Love is always bestowed as a gift – freely, willingly and without expectation. We don’t love to be loved; we love to love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 261 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 596 / 1
Cập nhật: 2017-09-24 23:41:21 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 137: Nhân Ái Thành Hận
a Đế Phong lão đầu nói: “các đại đế quốc huy động đội ngũ pháp sư tham chiến, đóan chừng tới lúc đó đội quân pháp sư tham gia tấn công Khắc Khố Sâm Đạt sẽ không yếu là bao so với ma đạo quân đoàn của chúng ta, với thực lực của chúng ta để tiêu diệt hoàn toàn đội quân pháp sư của các nước không phải là không thể, nhưng văn minh ma pháp của Thản Tang đại lục chắc chắn sẽ bị tụt lùi cả ngàn trượng.”
Pháp lạp Đế lão đầu cũng gật đầu nói: “Quả thực là như vậy.”
Lâm Phong không biết nên làm thế nào, nói: “ Việc này đợi Hải Công đại hội kêt thúc rồi hãy tính tiếp, Lãng Nguyệt đế quốc là quê hương của Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư, hai vị đại sư không biết liệu có tham gia vào trong trận chiến này không?”
Tạp Lạp Kì lắc đầu nói: “Thánh giai pháp sư không phải vì chiến tranh mà tồn tại mà là vì nghiên cứu sự huyền diệu của ma pháp nên tồn tại, hai vị đại sư có chăng cũng chỉ là đến học viện hoàng gia của Lãng Nguyệt đế quốc chỉ giáo một chút ma pháp mà thôi, sẽ không trực tiếp tham gia cuộc chiến, ngươi không phải là người lòng dạ hẹp hòi, ta nghĩ ngươi không nên xuống tay với hai vị đại sư này!”
Lâm phong cười nói: “ Như vậy là tốt nhất, thánh giai pháp sư của Thản Tang đại lục không nhiều, chỉ cần hai vị đại sư không tham gia vào cuôc chiến giữa các nước, ta vẫn sẽ vô cùng tôn trọng suy nghĩ của họ, đương nhiên sẽ không ra tay với bọn họ, tiểu yêu tinh Ngải Lị Phù có nói muốn tới tìm Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư, đã đến chưa vậy?”
Pháp lạp Đế vừa nghe tới Ngải Lị Phù, chòm râu trắng liền dựng đứng lên, tức giận đùng đùng nói: “Con nhóc đó bây giờ đang ở chỗ của Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư rồi, chẳng trách gia gia của ngươi không cho ả buớc vào Lâm gia, cũng không phải là lão đầu tử ta nói xấu người khác sau lưng nhưng con nhỏ đó thực sự làm cho ta tức điên nguời!”
Lâm phong bật cười nói: “ sao vậy? Tiểu yêu tinh Ngải Lị Phù đó làm gì mà lại khiến cho lão nhân gia người giận dữ như vậy?”
Tạp Lạp Kì lão đầu cười khà khà nói: “ Lại còn còn có thể sao nữa, con nhóc đó đã lấy trộm một bộ tượng ma pháp mà lão ta dày công sưu tầm, nhưng lão đầu này lại ngại không dám đòi lại, cho nên mới tức hộc máu ra như vậy!:”
Lâm Phong bỗng hiểu ra, lão đầu tử Pháp La đế vốn là người thích sưu tầm tác phẩm nghệ thuật, đối với các tác phẩm này luôn có một niềm say mê đặc biệt, lòng ham mê các tác phẩm nghệ thuật của lão không thua kém chút nào so với Long tộc ham mê phú quý, chẳng lạ gì lão lại tức giận như vậy, hoá ra là bị tiểu yêu tinh Ngải Lị Phù đó lấy trộm mất thứ tâm huyết của mình.
La Đế phong lão đầu đang chuẩn bị nói câu gì thì một tiếng hét xé tai từ hậu viện vọng tới, mọi người đều sững người lại, lâm Phong nói: “Hậu viện không biết xảy ra chuyện gì rồi, lẽ nào có kẻ dám lọt vào hành thích?”
Các lão đầu tử đều ngơ ngác nhìn nhau, không biết trả lời thế nào.
