To acquire the habit of reading is to construct for yourself a refuge from almost all the miseries of life.

W. Somerset Maugham

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 319 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 511 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:58:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 271: Hợp Nghị Đại Kế
áng sớm cuối tuần, bạn Sảng Sảng tự nhiên lại ngủ như lợn, đến tận 11 giờ trưa mới rời giường.
“Dậy chưa! Dậy chưa! Dậy chưa!” – An Hi ở ngoài phòng khách rống một lần 3 câu. Lần này nếu Diệp Sảng còn không đứng dậy, cô nhất định sẽ lấy búa phá cửa.
Diệp Sảng ngủ đến mức hai mắt sưng múp lên. An Hi có chút tức giận: “Điểm tâm sáng chị đã hâm nóng 3 lần. Nếu em vẫn không ra khỏi phòng, chị sẽ để em nhịn đói đến tối!”
Diệp Sảng lấy bánh bao cùng cháo trên bàn, cũng không ngẩng đầu lên: “An tỷ, lần này chúng ta sắp phát tài rồi. Thật đấy! Chị tin em đi, tuyệt đối là đại phát tài!”
“Bớt xàm đi! Ăn nhanh lên! Chị thấy em vẫn còn chưa tỉnh ngủ, đang nói mớ đấy!” – Hôm nay An Hi ăn mặc, trang điểm có phần xinh đẹp hơn thường ngày. Ngày thường chủ yếu là mặc trang phục công sở, thật vất vả mới đến cuối tuần. Hôm nay cô tùy ý phối hợp áo lông tơ mùa thu, quần bò màu sáng, còn đem ghim cài tóc nhỏ xinh gài gọn một bên tóc. Ăn mặc có điểm tùy ý, nhưng chính như thế lại tạo ra sự mộc mạc, thon thả, tươi mát, tác động mạnh tới thị giác của Diệp Sảng. Dù sao hôm nay cô phải đi thăm bạn, không nên ăn mặc quá nghiêm trang, hiền dịu như này tốt hơn.
Thế nên Diệp Sảng cũng học người ta “tùy ý”. Nhưng cái “tùy ý” của hắn lại biến tướng thành tùy tiện, lôi thôi nhếch nhác khiến người ta thấy mà ghê. Một cái quần rách, bên ngoài cái áo ba lỗ là một cái áo sơ my trắng có điểm ố vàng, một đôi giày da (hàng Fn phiên bản limited) tay trái cầm một cái bật lửa, tay phải cầm một điếu thuốc lá, muốn có bao nhiêu tiêu sái liền có bấy nhiêu tiêu sái.
“Thế nào? Em có suất không?” – Diệp Sảng cười đến vô sỉ, không thèm để ý đến ánh mắt quái dị của đám người đứng trong trạm xe buýt: nhìn tiểu tử này, trời lạnh như vậy lại ăn mặc phong phanh như thế, không ấm thì cũng đành mặc kệ, nhưng cái quan trọng là chẳng có tí phong độ gì hết.
An Hi thầm buồn cười, miệng nói: “Cũng không tệ lắm!”. Thực ra thì trong lòng cô vẫn đang suy nghĩ, Diệp tử có tiềm chất du thủ du thực a.
Xe bus lại lần nữa đưa hai người đến vùng ngoại ô. Lần này rốt cục cũng khác những lần trước, từ xa Diệp Sảng đã thấy Yến Vân ở trong sân. Tên này đã có thể xuống giường hoạt động, đang quét lá trên sân, chỉ là sắc mặt vẫn tái nhợt. Bệnh tình của Yến Vụ xem ra cũng có tiến triển tốt, ngồi trên xe lăn chuyên tâm nhìn Yến Vân quét sân.
“He he he!” – Diệp Sảng cười vài tiếng quái gở.
Yến Vân cũng ngẩng đầu cười: “Diệp tử, hai người đến đúng lúc lắm. Không cần nói gì cả, hôm nay ở lại đây ăn cơm đi, không cho phép từ chối.”
An Hi trước khi lên đường đã vào siêu thị mua túi lớn túi nhỏ thức ăn. Đương nhiên, cô không quên tặng cho Yến Vụ một bó hoa tươi thật to, là loại hoa hồng vàng, ý nghĩa là chúc sớm ngày hồi phục sức khỏe.
