Freedom is not given to us by anyone; we have to cultivate it ourselves. It is a daily practice... No one can prevent you from being aware of each step you take or each breath in and breath out.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Duyên Phận
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 535 - chưa đầy đủ
Phí download: 20 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 385 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:18:59 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.6 - Chương 22: Con Giun Đen Will Smith (Thượng)
ó người đã từng hỏi: Dạng mạo hiểm giả nào thích hợp đi Bình Nguyên Hoang Dã nhất?
Phàm là mạo hiểm giả còn sống trở về từ hoang dã, cơ hồ đều sẽ cho ra một đáp án thống nhất: mạo hiểm giả chạy trốn nhanh.
Tại hoang dã, đừng bao giờ trông cậy vũ lực cường đại có thể OK hết thảy.
Bởi vì phần lớn thời điểm đều là ở vào giai đoạn bị đuổi giết.
So với thế giới nhiệm vụ, mỗi một chủng loài tại Bình Nguyên Hoang Dã đều có nguy hiểm trí mạng; chúng cường đại, hung ác, hơn nữa số lượng đông đảo, giết thế nào cũng giết không hết.
Nếu như đối chiếu thế giới nhiệm vụ với Bình Nguyên Hoang Dã, có thể phát hiện một điều:
Lúc đám người mạo hiểm tiến vào thế giới nhiệm vụ, bọn hắn bình thường là lấy tư thái tấn công đi đối mặt. Bọn hắn phải đi hoàn nhiệm vụ mà đô thị đề ra, tiến công, giết chết, tiêu diệt mục tiêu nào đó.
Mà ở Bình Nguyên Hoang Dã, đám người mạo hiểm lại phải lấy tư thái phòng ngự đi đối mặt. Phần lớn thời gian đều dành cho chạy trốn, tránh né truy đuổi, bảo tồn tánh mạng.
Đây là hai loại hoàn cảnh hoàn toàn bất đồng, mang tới hai loại kết quả hoàn toàn khác nhau. Cái đầu cho đám người mạo hiểm thời gian chuẩn bị đầy đủ, mục tiêu chỉ định cụ thể, dù cho hoàn cảnh hỏng bét tới đâu cũng có trật tự nhất định; còn cái sau thì hoàn toàn tự do, hỗn loạn, ngẫu nhiên, từng bước nguy cơ trùng trùng, không hề có bất cứ trật tự nào đáng nói.
Nếu nói hoang dã có gì đó tốt hơn thế giới nhiệm vụ, thì đó chính là ít nhất không cần phải hoàn thành nhiệm vụ gì cả, hoặc nói nhiệm vụ duy nhất chính là đạt được một kiện ban thưởng đối ứng đẳng cấp. Mục tiêu nhiệm vụ không hạn định, yêu cầu nhiệm vụ tương đối đơn giản, tương đương đám người mạo hiểm có được không gian tự do thi triển.
Dưới loại tình huống này, xâm nhập hoang dã tìm kiếm chiến cơ trong lúc chạy trốn, chế tạo cơ hội phản kích trong khi bị đuổi giết chính là chủ đề vĩnh hằng của đám người mạo hiểm.
Đáng tiếc là tuyệt đại bộ phận mạo hiểm giả, chỉ hoàn thành công tác chuẩn bị chạy trối chết —— quyển trục truyền tống ngẫu nhiên, lại không hoàn thành công tác chuẩn bị phản kích. Mà chạy trối chết vô lực phản kích, cuối cùng chỉ có một con đường chết.
Đây chính là nguyên nhân Thẩm Dịch muốn chế tạo xe ình, bởi vì nó giúp cho hắn có thêm nhiều cơ hội phản kích, khiến quá trình chạy trốn của hắn ẩn chứa lực lượng phản kích cường đại.
Tia Chớp Đen phóng nhanh trên thảo nguyên, giun bự sau lưng vẫn đang liên tục gầm thét rượt theo không bỏ. Từ phía trên cao nhìn xuống, cảnh tượng này chẳng khác gì một con mãng xà khổng lồ đang truy đuổi ba con chuột nhỏ.
Mãng xà rung đùi đắc ý truy đuổi, còn mấy con chuột thì trái đột phải xông chạy như điên, thoạt nhìn mãng xà tùy thời đều có thể một ngụm nuốt mất đám chuột.
Chỉ là chuột tuy nhỏ nhưng lại dị thường linh hoạt, thỉnh thoảng đột nhiên chuyển hướng trong quá trình đào mệnh, không những mạo hiểm tránh cho bị mãng xà một ngụm nuốt mất, mà còn bắt lấy thời cơ tiến hành phản kích.
