The oldest books are still only just out to those who have not read them.

Samuel Butler

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 261
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1851 / 20
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 102: Thủ Chu Đãi Thỏ - [ôm Cây Đợi Thỏ]
rên đại thảo nguyên mênh mông, doanh trướng vô số, cờ xí đầy trời, doanh trướng của hai mươi vạn đại quân kéo dài hàng chục dặm, cờ xí tung bay phần phật trong gió, Thiết Huyết đại kì tại đại doanh trung tâm như được nhuộm đỏ bởi máu của những tướng sĩ vong trận vươn lên một cách nổi trội bên cạnh vô số lá cờ khác.
Thiết huyết quân kì uy chấn đại lục đó chính là Thiết Huyết quân kì của Lâm gia Thiết Huyết Quân Đoàn, phàm là một bộ thuộc Thiết Huyết Quân đoàn,Thiết huyết chiến kì cũng là soái kì đều được nhuộm đỏ bởi tiên huyết của tướng sĩ trận vong, chiến kì này chính là tiêu chí đã ngạo thị Thản Tang Đại Lục suốt một vạn năm của Lâm gia, mà chưa lần nào thay đổi, đã thấm không biết bao nhiêu nhiệt huyết của nam nhân Lâm gia.
Bên cạnh soái kì cũng có một lá cờ trắng chữ đỏ, trên đó ghi “Đế Quốc Đại Tướng Bố Đạt Luân Lâm hầu tước”, là tiêu minh của chủ tướng đại quân này.
Mỗi một nhánh của Thiết Huyết Quân Đoàn đều có một Thiết Huyết chiến kì, chủ soái thì giữ soái kì. Thiết Huyết chiến kì này là linh hồn của tướng sĩ Thiết Huyết Quân Đoàn, là tượng trưng cho vinh dự của tướng sĩ, là tâm lí của mỗi tướng sĩ Thiết Huyết Quân Đoàn, đây chính là chiến kì độc nhất vô nhị tại Đại Lục, tương đương với tài phú và địa vị trao trên tay họ.
Bên trong đại trướng nằm giữa đại quân,chúng tướng ngồi xuoongs ở hai bên, chủ soái Cuồng Phong Thiết Kị Lâm Khiếu Đường mặt vô biểu tình ngồi ở ghế cao nhất, nhãn thần lấp lánh tinh quang hãi nhân, quét qua khuôn mặt của mọi người, rồi nói:” Theo Khắc Khố Sâm Đạt chiến báo, thiếu chủ đã phái đại vương tử A Lỗ Thai của Hô Lan bộ lạc đem năm ngàn Thiểm Tộc Thiết Kị thiên lí bôn tập vào đại hậu phương của Mặc Cáp bộ lạc, muốn ta đợi phối hợp công kích, hiện tại các người có ý kiến gì thì cứ đề xuất!”
Chúng nhân liếc mắt nhìn nhau, sư đoàn trưởng Phất Lan Khắc của đệ nhất sư đoàn nói:” Đại nhân, thiếu chủ làm chuyện này thật mạo hiểm, bất luận là có khả năng thành công hay không, cái chính là Thiểm tộc nhân kết đại cừu với Văn Lai nhân chúng ta, tới giờ đã như thủy hỏa bất tương dung, thiếu chủ thật là không suy xét gì cả!”
Những người khác tuy không nói lời nào, kì thật cũng đồng tình với kiến giải của Phất Lan Khắc.
Hai mươi vạn Cuồng Phong Thiết Kị chia làm mười sư đoàn, mỗi sư đoàn hai vạn người, mười sư đoàn trưởng đều là phần tử tinh anh cốt cán của Thiết Huyết Quân Đoàn, toàn là tử đệ binh được Lâm Gia bồi dưỡng, lòng trung thành đối với Lâm Gia chắc chắn không cần phải nghi ngờ.
Lâm Khiếu Đường nhíu mày, không hài lòng nói:” Thiếu chủ đã chấp chưởng Phượng Hoàng Kim Lệnh, chúng ta cũng vốn thuộc Thiết Huyết Quân Đoàn, làm sao có thể nói thiếu chủ đúng hay sai được chứ!”
