉ Còi, Diệp Vỹ coi như không nhìn thấy, gã đưa mắt nhìn về hướng Lâm Húc, Lâm Húc ngẩng đầu nhìn thác nước như con rồng bạc này, muốn bò lên đó căn bản không có khả năng.
Ông nói: "Cục này sẽ thay đổi, bây giờ là thủy cục, chúng ta phải nghĩ biện pháp dựa vào ngũ hành bắt đầu, thủy sinh mộc, chúng ta phải biến nơi này thành mộc cục."
Chu Quyết cào tóc, cậu muốn giúp đỡ cùng suy nghĩ, nhưng vắng Trần Hạo, cậu về chút bản lĩnh này chỉ so với Tam Béo mạnh hơn một chút, căn bản so ra kém Diệp Vỹ và Lâm Húc, cậu nhìn nước ngẩn người, đột nhiên balô cậu không biết tại sao ngã trên mặt đất, từ trong balô rơi ra một quyển sổ tay, lúc đầu khi Trần Hạo bố trí bài tập của bọn họ, chính là nói về ngũ hành bát quái, cậu đột nhiên nghĩ đến gì đó, thoáng cái đứng dậy, cậu nhìn thác nước này nói: "Lúc đầu khi anh Trần dạy học cũng từng nói tới ngũ hành,
Nhớ kỹ tiết trước anh nói thời Tùy Tiêu Cát từng ở 《 ngũ hành đại nghĩa? Luận tương sinh 》nói: Mộc sinh hỏa, gỗ tính ấm áp, hỏa ẩn trong đó, dùi gỗ thì lửa bùng, do đó mộc sinh hỏa; hỏa sinh thổ, lửa nóng do đó có thể đốt gỗ, gỗ đốt thành tro, tro cũng tức là đất, do đó hỏa sinh thổ; Thổ sinh kim, kim tồn tại trong núi đá, ngấm dần mà sinh, tụ đất thành núi, núi tất có đá, do đó thổ sinh kim; Kim sinh thủy, thiếu âm khí, ôn nhuận chảy trôi, kim nung rồi cũng thành thủy, chảy ngầm trong núi, vậy nên kim sinh thủy; Thủy sinh mộc, do nước nuôi dưỡng mà sinh ra, cho nên thủy cũng sinh mộc. Đây là đạo lý ngũ hành tương sinh. Anh ấy nói đây là đạo lý cơ bản nhất, cũng là căn bản, người xưa ngũ hành không rời âm dương, âm dương không rời ngũ hành. Do đó ngũ hành cùng âm dương phải đồng thời đối đãi, không thể tách ra, nếu như nói nước là âm, mộc lại tính thuần dương, vậy chính là âm sinh dương, cũng chính là trước mặt chúng ta bây giờ do cực âm chuyển dương, chỉ cần chịu đựng đến tảng sáng, chính là lúc lão âm chuyển thiếu dương. Có lẽ đây là cơ hội?"
Diệp Vỹ lúc cậu đang nói, không ngừng chuyển động ngón tay, gã có chút giật mình nhìn Chu Quyết nói: "Đúng vậy, đến lúc đó là thời khắc thủy sinh mộc, chúng ta phải chờ. Cậu làm thế nào mà nghĩ ra được?"
Tam Béo hưng phấn nện lưng Chu Quyết nói: "Bạn hiền thật trâu nha, quả nhiên là Tiểu Chu Lang, cư nhiên có thể nghĩ sâu được như vậy."
Chu Quyết ngượng ngùng sờ đầu, cậu cười nói: "Cũng nhờ ghi chép trên sổ tay nhắc nhở tôi, nếu không phải anh Trần......"
Lúc cậu nói đến Trần Hạo, mọi người đều không nói gì nữa. Chu Quyết cũng ngừng lại, cậu đổi giọng nói: "Ít nhất chúng ta hiện tại đã có manh mối đại khái, vậy chờ thời cơ thôi."
Diệp Vỹ mím môi nhìn Chu Quyết, nhưng hai tay sau lưng gã vẫn như cũ không ngừng chuyển động ngón tay, Lão Cửu chú ý tới chi tiết này của gã, nhưng không nói gì. Mà vẻ mặt Diệp Vỹ lại sinh ra biến hóa vi diệu, khóe miệng gã có chút nhếch lên. Phảng phất như đã nghĩ thông suốt chuyện gì.