Đạn như mưa to gió lớn trút xuống người cự mãng, đánh vào vỏ ngoài rắn rỏi cứng ngạnh kia, phát ra tiếng vang thùng thùng, như tiếng mưa đánh lên màn cửa sổ lụa mỏng.
Giun đen Will Smith thỉnh thoảng ngửa mặt lên trời gào thét, phần lớn những viên đạn này cũng không tạo được tổn thương gì cho nó, lại khiến nó tức giận không thôi.
Nó mạnh mẽ đâm đầu xuống đất, vô số cát đá bị nó nhấc lên, như gió bão cuồn cuộn bay tới ba chiếc xe phía trước.
“Gục xuống!” Thẩm Dịch kêu to.
Đá tảng oanh kích dồn dập, tất cả binh sĩ nhao nhao ôm đầu cúi thấp, vô số hòn đá bay qua đầu xe, một ít hòn đá đập trúng thân xe, nện cho nó gồ ghề lồi lõm như mặt đường.
Trong đó một tảng đá nện ngay người Facey, lực trùng kích mạnh mẽ hất văng gã to con này ra khỏi xe.
“Facey!” Ralph cùng xe hét to.
Mắt thấy Facey sắp lọt ra ngoài, phía sau là con giun bự đang điên cuồng xông tới như đầu xe lửa.
Bỗng nhiên giữa không trung nhoáng lên bóng người, Arias phi thân ôm lấy Facey, chân giẫm hư không đạp mấy bước, rơi trở lại vào xe. Arias ôm một người sử dụng Ảnh Bộ, tiêu hao rất nhiều, lúc trở lại xe, sắc mặt cũng đã hoàn toàn trắng bệch.
“Làm khá lắm, Arias.” Thẩm Dịch trầm giọng nói.
“Cảm ơn ngài khích lệ, cấp trên, bất quá chúng ta tốt nhất mau nghĩ biện pháp giải quyết con rắn ấy.”
“Nói không sai. Dabinett, Evans, các ngươi lập tức bay lên, tiến hành quấy rối từ không trung, nhưng nhớ chú ý tuyệt đối không được dựa sát nó quá.”
“Rõ, cấp trên!” Hai gã binh sĩ phi hành đồng thời bay lên, Hỏa Thần Pháo và Linh Hỏa Thương điên cuồng nổ súng.
“Knight, John, các ngươi tranh thủ lúc con giun bự kia bổ tới song song, phát động công kích từ bên cánh, có điều nhớ giữ khoảng cách!”
“Nếu nó quay đầu công kích thì chúng tôi làm sao bây giờ, cấp trên?”
“Đừng lo lắng, ta sẽ nói cho nó biết hung thủ giết con trai… hoặc có lẽ là con gái nó đang ở trên chiếc xe này.”
“Rõ rồi, cấp trên!”
Hai chiếc Mustang hơi thả chậm tốc độ, chờ đợi con giun đuổi theo. Sắc mặt Lan Mị Nhi có chút thay đổi, thật hiển nhiên lời Thẩm Dịch khiến nàng cảm thấy không được tốt cho lắm.
Quả nhiên, Thẩm Dịch phát động Câu Thông, giun bự truy đuổi phía sau đột nhiên cao giọng thét gầm.
Lần này khí thế gào thét của nó hơn hẳn lúc trước, nửa người dựng thẳng lên, thân hình thô như xe lửa ngọ nguậy từng đoạn, không ngừng thoát khí ra ngoài, cả người vậy mà xẹp xuống.
Nó mạnh mẽ hít một hơi, bọn Thẩm Dịch chỉ cảm thấy dòng khí quanh thân lập tức nghịch chuyển, miệng con giun đen kia rộng hệt như một lỗ đen nho nhỏ, cắn nuốt hết thảy mọi thứ xung quanh.
May mà hai chiếc Mustang đang ở vào vị trí song song, không bị hút vào, trong khi Tia Chớp Đen đã rời mặt đất bay tới miệng giun bự.
“Mau nghĩ biện pháp!” Lan Mị Nhi nghẹn ngào kêu to.
Thẩm Dịch nhắm Xạ Nguyệt ngay con giun bự, lạnh lùng nói: “Ta muốn xem khẩu vị của ngươi tốt đến chừng nào, đạn Xuyên Giáp!”
Nguyệt Ngân phát động!
