Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyên Phận
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 535 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 385 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:18:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 34: Phá Tan Tuyến Phòng Tỏa
rên đồi núi, một con kiến đen tuần tra đang cảnh giác “nhìn quanh” bốn phía —— thị giác của chúng không được tốt, phần lớn ỷ lại khứu giác sưu tầm mục tiêu.
Tuy được xưng là kiến đen, nhưng loại hung thú hình thể khổng lồ, cao chừng một thước rưỡi, dài chừng ba mét, thoạt nhìn càng giống một con tuấn mã toàn thân bọc giáp xác.
Cho dù là một tên kiến thợ bình thường nhất, cũng có thể dễ dàng xé rách một con báo săn, răng nanh của chúng chẳng khác gì thanh đao sắc bén, có thể mổ ra hết thảy vật cứng rắn.
Với tư cách lao động tầng chót nhất, kiến thợ chẳng những gánh vác công tác tìm kiếm thức ăn, đồng thời còn phụ trách cảnh giới.
Bình thường chúng tiến hành phân chia mục tiêu thành hai loại: người xâm nhập và đồ ăn.
Từng mục tiêu tiến vào phạm vi thế lực đầu tiên đều là đồ ăn, do kiến thợ tiến hành công kích. Chỉ khi nào kiến thợ không cách nào giải quyết đối thủ, đồng thời chịu tổn thương dưới tình huống bị phản kích, kiến thợ mới có thể phát ra cảnh báo xâm lấn.
Lúc này kiến lính sẽ xuất động, chiến đấu hăng hái bảo vệ gia viên.
Sợi râu con kiến thợ kia đang nhảy múa cuồng loạn giữa không trung, trao đổi tin tức đại biểu an toàn với đồng bạn bên cạnh.
Một con kiến thợ đến từ sào huyệt khác không cẩn thận đã bước qua khu vực, con kiến thợ kia bèn xông lên hung hăng húc nó trở về, đẩy nó té lăn ra đất.
Đối phương đứng lên, tựa hồ tự biết chính mình quá giới, liền xoay người bỏ đi.
Kiến thợ tuần tra lại về vị trí của mình.
Với nó mà nói, phần lớn thời gian đều là buồn tẻ không chút thú vị như vậy.
Nhưng mà sinh hoạt khô khan rất nhanh sẽ đi qua…
Một tiếng oong trầm đục, không khí xẹt qua một đường gợn sóng thật dài, quỹ tích quỷ dị một mực kéo dài đến bụng kiến đen, nở ra một đóa hồng hoa tươi đẹp tại đó.
Con kiến thợ kia theo bản năng phát ra tiếng thét thống khổ.
Chẳng khác gì một luồng sóng năng lượng xẹt qua đại địa.
Vốn là một mảnh lặng lẽ tĩnh lặng.
Sau đó.
Cả vùng đồi núi vốn trầm tĩnh giống như chết bỗng dưng nổ vang như sấm dội, tiếng vang bay thẳng trời cao.
Từng con kiến đen hình thể như trâu bay ra tổ kiến, vỏ cánh cao tốc rung động dưới tần suất 80 lần/giây trong không khí, chấn động không khí ầm ầm, như hóa thành thực chất, nhấc lên từng mảnh rung động trên mặt đất.
Trăm cánh tề minh, đại địa như nước!
Bầy kiến đen mạnh mẽ lao ra, đồng thời tức giận kêu ầm ĩ, tiếng rít sục sôi mênh mông cuồn cuộn nháy mắt vang lên như liệt vân toái vũ, mang đến cho người ta cảm giác rung động vô tận.
“Là kiến lính! Tổng cộng 99 con!” Công binh lớn tiếng thét lên.
“Lui lại! Toàn bộ lui lại!” Lãnh chúa nhảy lên Tia Chớp Đen kêu to.
Tất cả mọi người nhao nhao lên xe, tiếng động cơ nổ vang chẳng khác gì mẩu thịt tươi tỏa hương, hấp dẫn lực chú ý của đám kiến lính, bầy kiến trên bầu trời đột nhiên bẻ hướng, nhắm về kẻ đột kích lao xuống, kéo lê một dải tuyến màu đen thô dài trên trời, phảng phất một con rắn đen dài bay lượn đang chuẩn bị bắt lấy ba con chuột nhỏ trên mặt đất…
“Tốc độ bay 70 km/h, không tính quá nhanh. Ổn định một chút, Michelle, chúng không đuổi kịp các ngươi.” Thẩm Dịch vừa quan sát vừa nói.
“Đã rõ, cấp trên, ngài nhớ bảo trọng!”
“Ta biết rồi.”