Lâm Phong đứng dậy nói: “ Chúng ta đi xem thế nào”
Khi mấy ngươì đứng dậy đi vào trong hậu viện thì chẳng thấy có kẻ nào tới hành thích cả, chỉ thấy trong ánh sáng ma pháp rực rỡ, tiểu nha đầu Ngải Lị Phù đang sử dụng ma pháp quyển trục giáng thẳng vào đầu Đái Lệ Ti, Ma pháp quyển trục cấp bảy trong tay ả giống như giấy vụn đem cho không cần trả tiền từng lớp từng lớp đánh tới người Đái Lệ Ti.(dịch linh tinh, nguyên văn: 不要钱的废纸一般 -> giấy vụn đem cho không cần trả tiền???)
Khuôn mặt của Đái Lệ Ti tràn đầy nộ khí, hai tay của nàng vẽ vạch ra một thứ bùa chú ma pháp cổ quái, phản kích lại tòan bộ ma pháp đánh đến, dùng khả năng ma pháp phản kích thiên phú của Nguyệt Tinh Linh nữ vương tiến tới đối chiến ma pháp ở cự ly gần, cho dù là thánh giai đại pháp sư cũng phải đau đầu, huống hồ là Ngải Lị Phù.
Bất kể là quyển trục của Ngải Lị Phù có nhiều tới đâu, nhưng Đái Lệ Ti có Ngân Ti Nhuyễn Giáp hộ thân, Ngân Ti Nhuyễn Giáp có khả năng chống lại các loại bùa chú ma pháp dưới cấp cấm chú, phát ra một vòng ánh sáng màu trắng nhạt bảo vệ xung quanh cơ thể nàng, làm tan biến tất cả các vòng tấn công ma pháp mà nàng không kịp chống đỡ.
Ngải Lị Phù không hổ là đệ tử đắc ý của Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư, ma pháp trang bị cực phẩm trên người một chút cũng không kém so với ma pháp trang bị cho ma đạo quân đoàn của Khắc Khố Sâm Đạt, vô số đạo ma pháp được gia trì trên người ả, tiểu yêu tinh thấy quyển trục cấp thấp không có tác dụng đối với Đái Lệ Ti, liền bắt đầu đọc thần chú ma pháp.
Đái Lệ Ti không hề tỏ ra yếu hơn, bùa chú ma pháp của nàng không kém gì Ngải Lị Phù, thậm chí quyển trục còn nhiều hơn Ngải Lị Phù, chỉ là do nàng có khả năng đặc bịêt trong việc phản kích ma pháp, không cần dùng tới quyển trục mà thôi, khi thấy Ngải Lị Phù đọc phù chú, nàng nghiến chặt răng, lấy ra cây long cốt pháp trượng, một Phong hệ cấm ma lĩnh vực khổng lồ được gọi ra.
Trong đám mây đên cuồn cuộn, cả bầu trời Lãng Nguyệt đế chỉ trong chốc lát bị mây đen giăng kín, các ma pháp sư lập tức mất hồn mất vía, Cấm pháp lãnh vực là chung cực sát thủ của các pháp sư, tuy các pháp sư không biết cấm ma lãnh vực này tại sao lại xuất hiện nhưng họ đều cảm thấy bản thân không thể triển khai bất cứ một ma pháp gì, cho dù đó là ma pháp cấp thấp nhất cũng không thể triển khai được, cho nên không thể nào không sợ hãi được.
Thần khí đối với các ma pháp sư khác là thứ chỉ có thể ước ao chứ không bao giờ có được nhưng với Đái Lệ Ti đến cả khuyên tai lấp lánh trên tai của nàng cũng là ma pháp trang sức đạt đến cấp thần khí.
Tiểu nha đầu sau khi gọi Cấm ma lãnh vực ra, liền thu lại pháp trượng, lấy ra Nguyệt thần chi nộ, một mũi tên ma pháp đặc chế nhanh chóng xuất hiện ở Hắc Lục đoản cung, chỉ trong nháy mát đã giương cung lên bắn, truớc khi Ngải Lị Phùg kịp phát hiện ra mình không thể dùng ma pháp để tấn công thì mũi tên của Đái Lệ Ti đã xuất hiện ngay trước mặt.