Hơn mười phát đạn Xuyên Giáp cấp C đồng thời bay vào miệng giun bự, những viên đạn bỏ qua phòng ngự này trực tiếp xuyên thấu khoang miệng giun bự bay ra ngoài, khiến nó đau đến mức ngửa đầu gào thét.
Cùng lúc đó, Michelle nhấn nút phóng tên lửa trên xe Tia Chớp, hai quả đạn tên lửa bay ra thân xe, tiến vào miệng giun bự nổ bùng, dòng xoáy lỗ đen kinh khủng kia cũng bị vụ nổ làm cho đình chỉ.
Thân hình Tia Chớp Đen trên không bỗng nhiên dừng lại, rơi trở xuống mặt đất.
“Michelle, mở hai cánh trượt!” Thẩm Dịch điên cuồng hô lên.
Sàn xe Tia Chớp Đen duỗi ra hai cánh, một cú trượt trên không xinh đẹp, vững vàng đáp lên mặt đất.
Michelle đạp mạnh cần ga, xe lại gia tốc lần nữa, con giun bự phía sau quật thân thể như roi của nó xuống đúng nơi bọn hắn vừa rơi xuống, đánh ra một hố sâu đậm.
“NGAO!” Nó tức giận gầm rú.
“Dường như nó có chút tức giận, cấp trên.” Michelle quay đầu nhìn thoáng.
“Nó sẽ còn tức giận hơn đấy.” Thẩm Dịch kêu to, đạn Xuyên Giáp xả hết viên này tới viên khác lên người giun bự.
Sinh mệnh lực con giun đen Will Smith là tám ngàn điểm, đạn Xuyên Giáp của Thẩm Dịch có lực sát thương 55, tăng thêm 15 điểm động năng, lực sát thương mỗi phát là 70 điểm. Con giun bự này có hình thể cực lớn, lấy thương thuật của Thẩm Dịch, bất luận thế nào cũng không có khả năng bắn chệch đấy. Nếu như hắn chịu liều hết một hộp đạn Xuyên Giáp cấp C, cộng thêm những người khác công kích, tuyệt đối có thể nhẹ nhõm tiêu diệt con này.
Chỉ là hắn lại không muốn lãng phí đạn Xuyên Giáp chỉ vì một con giun chết dẫm, nếu vậy còn không bằng hắn xuất Kẻ Thu Gặt và bọ ngựa liêm đao ra chặt chém —— hắn thủy chung không mấy tín nhiệm bọn Trương Kiến Quân, không có khả năng dễ dàng lộ ra hết tất cả át chủ bài như vậy.
Nghĩ nghĩ Thẩm Dịch rốt cục vẫn phải đổi về đạn cấp D bình thường, dùng thực lực triển hiện trước mắt, nếu vẫn không dứt điểm được con giun này, con đường tiếp theo dứt khoát không cần đi nữa.
Lúc này con giun đen đột nhiên gào to một tiếng, hai cái lỗ coi như lỗ mũi trên mặt bỗng phụt ra một dòng chất lỏng màu xanh lá.
Chứng kiến thứ đó, Thẩm Dịch quay đầu hét lớn: “Zeus, nâng lên tấm thép!”
Tấm thép phòng ngự trên Tia Chớp Đen nhanh chóng bao phủ, một ít chất nhầy màu xanh lá phun vào tấm thép, chỉ nghe tiếng xèo xèo, tấm thép dày đặc đã bị ăn mòn ra nguyên một đống lỗ thủng, khiến người xem mà hoảng sợ.
Một kích công toi, con giun bự phẫn nộ hét ầm ĩ, tốc độ truy kích đột nhiên tăng mạnh, chẳng khác gì một đoàn tàu cao tốc ùng ùng thẳng tới.
“Nó sắp đuổi kịp rồi! Quá là nhanh!” Michelle kêu to, tay chân lái xe luống cuống, không nghĩ tới lúc này máy vi tính trên xe lại phát ra cảnh báo tít tít: “Thân xe đã bị ăn mòn, hệ thống truyền lực trong xe đã bị tổn hại! Hệ thống truyền lực không nhạy!”
Thẩm Dịch đưa tay nhấn một cái lên thân xe, Kích Hoạt phát động, hệ thống truyền lực bị tổn hại nhanh chóng khôi phục bình thường.
“Móa, ta điên lắm rồi.” Thẩm Dịch mắng một câu: “Facey, chuẩn bị dùng ống phóng rốc-két công kích bụng nó, nơi đó là chỗ bạc nhược yếu kém nhất!”
“Bụng nó sát rạt mặt đất cấp trên ạ!”
“Ta sẽ khiến nó lật lên!”