Phất Lan Khắc tuy là không phục, nhưng Lâm gia có khả năng đứng vững không đổ suốt mười ngàn năm, gia quy nghiêm khắc không cần phải nói, Phượng Hoàng Kim lệnh tại Lâm gia đại biểu cho quyền uy tuyệt đối, nghi ngờ mệnh lệnh của người chấp chưởng Phượng Hoàng Kim Lệnh chính là phạm thượng tắc loạn, Phất Lan Khắc thân là tinh anh cốt cán của Thiết Huyết Quân Đoàn, làm sao không biết, lập tức cúi đầu nhận sai:”Tiểu nhân lỗ mãng, xin đại nhân thứ tội!”
Lâm Khiếu Đường thấy hắn ta do vô tâm mà nói, cũng không truy cứu, liền nói:” Thiếu chủ lần này hành động là bớt củi dưới nồi, tận diệt đại quân của hai bộ Thiểm tộc, ta đợi phối hợp với hành động của thiếu chủ, kềm giữ hai mươi vạn đại quân của hai bộ tộc, để cho A Lỗ Thai có đủ thời gian lôi kéo tộc nhân, tiến tới thống nhất các bộ Thiểm tộc!”
Chúng tướng từ đầu đã không tin Thiểm tộc có thể quy hội Khắc Khố Sâm Đạt, đều lo lắng về các bộ Thiểm tộc lỡ như thống nhất, Bố Đạt Luân Bảo vĩnh viễn sẽ không có một ngày an bình, chỉ là Lâm Phong chấp chưởng Phượng Hoàng kim Lệnh, Lâm Khiếu Đường vốn là quân nhân tiêu chuẩn không thể nào không tuân lệnh, vì thế, chúng tưởng cũng phải cố đè nén vô số nghi vấn, nghiêm nghiêm túc túc chấp hành mệnh lệnh chủ soái.
Lập tức Lâm Khiếu Đường nói:”Phất Lan Khắc, ngươi dẫn nhân mã của mình vòng qua đại quân Thiểm tộc, trực tiếp đánh vào đại doanh Sát Nhĩ Ba, nếu không có khả năng thành công thì tuyệt đối không được luyến chiến, dẫn đại quân hướng thẳng về Bối La Tây Á hồ, trợ giúp A Lỗ Thai đánh vào đại quân trú thủ của bộ tộc Mặc Cáp, ta sẽ dẫn đại quân kềm giữ hai mươi vạn đại quân địch!”
Phất Lan Khắc lĩnh lệnh tiễn, đứng dậy bước ra khỏi trướng, không tốn nhiều thời gian đã dẫn nhân mã đi về hướng bắc, chuẩn bị đi vòng qua sông Duy Đa Lợi Á trực tiếp đột kích đại doanh Sát Nhĩ Ba bộ lạc.
Cùng lúc đó Lâm Khiếu Đường tự thân dẫn mười tám vạn Thiết Huyết tinh kị còn lại ngày đi mười dặm, với tốc độ … sên bò hướng về trung tâm đại thảo nguyên, cực kì cẩn thận, mục đích chính là không để đại quân Thiểm tộc phát hiện ra điểm dị thường.
A Lỗ Thai suất lĩnh năm vạn Thiết Kị vượt qua Ốc Nhĩ Mã Hà hành quân hai ngày một đêm, cuối cùng vào sáng ngày thứ ba thì đã đến đại doanh Mặc Cáp bộ lạc ở Bối La Tây Á hồ, khi lều bạt trải dài hàng trăm dặm xuất hiện trong tầm mắt thì A Lỗ Thai hoành đao dừng ngựa, lớn giọng nói:”Các dũng sĩ của ta,địch nhân hiện đang ở trước mắt,hãy cầm vũ khí của mình lên, giải cứu tộc nhân của chúng ta!”
Năm ngàn người cùng lúc hét lên, thanh chấn tứ dã, Trảm Mã Đao trong tay giơ cao, nhãn tình lấp lánh quang mang phục cừu hướng đến đại doanh cách đó vài dặm.
