Tính cách không thể được hình thành trong yên bình. Chỉ có trải nghiệm mới hun đúc tâm hồn, làm rõ tầm nhìn, sản sinh ra tham vọng, và giúp đạt được thành tựu.

Helen Keller

 
 
 
 
 
Tác giả: zhttty
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 265 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 567 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Hiệp KháCh! (Ngũ)
rước kia Lăng Tân không biết hiệp khách rốt cuộc là cái gì, tuy đó chính là tín niệm của hắn, nhưng thực tế là một loại truy cầu cùng kỳ vọng... Hắn kỳ vọng có thể có một tín niệm như vậy, cho nên mới phải mê mang, cho nên mới phải bất an, cho nên mới hoài nghi... Mãi cho đến sau khi phát sinh một loạt sự tình, Phong thần bảng xuất hiện, có được lực lượng, lựa chọn của Ngưu cục trưởng cùng Vu Khiêm, nhân cách phân liệt, lựa chọn vứt bỏ những người trong hoả hoạn hay không... Từng chuyện một khiến cho hắn nhận thức được ngày càng sâu sắc hơn đối với tín niệm của mình, mặc dù còn chút hoài nghi, tuy vậy cũng đã càng lúc càng rõ ràng, nội tâm đại tự tại, thiện cũng được, ác cũng được, tự do tự tại..
Giờ phút này Lăng Tân đã suy nghĩ cẩn thận cái gì gọi là hiệp khách... Hiệp khách, là người tồn tại trong khe hở, giống như Hứa đại thúc nói lúc trước, không phải một loại nghề nghiệp chức vụ, cũng không phải người cụ thể nào, mà là một loại tinh thần, tinh thần cầu sinh trong khe hở, cho dù là bị trời đất đè nặng, cũng tuyệt đối không khuất phục, tinh thần này chính là hiệp khách. Người chỉ làm chuyện ác không phải là hiệp khách, bởi vì trong nội tâm đã bị ác niệm bao vây, chỉ biết đến dục vọng cùng lực lượng, người chỉ làm việc thiện cũng không phải là hiệp khách, đó bất quá là do điều kiện của bản thân cho phép, muốn cải biến xung quanh mà thôi.
Cái gọi là hiệp khách, chính là tự nhiên mà hành động, gặp chuyện bất bình thì rút đao tương trợ, không bởi vì giết chết kẻ ác mà tự vấn, không bởi vì làm việc thiện mà đắc ý, nội tâm tự tại, nên ra tay thì ra tay, cho dù là tàn sát hết người trên thế giới… hay là vì người trên thế giới mà chết, hiệp khách... hiệp khách trong lòng mỗi người đều bất đồng. Điểm duy nhất giống nhau, đó là một khi đã nhận định mục tiêu, như vậy ngàn vạn người cũng không ngăn cản được!
- Ha ha, đây mới là hiệp khách của ta!
Lăng Tân dẫn theo nam tử da trắng bay trở về khách sạn, giờ phút này bên ngoài gian phòng đã vô cùng huyên náo, giao chiến giữa hai người lớn như vậy, giống như là chiến tranh, nổ tung cùng chấn động không ngừng xuất hiện, sao còn có thể yên tĩnh? Đoán chừng ngay cả cảnh sát cũng đang chạy đến hướng này.
Mà khi Lăng Tân dẫn theo nam tử da trắng bay trở về đến khách sạn. Đạt Vân Hi đã là khôi phục lại dung mạo cùng thân thể bản thân, nàng đang đứng tại cửa sổ nhìn quanh, vừa nhìn thấy Lăng Tân trở về nàng đã mỉm cười không ngừng, đồng thời tò mò hỏi:
- Tại sao không giết hắn đi? Còn mang tên cầm thú này về đây làm gì?
- Giết? Sao có thể đơn giản như vậy!
Lăng Tân cười lạnh lùng, đồng thời chăm chú nhìn Đạt Vân Hi rồi nói:
- Lúc trước hắn có nhắc đến tiểu đội Luân Hồi, còn có người tên là Trịnh Xá, khẳng định là có liên quan đến ta, tuy vậy ta cũng không cần moi thông tin từ hắn, tự ta sẽ có biện pháp lấy được tin tức muốn biết, chỉ là hiện tại ta muốn làm một chuyện, sau khi làm ra chuyện này, chúng ta sẽ thật sự không còn được coi là người bình thường nữa rồi, cũng có thể sẽ bị toàn bộ thế giới truy nã, thậm chí dẫn phát thế giới sinh ra biến động cực lớn, hiện tại ta hỏi ngươi, Đạt Vân Hi... ngươi có muốn gia nhập Thiên Đạo đội không?