Để ống nhòm xuống, Thẩm Dịch lấy ra chiếc mô-tô Harley-Davidson màu đen của Chu Nghi Vũ, gắn PDA lên xe, dùng sức đạp cần ga, xe mô-tô ầm ầm lao ra điểm ẩn núp.
Tất cả kiến đen trên đồi đồng thời phát giác có mùi lạ tiếp cận trong không khí, những chiếc râu cuồng loạn nhảy múa trên không, tin tức truyền đạt đi không tiếng động.
Một ít kiến thợ lân cận bắt đầu lao về phía Thẩm Dịch, hiển nhiên là định bắt lấy “đồ ăn” này. Tốc độ di động của bọn nó rất nhanh, sáu chân cùng chạy trên mặt đất, bốc lên từng mảng cát bụi.
Phần lớn số kiến thợ khác thì càng không ngừng lắc râu trong không khí, cặp răng cưa dài đồng thời giao thoa, phát ra tiếng vang bén nhọn.
Zeus phát ra cảnh báo: “Tiến vào vòng cảnh giới, tiến vào vòng cảnh giới, cách mục tiêu 2800 mét… 2600 mét… 2400 mét…”
Xe mô-tô lao nhanh về phía trước như gió bay chớp giật, chẳng khác gì một con tuấn mã phi nhanh đến thẳng trước mặt đàn sói hung ác.
Một con kiến thợ đã càng ngày càng gần.
Nó giương nanh múa vuốt vọt tới Thẩm Dịch, mắt thấy sắp sửa đánh lên, Thẩm Dịch đột nhiên hơi nghiêng thân xe, xe mô-tô xẹt qua thân thể kiến thợ —— hắn cũng không công kích kiến thợ, vì chỉ tổ đưa tới bầy kiến lính mới.
Kiến thợ đột nhiên quay người, răng cưa cắn hụt lưng Thẩm Dịch, lại cắn xuống một mẩu đuôi xe gắn máy, sau đó nhai nhai mấy cái, cắn thành một đoàn sắt vụn rồi mới nhổ ra.
“Khoảng cách còn 2000m… Chúng ta đang tiến vào phạm vi trung tâm của vòng cảnh giới, sắp tao ngộ công kích quy mô…”
Hai con kiến thợ đang tuần tra đồng thời quay người, cuồng xông về phía Thẩm Dịch.
Sau đó lại là hơn mười con kiến thợ lao phốc đến theo hình quạt.
Thẩm Dịch nhẹ lay động thân xe, ngay trước khi hai con kiến thợ kịp khép góc đã ngạnh sinh vọt qua khe hở giữa chúng.
Vừa vọt qua hai con kiến, Thẩm Dịch đột nhiên dừng phắt lại, một chân chống đất, xe mô-tô tại nguyên chỗ làm một cú chuyển hướng một trăm tám mươi độ, khẩn cấp vung đuôi một cái, quay đầu phóng tới một hướng khác, cùng lúc đó, một con kiến thợ đột nhiên nhảy lên, đánh về phía Thẩm Dịch, nặng nề đụng phải hai con kiến đen Thẩm Dịch vừa vọt qua.
Hơn mười con kiến thợ đằng sau ùng ùng xông lại, nguyên một đám tre già măng mọc chen nhau, Thẩm Dịch tha một vòng cung nhẹ nhõm né tránh.
“Khoảng cách phía trước còn 1800 mét… 1600 mét… 1400 mét…”
Theo âm thanh của Zeus vang lên, kiến thợ bốn phía càng tụ càng nhiều.
Càng đi vào bên trong, càng có thể thấy rõ khắp nơi đều là kiến thợ đang đánh về phía mình.
Tá trợ vận tốc cao của xe mô-tô, Thẩm Dịch không ngừng đột phá —— hệt như con cá nhỏ lướt qua giữa bầy cá mập.
“Khoảng cách phía trước còn 1100 mét, sắp tiến vào vòng công kích! Coi chừng, chúng sẽ khởi xướng công kích chủ động quy mô lớn!” Âm thanh của Zeus bắt đầu bén nhọn lên.
Tựa như giẫm qua chỉ đỏ, khoảnh khắc xe mô-tô xông qua tuyến cảnh giới, đột tiến vào khoảng cách 1000m, không khí bỗng nhiên vang lên thanh âm kỳ lạ, phảng phất như cảnh báo.
Tất cả kiến thợ tựa như đã nhận được mệnh lệnh gì đó, đột nhiên tập thể đều có động tác.
Khác với lúc đầu công kích trong vòng cảnh giới, đám kiến thợ cảnh giới chỉ là hoạt động theo phạm vi, lúc này sau khi Thẩm Dịch đã tiến vào vòng công kích, lại lập tức diễn biến thành tất cả kiến thợ trong khu vực hành động tập thể.
