Nếu bạn đã cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ vẫn thanh thản ngay cả khi gặp thất bại.

Robert S. Hillyer

 
 
 
 
 
Tác giả: zhttty
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 265 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 567 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 02:49:30 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Chiến Đấu, Chiến Đấu! (Tam)
ão tứ Lâm gia giờ phút này đang rất cao hứng, hắn đã thành công đưa ba huynh đệ của mình vào Địa phủ, hơn nữa điểm nhân quả trên Phong thần bảng đã đạt tới con số hơn mười vạn, lại còn đang không ngừng tăng lên với tốc độ rất nhanh, tình huống như vậy thật sự là khiến cho hắn mừng rỡ, cả người đều cảm thấy bay bổng, phảng phất như toàn bộ địa cầu đã bị hắn nắm trong tay, đến hiện tại, hắn chỉ cần vừa đợi trong khách sạn vừa dự đoán thời điểm đại loạn chấm dứt, sau đó chính là lúc hắn triển khai đại kế hoạch.
- Ha ha ha, thế giới này sắp nghênh đón chủ nhân của nó. Ta! Một vị thần chân chính vĩnh hằng bất diệt, ha ha ha...
Tư duy lão tứ Lâm gia đã bị tràn ngập bởi dã tâm, thời điểm ba huynh đệ còn lại bị nổ chết hắn không có chút thương tâm hoặc là chần chờ nào, trong đầu chỉ còn lại sự nhẹ nhõm muốn làm gì thì làm, giờ phút này dung mạo hắn đã không còn là của lão tứ Lâm gia, mà đã triệt để chuyển đổi thành bộ dáng của một tên vệ sĩ làm việc cho hắn lúc trước, cho nên hắn có thể ngang nhiên đi lại trên đường lớn, không khiến cho người khác hoài nghi chút nào.
BA~!
Dưới chân lão tứ Lâm gia bỗng nhiên giống như đạp phải cái gì đó, lập tức mất trọng tâm, ngã xuống đất theo tư thế chó đớp cứt, máu mũi cũng xịt ra, chật vật như vậy tự nhiên là khiến cho hắn lửa giận ngút trời. Nhưng khi hắn cúi đầu nhìn về phía mặt đất, lại thấy mặt đất hoàn toàn bằng phẳng, chỉ có dây giày bị tuột, bình thường vấp dây giày hẳn không có khả năng ngã sấp như vậy mới đúng.
- Mẹ nó, sau này lão tử thống trị thế giới, nhất định phải tiêu huỷ toàn bộ loại giày buộc dây, dám khiến cho người thống trị thế giới trong tương lai bị ngã.
Trong nội tâm lão tứ Lâm gia thật sự là sôi sục lửa giận, tuy vậy cũng không thể làm gì được, hắn không thể đem đôi giày của mình bầm thây vạn đoạn cho hả giận. Cho nên cũng chỉ có thể buộc lại dây giày, sau đó tiếp tục đi về hướng khách sạn. Tuy bị ngã chỉ là một việc nhỏ ngẫu nhiên… nhưng sau khi xảy ra bảy tám lần “việc nhỏ ngẫu nhiên”, kẻ ngốc cũng sẽ cảm thấy có gì kỳ quái. Khi lão tứ Lâm gia đang vừa đi vừa rất cẩn thận quan sát đường xá, bỗng nhiên từ phía sau một lon nước có ga đập vào trên lưng hắn, khiến cho hắn vô ý thức quay đầu lại, bàn chân vẫn tiếp tục bước về phía trước, vừa vặn dẫm trúng một lon nước có ga khác lăn trên mặt đất, BA~ một tiếng, hắn lại té xuống đất, hơn nữa lần này ngay răng cửa cũng gãy mất một chiếc.
- Mẹ nó, lại xảy ra chuyện gì?
Lão tứ Lâm gia vừa đứng lên liền giống như phát điên nhìn quanh bốn phía, rốt cuộc thấy một tiệm tạp hóa nhỏ ven đường, không biết vì nguyên nhân gì, mái dù che nắng của tiệm tạp hóa toàn bộ sụp xuống, làm đổ quầy hàng của tiệm, mà lúc này chủ tiệm vừa mới xếp một thùng nước có ga lên quầy, vì vậy hắn mới giẫm trúng một lon nước ngọt, ngã một phát.
