Dịp may ưu ái những ai can đảm

Publius Terence

 
 
 
 
 
Tác giả: Thanh Thảo
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 33
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 392 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:07:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4: Đêm Đầu Tiên
u nè....cám ơn các bạn đã ủng hộ truyện của Au....Au rất vui mừng..........Au sẽ cố gắng cho truyện ngày một hay nè.....nhưng cố thôi nhá.....Các bạn đọc truyện vui vẻ ^0^ *cúi chào*
_________________________________________________
Buổi tối tại khu biệt thự nhà nó....................
-Này! Sao anh ăn nhiều gà thế?_cô cằn nhằn
-Để tụi em ăn nữa chứ!_nó chau mày
-Anh ăn có một chút mà làm thấy ghê_anh nhăn mặt
-Ê! Sao không ai ăn rau vậy? Còn cả đống kìa_nhỏ hỏi
-Em ăn mình đi! Tụi này đâu ai thích ăn rau đâu!_cậu cười nói
Phải, tụi nó đang ở trên bàn ăn. Giành giựt thức ăn, cãi vã suốt y như con nít khiến các bác giúp việc phải cười thầm. Trong đám con nít đó có mình hắn là chững chạc nhất. Suốt từ đầu tới cuối vẫn không hề nói câu nào, chỉ lặng lẽ ngồi ăn. Ăn xong thì đã 9 giờ mấy, 10 giờ đêm rồi. Nhà anh rất hay ăn trễ, khi nào nổi hứng mới ăn sớm. Mà một lần ăn trễ là gần 9, 10 giờ đêm. Thế mà bao tử người nào người nấy đều khỏe như trâu.
Mọi người rửa tay sau khi ăn rồi phòng ai về phòng nấy. Mọi đèn chính đã tắt hết, chỉ còn đèn của ba phòng và các đèn nhỏ được gắn xung quanh nhà. Lúc này tại phòng cậu........
-Khánh này, anh nhớ lúc Bảo cười không? Đẹp mê hồn luôn ấy!_nhỏ mơ mộng
Đang quen nhau mà lại có hôn ước với nhau nên xưng hô là "anh, em" luôn, kể cả cặp đôi anh và cô.
-Em chỉ suốt ngày quan tâm trai đẹp, chẳng đoái hoài gì tới chồng tương lai đây này
Cậu bực bội, nhỏ sao có thể khen hắn ta trước mặt cậu như vậy chứ!
-Thôi nào! Giận hả? Đối với em, anh là nhất rồi_nhỏ đi tới "thơm" nhẹ vào má cậu.
-Em chỉ giỏi nịnh!
-Hihi! Ngủ đi anh!
-Ừ! Em ngủ ngon
-Anh ngủ ngon
Vậy là phòng của cậu và nhỏ đã tắt đèn và đang chìm trong hạnh phúc. Tiếp tục tới phòng của anh và cô nào.....
-Em gái của anh về làm anh mừng quá! Nó về mà không báo trước gì hết
Anh vừa nói vừa lấy khăn tắm lau khô tóc vì mới tắm xong.
-Em cũng bất ngờ luôn đấy! Thế là Bảo hết một mình rồi_cô mỉm cười
-Em lo lắng cho Bảo tới vậy sao?
Anh bỗng từ khi nào đã lại gần cô, mặt đối mặt làm cô ửng đỏ cả mặt.
-C..Chỉ là em muốn bảo bớt lạnh lùng khi có Vân Nhi bên cạnh thôi mà!_cô tránh né ánh mắt của anh đang nhìn thẳng mặt cô.
-Thật sao?_anh hỏi, giả bộ không tin
-Thật. 100% luôn ý. Ông xã em ngủ ngon nà_cô mỉm cười rồi hôn lên môi anh.
Anh bất ngờ, từ trước tới giờ chưa bao giờ cô nói hai từ "ông xã" với anh, chỉ toàn xưng hô "anh, em". Và cũng chưa bao giờ chủ động hôn. Anh định đáp trả nụ hôn đó thì cô đã buông ra. Anh thấy luyến tiếc vì đã bỏ lỡ cơ hội.
-Bà xã ngủ ngon!_anh mỉm cười rồi đi tới tắt đèn.
Lại thêm một phòng nữa tắt đèn và tràn ngập hạnh phúc.
Còn phòng của nó và hắn thì sao đây? Đi tới phòng đó nào..............
-Này! Anh phải ngủ ở ghế sofa cho tôi_nó nói
-Tại sao? Tôi thích ngủ trên giường đó thì sao?_hắn cãi lại
-Nhưng tôi ngủ trên giường rồi, anh không được nằm chung
-Thích rồi sao? Cô không thích nằm chung với tôi thì leo lên ghế sofa mà ngủ
Hắn nói rồi leo lên giường ngủ. Đầu nó muốn bốc khói vì đấu võ mồm với hắn. Nó ấm ức, đại tiểu thư như nó mà lại ngủ trên ghế sofa sao? Không đời nào! Nó đành leo lên giường, cố tình tránh xa hắn.
Vừa nằm xuống, 10 phút sau chị ta đã ngủ say giấc, hắn ngán ngẩm nhìn "con mụ heo" trước mặt mà thở dài, cũng bước dậy tắt đèn rồi ngủ.
Khoảng 1 giờ đêm thì nghe tiếng..........RẦM....rất lớn....đến nỗi hai phòng kia còn nghe.
Không biết có chuyện gì liền lật đật chạy vào phòng nó và hắn...nơi phát ra âm thanh kinh khủng đó. Khi bốn đứa mở cửa ra thì.........Ôi giời!
Nó vẫn ngủ say sưa, cậu bật đèn lên nên mới tỉnh giấc còn hắn? Hắn thì đang nằm sõng soài dưới sàn nhà. Nhìn cái tình cảnh này ai cũng hiểu. Chị Nhi nhà ta ngủ mớ đạp luôn hắn xuống đất. Đầu hắn va vào đầu tủ kế chiếc giường, mình mẩy thì đập mạnh vào thành giường. Cảm giác nó ê ẩm gì đâu! Hắn nằm ôm đầu mà lăn qua lăn lại vì đau.
-Trời Bảo, mày có sao không?_cậu chạy lại đỡ hắn dậy
-Đau quá!_hắn nhăn mặt
-Ý Bảo! Sao anh lại nằm dưới đất thế? Anh nhường chỗ cho tôi à?_nó mớ ngủ, mắt lim dim
-Nhường chỗ cái đầu cô á! Hừ!!_hắn hậm hực leo trở lại giường
-Có cần tha dầu không?_anh hỏi
-Không cần! Tụi bây về phòng đi
Mọi người trở lại phòng, đóng cửa tắt đèn giùm tụi nó. Hắn thì lấy cái gối ôm dài chắn chính giữa đề phòng trường hợp này lặp lại. Hắn xoa cái đầu đang u một cục mà thầm chửi nó!
_________________________________________
Hết chương 4 rồi ạ =)))...................Cho Au ý kiến đi
Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? Vợ, Sao Em Quậy Quá Vậy? - Thanh Thảo