Gần nữa, lại gần hơn nữa!
Hai trăm mét……
Một trăm mét……
Năm chục mét…..
Có điểm không hợp lí, làm sao đại doanh mà một nửa điểm động tĩnh cũng không có, A Lỗ Thai đã bắt đầu kinh nghi bất định, nhưng đã không còn có thể ngừng lại xem xét, mắt thấy đã đến ngoại vi của đại doanh, A Lỗ Thai gầm lên giận dữ, chiến mã cũng hí dài, trực tiếp vượt qua rào chắn, chạy thẳng vào bên trong đại doanh.
Năm ngàn Thiết kị cũng nhanh chóng khéo léo điều khiển chiến mã phi vào đại doanh, chỉ là bên trong đại doanh không một bóng người, gây ra một cảm giác bất diệu, từng phút trôi qua trong tâm mọi người càng có cảm giác bất diệu rõ nét hơn, A Lỗ Thai thì cảm thấy lo lắng bất an. Chính vào lúc vô kế khả thi đó, một âm thanh cuồng nộ cùng tiếng vạn mã bôn đằng chấn động mặt đất, từ trong các lều chi chít liền thành một dãy đột nhiên xuất hiện vô số kị binh, bốn phương tám hướng vây chặt đến mức nước cũng không lọt, đúng là đã lọt vào bẫy mai phục.
A Lỗ Thai, giờ chết của mi đến rồi!” Thình lình một giọng nói giận dữ cất lên, chính là tam vương tử của Mặc Cáp bộ lạc đang dẫn một đội kị bình từ hậu phương tiến lên phía trước.
Tứ vương tử Khải Đức Lạp Tư cũng dẫn một đội kị binh bao vây phía sau, A Lỗ Thai giật mình không ngờ ở đây lại có tới hai vị vương tử, tới hiện tới hắn biết rằng đây là việc lão hồ ly Mặc Cáp Nguyên làm, nguyên lai đã ẩn tàng trọng binh trong đại trại đợi hắn đến. “Chiến Chinh Nữ Thần tại thượng, Cáp Ba Đặc, ngươi giết những tộc nhân của ta, hôm nay ta muốn ngươi nợ máu phải trả bằng máu!” Sự đã như thế, không còn có thể rụt rè rút lui được nữa, A Lỗ Thai hét lớn một tiếng, dẫn năm ngàn Thiết Kị xông vào hướng Cáp Ba Đặc.
Tiếng la hét xung sát và tiếng chiến mã hí chấn động mặt đất, năm vạn Thiết Kị của Mặc Cáp và Sát Nhĩ Ba bộ lạc vây bốn phương tám hướng quanh năm ngàn kị sĩ của A Lỗ Thai, chém giết đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang, cừu nhân gặp nhau thì mắt ai cũng đỏ ngầu, nếu mi không tử thì là ta vong, thế nên nửa điểm cũng không lùi, vốn Thiểm tộc nhân luôn luôn chiến đấu không bao giờ lùi bước.
Năm ngàn dũng hán của Hô Lan bộ lạc mắt bị che phủ bởi lửa cừu hận, dưới sự lãnh đạo của A Lỗ Thai, họ thủ như thiết bàn, công mạnh như mãnh hổ, thế bất khả kháng, tam vương tử Cáp Ba Đặc bị thế công như hổ đói của A Lỗ Thai chém giết đến độ phải liên tục lùi về sau, trông cực kì khó chịu.
Hoàng tử công chúa của Văn Lai nhân thường sống ở ôn thất thành liễu tường cao, nhưng Thiểm tộc nhân thì ngược lại, thân là Vương tử thì nhất định phải là thân sĩ tốt tiến lên đầu tiên ở chiến trường, dũng cảm sát địch, Văn Lai nhân hiếm khi có vị hoàng tử nào tự dẫn binh chinh chiến, Thiểm tộc nhân toàn bộ là do vương tử dẫn tướng lĩnh chinh chiến tứ phương.
Vì thế, vương tử của Thiểm tộc khẳng định tuyệt đối không phải là nhược giả.