Đạt Vân Hi sửng sốt một chút, sau đó cười tươi:
- Đương nhiên là muốn rồi, ngươi còn nhớ chuyện đã đáp ứng với ta chứ? Phải giúp ta tìm được cha mẹ, còn phải đưa ta đến thế giới bọn họ đang ở nữa.
Lăng Tân gật đầu nói:
- Như vậy thì tốt, nếu như ngươi cũng đã hạ quyết tâm, vậy chúng ta sẽ cùng nhau đại náo thế giới này đến long trời lở đất... Ngươi đưa hắn đến quảng trường đi, ta sẽ đưa phóng viên đài truyền hình trung ương đến, đã quyết định đại náo, như vậy quyết định sẽ rung cây nhát khỉ, làm đồng bọn của tên cầm thú này sợ hãi mà lộ mặt ra, tóm lại, lần này ta muốn khiến cho toàn bộ thế giới giật mình tỉnh lại, cho bọn họ biết thế giới này còn có lực lượng bọn họ không ngờ đến, cho tất cả những ác nhân trên thế giới biết... trên đỉnh đầu bọn họ có một thanh kiếm đang lơ lửng!
Nói xong, hắn ném nam tử da trắng xuống, quay người lại bay ra ngoài, hướng đến đài truyền hình trung ương. Tạm không bàn đến việc Đạt Vân Hi làm thế nào đem nam tử da trắng kia đến quảng trường, trong một căn nhà cao cấp có hai người đang ngồi thư giãn ở phòng khách, bỗng nhiên thần sắc của mỹ nữ khẽ động, tinh thần lực tảo miêu quét qua hiện trường Lăng Tân cùng nam tử da trắng chiến đấu, nhưng ngoại trừ một mảng phế tích ra, động tĩnh gì cũng không có, tiếp đó nàng lại dùng tâm linh tỏa liên liên lạc, nhưng ngay cả bóng dáng hắn cũng tìm không thấy... Loại tình huống này chỉ có thể là do tinh thần lực khống chế giả của tiểu đội luân hồi dùng cường đại tinh thần lực tiến hành che đậy, sau khi quét hình hiện trường thêm một lần nữa, nàng lập tức mãnh liệt đứng dậy.
Nam tử da trắng thấy vậy thì vô cùng hoảng sợ, tiếng rên rỉ truyền đến đã trở nên khàn đục, thanh âm cầu xin tha thứ cũng đã hoàn toàn chuyển biến thành xin được chết, trong hoàn cảnh như vậy, tinh thần hắn sớm đã trong tình trạng vô cùng căng thẳng khẩn trương, đột nhiên lại bị mỹ nữ bên cạnh làm giật mình, hắn cũng lập tức đứng lên, tuy vậy vừa đứng lên hắn đã ổn định tinh thần lại rồi hỏi:
- Làm sao vậy? Ngươi đừng tùy tiện dọa người được không? Cứ như là thấy quỷ trong phim kinh dị vậy.
- Không thấy Berbatov nữa rồi!
Mỹ nữ da trắng kinh hoảng quay đầu lại, nàng ngây ngốc nói như vậy, nam tử da trắng bên cạnh nghe xong cũng sửng sốt, một lúc sau mới hỏi:
- Không thấy Berbatov nữa? Là có ý gì?
- Chính là không tìm thấy nữa a, vị trí của hắn bị che đậy rồi! Khách sạn đó đã xảy ra chiến đấu! Nhất định là do tinh thần lực khống chế giả che chắn, đã có tiểu đội luân hồi khác đến Bắc Kinh!
Mỹ nữ vừa lo lắng vừa nói, âm điệu của nàng càng lúc càng lớn. Nam tử da trắng thấy vậy thì lại càng hoảng sợ hơn, hắn vội vàng bịt miệng nàng lại:
- Hừ, nhỏ giọng xuống một chút, hay là ngươi định làm lão đại thức giấc? Hắn thích nhất là nằm ngủ trong tiếng rên rỉ thống khổ như vậy a, nếu như hắn bị đánh thức, chúng ta sẽ... còn nhớ gã trong đội trước kia chứ? Hắn quấy rầy lão đại, kết quả là so với đám heo thịt còn thảm hơn, ngươi muốn để cho chúng ta biến thành như vậy sao?
