It's so amazing when someone comes into your life, and you expect nothing out of it but suddenly there right in front of you, is everything you ever need.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 1208 - chưa đầy đủ
Phí download: 27 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 622 / 5
Cập nhật: 2017-09-24 22:35:10 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 70: Toàn Trường Khiếp Sợ.
ị chấp sự áo lam vừa nói ra thì sắc mặt của Trương Huyền Hạo đã trở nên khó coi.
Mà những người khác thì đều kinh hô:
- Trời ạ, bốn trăm mười tám điểm cống hiến, con số này quả thật là quá lớn!
- Đúng thế mấy người chúng ta cộng lại cũng không thể đuổi kịp được hắn. Hắn làm sao làm được vậy?
- Bất kể hắn làm sao có được nhưng mà người ta có thể lấy được tam đại linh thảo thì nhất định là lơi hại, chúng ta không thể so sánh được, xem ra từ nay về sau chúng ta tiến vào ngoại tông không cần lấy lòng Trương Huyền Hạo mà cần phải lấy lòng Diệp công tử này.
- Đúng thế!
Hai người này nói chuyện với nhau khiên cho Diệp Bạch không kìm được mà cười cười. Mà lúc này sắc mặt của Trương Huyền Hạo đã đỏ bừng như núi lửa phun, thâm trầm đáng sợ.
Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi, La Long Hạc, Đạm Thai Thiên Phong sáu người đến Tử Cảnh Cốc cùng với Diệp Bạch cũng ngây ngốc nhìn hắn. Diệp Bạch thì thành tâm chúc mừng còn những người khác thì vẻ mặt hơi phức tạp.
Bọn họ cùng đến từ một chỗ là Hỏa Vân Thành, bọn họ đã từng xuất sắc hơn so với Diệp Bạch, nhưng hôm nay chênh lệch giữa bọn họ với hắn ngày càng lớn.
Tuy nhiên đối với việc thực lực của Diệp Bạch mạnh lên cũng có chỗ tốt chứ không có chỗ xấu với họ, bởi vậy bọn họ không hề ủ rũ bất mãn, bọn họ đều thầm chúc mừng cho hắn.
Mà Diệp Bạch khi thấy vị chấp sự áo lam kia hướng về phía mình mà vươn tay ra thì không dám chậm trễ mà nắm chặt lấy tay của vị chấp sự này. Vị chấp sự này sau một hồi mới buông ta ra hướng về phía Diệp Bạch mà nói:
- Diệp công tử, xin mời đi qua phía bên đó giải trừ phong ấn huyền khí, điểm cống hiến mà công tử thu hoạch được sẽ đại biểu thân phận của công tử ở Tử Cảnh Cốc.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, hắn không do dự mà đi qua một bên, ở bên đó đã có một vị chấp sự áo lam khác chờ đợi, cởi bỏ phong ấn cho hắn.
Để giải bỏ phong ấn, vị chấp sự áo lam nói Diệp Bạch khoanh chân ngồi xuống, sau đó lão vỗ trên người Diệp Bạch vài cái, thân thể của Diệp Bạch liền chấn động, cả cơ thể giống như được cất một tảng đá, huyền khí mãnh liệt truyền ra, cảm giác vô lực hoàn toàn biến mất, thân thể thư sướng vô hạn.
Hắn ngưng thần nội thị lại, quả nhiên những sự áp đặt lên kinh mạch bây giờ đã toàn bộ được giải khai, toàn thân trở nên vô cùng thoải mái. Lúc này hắn mới ý thức được sự trân quý của huyền khí, lúc bình thường thì dùng thường xuyên thì không phát hiện ra cái tốt của nó nhưng một khi mất đi thì mới thấy nó cường đại quan trọng đến mức nào.
Diệp Bạch cũng như vậy, trước kia hắn cố gắng tu luyện, đem huyền khí là một chuyện kinh thiên địa nghĩa, tuy nhiên hắn cũng không nghĩ tới việc một khi huyền khí mất đi thì sẽ như thế nào. Hiện tại sau khi trải qua một thời gian huyền khí bị phong ấn, lực lượng biến mất hoàn toàn thì hắn mới minh bạch thật sâu đạo lý này.
Chỉ cần thực lực mạnh mới không bị người ta chế trụ, chỉ có thực lực mạnh mới có thể bảo vệ mình cùng người khác, cho nên không thể vì một chút thành tích mà đắc ý, phải tùy thời nắm được cảm giác của mình, biết rõ trên thế gian này còn có nhiều người mình chưa thể chiến thắng, bọn họ có thể phất tay một cái khiến mình tan thành mây khói. Chỉ cần nghĩ như vậy, Diệp Bạch mới có thể chăm chỉ luyện tập.
Đồng thời hiện tại khi thực lực quay trở về hắn liền có một cảm giác mỹ diệu không nói nên lời. Loại cảm giác này chính là cảm giác mà tu luyện giả truy cầu, ở trong thí luyện Tử Cảnh Cốc, các đệ tử khác qua chuyện này cũng càng quý trọng huyền khí của mình hơn.
Diệp Bạch vận hành huyền khí trong mình một lúc lâu rồi phất tay đứng dậy, lúc này vị chấp sự áo lam đã đi tới, đưa cho Diệp Bạch một minh tạp ở trên đó có một dấu hiệu màu tím viết bốn chữ số 3318. Trên bề mặt lại là một con số khác 718 điểm cống hiến.
Diệp Bạch mỉm cười ngạc nhiên, mình vốn chỉ được bốn trăm mười tám điểm cống hiến, tại sao bây giờ lại trở thành bảy trăm mười tám, được thêm ba trăm điểm cống hiến. Nhưng hắn biết vị trưởng lão kia sẽ giải thích cho hắn.