( Có người đang tính toán sắp đặt những chuyện xảy ra với ta sao? Nhất định là có người giữ mảnh giấy khác đang sắp đặt tính toán ta, hừ, ta không sợ các ngươi, hiện tại ta có hơn mười vạn điểm nhân quả phòng thân, thậm chí có thể tăng lên đến trăm vạn, chỉ cần không lập tức chết tại chỗ, ta có thể phục hồi lại chỗ bị thương, hơn nữa các ngươi chỉ cần dám tới gần ta, lượng lớn điểm nhân quả này không phải để làm cảnh, lập tức điện áp trăm vạn vôn sẽ đánh xuống, ta không tin các ngươi cũng có rất nhiều điểm nhân quả! Hay là ngay lập tức đi đến khách sạn, khi đó trước một bước tìm ra các ngươi sau đó giết chết?... doc truyen tai. )
Nghĩ tới đây, bước chân của lão tứ Lâm gia càng lúc càng nhanh, đương nhiên, hắn cũng có một chút thông minh, từ sau khi phát sinh liên hoàn tông xe, mặc dù taxi hắn ngồi không sao, nhưng hắn vẫn xuống khỏi xe, chỉ kiên trì đi bộ, hắn không tin đi bộ còn có thể gặp tai nạn mà chết…
-... Cho nên, khả năng lớn nhất là hắn cho rằng có người giữ Phong Thần bảng đang sắp đặt tính toán với hắn, như vậy sau khi đến được địa điểm an toàn, chuyện hắn muốn làm đầu tiên là tìm ra chúng ta.
Lăng Tân nói với Đạt Vân Hi đang lái xe. Đạt Vân Hi cảm thấy rất hiếu kỳ đồng thời hỏi:
- Không phải ngươi nói, Phong Thần bảng không cách nào dự đoán được người giữ Phong Thần bảng khác sao? Vậy hắn làm sao tìm ra được các ngươi?
- Vấn đề này à...
Lăng Tân suy nghĩ một chút, tiếp đó hắn lấy ra Phong Thần bảng rồi yên lặng nhìn trong chốc lát, sau đó hắn liền đưa Phong Thần bảng cho Đạt Vân Hi xem, phía trên xuất hiện một loạt văn tự.
- Tựa như hoa nhưng không phải hoa, giống như sương nhưng không phải sương, hoa ẩn trong sương mờ, rắc rối đã kết thúc nhưng...
- Thơ sao? Nhưng không cụ thể, câu này diễn tả điều gì? Miêu tả hoa và sương sao?
Đạt Vân Hi vốn cũng là một cô gái thông minh và hiểu chuyện, sau khi nàng đọc đoạn văn tự liền yên lặng suy nghĩ một lúc, lúc này mới nghi hoặc khó hiểu mà hỏi.
- Vừa rồi ta dự đoán người giữ mảnh Phong thần bảng cuối cùng là ai, dự đoán từng người giữ Phong Thần bảng đều căn cứ vào chênh lệch thực lực cùng điểm nhân quả của hai bên mà tính toán, kết quả mỗi lần tính toán sẽ chuyển hóa thành số điểm nhân quả cần bỏ ra, nếu như chênh lệch càng lớn, thì điểm nhân quả cần bỏ ra cũng càng nhiều, cái này cũng chưa phải điểm mấu chốt, cái chính là Phong Thần bảng căn bản không cách nào cho thấy rõ đối phương cụ thể là ai, chỉ hiện lên một số câu thơ hoặc văn tự khó hiểu, lần trước ta dự đoán cũng không hiện lên mấy câu thơ cổ như thế này, mà lại giống như sấm truyền của phương tây. Trên đó hiện ra như thế này:
- Hoa hồng đen cuối cùng cũng nở, tình yêu đến cùng tuyệt vọng, máu tươi thấm đẫm trên những mũi gai, đến khi thức tỉnh sẽ hóa thành bùn...
- Cả hai lần đều có nhắc đến hoa, cho nên người này rất có thể là nữ, mà hoa hồng có gai, lại có máu cùng tuyệt vọng… nữ nhân này hẳn là bề ngoài xinh đẹp, nhưng trong nội tâm có mờ ám, thậm chí có thể là bề ngoài dịu dàng, kỳ thật trong lòng mang theo dã tâm, bất quá ta chỉ có thể phỏng đoán đến mức đó, quá nhiều tin tức không rõ, không thể biết người này là ai.