Lời này lập tức dọa mỹ nữ da trắng hồn bay phách lạc, nàng vội vàng che miệng gật gật, sau đó nhỏ giọng hỏi:
- Vậy chứ nên làm cái gì bây giờ? Cứ để mặc cho Berbatov bị bắt đi như vậy sao? Lỡ như hắn tiết lộ vị trí của chúng ta thì làm thế nào?
- Cứ để cho hắn tiết lộ vị trí của chúng ta.
Nam tử da trắng hắc hắc cười lạnh rồi nói:
- Tuy thực lực của chúng ta cũng rất mạnh, nhưng Châu Á có câu, hai nắm đấm không địch được với bốn tay, chỉ có hai người chúng ta chạy tới đó khẳng định không đơn giản, chẳng thà dẫn đối phương đến đây, nếu như do bọn họ đánh thức lão đại, hắc hắc, ta thực muốn nhìn xem ai có thể địch lại được cường hóa bán thần cần chi tiết cấp S,̣ khi đó chúng ta cũng có thể thừa cơ giết mấy người, thu về điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính, về phần Berbatov... Tên da trắng nước Nga này vốn xấu xa, lại có sở thích đáng buồn nôn với tiểu nữ hài, thật sự là mỗi lần nhìn thấy hắn đều khó chịu, nếu như lần này hắn bình an vô sự trở về thì thôi, nếu không thì cứ chết đi, lo cho hắn làm gì?
Mỹ nữ da trắng lúc này liền hạ quyết tâm, nàng lập tức nở nụ cười quyến rũ nói:
- Không ngờ nha, tâm địa ngươi cũng độc ác như vậy, nếu như là ta bị địch nhân bắt đi, đoán chừng ngươi cũng sẽ không tới cứu sao?
- Làm sao có thể như vậy.
Nam tử da trắng lập tức cũng nở nụ cười nói:
- Nếu như là ngươi bị địch nhân bắt đi... ta tuyệt đối sẽ là người đầu tiên xông tới, bất quá, cho dù ngươi thực sự bị bắt đi, đoán chừng địch nhân cũng không nỡ giết một vưu vật như ngươi. Ha ha ha...
Bên kia, Lăng Tân đang bay thẳng một đường đến tòa cao ốc của đài truyền hình trung ương, hắn thực sự nghiêm túc, trực tiếp bay đến lối vào, ở đó đang có mấy tên bảo vệ đang tán dóc với nhau, khi Lăng Tân từ trên bầu trời hạ xuống, cả đám đều trợn tròn mắt, ngây ngốc nhìn lên, nhưng phía trên chẳng có gì cả, mà Lăng Tân lại xác thực là từ trên đó hạ xuống.
- Phía trên còn có phóng viên nào đang làm việc không?
Lăng Tân cũng không chậm trễ, trực tiếp hỏi.
Giờ phút này Lăng Tân có tinh thần ấn ký, giơ tay nhấc chân đều mang theo khí thế cùng áp lực vô hình, mọi cử động đều có bá khí tứ tán, mấy tên bảo vệ này đều chỉ là người bình thường, lập tức bị khí thế chấn nhiếp, tay chân nhũn cả ra, một người trong đó thì thào nói:
- Tin tức buổi tối vẫn chưa kết thúc, còn khá nhiều người...
- Vậy sao?
Lăng Tân lúc này mới phát hiện hiện tại đúng là thời điểm đưa tin buổi tối, hắn lạnh lùng cười một cái, thầm nghĩ cũng thật là đúng lúc, cho nên lại lần nữa bay lên, trực tiếp bay về hướng tầng trên. Mấy tên bảo vệ ngây ngốc nhìn Lăng Tân đã bay xa, sau đó đều nhìn nhau, rồi gần như đồng thời kêu to lên, có người nói siêu nhân, có người nói gặp quỷ rồi… Lăng Tân vận hành tinh thần ấn ký một chút, lập tức đã tìm được vị trí phòng truyền hình trực tiếp, khi hắn bước vào, mới phát hiện tầng này quả nhiên có rất nhiều phóng viên, tất cả đều đang bận rộn công việc. Mà Lăng Tân căn bản cũng không muốn nói nhiều, chỉ vươn tay về hướng vách tường, ầm~, vách tường bị phá ra một lỗ lớn mấy mét, bên trong có một nam một nữ đang thông báo tin tức, lập tức tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía hắn, đều giật mình sợ hãi đến mức choáng váng. Lăng Tân không hề khách khí, đi tới trước máy quay sau đó nói:
-... Như vậy hiện tại bắt đầu phát ra một tin tức khác, ta muốn giết người, không, đây không phải người, chỉ là loài cầm thú...
Vô Hạn Tương Lai Vô Hạn Tương Lai - zhttty