Hope is important because it can make the present moment less difficult to bear. If we believe that tomorrow will be better, we can bear a hardship today.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1208 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 622 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 163: Nhìn Chăm Chú
ắn chậm rãi ngồi xuống, không nói một lời, cũng không ai biết giờ phút này trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.
Mới vừa tất cả mọi người đều không hiểu hắn là thật tâm muốn 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu này hay không mà còn thuần túy nhìn Diệp Bạch không vừa mắt, bởi vì nghĩ hắn tiến hành quấy rối.
Nhưng chỉ có hắn rõ ràng, hắn nhất định phải có 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu này.
Hắn từng có may mắn tận mắt nhận thức qua một lần, tràng cảnh một quả Tử Hà Phích Lịch châu nổ mạnh, cái loại tràng cảnh này mà ngày hôm nay nghĩ đến, vẫn còn cảm giác không rét mà run.
Một tên hạ vị Huyền Tông cường giả, chính bởi vì không có đề phòng mà bị nổ thành huyết tương.
Một màn này, đã từng vô số lần xuất hiện ở trong mơ, hắn bị uy năng Tử Hà Phích Lịch châu này ám ảnh, cảm giác chính mình bị nổ thì mảnh vụn cũng không còn lại.
Bên kia, hắn cũng đang không ngừng tìm cơ hội, muốn có được một miếng Tử Hà Phích Lịch châu, đáng tiếc chính cùng Diệp Bạch, hắn cũng là khổ không có cửa, cho nên cũng tưởng tượng mà thôi. Nhưng lần này, cơ hội lại xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hắn tự nhiên không thể buông tha, hắn so với ai khác đều khát vọng được 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu này hơn, thậm chí so với Diệp Bạch càng thêm khát vọng. Bởi vì Diệp Bạch có được Hỏa Lôi Tử, lại cũng không có tận mắt nhận thức qua Tử Hà Phích Lịch châu, đáng sợ như thế nào.
Ngoại giới rất nhiều người, phát ngôn bừa bãi, Tử Hà Phích Lịch châu có thể uy hiếp đến Huyền Tông cường giả chỉ là cho trên mặt mình thiếp vàng mà thôi, cho dù cường đại cũng có thể có được trình độ này.
Huyền Tông cường giả, quá đáng sợ, họ là nhất Đại tông sư, vạn người kính ngưỡng, người có thể bước vào một bước này đều là long phượng của loài người, trên đời hãn hữu mới có một người như vậy.
Những người như vậy nếu nói kích sát liền có thể kích sát được sao, nếu như thế, người bên ngoài tu luyện như thế, còn có gì dùng?
Nhưng không ai nghĩ, Liên Hoàn Phích Lịch Trang thực lực không cường đại, nếu không có được những lợi khí sắc bén, tại sao có thể trở thành Thất phẩm tông môn, hơn nữa, tất cả Thất phẩm tông môn ở bên trong Tử Hoa vương quốc xếp vào top đầu.
So sánh Âm Nguyệt công quốc Long Ngâm cốc, Phượng Vũ sơn trang, Huyết Y giáo, Lam Nguyệt công quốc Ma Ưng Các Cửu Trọng Thiên, Linh Hoa Môn, cũng không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Đáng tiếc là môn phái này lánh đời, rất ít xuất hiện ở thế nhân, mọi người chỉ nghe qua uy danh, nhưng chân thật thấy tận mắt lại không có mấy người, chỉ có những thế lực lớn mơ hồ biết một chút, nhưng đối với môn phái này tràn ngập sợ hãi.
Nếu không, khống chế lợi khí như thế, Liên Hoàn Phích Lịch Trang đã sớm bị người phá huỷ, nào còn tồn tại sao, nhưng đó cũng nguyên nhân mà bọn họ một mực lánh đời không xuất hiện.
Bởi vì, Liên Hoàn Phích Lịch Trang có Tử Hà Phích Lịch Tử sắc bén, nhưng tất cả thế lực lớn đều trong lòng bất an, nếu như không phải thật sự không có cách nào diệt trừ thì môn phái này đến nay đã không còn tồn tại trên đời này rồi.
Liên Hoàn Phích Lịch Trang tuy mạnh nhưng dù sao không phải tự thân thực lực, dựa vào ngoại vật, mà Tử Hà Phích Lịch Tử trân quý, mỗi một quả đều sản xuất không dễ.
