Ancient lovers believed a kiss would literally unite their souls, because the spirit was said to be carried in one’s breath.

Eve Glicksman

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1208 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 622 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 215: Thế Nhất Định Phải Có
ắc y lão giả có chút nghi hoặc.
Bất quá lão cũng không nói gì thêm, chuyển mắt nhìn thoáng qua bốn phía. Người khác chứng kiến Diệp Bạch đi ra mặc dù có chút náo động, nhưng ai cũng không có tiến lên.
Lão có chút thất vọng thở dài một hơi, nhìn về phía Diệp Bạch nói: "Tốt rồi, liền ngươi đi, mặc dù thực lực hơi thấp một chút nhưng cũng đủ tạo thành mười ba cái phương vị."
Diệp Bạch bây giờ là Đỉnh cấp Huyền Tông đỉnh phong, bất quá hắn dù sao mới tấn giai, khí tức bất ổn. Chuẩn Vương cường giả như hắc y lão giả tự nhiên là đã nhìn ra, cho nên có chút xem nhẹ.
Bất quá, nếu như Diệp Bạch lộ ra chân diện mục thì lão tuyệt sẽ không như vậy.
Diệp Bạch cười cười, cũng không nói gì.
Người khác càng không chú ý đến hắn, cơ hội của hắn càng lớn. Đương nhiên, vẫn chỉ là có cơ hội. Hắn có thể cảm giác được, hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách trong thân thể gầy tong teo ẩn chứa một lực lượng khổng lồ như núi thở biển gầm, cự long ẩn núp.
Nhất là hắc y lão giả, lão đã tu luyện một môn Bán Tử giai tuyệt học, thực lực hơn xa Chuẩn Vương cảnh cường giả bình thường. Hoàng bào quái khách đã ở cùng một cấp số như lão, rất khó nói bản thân sẽ không có Bán Tử giai tuyệt học gì.
Hai người này tuyệt đối là Chuẩn Vương cường giả mạnh nhất. Mà mười người còn lại, cũng tuyệt không đơn giản.
Quỷ Diện Kiếm Khách Mộ Dung Hưu lĩnh ngộ Nửa bước Kiếm Ý, là Bán Vương cảnh đỉnh cấp cường giả, một đời tuổi trẻ đệ nhất cao thủ.
Bái Nguyệt công tử mặt trắng như ngọc, luôn nở nụ cười tươi, nhưng phía dưới dáng tươi cười này lại ẩn núp khí thế khủng bố như sông như núi, ai cũng không biết thực lực chân chính của hắn đến cục là như thế nào. Người như vậy, chính là người đáng sợ nhất.
Lãnh Cát Đao Ý phóng ra ngoài, vốn thường là kẻ không đáng phải chú ý nhất. Nhưng là, hết lần này tới lần khác phong mang của hắn lại làm cho người khác cảm thấy rét lạnh.
Phong mang quá nặng sẽ dễ dàng gãy, nhưng phong mang của Lãnh Cát lại bởi vì không ngừng nở rộ mà càng tăng lên. Điều này khiến cho Đao Ý của hắn cũng càng thêm lạnh thấu xương, có tính công kích cùng lực phá hoại cực mạnh, cùng Bái Nguyệt công tử tiềm ẩn rất sâu hình thành hai thái cực đối lập.
Ai mạnh ai yếu, thật đúng là khó mà nói.
Hơn nữa hắn xuất thân từ Tứ phẩm tông môn Huyết Điểu Vân Điện, tu luyện là Huyết Điểu Vân Điện đệ nhất Đao Quyết, Tuyết Liệt Đao Khí. Tục truyền, một chiêu này vừa phát ra liền có thể che mờ ánh mặt trời, đáng sợ đến cực điểm.
Bán Vương giả Cổ Nguyệt Huyên mặc dù là một vị nữ tử, nhưng xuất thân từ Bắc phương đại lục đệ nhất gia tộc Cổ gia, mặc dù mưu phản, truyền thừa lại không mất.