Gã cười nói: "Đã như vậy chúng ta hiện tại hãy lựa chọn trước tới cùng ai tiến vào mộ Quách Phác, ai tiến vào mộ công chúa đi thôi."
Tam Béo nhảy dựng lên nói: "Anh gấp cái gì, hiện tại không phải đang đợi thời gian sao."
Diệp Vỹ nói: "Đừng quên, lão âm chuyển dương chỉ ngay trong khoảnh khắc. Đến lúc đó không được phép có một chút biến số nào. Đến lúc đó ai cũng không biết biến số này có vấn đề thế nào đâu."
Lão Cửu đứng lên nói: "Tôi đồng ý với cách nói của Diệp Vỹ, bây giờ là lúc quyết định rồi."
Tam Béo cũng không cách nào lên tiếng, hắn kiên trì nói: "Tôi muốn đi cùng Lâm Húc, tiến vào mộ Quách Phác."
Khỉ Còi nói: "Tôi nói rồi tôi cùng Chu Quyết một chỗ, cậu ấy đi đâu tôi đi đấy."
Chu Quyết cúi đầu, cậu nói: "Trước đó tôi đã đáp ứng đến mộ phần công chúa......"
Diệp Vỹ cười nói: "Rất tốt, tôi cũng đi mộ phần công chúa."
Mọi người mở to mắt nhìn Diệp Vỹ, ai cũng chưa từng nghĩ đến gã sẽ nói vậy.
Khỉ Còi cau mày nói: "Anh lại giở thủ đoạn gì đó?"
Diệp Vỹ nói: "Các cậu đều đã lựa chọn, vậy tôi cũng đưa ra sự lựa chọn của tôi mà thôi, chẳng lẽ việc không rất không hợp lý sao?"
Tam Béo bắt đầu có chút dao động, hắn nghĩ hình như có chút không đáng tin, hắn nói: "Chờ một chút........Anh nói lý do trước một chút xem, tại sao anh lựa chọn mộ phần công chúa? Có đạo lý gì?"
Diệp Vỹ vẫn như cũ mỉm cười nói: "Không có lý do gì, chỉ là tôi cảm thấy muốn chọn cái kia."
Lão Cửu lúc này nhìn mọi người hắn nói: "Đồng dạng cũng lựa chọn vào mộ phần công chúa."
Tam Béo có chút không chắc, hắn nói: "Hả? Cậu cũng chọn vậy? Các người tới cùng làm trò gì đấy, tôi chẳng hiểu gì cả.......Không, tôi cũng chọn mộ phần công chúa!"
Chu Quyết bưng đầu nói: "Chuyện gì xảy ra....... cậu đừng có nơi nào nhiều người chọn thì cậu liền chạy sang đó vậy chứ? Cậu cho rằng là lựa chọn siêu thị lớn sao?"
Tam Béo thoáng cái bị nói đến không biết nói gì chống đỡ, hắn tôi nửa ngày, cuối cùng nói: "Vậy Lão Cửu tại sao cậu muốn chọn mộ phần công chúa? Ý tứ gì?"
Ánh mắt Lão Cửu có chút tản mác, hắn như đang hồi tưởng lại gì đó mà nói: "Lúc đầu khi tôi tiến vào đã cảm thấy tôi sẽ còn phải đến đó, nơi đó phảng phất như có thứ gì đó đang chờ tôi."
Tam Béo hỏi: "Thứ gì?"
Lão Cửu có chút ngượng ngừng, hắn thấp giọng vuốt mũi nói: "Một nữ nhân......"
Tam Béo làm mặt quỷ nói: "Một nữ quỷ thì đúng hơn."
Lão Cửu không để ý tới lời châm chọc của hắn, nói: "Tôi lựa chọn nơi đó."
Lâm Húc lúc này có chút bất đắc dĩ, ông xen vào nói: "Nhóc béo này đi theo tôi? Vậy e rằng không được đâu à.......Như vậy đi để anh bạn Chu đi cùng chúng tôi nhé."
Chu Quyết thoáng sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu.
Khỉ Còi sảng khoái nói: "Được, vậy chúng ta sẽ đi mộ phần Quách Phác."
Nhưng không ngờ tới Diệp Vỹ lại mở miệng nói: "Khỉ Còi phải đi theo tôi."
