Love is a puzzle posed by the emotions and not likely to be solved by reason.

Anon

 
 
 
 
 
Tác giả: Y Lạc Thành
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 65 - chưa đầy đủ
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 543 / 4
Cập nhật: 2017-09-25 04:14:08 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22: Đánh Rắn Phải Đánh Giập Đầu
n Nhược cẩn thận trả lời mấy câu hỏi của cảnh sát, đem mọi chuyện nói rõ ràng, nhưng những lời An Nhược nói không phải tất cả đều là sự thật.
Trong lời khai, An Nhược không hề nói mình quen biết Lý Thành Minh, mà chỉ nhấn mạnh cô gặp phải một kẻ điên, hơn nữa còn nghiêm khắc yêu cầu cảnh sát xử phạt Lý Thành Minh thật tốt.
Cảnh sát liên tục gật đầu, luôn mồm khẳng định sẽ nâng cao cảnh giác ở khu vực này, bảo đảm sự an toàn cho nhân dân, An Nhược nghe xong hết sức hài lòng gật gật đầu.
Diệp Hạo nhàn nhã đứng dựa lưng vào vách tường phía sau, tất cả những gì An Nhược nói anh nghe không sót một chữ. Thì ra là gặp phải kẻ điên, Diệp Hạo còn tưởng là An Nhược phạm phải trọng tội gì nên bi áp giải đến cục cảnh sát. Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Diệp Hạo lập tức lấy điện thoại di động ra, lại gửi thêm một tin nhắn nữa cho Lục Mặc Hiên.
An Nhược từ trên ghế đứng lên, cảnh sát lịch sự bắt tay với cô, sau khi cảm ơn cảnh sát xong, cô đi ra khỏi phòng lấy lời khai.
An Nhược vừa bước chân ra khỏi phòng lấy lời khai mấy bước liền nhìn thấy một đám người áo đen đứng vây quanh một tên nhà giàu.
An Nhược tập trung nhìn, cái vẻ mặt đắc ý của tên nhà giàu này không phải là tên Cẩn thiếu đê tiện vô liêm sỉ sao?
An Nhược nhìn quanh bốn phía, nếu là ở Thịnh Tinh, An Nhược đối mặt với Sở Cẩn như thế này thì tỉ lệ an toàn rời đi là không lớn. Nhưng hiện tại cô đang ở sở cảnh sát, nhiệm vụ của cảnh sát chính là bảo vệ nhân dân.
Cho nên, khí thế của An Nhược lúc này rất lớn, chắc chắn hắn không dám làm gì quá phận ở sở cảnh sát, huống hồ, bây giờ còn đang là ban ngày ban mặt!
Vẻ mặt An Nhược rất bình tĩnh, đôi mắt không nổi lên một gợn sóng, vẻ mặt điềm tĩnh thanh nhã này khiến Sở Cẩn vô cùng ngứa mắt.
Nếu tính đến thời điểm bây giờ thì hắn mới chỉ gặp con đàn bà này có hai lần, nhưng mỗi lần gặp ả hắn lại có một cảm giác khác.
Lần đầu tiên cảm thấy ả là một người phụ nữ khá lanh lợi giảo hoạt và có vài cái võ công mèo cào, bây giờ gặp lại thì thấy ả vô cùng bình tĩnh.
Chưa có một người phụ nữ nào khi nhìn thấy hắn mà một chút cảm xúc cũng không có như vậy! Trong lòng Sở Cẩn bắt đầu cảm thấy khó chịu, mất công hắn cả đêm tìm cách bắt ả về, ả thì tốt rồi, bộ dáng an nhàn như không có chuyện gì!
An Nhược tự động xem nhẹ sự phẫn hận bất mãn trong mắt Sở Cẩn, nghiêng đầu sang chỗ khác nói lớn với vị cảnh sát lúc nãy lấy lời khai của cô."Cuc cảnh sát có khách quý tới kìa!"
Tiếng kêu của An Nhược vang vọng cả cục cảnh sát, người đầu tiên đi ra chính là ông chú lấy lời khai.
Sở Cẩn chẳng thèm liếc mắt nhìn cảnh sát lấy một cái, đôi chân dài của hắn tiến lên một bước, vươn tay muốn tóm lấy cổ áo của An Nhược. Toàn thân con đàn bà này toàn là hàng hiệu, thật đúng là con mẹ nó...... Đẹp mắt, chỗ nên lõm thì lõm, cặp mông tròn cao vút. Mặc dù ngực không lớn lắm.
An Nhược thấy vậy liền nhanh chân lùi về phía sau vài bước. Sở Cẩn nhìn vào mắt của cô khiến cô cảm thấy rất không thoải mái, giống như hắn đang nhìn xuyên qua quần áo của cô vậy.
An Nhược lại kêu lên với cảnh sát, "Lại thêm một kẻ điên nữa này, chú cảnh sát à sao chú còn đứng im ở đó, không động thủ sao!"
Về sau lại xuất hiện thêm vài người cảnh sát, khi thấy trong cục cảnh sát xuất hiện một toán người áo đen bọn họ liền phát hỏa, dám gậy sự trong cục cảnh sát không muốn sống nữa sao!
Nhưng sau khi bọn họ nhìn thấy tên đàn ông cầm đầu mang vẻ mặt âm trầm k
Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người Vô Địch Quân Sủng, Cô Vợ Nhỏ Mê Người - Y Lạc Thành