Lăng Tân lắc đầu cười khổ. Tròng mắt Đạt Vân Hi đảo qua đảo lại mấy cái, nàng bỗng nhiên nở nụ cười nói:
- Đưa Phong Thần bảng cho ta mượn một chút.
Lăng Tân hiếu kỳ nhìn về phía nàng, nữ nhân này hiện tại lại bắt đầu dùng điệu bộ quý tộc kết hợp với vẻ mặt rụt rè cùng nụ cười tươi rất đáng yêu, tuy vậy người quen thuộc với nàng hẳn sẽ không vì điệu bộ này mà dao động, bản tính của nàng thực sự hơi quá ác liệt. Mặc dù nói như vậy, Lăng Tân vẫn đưa Phong Thần bảng qua cho nàng.
Đạt Vân Hi một tay cầm Phong Thần bảng, tay kia thì điều khiển tay lái, một lát sau nàng nhìn thật kỹ những chữ trên Phong Thần bảng, đồng thời cũng đưa trả lại cho Lăng Tân nói:
- Âm hơn sáu trăm điểm nhân quả, chênh lệch thực lực của chúng ta không phải rất lớn sao?
- Chênh lệch thực lực cũng phải xem xét dựa trên nhiều phương diện, kể cả trí cùng lực, còn có thiên thời địa lợi nhân hòa... Khoan đã! Đây là cái gì?
- Người đứng giữa ranh giới thiện cùng ác, sở hữu đồng thời cả ánh sáng và bóng tối, lai lịch thân thế siêu việt vị diện, nắm giữ phương hướng của tương lai, khi bị bóng tối vùi lấp, lãng quên ánh sáng trong tim... Đây là nói ta sao?
Lăng Tân cẩn thận đọc đoạn văn này, nghi hoặc bắt đầu lớn dần trong nội tâm.
- Ừm, ta dùng Phong Thần bảng tiên đoán về ngươi, không phải ngươi nói điểm nhân quả của mỗi người là độc lập sao? Ta dùng điểm nhân quả của mình, không có khiến ngươi bị âm điểm nhân quả đâu.
Đạt Vân Hi vừa cười vừa nói.
-... Người đứng giữa ranh giới thiện cùng ác, tín niệm của ta là hiệp khách, cho nên đứng giữa thiện cùng ác coi như có thể hiểu được, người có được đồng thời cả ánh sáng và bóng tối, có thể là nói nhân cách của ta đã phân liệt thành hai, về phần lai lịch thân thế siêu việt vị diện, điều này nghe thật khó có thể tưởng tượng, nếu như chỉ dựa vào từ ngữ mà lý giải, chẳng lẽ ta cũng là hậu duệ của người đến từ thế giới khác? Không thể tưởng tượng được, trừ phi ta không phải là người của thế giới này... Câu tiếp theo nắm giữ phương hướng của tương lai, có thể cho là ta lấy được toàn bộ Phong Thần bảng, hợp tất cả các mảnh lại thành một, cho nên ta nắm giữ tất cả tương lai. Nhưng khi bị bóng tối vùi lấp, nếu như nói ta đã nắm giữ tương lai, bóng tối làm thế nào vùi lấp ta đây? Về ánh sáng trong tim…
Lăng Tân ghi nhớ kỹ những lời tiên đoán này, nghi hoặc trong nội tâm càng lúc càng lớn, hắn cũng không biết những lời này đến tột cùng là có ý gì.
- Đúng rồi, ngươi không phải có một đồng bọn từ nhỏ cũng có Phong Thần bảng sao? Tiên đoán về hắn thử xem.
Đạt Vân Hi dường như rất thích thú với trò này, nàng lại muốn mượn Phong Thần Bảng của Lăng Tân để tiên đoán, bất quá Lăng Tân lại thở dài nói để hắn tự sử dụng.
- Ngươi đã âm điểm nhân quả rồi, lần này để cho ta tiên đoán là được…
Lăng Tân thở dài, sau đó nhắm mắt suy tư, khi hắn mở mắt ra, trên Phong Thần bảng đã có những văn tự khác hiện lên.
- Thiên đường dường như cao tận chín tầng trời, nhìn như xa xôi nhưng thực ra rất gần, cho tới bây giờ vẫn luôn trong lòng, ngẩng đầu cúi mặt đều không thể thấy...
Vô Hạn Tương Lai Vô Hạn Tương Lai - zhttty