Khỉ Còi phẫn nộ nhìn gã nói: "Dựa vào cái gì?"
Diệp Vỹ nhìn Khỉ Còi nói: "Bởi vì ngày sinh bát tự của cậu vừa vặn hợp với tôi."
Tam Béo nghe câu này, một ngụm không nén kịp trực tiếp bật cười phun ra, ngay cả mặt Chu Quyết cũng đều co rút ý cười.
Trong đại não Khỉ Còi đột nhiên nghĩ tới tình tiết thời xưa nam nữ kết hôn sẽ so sánh bát tự phù hợp, thậm chí xuất hiện mặt của bà mai, nhưng hắn lập tức vẫy rơi ý nghĩ khoa trương đó, mặt của hắn vặn thành một đoàn, hung tợn nói: "Anh muốn bị tôi đánh thành tàn phế không?"
Diệp Vỹ lại mặt mày nghiêm túc nói: "Tôi nói đều là sự thật, bát tự cậu thuộc về cực âm. Mà tôi lại là cực dương, cậu phải cùng tôi một chỗ."
Tam Béo run rẩy bả vai, cười đến chảy cả nước mắt, hắn nói: "Đây xem như là cầu hôn sao?"
Diệp Vỹ tiếp tục nói: "Vốn tôi không nghĩ tới lần này có thể gặp được sự tồn tại của cậu, ngày sinh của cậu thế này kỳ thật vô cùng thích hợp luyện quỷ đồng......"
Diệp Vỹ còn chưa nói xong, đấm tay của Khỉ Còi đã tiếp đến rồi, cả thân thể Diệp Vỹ gần như muốn bay ra ngoài. Khỉ Còi còn muốn bổ một quyền, nhưng đã bị Lão Cửu và Chu Quyết kéo lại, hắn chỉ có thể đỏ mắt nói: "Luyện cái đầu ngươi! Tiểu tử ngươi còn dám nói một câu chó má kiểu này, lão tử hiện tại liền phế luôn ngươi. Mẹ nó...... Tức chết ta rồi. Các người buông ta ra."
Diệp Vỹ bưng cằm, mũi gã đã chảy máu, gã một bên chùi máu mũi, một bên đứng lên nói: "Tôi cũng đâu nói muốn đem cậu luyện quỷ đồng, cậu đã lớn như vậy rồi làm sao mà luyện chứ? Tôi không cần quỷ đồng, bát tự của cậu và Diệp Đĩnh giống nhau. Tôi chỉ muốn nói thể chất của cậu như vậy cùng tôi tiến vào mộ phần công chúa, tôi có thể hoàn thành bí thuật của Diệp gia chúng tôi. Chỉ cần cậu phối hợp tôi có thể bảo trụ một cửa sinh, cậu hiểu chưa?"
Khỉ Còi nghe xong lời này mới hơi chút bình ổn cơn tức, hắn quay lại nói với hai người đang ôm hắn: "Buông tay."
Hai người lập tức buông tay, rất sợ chậm một chút thôi đấm tay nọ sẽ tiếp đến trên người bọn họ. Khỉ Còi thở phì phò chỉ vào Diệp Vỹ nói: "Anh có thể cam đoan không?"
Diệp Vỹ bưng mũi nói: "Nếu không tôi muốn cậu cùng tôi một chỗ làm gì chứ? Cậu cũng đâu phải lão bà của tôi." (Tiêu: Lão bà là chỉ vợ đó, hai bạn đang làm ta kích động để vậy luôn đi:]])
Khỉ Còi nghe được câu nói kia, mãnh một cước, Chu Quyết và Lão Cửu lại vội vàng đi tới kéo hắn, bất quá lần này Diệp Vỹ đã có kinh nghiệm, trước tiên lấy túi chặn lại chỗ hiểm của mình, nếu không một cước kia phỏng chừng sẽ thật sự muốn khiến gã không lấy được lão bà luôn.
Khỉ Còi nóng giận nói: "Buông ra!"
Chu Quyết đầu đầy mồ hôi nói: "Cậu không thể như vậy, Khỉ Còi cậu hãy nghe tớ nói, hiện tại không phải lúc mất bình tĩnh, cậu phải tỉnh táo, cậu phải tỉnh táo. Con mẹ nó cậu đừng giẫm lên chân tớ chứ."