Nội tình của Cổ gia tự nhiên xa không phải gia tộc bình thường có thể sánh bằng, hơn nữa tài phú của nàng cũng rất lớn. Diệp Bạch đã từng thấy tận mắt nàng ở Kỳ Thiên Ngoại Các mua sắm Lam giai Đỉnh cấp bí kíp Vô Thủy Biến Ảnh Quyết với giá tám mươi hai ức đều không có chút nhíu mày đấy.
Mặc dù cái này có thể không quan hệ đến gia tộc của nàng, nhưng vẫn xa không phải Diệp Bạch có thể so sánh được. Cổ Nguyệt Huyên tu luyện chỉ sợ không chỉ một bộ Lam giai Đỉnh cấp bí kíp a, điều này cũng khiến nàng càng thêm đáng sợ.
Mà những người khác, so với bốn người này thì chỉ mạnh hơn chứ không yếu.
Như tên hoàng y tinh quan bạch mi nam tử đeo kiếm kia chính là người từng dễ dàng đánh bại thứ tư Hồng Bảng Yến Quy Lai để leo lên Thần Võ thạch bích tầng thứ sáu, cũng là một vị Bán Vương cảnh siêu cấp cường giả.
Mà xích y bạch mi lão nhân sau lưng đeo một cái hộp kiếm màu đen thì ngay cả hộp kiếm sau lưng đều không có cởi xuống cũng chỉ trong mười chiêu đã đánh bại Lôi Hoán Chi, leo lên Thần Võ thạch bích tầng thứ năm, hiển nhiên thực lực cũng không tầm thường.
Mà tên hôi y lão phụ cùng kiếm khách râu dài thì còn đáng sợ hơn.
Hôi y lão phụ có được một loại Huyền công kỳ lạ dẫn động điện mang trên chín tầng trời. Thiên tài kiếm đạo, thứ bảy Hồng Bảng Tuyết Ma Kiếm Khách Đoạn Tinh Tà chính là chết ở trong tay nàng.
Mà kiếm khách râu dài càng là người đã đánh bại thứ hai Hồng Bảng Bái Nguyệt công tử, chỉ sợ là nhân vật mạnh nhất trong sáu người còn lại rồi. Hắn đồng dạng cũng là một vị Chuẩn Vương, vẻn vẹn chỉ dưới hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách.
Bởi vậy, khi đem ra so sánh, một đời tuổi trẻ liền yếu hơn rất nhiều. Bái Nguyệt công tử đã thất bại, Mộ Dung Hưu cùng Lãnh Cát thực lực so với hắn cũng không xê xích bao nhiêu, hiển nhiên cũng không phải đối thủ của người này.
Hơn nữa còn mấy trăm tên Đỉnh cấp Huyền Tông ở bên ngoài.
Một gã Đỉnh cấp Huyền Tông không đáng sợ, nhưng bị mấy trăm tên Đỉnh cấp Huyền Tông đồng thời vây lấy, áp lực này dù là Chuẩn Vương cũng sẽ cảm thấy bị uy hiếp.
Nhưng Diệp Bạch đã đứng ra, liền sẽ không hối hận.
Mười một người còn lại chứng kiến Diệp Bạch đi ra cũng nhíu nhíu mày, nhưng ai cũng không có mở miệng nói cái gì.
Hiển nhiên, không có ai nhận ra Diệp Bạch. Tướng mạo, hình dạng lúc này của hắn đã khác xa so với trước kia, khí chất cũng đã hoàn toàn bất đồng. Ngay cả chiều cao, đều bởi vì năng lực của Phạt Thể Hoán Hình mà đã trở nên có chút khác biệt.
...
Huyền Vương cường giả bố trí xuống lôi cầu kết giới cũng không phải là dễ bị đánh vỡ như vậy, dù cho đã trải qua ngàn năm, kể cả khi mười ba người liên hợp thì cũng cần tiêu hao không nhỏ, mười ba cái phương vị thiếu một chỗ cũng không được. Nếu người khác vô luận như thế nào đều không muốn đi lên, Diệp Bạch có thể tự nguyện đứng ra thì cũng đã là rất tốt rồi.
Cho dù thực lực của hắn có chút thấp, nhưng chỉ cần có thể bổ sung cái lỗ hổng này thì những người khác vẫn có cơ hội đánh vỡ lôi cầu, lấy ra bí kíp.
