Thất bại đến với ta không phải làm ta buồn mà giúp ta thêm tỉnh táo, không làm ta hối tiếc mà khiến ta trở nên sáng suốt.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Tác giả: zhttty
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 265 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 567 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 159: Thời Khắc Sinh Tử (Tam)
ố mệnh, đây là một thuyết pháp rất huyền diệu, kỳ thực cũng rất đơn giản, chính là chỉ vận khí của một người, giống như nhân vật chính trong tiểu thuyết, mặc cho tình huống như thế nào, nhân vật chính cũng tuyệt đối sẽ không chết, cho dù chết cũng có thể dùng các loại biện pháp để hồi sinh, cần phải đến khi tiểu thuyết kết thúc mới có thể chết, đây chính là cái gọi là số mệnh. Chẳng những có thể gặp nguy hóa an, bất tử bất diệt mà còn có thể không ngừng gặp các loại kỳ ngộ, thực lực, bảo vật, hoặc là nữ nhân, quyền thế… tất cả đều sẽ vì số mệnh mà đến, trên thực tế, trận chiến cuối cùng của Vô hạn khủng bố, chính là chiến đấu tranh giành số mệnh nhân vật chính của Trịnh Xá cùng Phục Chế Thể.
Trừ nhân vật chính có số mệnh lớn nhất, còn có một vài số mệnh khổng lồ khác tồn tại, ví dụ như kẻ địch lớn nhất của nhân vật chính, bất kể là một tổ chức, hay một cá nhân, đều có được số mệnh rất lớn, cần phải đến khi câu chuyện phát triển đến một mức nào đó, số mệnh này mới có thể bị số mệnh của nhân vật chính áp đảo, do đó diệt vong.
Ngoài ra còn có số mệnh các vai diễn phối hợp, ví dụ như thân nhân, huynh đệ, đồng đội của vai chính, số mệnh những người này cũng kéo dài vô cùng. Mà Trương Hằng trong Vô hạn tương lai này cũng là như vậy, số mệnh của hắn cũng vô cùng hùng hậu, ngoại trừ là vai diễn phối hợp, thân thể này còn có một bí mật rất lớn, cũng chính là môt cỗ số mệnh khác, như vậy tính ra, cho dù không bằng số mệnh của nhân vật chính, cũng tuyệt đối không thua bất kỳ ai...
Kể cả Sở Hiên bản chính cùng Clone Sở Hiên!
Đối với tình huống này, Trương Hằng biết rất rõ, số mệnh của hắn thật sự vô cùng lớn, gặp dữ hóa lành, kỳ ngộ liên tục, những điều này đều là chuyện bình thường, nếu như hắn chết trong lúc tập luyện mở cơ nhân tỏa, đây mới là thực sự quỷ dị, giống như nhân vật chính của một tiểu thuyết đang đi trên đường thì bị sao băng trên trời rơi xuống đè chết vậy, cho nên Trương Hằng cũng có chút yên tâm, chỉ cần khảo nghiệm sinh tử Anna sắp xếp cho hắn không quá mức nguy hiểm, hắn cũng không có ý định cự tuyệt.
( Số mệnh của ta vô cùng hùng hậu, chỉ cần không ngu ngốc chạy đến khiêu chiến Trịnh Xá, tránh né mấy hung thần như Sở Hiên, như vậy ta sẽ không thể nào chết một cách đột ngột! )
Trong lúc bất tri bất giác, hai người đã chạy được mấy chục kilomet, mà Trương Hằng vẫn chỉ có chút thở dốc mà thôi, tố chất thân thể này thật đúng là không cần phải nói nữa, so với vận động viên tại thế giới thực tế còn tốt hơn rất nhiều, nếu như có thể mang theo thực lực này trở về thế giới thực tế cũng tuyệt đối là siêu nhân cấp độ như batman hay spider man rồi, chỉ là thực lực như thế này vẫn không thể đối kháng với chính phủ, không thoát khỏi luân hồi, không phải mục tiêu của Trương Hằng. Mục tiêu của hắn lớn hơn rất nhiều, là cấp độ tối cao của Thánh nhân, phảng phất như Bàn Cổ, phảng phất như Hồng Quân vậy, giơ tay nhấc chân đều có đại lực lượng, khai thiên tích địa, tế luyện địa phong thuỷ hỏa, sáng tạo thế giới. Mang theo lực lượng này trở về thế giới thực tế, siêu thoát khỏi hồng trần thế tục, đây mới là mục tiêu hắn tiến vào thế giới này!