Cuối thu khí trời trong lành, bốn người ngồi trên ụ đá trong sân. Yến Vân hưng phấn nói: “An Hi, quên nói cho em biết. Cái chìa khóa Kim Nguyệt Ngân đó tối hôm qua rốt cục cũng sang tay. Thần Tài nói 3 giờ chiều nay sẽ chuyển khoản. Buổi chiều tôi phải đi chuyển cho hai người.”
An Hi hiếu kỳ hỏi: “Thứ đó bán được bao nhiêu?”
Yến Vân cười nói: “Hai người đoán đi!”
An Hi cũng cười: “Chắc là 1000?”
Yến Vân cười cười: “Lần này đấu giá ở phòng đấu giá của Thiên Nhất Tiếu, hai người đoán người mua là ai? Chính là Nhất Chưởng Sát Nhân bị Diệp Sảng đánh cho chết đi sống lại. Hắn đại diện cho bát đại công hội mua chìa khóa trở về. Lần này bọn họ phải nhịn mà nuốt máu vào trong. Nói cho hai người nghe, đừng có giật mình. Trừ đi 6 phần của Trà Viên Tỷ Tỷ cùng Tiêu Dao Tán Tiên, còn lại 4 phần. Lát nữa Thần Tài sẽ chuyển 12000 RMB đến tài khoản chúng ta!”
“A?” – An Hi kinh ngạc – “Nhiều vậy sao?”
Tuy nhiên cô lại có chút không yên lòng: “Vân ca, lần này dùng danh nghĩa của ca bán, không phải sẽ bị bát đại công hội tìm cách trả thù ca sao?”
Yến Vân ha ha cười: “Bằng đám tiểu nhân bọn họ sẽ không dám làm gì ca!”
Diệp Sảng nói: “Vân tử, tiền ông cứ cầm. Bây giờ chúng ta đã có việc làm rồi, tạm thời vấn đề kinh tế không gặp khó khăn gì. Chú với dì hiện tại đang thiếu tiền dùng, trước hết ông cứ cầm lấy. Không được từ chối!”
Yến Vân giật mình, không nói thêm cái gì, chỉ dùng sức vỗ vỗ bả vai Diệp Sảng: “Vậy được, tôi cũng không nhiều lời nữa. Chờ lần sau tôi kiếm được tiền, khẳng định không thiếu hai người!”
Yến Vụ đang ngắm hoa tươi cười nói: “Chị cũng đã level 25 nhất giai, rất nhanh sẽ có thể giúp các em kiếm tiền trong game.”
An Hi giật mình nói: “Vụ tỷ nhanh nha. Hiện tại em cũng mới level 30 nhị giai. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thật sự chưa bao giờ em nghĩ sẽ kiếm được tiền trong Đệ Nhị Thế Giới!”
Yến Vân cười nói: “Có cuốn bách khoa toàn thư Đệ Nhị Thế Giới của ca, cho dù có khó cũng thành dễ.”
An Hi cũng cười, sống chung với bạn bè chính là vô cùng vui vẻ. Nói thật, cô vốn là chức nghiệp bác sĩ, nhưng thực ra lại là bọn họ chiếu cố cô. Đương nhiên cũng bởi vì có quan hệ với Diệp Sảng nên Yến Vân hoàn toàn đối xử với An Hi như với em gái ruột.
Yến Vụ bỗng nhiên rụt rè nói: “Diệp tử, mọi người chúng ta cùng kiếm tiền, em không vui sao?”
Diệp Sảng một mực trầm mặc, lúc này lại hắc hắc mấy tiếng cười gian: “Về điểm này thì tính là gì. Chúng ta sẽ không tiếp tục kiếm tiền chui nữa, cái chúng ta cần là một kế hoạch lâu dài!”
“Em lại muốn ba hoa chích chòe gì nữa?” – Yến Vụ mỉm cười nói.
Yến Vân lập tức tinh thần tỉnh táo, biết Diệp Sảng chắc chắn lại tìm được con đường sống nào đó: “Đừng nghe chị của tôi nói lung tung. Nói nói, tâm sự cho tôi nghe. Thích ca ca đây đúng không? Có cái gì tốt nhớ chiếu cô tôi a!”
Diệp Sảng cùng An Hi đồng thời cười to: “Khẩu khí thế này, ông học cũng quá giống rồi!”
Ánh nắng vàng dịu chiếu lên thân bốn người, không khí có vẻ rất hòa hợp. Diệp Sảng kể tỉ mỉ từng chi tiết xảy ra trên biển hai ngày qua.