Về phần sau đó, như vậy thì tất cả bằng bổn sự, sinh tử do mệnh. Diệp Bạch thực lực thấp nhất, cũng không có ai để mắt đến hắn, cần phải đề phòng cũng liền ít đi một người, như vậy cũng là chuyện tốt.
Mười ba người phân thành mười ba cái phương vị bất đồng, đứng chung một chỗ, giữa mỗi người đều cách nhau khoảng mười trượng.
Rồi sau đó, hắc y lão giả nhìn mười hai người còn lại, thản nhiên nói: "Bắt đầu đi!"
Vì vậy, mười ba người thở ra một hơi, từ từ bay lên giữa không trung, quay xung quanh quang đoàn màu xanh đang không ngừng xoay tròn ở trung tâm đỉnh núi. Sau đó, mỗi người đánh ra một đạo chưởng khí mạnh mẽ, hợp thành, bắn vào bên trong quang đoàn màu xanh.
"Oanh!"
Tất cả mọi người khẩn trương nhìn chằm chằm mười ba người phía trên, không ít người cái trán, lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh. Chỉ đợi lôi cầu bị nghiền nát, bí kíp bay ra thì bọn họ sẽ xuất thủ.
Mà mười ba người ở trung tâm cũng là tâm tư khác nhau, bất quá lúc này ai cũng không có biểu hiện ra bên ngoài.
Đứng ở phía trước nhất, xuất lực nhiều nhất tự nhiên là hai người cầm đầu hắc y lão giả cùng hoàng bào quái khách. Chưởng kình của hai người một cái hiện lên màu đen tím, một cái hiện lên màu vàng sáng. Hai người phát ra chưởng kình đều là hùng vĩ như núi, so với những người khác thì ít nhất phải lớn hơn gấp đôi.
Mà những người còn lại cũng là cao thấp khác nhau.
Tên kiếm khách râu dài đã đánh bại Bái Nguyệt công tử xếp hạng thứ ba, hắn dùng mặc dù là tay không nhưng phát ra lại là kiếm khí. Kiếm khí lạnh thấu xương, giống như một đạo u lam quang hội tụ thành một dải ngân ngà cực lớn bắn vào bên trong quang đoàn màu xanh phía đối diện.
Mà chín người còn lại thì lại tương đối nhỏ yếu.
Hoàng y tinh quan nam tử phát ra chính là ba đạo xích hồng sắc kiếm kình xoắn thành một cỗ, hình như thuồng luồng*, to như tay em bé. Xích y bạch mi lão nhân, sau lưng đeo một cái hộp kiếm màu đen bắn ra một đạo hắc sắc Huyền kình hơi mảnh hơn một chút so với hoàng y tinh quan nam tử, ngang bằng với hôi sắc Huyền quang hôi y lão phụ phát ra, đặt song song đứng thứ năm và thứ sáu.
Cuối cùng chính là ma y phụ nhân, đại hán mặt đỏ, Cổ Nguyệt Huyên, Mộ Dung Hưu, cùng với Bái Nguyệt công tử, Lãnh Cát, Diệp Bạch bảy người.
Diệp Bạch phát ra là một đạo thanh bạch sắc Huyền quang, ở trong mọi người có vẻ yếu nhất, thậm chí kém hơn Bái Nguyệt công tử, Lãnh Cát, Mộ Dung Hưu mấy người. Ở trong mọi người, thực lực của hắn “có vẻ” thấp nhất, độ dày cũng là mỏng nhất.
Hắn không có xuất toàn lực, nhưng hắn tin tưởng người khác cũng đồng dạng như vậy, ai cũng không có khả năng ở thời điểm này liền lộ ra thực lực chân chính của mình. Cái lúc này càng dễ bị người khác chú ý, kế tiếp, tranh đoạt bí kíp sẽ lại càng gian nan.
Ngay cả như vậy, mặc dù không đem hết toàn lực nhưng mười ba người dù sao cũng có mấy người là Bán Vương cảnh đỉnh cấp cường giả, Chuẩn Vương cũng có bốn năm vị. Bọn họ liên thủ, phát huy ra uy lực cũng như cũ là rất kinh người.