Có điều dù sao xưa nay Trương Hằng cũng chỉ là một người bình thường, tố chất thân thể chỉ ở cấp độ của người bình thường, hiện tại chạy vài chục kilomet không mệt mỏi gì, trong lòng của hắn cũng xác thực là vô cùng hưng phấn, lại nghĩ tới năng lực mở cơ nhân tỏa sắp thành thục, hưng phấn trong lòng hắn càng lớn, tâm lý sợ hãi cũng dần phai nhạt.
Cứ như vậy, hai người chạy thêm mấy chục kilomet, lúc này cả hai đều đã có chút mệt mỏi, có điều chỉ sau chốc lát, quả nhiên nhìn thấy phía trước có một đống phế tích lớn, khắp nơi đều là đổ nát, chỉ còn lại một ống khói đã sụp đổ hơn phân nửa, cao tầm hai mươi mét.
-... Hẳn là ngươi muốn ta nhảy xuống từ trên này?
Trương Hằng hỏi với sắc mặt cổ quái, Anna xoay đầu lại cười hì hì nói:
- Ta biết ngươi có chứng sợ độ cao, chỉ có sau khi cầm cung mới không cảm thấy sợ, nhưng mà nếu như ngươi cầm cung trong tay thì đã có thể tự do mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai rồi, không cần phải trải nghiệm nguy cơ sinh tử gì nữa, cho nên lần này ngươi không được cầm cung, chỉ có thể dựa vào lực lượng của bản thân.
Trương Hằng cảm thấy vô cùng dở khóc dở cười, hiện tại hắn chỉ là hắn mà thôi, cho dù có cầm cung cũng không cách nào mở được cơ nhân tỏa tầng thứ hai, huống hồ độ cao hơn hai mươi mét, cho dù có mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai rồi nhảy từ trên xuống, kết quả tuyệt đối cũng là trọng thương, nếu như lúc rơi xuống tiếp đất không đúng, kết quả nhất định là tê liệt hoặc tử vong, hẳn là Anna thật sự nghĩ hắn là siêu nhân sao?
Anna lại tiếp tục cười nói:
- Yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi cứ như vậy nhảy xuống không hề phòng bị gì, cách mỗi năm mét ta sẽ thiết lập một vòng niệm động lực để chặn đường, ngươi chỉ cần triệt tiêu lực rơi xuống bằng những vòng niệm động lực này là được.
Khi nói đến đây, thấy bộ dạng nhẹ nhàng thở ra của Trương Hằng, nàng lập tức nói thêm:
- Cường độ niệm động lực của ta ngươi cũng đã biết, tuy có thể hình thành các vòng chặn trong không khí nhưng chỉ có thể dùng làm điểm triệt tiêu lực cho ngươi mà thôi, nhảy xuống từ độ cao hơn hai mươi mét, lực sinh ra khi rơi xuống quá lớn, niệm động lực của ta không cách nào an toàn chặn ngươi lại, cho nên vẫn chỉ có thể dựa vào chính ngươi rồi, nếu như không chạm vào được các vòng niệm động lực của ta... ngươi nhất định phải chết.
Trong lòng Trương Hằng liền nhảy lên một cái, lúc còn ở thế giới thực tế hắn cũng có chứng sợ độ cao, muốn hắn nhảy xuống từ độ cao hơn hai mươi mét, hơn nữa còn không hề có biện pháp đảm bảo an toàn, chuyện này thật sự là đánh chết hắn cũng không làm. Lúc chuẩn bị cự tuyệt, bỗng nhiên hắn lại nhớ tới tình cảm của Anna đối với Trương Hằng, hẳn nàng sẽ không đặt hắn vào tình cảnh phải chết, có lẽ chỉ vì để cho hắn hoàn toàn tập trung đối mặt với thời khắc sinh tử nên nàng mới nói như vậy, nếu nàng quả thật muốn dùng niệm động lực đỡ hắn lại, chắc cũng không phải chuyện quá khó khăn...
Nghĩ tới đây, Trương Hằng mãnh liệt gật đầu một cái rồi nói:
- Tốt, ta sẽ nhảy…
Kỳ thực Trương Hằng lại nghĩ sai rồi, Anna thật sự không hề lừa gạt hắn, tuy uy lực của niệm động lực vô cùng lớn, nhưng đó cũng phải xem là do người nào sử dụng, Anna vừa muốn tạo thành các vòng niệm động lực liên tiếp, vừa muốn cứu Trương Hằng trước khi hắn rơi xuống đất, đó là chuyện đã vượt ra khỏi cực hạn thực lực của nàng. Sở dĩ nàng sắp xếp cho Trương Hằng trải qua lần nguy cơ sinh tử này, gần kề chỉ là do nàng rất có lòng tin đối với thân thủ của hắn mà thôi...