Thời điểm số lượng kiến thợ cao tới 4000 con đồng thời hành động, vùng trời khu đồi núi lập tức xuất hiện một tràng cảnh có thể nói là rung động đồ sộ, phảng phất đồi con kiến sống lại.
Phóng tầm mắt nhìn tới, chỉ thấy cả núi đồi khắp nơi đều là bầy kiến màu đen đang di động, chúng bò trên mặt đất, phát ra tiếng vang bén nhọn, tựa như vô số giọt nước màu đen hội tụ về cùng một phía, vốn là một vũng nước, sau đó là một ao nước, cuối cùng nhất hình thành một hồ nước di động màu đen.
Thời khắc này khung cảnh chuyển từ tĩnh sang động, trước một khắc vẫn là phong cảnh sơn thôn dịu dàng thắm thiết, sau một khắc đã chuyển biến thành chiến trường thiên quân vạn mã anh dũng giết chóc.
“Ôi trời, chúng động toàn bộ, thật nhiều quá mức!” Zeus cao giọng thét lên.
Ngay cả Thẩm Dịch cũng không khỏi cảm thấy da đầu tê dại một hồi: “Chúng chen lấn thật là nhanh a.”
Đám kiến thợ đang điên cuồng chạy về phía Thẩm Dịch, chúng ngày càng tập trung, không gian cũng trở nên ngày càng hẹp hòi, trận hình cũng đang không ngừng biến hóa.
Nếu như nói lúc trước đám kiến thợ vẫn là áp dụng hệ thống phòng ngự rời rạc dạng ô lưới, như vậy hiện tại chúng chính là áp dụng hệ thống phòng ngự dây chuyền liên tiếp chặt chẽ.
Sợi dây chuyền thô to này dài ước chừng 800m, dày chừng 30m, đính đầy 4000 con kiến thợ. Chúng chặt chẽ tương liên, nối đuôi lẫn nhau, chen lấn đến nỗi một tờ giấy cũng không lọt. Một ít kiến thợ thậm chí bị đồng bạn chen ngã xuống đất, mặc kệ đồng bạn giẫm lên thân thể đi qua, sau đó lại đứng lên, lắc lắc đầu tiếp tục tiến bước…
“Tôi nghĩ ngài chỉ còn nước nổ súng.”
“Không được, nếu vậy sẽ kéo cả kiến lính tới!” Thẩm Dịch mau chóng hồi đáp.
“Dù sao ngài cũng sẽ gặp được chúng bên trong động.”
“Nhưng ít ra trong không gian đó, chúng sẽ không cách nào phát huy ưu thế số lượng.”
“Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Nhìn qua nhóm lớn kiến thợ đen nghìn nghịt khắp nơi đè ép tới, khóe miệng Thẩm Dịch nhếch lên cười nói: “Ngươi hẳn là đọc qua binh thư, Zeus, vậy ngươi nên biết không có bất cứ phòng ngự nào là hoàn hảo tuyệt đối đấy.”
Nói xong Thẩm Dịch mạnh mẽ chuyển đầu xe, thọc sâu về bên trái.
Tựa như đàn sói truy đuổi con nai, đại quân kiến thợ cũng theo đó đồng thời chuyển hướng, đuổi theo đuôi Thẩm Dịch.
Vô số bước chân nện lên khu đất đỏ, phấp phới ra một mảng mây bụi nồng đậm trên bầu trời.
Xe mô-tô chạy như điên không ngừng biến hướng, một chốc hướng đông, một chốc hướng tây, kiến thợ tứ phía bao vây chặn đánh, chẳng khác gì vô số châu chấu trên một sợi dây thừng, theo gió mà động.
Bản thân chúng khuyết thiếu trí tuệ, cũng không hiểu được cái gì gọi là vận dụng chiến thuật, càng sẽ không hiểu được giờ phút này Thẩm Dịch đang triển lộ tinh túy trong chiến đấu cơ động —— thông qua di động không gián đoạn với tốc độ cao và biến hóa phương hướng lôi kéo mục tiêu, xé rách tuyến phòng ngự vốn là không chê vào đâu được ra một lỗ hổng, lợi dụng tốc độ nhanh chóng đột phá, cường hành xen kẽ, từ đó đột phá phòng tuyến của đối thủ.
Đây là tinh túy trong chiến đấu cơ động, di động chế tạo chiến cơ, nắm chắc chiến cơ, bộ đội có được năng lực hành động mạnh mẽ thường thường có thể thông qua loại chiến pháp này lần lượt sáng tạo ra huy hoàng lấy yếu thắng mạnh, mà chuyện như vậy đã là nhìn mãi quen mắt trong lịch sử thế giới.