Lão Cửu bắt lấy cánh tay Khỉ Còi nói: "Đúng vậy, Khỉ Còi cậu nghe khuyên một câu đi! Ôi chao, mắt kính của tôi......"
Khỉ Còi trợn mắt chờ hai người nói: "Tao biết, buông tao ra, tao sẽ không đánh hắn."
Chu Quyết cùng Lão Cửu liếc nhìn nhau, bọn họ cẩn thận buông tay ra, nhưng thân thể vẫn như cũ kề sát Khỉ Còi, Khỉ Còi dùng bả vai đẩy hai người ra, hắn lau mặt một phen, thở hổn hển như trâu nói: "Được, tôi với anh đi cùng. Mẹ nó, anh mà còn giở trò gì nữa, tôi lập tức đánh anh thành tàn phế suốt đời."
Diệp Vỹ bưng mũi, mặc dù vẻ mặt gã vô cùng bình thản, nhưng Chu Quyết sức quan sát rất mạnh từ trong ánh mắt thằng cha này phát hiện một chút thần sắc sợ hãi.
Chương 46: Gác chuông
Diệp Vỹ lui về phía sau vài bước, Chu Quyết cau mày lôi kéo Khỉ Còi nói: "Đừng xúc động, chúng ta còn phải dựa vào anh ta."
Diệp Vỹ mới vừa thả lỏng tứ chi, liền nghe Chu Quyết mặt không chút biểu cảm nói: "Đi ra ngoài rồi, cho cậu đánh chết anh ta."
Diệp Vỹ lảo đảo một cái, Khỉ Còi liếc mắt nhìn gã rồi túm lấy áo gã nói: "Anh nhớ kỹ cho tôi, mục đích tôi và anh một tổ chính là giám thị anh, anh có động tác quỷ gì, tôi tước anh trước tiên."
Diệp Vỹ cầm tay Khỉ Còi, lạnh lùng cười nói: "Rất nhanh, tôi sẽ khiến cậu phải van cầu tôi."
Khỉ Còi như là vẫy rơi thứ gì dơ bẩn mà vứt tay Diệp Vỹ ra, còn Tam Béo vào lúc này lại thình lình hô một tiếng, Chu Quyết hỏi: "Làm sao vậy?"
Tam Béo như rối loạn thần kinh mà dựa vào người cậu, nói: "Nước này sao lại có gợn sóng kỳ lạ thế?"
Chu Quyết nói: "Thế nước lớn như vậy, có chấn động cũng rất bình thường mà."
Tam Béo vội khoát tay nói: "Không phải bên kia, vũng nước chỗ này không nên có nước gợn chứ......"
Mọi người theo tầm mắt của Tam Béo nhìn lại, nhưng nước này lại yên tĩnh như mặt gương, mấy người Chu Quyết quay đầu về nghi vấn nhìn Tam Béo, Tam Béo cắn móng tay nói: "Tôi nghe được phía sau hình như có tiếng chuông. Quay đầu lại phát hiện vũng nước nọ cư nhiên có sóng gợn, hơn nữa chiếu ra bóng chân của một người......Chúng ta đâu còn ai khác......."
Chu Quyết nhìn về bốn phía, ngoại trừ nguồn sáng của đèn pin có thể chiếu xạ, bốn phía cơ hồ chỉ có thể nhìn thấy rõ những hình bóng yếu ớt, đường nét mơ hồ như vậy ngược lại khiến nơi này so với bóng tối hoàn toàn càng khiến cho người ta bất an. Chu Quyết cảnh giác hỏi: "Bóng của ai?"
Tam Béo muốn mở miệng, nhưng lời đến bên mép lại chuyển một vòng, hắn lộ vẻ khó xử nói: "Tớ cũng không thấy rõ ràng, xem chừng có chút giống người thời dân quốc, bởi vì mang giày đế vải. Ống quần cũng là dùng dây buộc lại."
Lâm Húc đột nhiên ngẩng đầu nói: "Làm sao có thể?"
Tam Béo nói: "Chính là không thấy rõ cho nên mới không biết, hơn nữa chỉ thoảng qua một chút rồi thôi. Nó cũng chỉ là ảnh ngược của vệt nước mà."
Vòng Bảy Người Vòng Bảy Người - Thanh Khâu Vòng Bảy Người