Chỉ thấy một đạo thần quang huy hoàng tựa hồ có thể chiếu sáng cả thiên địa, xuyên thủng nhật nguyệt liền trực tiếp oanh một tiếng, kích vào quang đoàn màu xanh đang lơ lửng bất động giữa không trung. Quang đoàn màu xanh tựa hồ trong nháy mắt như sắp bị phá vỡ, vô số tia điện lửa liền không ngừng hiện ra.
Lôi quang không ngừng nhảy lên, lập loè, khiến cho người ta cảm giác thấy hãi hùng khiếp vía.
Lúc trước, năm tên Đỉnh cấp Huyền Tông chính là chết ở tia lôi quang này.
Nhưng lúc này, mười ba tên đỉnh cấp cường giả ở đây lại không ai thèm quan tâm, bọn họ dần không ngừng gia tăng cường độ. Thần quang càng tăng lên, quang cầu màu xanh bắt đầu có chút co rụt lại, những tia lôi quang lóe ra lập tức cảm nhận được áp lực cực lớn nên một lần nữa bị bức lui trở về, ẩn vào bên trong quang cầu màu xanh.
Quang cầu màu xanh bắt đầu không ngừng bành trướng, áp súc, thanh quang chớp động liên tục, bắt đầu hiện ra dấu hiệu bất ổn.
Càng nhiều lôi quang sinh ra, nhưng một khi đi ra liền bị mọi người liên thủ bức lui. Hiện tại, ra tay cũng không phải những tên Đỉnh cấp Huyền Tông trước kia vọng tưởng bằng lực lượng một người để đoạt được bí kíp mà đều là những cường giả có thực lực kinh người. Bọn họ vừa ra tay, những tia lôi quang liền căn bản không cách nào tới gần, cho dù uy lực mạnh hơn cũng là vô dụng.
Rồi sau đó, thần quang do chưởng kình mà bọn họ hội tụ ra liền từng chút từng chút một chậm rãi tiêu hao lực lượng của quang đoàn màu xanh kia. Bọn họ không dám làm quá nhanh, sợ quang đoàn bạo tạc, bí kíp bên trong cũng vì vậy mà bị phá huỷ cho nên chỉ có thể chậm rãi tiêu hao, đây cũng là một trong những nguyên nhân lớn nhất vì sao hắc y lão giả nhất định phải cần mười ba người hợp lực.
Bằng một mình lão, cho dù là Chuẩn Vương đỉnh phong nhưng tuyệt đối sẽ không thể tiêu hao trong thời gian dài như thế. Quang đoàn màu xanh này ẩn tàng Lôi Ý do một vị Huyền Vương cảnh cường giả rót vào, dùng thực lực Chuẩn Vương cường giả của lão căn bản không cách nào phá huỷ được. Bởi vì nó cần hao tổn rất nhiều tâm lực cùng tinh thần lực, ngay cả lão cũng vô pháp thừa nhận.
Dù cho có thể thì lão cũng tuyệt không đi làm loại việc ngốc này, bởi đó căn bản là mình làm cho kẻ khác hưởng. Nhưng hiện tại lại bất đồng, trong mọi người, lão và hoàng bào lão giả thực lực cao nhất, có khả năng đạt được bản Bán Tử giai bí kíp nhất cũng là hai người bọn họ.
Những người khác, bất quá là lót đường cho bọn họ mà thôi.
Bước vào Chuẩn Vương cảnh đã gần mấy chục năm, tu vi đã đạt tới đỉnh phong trong Tông cấp, càng là dưới cơ duyên xảo hợp đạt được một bộ Bán Tử giai U Minh Quỷ Trảo công pháp cho nên lão có phần tự tin này.
Bộ Bán Tử giai bí kíp này cuối cùng cũng nhất định sẽ rơi xuống trên tay lão. Đến lúc đó, lão vừa tấn giai Huyền Vương thì thực lực liền có thể sánh bằng Hạ vị Huyền Vương đỉnh phong cường giả.
Cho nên, quyển bí kíp này lão nhất định phải có.
Vô Tận Kiếm Trang Vô Tận Kiếm Trang - Y Quan Thắng Tuyết