When they asked me what I loved most about life, I smiled and said you.

Unknown

 
 
 
 
 
Tác giả: Y Lạc Thành
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 65 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 543 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:14:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 24: Dù Sao Cũng Là Của Anh
hương 24: Dù sao cũng là của anh.
An Nhược không nói thêm gì nữa, trực tiếp cầm mũ đội lên cho Lục Mặc Hiên, chiếc mũ che khuất một phần khuôn mặt của anh, càng tăng thêm vài phần nghiêm túc và khí khái anh hùng.
Chiếc mũ che đi ánh mắt có phần hơi nhíu lại của Lục Mặc Hiên, hai bàn tay to lớn của Lục Mặc Hiên lập tức nắm lấy eo thon của An Nhược, An Nhược hạ chân đứng vững trên mặt đất, đôi bàn tay to lớn đang nắm eo An Nhược lại dùng lực một cái.
Động tác này của anh cực kỳ nhanh, An Nhược chưa kịp đưa tay ngăn cản, cả người đã bị Lục Mặc Hiên bế lên.
Người trong cục cảnh sát đi qua nghi hoặc nhìn người quân nhân danh tiếng lẫy lừng đang bế một cô gái đi vào trong chiếc xe việt dã quân dụng, sau đó chiếc xe nhanh chóng rời khỏi cục cảnh sát.
Có mấy người đi đường hiếu kỳ dừng lại nhìn ngắm chiếc xe quân dụng kia.
Diệp Hạo bất đắc dĩ ngẩng đầu liếc mắt một cái xem thường, cuối cùng lại nghiêm túc giải thích với mọi người."Cô gái đó đi lại bất tiện, thân thể lại đang bị thương nên phải nhập viện ngay lập tức."
Mấy người qua đường dừng lại nghe thấy thế, bừng tỉnh đại ngộ, cuối cùng lại liên tục khen ngợi: "Giải phóng quân thật tốt, vì nhân dân suy nghĩ."
Bên cạnh có một cô gái trẻ tươi cười phụ họa, "Đúng vậy a, bộ dáng của người quân nhân vừa rồi trông rất chính trực, rất tuấn tú."
Khóe miệng Diệp Hạo lại liên tục co giật, tên Lục Mặc Hiên này càng ngày càng gian xảo.
Bị Diệp Hạo oán thầm nhưng Lục Mặc Hiên bây giờ đang rất tiêu sái vững vàng lái xe, rất nhanh lại đi qua thêm một cái ngã tư nữa.
Lúc đầu An Nhược tưởng rằng Lục Mặc Hiên sẽ đưa cô tới bệnh viện quân khu, nhưng chiếc xe càng đi về phía trước, An Nhược lại càng cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Khi nhìn thấy trên bảng hướng dẫn ghi rõ ràng 3 chữ 'đường Hồng Kiều', hai mắt An Nhược ngay tức khắc mở thật lớn, Lục Mặc Hiên căn bản là không có tới bệnh viện quân khu đi. Đường Hồng Kiều này là hướng đi ra vùng ngoại ô mà!
An Nhược quay đầu lại, mở to hai mắt thể hiện sự bất mãn."Thượng tá Hiên, em muốn tới bệnh viện quân khu. Phía trước là đường Hồng Kiều, anh muốn dẫn em đi đâu?"
Lục Mặc Hiên vẫn không hề động đậy, nhẹ nhàng nhấn chân ga một chút, tốc độ xe lập tức tăng lên. Gió qua cửa sổ thổi vào trong xe, tóc An Nhược theo gió nhẹ nhàng lay động.
Khi chiếc xe đi đến đường Hồng Kiều, bàn tay An Nhược vỗ mạnh vào thành ghế, giọng nói cũng trở nên mềm nhũn."Thượng tá Hiên, xin anh thương xót, khó khăn lắm em mới được nghỉ ngơi 1 ngày, ngày mai vẫn phải đi làm nữa, không rảnh để cùng anh ra ngoại ô chơi đâu. Tới chiếc cầu phía trước thì anh cho em xuống, chỗ đó đúng lúc là trạm cuối
Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người - Y Lạc Thành