Hai người theo cầu thang đi tới chỗ cao nhất của ống khói, từ phía trên nhìn xuống chỉ thấy một mảng phế tích, điều này cũng làm cho tay chân Trương Hằng như bắt đầu nhũn ra, hắn vô ý thức muốn ngồi xuống, có điều đường kính của đỉnh ống khói này khiến cho hắn chỉ có thể đứng, không cách nào ngồi xuống, do đó hắn cũng chỉ có thể tận lực đứng vững, cẩn thận dựa vào Anna đang đứng bên cạnh.
Sắc mặt Anna lập tức trở thành một màu hồng, không biết là do mệt mỏi hay là do Trương Hằng đang dựa vào người, nàng chỉ hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, sau đó lên tiếng:
- Như vậy ta sẽ bắt đầu bố trí các vòng niệm động lực chặn đường, ngươi phải hết sức tập trung tinh thần. Nhớ kỹ, mấu chốt là toàn tâm tập trung lực chú ý, nếu không căn bản không thể kịp phản ứng trong khi rơi với tốc độ cực cao... Khiêu chiến với tử vong, kỳ thực đó là khi bắt đầu thực sự sống!
Nói xong, nàng liền nhắm hai mắt lại, toàn tâm điều động niệm động lực, niệm động lực thực sự không phải là vô hình vô chất, chỉ là phần lớn thời điểm sử dụng niệm động lực đều là khi song phương đang chiến đấu, hoặc là thời điểm trực tiếp khống chế vật thể, bởi vì vật thể che chắn, cho nên thoạt nhìn giống như là vô hình. Hiện tại Anna sử dụng niệm động lực tạo thành từng vòng, nhìn từ trên xuống có thể thấy được một đoàn không gian vặn vẹo, phảng phất giống như tại vị trí đó có nhiệt độ cực cao, ước chừng mỗi 5-6 mét lại có một đoàn không gian vặn vẹo như vậy, mà cái Trương Hằng phải làm chính là mượn những vòng niệm động lực này để triệt tiêu lực khi nhảy xuống.
- Không phải là ta không tin ngươi, nhưng mà ngươi quả thực còn sức...
Trương Hằng nhìn xem sắc mặt tái nhợt của Anna, hiển nhiên việc tạo thành nhiều vòng niệm động lực cùng lúc vừa rồi đã tiêu hao quá nhiều khí lực, cho nên Trương Hằng muốn hỏi xem nàng có còn đủ sức cứu hắn hay không.
Thế nhưng mà Trương Hằng còn chưa nói xong, Anna đã đột ngột dùng sức đẩy vào lưng hắn một cái, trực tiếp đẩy hắn ra khỏi đỉnh của ống khói, Trương Hằng lập tức trở nên ngây ngốc, nếu như không phải Anna là nhân vật do hắn tự mình thiết kế, tuyệt đối thật tâm yêu Trương Hằng, như vậy hắn thậm chí sẽ cho là Anna muốn giết chết hắn...
( Nhưng mà như vậy và giết chết có gì khác nhau? Muốn để cho ta trải qua nguy cơ sinh tử, ít nhất cũng phải cho ta chuẩn bị tâm lý đã a! )
Trương Hằng lại không biết, tình huống sinh tử cận kề, sao có thể để cho hắn chuẩn bị tâm lý? Chính là vì không chuẩn bị tâm lý, loại nguy cơ sinh tử đột ngột này... mới đủ để mở cơ nhân tỏa!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ sau chớp mắt, Trương Hằng đã lướt qua vòng niệm động lực đầu tiên, mà hắn chỉ vừa mới hồi phục lại tinh thần, khi vừa định bám vào vòng niệm động lực hắn lại phát hiện mình đã rơi xuống rất thấp, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, vòng niệm động lực thứ hai đã ở trước mặt...
( Giữ chặt! )
Có lẽ người trước khi chết thật sự sẽ nhớ lại những chuyện từng xảy ra, phảng phất như thời gian trôi chậm lại, trong một hai giây ngắn ngủi có thể nhớ lại toàn vẹn cả đời, giờ phút này trong đầu Trương Hằng đang hiện lên sắc mặt tái nhợt của Anna, cùng với những lời nàng nói, cảm giác này khiến cho hắn thật sự bắt đầu sợ hãi, mắt thấy mặt đất phía dưới đã càng lúc càng gần, cảm giác sắp tử vong liền tràn ngập nội tâm của hắn. Sợ hãi tới cực điểm khiến cho Trương Hằng cảm thấy tốc độ rơi xuống càng lúc càng chậm, hắn chỉ có thể dốc sức liều mạng giơ tay ra, muốn lôi kéo đoàn không gian vặn vẹo trước mặt, mà giờ phút này, hắn chỉ còn cách mặt đất hơn mười mét...
Vô Hạn Tương Lai Vô Hạn Tương Lai - zhttty