A Lỗ Thai cố nhiên là hãn dũng, nhưng Cáp Ba Đặc cũng không phải là đồ vô dụng, bất quá A Lỗ Thai với cỗ khi thế quá mạnh liên tục ép hắn xuống hạ phong, tứ vương tử Khải Đức Lạp Tư và hai vị vương tử Sát Nhĩ Ba đã bao vây xung quanh, bốn người đã chắc chắn trận này A Lỗ Thai nhất định phải chết.
Còn tình trạng của A Lỗ Thai thì nguy hiểm phi thường, sự nguy hiểm thể hiện rõ trên thân, cơ thể đã xuất hiện nhiều vết thương ứa máu, tuy nhiên bất ngờ là máu chảy ra không quá nhiều, là nhờ vài thân binh lấy thân ra che chắn,cố hết sức chống lại bốn người.
Tứ vương tử hét to:”A Lỗ Thai, ta không ngờ hôm nay ngươi lại chạy đến đây, phụ vương đã tiên định là ngươi có thể sẽ đánh lén, nên đã ra lệnh chúng ta đợi ngươi ở đây, ha ha, không ngờ là ngươi cũng có ngày này!”
Ba vị vương tử còn lại cũng lớn tiếng cười cuồng dại, Sát Nhĩ Ba đại vương tử hét lớn:” Các dũng sĩ, giết hết lũ dư nghiệt Hô Lan bộ lạc này, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta, Nữ Thần Chinh Chiến sẽ luôn phù hộ cho chúng ta!”
Binh sĩ ứng thanh hét lớn, hàng loạt những tiếng ‘sát’ vang lên chấn động thiên không.
A Lỗ Thai và năm ngàn kị binh ngay lập tức bị hãm nhập vào gian khổ chiến, mắt nhìn từng dũng sĩ bị địch nhân bốn phía ép tới, rồi lấy nhiều thắng ít chém rơi xuống ngựa, A Lỗ Thai mắt hổ rơi huyết lệ, gầm lớn:”Các dũng sĩ của Hô Lan bộ lạc, cầm vũ khí lên, hãy để lũ cầm thú vô sỉ này tiếp nhận sự trừng phạt của Nữ Thần Chiến Tranh, dũng sĩ bộ lạc Hô Lan chúng ta thà chết không hàng!”
“Thà chết không hàng!” Năm ngàn tiếng rống như thú gầm lên, âm thanh chấn thiên, hai mắt đầy tia máu ghim thẳng vào địch nhân.
“Các dũng sĩ, hãy lấy máu địch nhân chứng minh vũ dũng của mình, thắng lợi cuối cùng thuộc về chúng ta!” Sát Nhĩ Ba vương tử cũng hô lớn, tướng sĩ hai phe chém giết tới đỏ mắt, lại bắt đầu một cuộc chém giết sanh tử. Đại địa diễn ra trận chiế kinh thiên, sát thanh chấn thiên.
Ở chiến trường thảm liệt như tu la đồ trường đó, không một ai lùi bước, không một ai sợ hãi, hai bên chiến sĩ đều là hạng dũng cảm, cặp mắt của đôi bên đều đỏ ngầu, trong ánh sáng cuối cùng của sinh mệnh đó, quang vinh quay về lòng tay ấm áp của Nữ Thần Chiến Tranh.
Cuộc chiến tiếp tục bành trướng như lửa cháy, hiện A Lỗ Thai đã phải trả cái giá gần hai ngàn sinh mệnh dũng sĩ, bất thình lình đại địa kịch chấn, một phiến kim sắc hồng lưu từ xa tiếp cận lại, từ ngoài vài dặm đang tiến đến với tốc độ như sấm chớp, chiến mã bôn đằng làm bụi cát tu bay mù mịt khắp nơi.
Bốn vị vương tử của bộ lạc Mặc Cáp và Sát Nhĩ Ba đại kinh, lập tức phân ra năm ngàn lính tiến tới nghênh kích địch nhân.
Vô Lại Kim Tiên Vô Lại Kim Tiên - Quỳnh Độc & Lương Trạm