Bầy kiến qua di động dần dần chệch hướng vị trí của mình, sau mấy lần Thẩm Dịch liên tục tới lui bẻ ngoặt, chúng cách cửa động càng ngày càng xa.
“Zeus, tính toán khoảng cách.”
“Khoảng cách thẳng tắp đến cửa động là 872 mét, đường vòng là 1324 mét. Bầy kiến cách ngài xa nhất ước chừng 300m, ngài phải vượt qua chúng mới có thể vọt tới phía sau. Vấn đề là góc đó ước chừng một trăm hai mươi độ, mà ngài muốn vứt bỏ chúng, nhất định phải bảo trì vận tốc 140 km/h trở lên… Kể cả thời điểm xông qua góc. Nếu như thất bại, ngài sẽ lọt ngay vào biển kiến đen.”
“Vậy đúng là không nên thất bại.”
Thẩm Dịch mạnh mẽ chuyển hướng, nhào ngược về phía đám kiến đen đang truy kích mình.
Thời khắc này tốc độ được tăng tới cực hạn, tạo thành một bóng đen lướt đi trên mặt đất, kéo lê một đường vòng cung màu đen hoàn mỹ trên tấm bản đồ đồi con kiến, mục tiêu trực chỉ lối vào ổ kiến.
Phảng phất như biết rõ sắp sửa phát sinh cái gì, đám kiến thợ nhao nhao đánh tới Thẩm Dịch.
Khoảng cách song phương ngày càng gần, kiến thợ cách xa nhất củng đã gần Thẩm Dịch trong gang tấc.
Thời điểm khoảng cách chỉ còn hơn mười mét, một con kiến đen đột nhiên nhảy lên phóng tới Thẩm Dịch, răng cưa to lớn hung ác cắn tới hắn, Thẩm Dịch hơi nghiêng thân xe, thân xe hạ thấp cấp tốc quay đầu, cả người Thẩm Dịch cơ hồ sát mặt đất biến hướng —— cấp tốc biến hướng một trăm hai mươi độ, đây tuyệt đối là một chiêu bẻ lái kỹ thuật siêu cao.
Kiến đen bay sượt qua bả vai Thẩm Dịch, một cái chân trước vừa vặn đụng vào yên sau xe, mặc dù chỉ là chút ít ngoại lực tác động, toàn bộ xe mô-tô vẫn bị mất đi sự khống chế, điên cuồng đảo quanh vọt thẳng tới biển kiến đen nhung nhúc đối diện.
Giờ khắc này, Thẩm Dịch không còn khả năng hoàn thành đổi hướng.
Mắt thấy sắp đụng vào đống kiến, Thẩm Dịch mạnh mẽ dựng đứng thân xe, nhấc tay lái, bánh trước nhếch lên, tựa như biểu diễn kỹ năng xe bay đặc biệt, xe mô-tô xông thẳng lên trời.
Cùng lúc đó, đại lượng kiến đen cũng đồng thời nhảy lên cao, sức bật của chúng rất mạnh, lập tức hợp thành một bức tường vây sắt thép, vắt ngang giữa không trung.
Thẩm Dịch thu lại PDA, đạp thân xe một cái, mượn phản lực nhảy lên càng cao, khó khăn lắm mới né qua bức tường kiến.
Đồng thời xe mô-tô cũng hạ thấp xuống, bay qua phía dưới tường.
Mấy chục con kiến đen rầm rầm rầm đụng vào nhau, ôm thành một chùm lớn rơi xuống mặt đất.
Một màn này dường như giống cảnh Smith đại chiến Neo trên không, bầu trời trút xuống từng mảng kiến đen như mưa sao băng.
Thẩm Dịch xoay người trên không một cái, lúc rơi xuống đã ngồi lại lên xe gắn máy, vừa chạm đất liền gia tốc xông về phía trước.
Zeus hưng phấn kêu to: “Ha, người xe tách ra giữa không trung! Ngài làm thế nào vậy? Chẳng lẽ ngài đã bị Chu Nghi Vũ nhập hồn rồi sao?”
Thẩm Dịch lạnh lùng trả lời: “Cho dù không có thiên phú Người Xe Nhất Thể, loại động tác này người bình thường giỏi lái xe đều có thể làm được.”
“Thế nhưng ngài không phải người giỏi lái xe.”
“Ta cũng không phải người bình thường!” Thẩm Dịch hét lớn.
Xe bỗng nhiên gia tốc, sau khi xông qua tuyến phong tỏa đại quân kiến thợ, lấy xu thế từ trước đến nay chưa từng có ầm ầm xông vào ổ kiến.
Vô Tận Vũ Trang Vô Tận Vũ Trang - Duyên Phận