Quả nhiên, vị chấp sự áo lam kia chỉ vào minh tạp mà nói:
- Bốn trăm mười tám điểm là số điểm ngươi lấy được, mà ba trăm điểm chính là số điểm tặng thêm cho ngươi. Về phần con số 3318 này chính là số thứ tự của các đệ tử ngoại tông, nói cách khác Tử Cảnh Cốc chúng ta có bao nhiêu đệ tử ngoại tông thì có bấy nhiêu minh tạp ngươi là người thứ 3318
Cộng thêm hai mươi bốn người khác hiện tại Tử Cảnh Cốc chúng ta đã có 3342 tên. Ngươi hãy nhớ kỹ minh tạp này biểu thị cho thân phận ở Tử Cảnh Cốc, rất nhiều chuyện phải dùng đến nó cho nên không được dễ dàng làm mất.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, hắn nhìn về phía những con số màu bạc kia, giờ hắn mới hiểu được ý nghĩa của nó.
Lúc này vị chấp sự áo lam lại chỉ về con số 718 về mà nói với Diệp Bạch:
- Về phần số điểm cống hiến này, trong đây có 418 điểm cống hiến là do ngươi kiêm được ở kỳ thí luyện lần này, trước hết ta chúc mừng ngươi, những người khác không ai được số điểm cống hiên cao như vậy, cho nên ngươi hiện tại khởi bước ở ngoại tông đã cao hơn so với người khác một bậc, sau này nhiều chuyện cũng thuận lợi hơn một chút.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu, hắn cũng cảm thấy bất ngờ, chỉ là trong chuyện này cũng có sự cố gắng của La Tiễn, nếu như dựa vào một mình mình, thì Diệp Bạch không thể nào có số điểm cống hiên cao như vậy được. Hơn nữa nếu như các vị trưởng lão Tư Cảnh cốc không cố ý sắp đặt Thập Đại Linh Thảo thì Diệp Bạch cũng không thể kiếm được nhiều điểm cống hiên như vậy, phải biết rằng tam đại linh thảo chiếm tới ba phần năm số điểm cống hiến của hắn.
Bằng không nếu thật sự phải đến Băng Vụ Đại Hạp cốc mà tìm thì Diệp Bạch tin rằng muốn lấy được ba cây linh thảo thì cũng phải trả một cái giá rất lớn, vô luận là nhị giai trung cấp hay tam giai đê cấp đều có mãnh thú bảo hộ, không dễ dàng mà có được như vậy.
Ở ngoại tông Tử Cảnh Cốc, kiếm được điểm cống hiến là một chuyện vô cùng khó khăn, Mẫn Nhu Nhiên đã nói qua, có rất nhiều đệ tử lúc mới bắt đầu đều không đủ điểm cống hiến để dùng, vậy mà ba tháng phải nộp một lần, không ít người rơi vào tình cảnh quẫn bách. Mà Diệp Bạch hiện tại ngay từ đầu đi vào đã có bốn trăm mười tám điểm cống hiến rồi.
Có lẽ với số điểm cống hiến này thì Diệp Bạch cũng yên tâm.
Vị chấp sự áo lam kia tiếp tục nói:
- Về phần ba trăm điểm cống hiến khác chính là do các trưởng lão chấp sự cho các ngươi. Ở Tử Cảnh Cốc chúng ta bất kể thứ gì từ ăn mặc, ở đi lại đều phải dùng bằng điểm cống hiến, cho nên lúc mới bắt đầu Tử Cảnh Cốc chúng ta cung cấp miễn phí cho mỗi người ba trăm điểm cống hiến thếm vào chi phí, để các ngươi ở Tử Cảnh Cốc trong ba tháng đầu. Tuy nhiên nếu muốn kiếm được đan dược, công pháp, huyền binh thì các ngươi phải đi vào trong Băng Vụ Đại Hạp cốc săn bắn mãnh thú, tìm kiếm linh thảo để đổi lấy.
Diệp Bạch giờ mới hiếu ra, hắn không kìm được mà gật nhẹ đầu, trước kia Mẫn Nhu Nhiên cũng nói như vậy. Xem ra ba trăm điểm cống hiến này chính là số điểm cống hiến cho vay của các đệ tử khi nhập tông.
Sau đó vị chấp sự áo lam kia tiếp tục nói:
- Ba trăm điểm cống hiến này chính là ba trăm điểm cống hiến cho vay, cho nên ba ba tháng sau minh tạp sẽ tự động trừ một trăm năm mươi điểm cống hiến, đây chính là quy củ của Tử Cảnh Cốc chúng ta, vì vậy các ngươi cần phải cố gắng chăm chỉ, không được lười biếng, mỗi tháng phải kiếm được đủ năm mươi điểm cống hiến chi tiêu, ba tháng lần đầu phải kiếm được một trăm năm mươi điểm cống hiên. Cho nên các ngươi ngàn vạn lần nhớ kỹ, đừng để điểm cống hiên của mình dưới một trăm năm mươi điểm, nếu không các ngươi sẽ bị đuổi ra khỏi Tử Cảnh Cốc.
Diệp Bạch gật đầu nói:
- Tại hạ hiểu rồi, đa tạ chấp sự đại nhân.
Vị chấp sự áo lam thấy thế thì cũng gật đầu với Diệp Bạch sau đó lão lập tức rời đi.
Mà Diệp Bạch lúc này đã nhúc nhích thân thể, đem minh tạp nhét vào trong ngực rồi mới xoay người hướng về đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết, La Tiễn mà đi tới. tất cả những đệ tử khác không kìm được mà nhìn về phía hắn, đủ loại ánh mắt, tôn kính, bội phục, ghen ghét, hâm mộ…
Vô Tận Kiếm Trang Vô Tận Kiếm Trang - Y Quan Thắng Tuyết