Đái Lệ Ti là thần xạ thủ, lại có thêm Thần khí Nguyệt Thần Chi Nộ của nàng phối hợp cùng cho dù là đại pháp sư cũng khó có thể tránh được mũi tên này huống hồ là Ngải Lị Phù đã mất hết năng lực ma pháp, đến trói gà còn không chặt, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì tiểu yêu tinh này chắc chắn hồn lìa khỏi xác.
Đồng tử trong chốc lát mở to, đôi mắt to long lanh như nước của Ngải Lị Phù chứa đầy nỗi sợ hãi, một tiếng hét thét lên kinh thiên động địa phát ra từ miệng của nàng, Lâm phong vừa đến không kịp suy nghĩ gì, giơ tay ra tóm chặt lấy mũi đoản tiễn đặc chế chỉ còn cách cổ họng của Ngải Lị Phù có một tấc, vứt xuống đất.
Mấy lão đầu tử cũng lần lượt tới, Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư vội vàng gọi Ngải Lị Phù lại, Lâm Phong giang tay giữ chặt Đái Lệ Ti đang định điên cuồng đuổi theo, nhíu đầu mày lại, hỏi: “ làm sao vậy, sao nàng lại đánh nhau với Ngải Lị Phù như vậy?”
Mấy lão đầu tử vây tới, mấy người Khải Lâm na cũng đã chạy tới xem chuyện gì xảy ra.
Đái Lệ Ti nộ khí đùng đùng, nghiến chặt răng nói: “ Tại sao không để cho ta giết ả, đúng lúc ta muốn đi tìm Lâm Phong thì con hồ li tinh này từ đằng sau định đánh lén, nếu như không phải là ta có Ngân Ti Nhuyễn Giáp thì bây giờ đã bị ả ra tay hãm hại rồi.”
Lâm phong lập tức nghiêm sắc mặt lại hỏi: “ Ngải Lị Phù tấn công trộm nàng để làm gì?”
Đái Lệ Ti tức sôi sùng sục nói: “ Thiếp làm sao biết được, cho dù thế nào cũng không thể để con hồ li tinh này sống ở chỗ chúng ta.”
Ba lão đầu tử đưa mắt nhìn nhau chưa biết nên giải quyết thế nào.
Mấy người Khải Lâm Na mặt ai nấy đều lộ vẻ căng thẳng, không hiểu vì sao Ngải Lị Phù lại tấn công trộm Đái Lệ Ti.
Lộ Thiến Á chạy tới sau cùng đưa mắt nhìn cho Lâm phong, Lâm phong sững người ra một chút rồi khoát tay ra hiệu cho đám đông lui ra, tiếp đó để Toa Lị Na đưa Đái Lệ Ti trở về phòng, lúc này hắn mới dụng thủ nhất chỉ, Thái Cực đồ hoá thành một đám mây hung đỏ bay lên trong nhát mắt đã xua tan đi mây đen đầy trời, làm tan biến Phong Hệ Cấm Ma lãnh vực cấp mười hai mà Đái Lệ Ti gọi ra.
Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư lôi Ngải Lị Phù vẫn chưa hoàn hồn quay trở lại, khuôn mặt lộ vẻ bối rối nói: “Ngải Lị Phù lớn lên từ hoàng thất, ương bướng ngang ngạnh không chịu nghe ai, xin lĩnh chủ đại nhân chớ để bụng với nó!”
Mai Cách Lợi đại sư nói: “Lâm gia đời đời trung thành, luôn cúc cung tận tuỵ một lòng vì Lạc Nhật đế quốc, thất công chúa có chút bất kính với nữ vương điện hạ Đái Lệ Ti cũng chỉ là do một phút ham chơi mà thôi, lĩnh chủ đại nhân rộng lượng bao dung như biển cả, không nên chấp nhặt với công chúa điện hạ!”
Lâm Phong vẫn chưa kịp nói gì, Ngải Lị Phù lúc này đã hoàn hồn trở lại giằng ra khỏi Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư, ánh mắt căm hận găm vào Lâm phong, vẻ mặt oán hận nói: “ Lâm Gia mà cũng xứng với cái danh trung thần sao? Hừ, nếu như ta nhớ không nhầm, thì tên loạn thần nghịch tặc này vừa mới tháng trước đã giết chết đại thần ngay trước mặt của phụ hoàng ta, cái gọi là trung thần ở đâu ra vậy?”
Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư càng bối rối không biết phải làm gì, Ngải Lị Phù lại cười sầu thảm nói: “Phụ hoàng bệ hạ muốn gả ta cho Lâm Phong, nhưng lại bị Lâm gia từ chối, thử hỏi ta có điểm nào không bằng Lộ Thiến Á chứ, hôm nay Ngải Lị Phù ta rơi vào tay ngươi, muốn chém muốn giết tuỳ ngươi xử lí!”
Hai vị đại sư mặt mày thất sắc, Lâm phong xua xua tay, nhìn Ngải Lị Phù hồi lâu, mới thở dài nói: “Ta không muốn giết nữ nhân trói gà không chặt như nàng, nàng đi đi!” nói rồi, không quay đầu lại, bỏ đi thẳng.
Lộ Thiến Á liếc nhìn Ngải Lị Phù rồi cũng theo Lâm Phong bỏ đi.
Hai vị đại sư đưa mắt nhìn nhau một hồi, khe khẽ lắc đầu, tự cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để đi tìm Lâm Phong, chỉ cáo biệt ba lão đầu Tạp Lạp Kì rồi đem theo Ngải Lị Phù bỏ đi.
Lâm phong trở về thư phòng ngồi tĩnh tâm lại, Lộ Thiến Á cũng theo vào, không hề xấu hổ ngồi vào lòng Lâm Phong, vòng tay quấn lấy cần cổ thô tráng của hắn, đôi môi đỏ hồng chúm chím, nhẹ nhàng thỏ thẻ nói: “ Có biết vì sao Ngải Lị Phù lại hận chàng đến vậy không?”
Lâm phong lặng lẽ gật gật đầu, nói: “ Ta đại khái có thể đoán ra được phần nào!”
Lộ Thiến Á nũng nịu nói: “Điều này thì đúng rồi, chỉ trách chàng quá xuất chúng, Ngải Lị Phù sớm đã đem lòng yêu chàng, vốn dĩ ả sẽ không trở nên quá khích như vậy, chỉ là ban đầu hoàng đế bệ hạ ban hôn, gia gia của chàng lại từ chối, Ngải Lị Phù mới trở nên cực đoan như vậy, sống buông thả cùng Uy Nhĩ Tốn, càng ngày càng không giữ nổi mình, nhưng chàng cũng nên hiểu với một nữ nhân thì cú sốc ấy lớn biết chừng nào.
Lâm Phong nhíu mày nói: “ Tuy là nói như vậy, nhưng cô ấy có gì bất mãn thì cứ nhằm vào ta, tại sao lại tấn công trộm Đái Lệ Ti, lúc trước nếu ta mà không đến kịp thời, thì mạng của cô ấy đau còn giữ được, huống hồ là nếu cô ấy không tự làm mình sa ngã, sự việc cũng có thể thay đổi, quyết định của gia gia, ta cũng không nhất thiết phải tuân theo.”
Lộ Thiến Á thở dài nói: “ bây giờ nói gì thì cũng muộn rồi, Ngải Lị Phù tuy sống cùng với thiếp nhưng nếu có cơ hội thì cũng sẽ dùng độc kế hãm hại thiếp, thiếp tuy hận cô ấy nhưng cũng cảm thấy thương hại cô ấy, trong buổi tiệc ngày hôm nay cô ấy đã cố quyến rũ chàng, Uy Nhĩ Tốn khơi dậy sát tâm, nếu không phải là có Lôi Khắc Tây Mỗ đại sư và Mai Cách Lợi đại sư, Uy Nhĩ Tốn chắc hẳn đã ra tay với cô ấy.
Lâm phong không muốn nói đến những chuyện phiền não ấy nữa, cúi xuống hôn nàng một cái, nói: “ Nàng đừng nghĩ nhiều như vậy, sau này chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi, tối nay ta muốn nghỉ ở phòng của nàng……..”
__________________
Vô Lại Kim Tiên (1 + 2) Vô Lại Kim Tiên (1 + 2) - Quỳnh Độc - Lương Trạm