Nhưng nếu có đại lượng cừu gia mạnh mẻ đến cửa, kết quả cuối cùng có thể đánh thương nặng đối phương, nhưng Liên Hoàn Phích Lịch Trang nhất định thảm hại càng thêm nghiêm trọng. Nếu như tất cả Tử Hà Phích Lịch Tử toàn bộ dùng hết thì lúc đó Liên Hoàn Phích Lịch Trang sẽ gặp nguy hiểm, lúc đó tùy tiện một Thất phẩm tông môn, cũng có khả năng đem bọn họ giải quyết.
Điều này, tự nhiên là bọn họ tuyệt đối không muốn nhìn thấy.
Cho nên cùng lúc bọn họ tự lánh đời, rất ít người đi lại ra bên ngoài, một mặt nghiêm lệnh không cho dễ dàng vận dụng Tử Hà Phích Lịch châu, lại càng không cho ngoại truyền thế gian, phong tỏa cực kỳ nghiêm khắc.
Một bộ phận rất lớn một, bởi vì bảo trì ưu thế chính mình, dù sao, chính cũng phải bảo tồn uy danh của Liên Hoàn Phích Lịch Trang.
Mặt khác sợ một số tông môn cường đại bất mãn, tiến hành liên thủ đuổi giết.
Đúng là bởi vì thấy tận mắt Tử Hà Phích Lịch châu đáng sợ, áo màu bạc thanh niên đối với 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu, mới bắt buộc có được như thế, không tiếc tất cả vốn liếng.
Chỉ là, cực hạn cuối cùng của hắn.
Cực hạn của hắn là một trăm ba mươi vạn Huyền Tinh, nhiều hơn nữa hắn không thể xuất ra.
Mặc dù hắn đến từ Địa phương kia...
Nhưng Địa phương kia, mặc dù cường đại, thậm chí có khả năng san bằng tất cả tông môn Lam Nguyệt công quốc, nhưng nguyên nhân chánh thực lực cường đại, cho nên môn hạ cũng rất là cạnh tranh nhau.
Hắn thiên phú, ngắn ngủn năm năm thời gian từ một tên cấp thấp Huyền sĩ tấn chức Đỉnh cấp Huyền sư, nhưng thực lực này, tại thế lực kia cũng bất quá bậc trung mà thôi.
Cùng chính mình thực lực tuổi trẻ, cũng không ít người hơn hắn.
Cho nên, hắn có thể thu được tiếp tế, cũng không có nhiều, chân chánh được nhiều phải là nửa bước Huyền Tông, thậm chí chuẩn Tông cấp mà thôi.
Vì vậy, bất quá Đỉnh cấp Huyền sư thu được cực kỳ nhỏ, cho nên tất cả vốn liếng của hắn chỉ có như vậy.
So với đám thiên chi kiêu tử thì ít ỏi hơn rất nhiều.
Cho nên, mặc dù là hắn, giờ phút này trên người có mang số lượng Huyền Tinh, cũng không quá nhiều, một trăm ba mươi vạn đã là cực hạn của hắn.
Mà bởi vì thấy tận mắt uy lực của Tử Hà Phích Lịch Tử, mặc dù mất hết Huyền Tinh thì mua được 3 miếng Tử Hà Phích Lịch Tử, cũng tuyệt đối giá trị.
Chính vì vậy người tuổi trẻ quyết tâm, làm cho hắn không khỏi vô cùng lo sợ, trong lòng thầm giận.
Hắn phát hiện, nếu như thế này, đến cuối cùng, chính mình chỉ sợ ngay cả cơ hội xuất thủ cũng sẽ không có.
Cho nên, hắn mới giả vờ liều lĩnh, đưa ra số lượng bại gia chi tử, hù dọa mọi người, chỉ cần người khác không ra tay, hắn liền có cơ hội.
Đáng tiếc chính là bỗng nhiên xuất hiện thần bí người tuổi trẻ, lại cắt ngang mộng đẹp của hắn, hô tạm dừng đấu giá.
Đối với "Tạm dừng đấu giá" dùng để làm cái gì, hắn thông minh tự nhiên là biết.
Một trăm ba mươi vạn, chân thật cũng đủ sao?
Bất quá, điều hắn an tâm chính là, nếu chính mình hô lên một trăm vạn thì đối phương do dự, rõ ràng không đủ huyền tinh, cái này cho thấy đối phương đã nhiều hơn mình.