Nói xong sóng bạc lưu động trên người Thẩm Dịch, T-1000 đã hóa thân thành một chiếc áo giáp màu bạc bao phủ toàn bộ đầu mặt hắn, chỉ còn chừa một đôi mắt.
Bọn Trương Kiến Quân thấy một màn này mà kinh hãi, Thẩm Dịch đã lạnh lùng nói: “Trương Kiến Quân, nhóc làm vườn, Lan Mị Nhi, mấy người phụ trách bảo vệ xe! Tôi đi làm một cuộc với nó!”
“Anh điên rồi sao?” Trương Kiến Quân kêu to: “Anh không thể làm gì được nó! Anh vốn không phải mạo hiểm giả cận chiến!”
Thẩm Dịch bỗng nhiên quay đầu: “Như vậy anh đến nhé? Anh là mạo hiểm giả cận chiến.”
Trương Kiến Quân trì trệ, lại không biết nên nói gì cho phải.
Con giun đen đã càng lúc càng gần, nó đột nhiên phóng vọt lên cao, thân thể to lớn như một đám mây đen khổng lồ, bao phủ nguyên cỗ xe dưới bóng râm của nó.
Michelle cuồng đánh tay lái, Tia Chớp Đen kêu rít sắc nhọn, đầu xe đột nhiên chuyển hướng, lần nữa làm ra một cú trôi cấp tốc, lao khỏi phạm vi bao phủ của con giun đen, đồng thời Thẩm Dịch bắn ra Phi Trảo, bắt lấy thân thể giun bự giữa trời.
Theo một trảo này, người Thẩm Dịch đã đằng không bay lên, cấp tốc vọt tới giun bự. Thân đang lơ lửng, Xạ Nguyệt không ngừng nhắm mục tiêu khổng lồ trên cao phóng ra đạn Xuyên Giáp, lần lượt mở ra từng lỗ máu trên người nó. Giun bự điên cuồng uốn éo, định va đập vào Thẩm Dịch, Thẩm Dịch lại linh hoạt xoay người trên không tránh thoát, thuận thế nhào tới phần lưng của nó.
Từng động tác liên tiếp mây trôi nước chảy, mấy người Trương Kiến Quân cũng xem thế là đủ rồi, nhóc làm vườn dè dặt nói một câu: “Anh xác định thân thủ này là sở trường viễn chiến có thể có?”
Trương Kiến Quân lại lần nữa hết lời để nói.
Lúc này con giun đen Will Smith đã ầm ầm nện xuống, sượt qua Tia Chớp Đen giã trên mặt đất, lực trùng kích cực lớn truyền vào lòng đất, nhấc lên mảng lớn đá vụn, tựa như sao băng đập tới Tia Chớp Đen.
Trương Kiến Quân hét lớn một tiếng, đứng thẳng trên xe, từng quyền một đánh bay tất cả hòn đá, nhất thời uy phong lẫm lẫm.
Gã cũng là bị Thẩm Dịch kích thích.
Mà Thẩm Dịch sau khi rơi xuống phần lưng giun bự, lập tức giơ lên Xạ Nguyệt bắn liền mấy phát, khiến con giun phải đau nhức kêu to.
Chỉ là tuy hình thể nó mập mạp, nhưng hành động vẫn còn khá linh hoạt.
Nó mạnh mẽ hất người một cái, thân thể to lớn vậy mà lăng không xoay tròn 180° như vận động viên thể thao, phần lưng hung hăng ép xuống mặt đất.
Lần này nếu ép thực, Thẩm Dịch có khả năng bị nó đè thành bánh dẹp.
Thẩm Dịch vội vàng buông tay nhào sang bên cạnh, đồng thời kêu to: “Facey!”
Đứng trên chiếc Mustang, binh sĩ Facey chống ống phóng rốc-két nhắm con giun bự cho ngay một phát đạn tên lửa.
Đạn tên lửa đánh vào bụng giun bự, nhất thời nổ ra một lỗ máu lớn.
Con giun đen rơi trên mặt đất, gào thét phát ra âm thanh đau nhức, vội vàng xoay người hòng che lại chỗ yếu hại của mình.
Thẩm Dịch tiếp tục nhảy lên lưng nó, tay trái cắm ‘Vampire sờ mó’ xuống lưng, ổn định thân hình trên lưng nó, sau đó cánh tay phải nhắm ngay lổ nhỏ mà đạn Xuyên Giáp đục ra vừa nãy: “Biến hóa bộ phận, mũi khoan!
Vô Tận Vũ Trang Vô Tận Vũ Trang - Duyên Phận