Mặc dù còn có thể thêm, hẳn là cũng không có nhiều như vậy, nếu thêm hai mươi vạn thì chính mình còn có thể chịu được.
Hy vọng, mặc dù tên kia bán, cũng không thể bán quá nhiều, nếu như ba mươi vạn Huyền Tinh, chính mình liền khẳng định còn có cơ hội, đấu giá đại hội không có khả năng vô hạn tạm dừng đấu giá, mỗi người chỉ một lần hô lên tạm dừng mà thôi.
Chỉ cần người này tài vật không đủ, như vậy, cơ hội của mình liền tới, dù sao màu bạc thanh niên tin tưởng trên thế giới này, có thể cùng chính mình thấy tận mắt uy lực Tử Hà Phích Lịch châu cũng không có mấy người.
Càng không thể có thể trùng hợp như thế, cùng chính mình xuất hiện ở nơi này.
Bởi vậy, một trăm ba mươi vạn, mặc dù so với 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu mà nói, cũng không ít.
Bất quá, đối với một loại đồ vật có giá trị vài chữ số, thì vô luận như thế nào, cũng có thể đủ rồi, nhưng tối nay ánh mắt thần bí người tuổi trẻ, lại làm cho hắn cảm giác được tình huống cuối cùng như thế nào, thật sự không biết trước được.
Bất quá…
Nghĩ tới đây, trong ánh mắt áo màu bạc thanh niên lại đột nhiên xuất hiện hàn ý chợt lóe qua, ánh mắt cấp bách nhìn về hướng Diệp Bạch biến mất sau tấm rèm.
- Hy vọng, ngươi không nên chọc giận ta. Nếu không, mặc dù ngươi cuối cùng có thể có được 3 miếng Phích Lịch châu, ngươi cũng tuyệt đối không mang được ra ngoài. Thứ mà Cuồng Lôi Công Tử ta muốn còn chưa từng có người, có thể từ trong tay ta cướp đi, mặc kệ ngươi tới tự nới nào có, ở Long Xà hỗn tạp Phong Ám trấn này, kết quả cũng chỉ có thể chết mà thôi.
- Cho nên, nếu như ngươi không đủ tiền mua thì hoàn hảo, cho dù ta có mất Huyền Tinh cũng không sao, nhưng nếu như …
Nghĩ tới đây, áo màu bạc thanh niên tự xưng là Cuồng Lôi Công Tử, tay phải tùy ý nắm chặt, trong lòng bàn tay bóp chặt, Lam sắc ôn Lục Châu trực tiếp bị hắn bóp thành phấn vụn.
Lập tức, hắn chậm phẩy ra, phấn vụn liền bay vào trong không khí.
Khuôn mặt của hắn lúc này dầy đặc sát ý, như thủy triều chợt lóe tức diệt.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, điều tiết chính mình không để ý tới tất cả ồn ào quanh người, lẳng lặng chờ đợi.
Hắn biết, một khắc sau chính quyết định thắng bại, 3 miếng Tử Hà Phích Lịch châu trên đài này thuộc sở hữu của ai.
Hắn tuyệt không cho phép bất cứ điều gì ngoài ý muốn sảy ra.
Thời gian, lúc này hơi có chút tĩnh lặng, mà bên trong phòng đấu giá có chút hít thở không thông, những người vô lực xuất thủ, giờ phút này cũng không khỏi cảm thấy khẩn trương.
Mà trên đài, Hồng y Đấu giá sư hồng mặt mày hồng quang, tràng cảnh này hắn đã cầm không biết bao nhiêu lần Đấu Giá Hội cỡ trung, hoặc nhỏ, nhưng có thể giống như hôm nay cũng không có bao nhiêu lần.
Nhưng mặc kệ như thế nào, cuối cùng ai thành công mạnh mẽ lấy được ích lớn nhất, không nghi ngờ khẳng định là Đấu Giá Hội.
Điểm này, không cần hoài nghi, cho nên, giờ phút này hắn hưng phấn, cùng chờ mong nhất.
Mà thời gian dần dần quá đi, một khắc chung thời gian sau, tấm rèm được vén lên, người thanh niên mặc Thanh Sam từ từ xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi thì tạo thành một trận oanh động.
Toàn trường đều chú ý đến hắn.
Vô Tận Kiếm Trang Vô Tận Kiếm Trang - Y Quan Thắng Tuyết