An Hi cùng Yến Vụ cũng dâng trào khí huyết: “Oa oa oa. Thuyển hải tặc? Kích thích quá đi! Chúng ta cũng muốn đi!”
Diệp Sảng cười nói: “Vậy thì phải luyện tới level hơn 30!”
An Hi hừ lạnh nói: “Hừ, đừng tưởng rằng An tỷ ta là bình hoa di động. Khi PK chị đây cũng sẽ không giống như Tinh Tinh, đi cầu tình cho người Anh kia. Đáng chết liền giết, đáng đánh liền đập!”
Yến Vụ cười nói: “Đúng vậy, Vân tử vẫn thường nói không được thủ hạ lưu tình với kẻ địch!”
Diệp Sảng buồn bực nói: “Tình cảm hai người tốt như vậy từ bao giờ? Kẻ xướng người họa thật quá là ăn ý đi thôi.”
Hắn còn chưa dứt lời, đôi bàn tay trắng như phấn của An Hi đã vươn qua nhéo loạn trên eo hắn.
Yến Vân cúi đầu nói: “Quả thực tên Súng Cơ này tôi đã biết qua từ trước, đúng là đã từng đấu một trận với nhau!”
“Ách?” – Diệp Sảng ngạc nhiên – “Thật sự có chuyện này sao?”
Yến Vân sắc mặt phức tạp gật đầu: “Ừ, là lúc còn close-beta, tại bờ biển đông khu Hoàng Kim. Tôi bị hắn giết chết. Nhưng tên kia lợi hại là một chuyện, mấu chốt là tôi phục hắn. Người này rất chính trực, đối với người của mình thì rất tốt, nhưng đối với người ngoài lại vô cùng ngoan độc, rất đáng sợ!”
An Hi chần chờ nói: “Ý của Vân ca là chúng ta có thể hợp tác với họ?”
Yến Vân gật đầu: “Chắc chắn. Cơ hội tốt như vậy há có thể bỏ qua. An Hi, buổi tối khi login, trước hết hãy đi tìm Thiên Nhất Tiếu. Chắc chắn hắn sẽ nguyện ý hợp tác. Công ty Thành Tín cùng Cách Lực là hai phòng đấu giá lớn nhất mỗi khu, bên ngoài thì có quan hệ rất tốt, nhưng lại ngấm ngầm thủy hỏa bất dung. Mấu chốt là Thiên Nhất Tiếu làm ăn rất thật. Diệp Sảng là khách quý nhất của Thành Tín. Em đi liên hệ tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì!”
Diệp Sảng nói: “Thiên Nhất Tiếu chắc chắn sẽ đồng ý hợp tác. Súng Cơ nói sẽ chia cho hắn 2 phần, mà 1 phần thôi đã rất khủng khiếp rồi!”
Yến Vân nói: “Tôi phụ trách đi tìm Trà Viên Tỷ Tỷ cùng Tiêu Dao Tán Tiên. Trà Viên Tỷ Tỷ cũng có một tiểu bang của mình. Các cô ấy chắc chắn cũng gia nhập. Chúng ta căn bản sẽ không sợ cái gì mà bát đại công hội nữa.”
Diệp Sảng nói: “Về phần A Nhuế, có lẽ vẫn phải chờ đến lúc trở về, nhờ Tinh Tinh mới có thể mời được!”
Yến Vân nói: “Còn có, đám đào kim kia cũng đáng tin cậy, có thể nhờ bọn họ làm tay chân!”
Diệp Sảng kinh ngạc: “Ông cũng biết đám Ma Lạt Trư Đầu?”
An Hi nói: “Hôm qua chúng ta đang luyện cấp thì gặp bọn họ. Vân ca nói chúng ta là bằng hữu của em thì bọn họ không nói hai lời đã vội vàng tới giúp. Một hồi tiêu sái lăn lộn thành hồng danh, kết quả là lăn quay ra đất. Bây giờ hắn còn đang ngồi chồm hỗm trong đại lao chủ thành.”
Diệp Sảng trong lòng ấm áp. Trong trò chơi, hắn chẳng có gì đáng giá, nhưng lại có vận khí rất tốt, gặp rất nhiều đồng đội đều chậm rãi hình thành quan hệ tương đối bền vững.
Yến Vân vỗ tay nói: “Nhân sự hoàn toàn không thành vấn đề. An Hi đi liên hệ lão đại cùng Phú Gia Thiên Kim nữa. Bọn họ nhất định phải đến hỗ trợ.”
An Hi: “Vậy còn ca?”
Yến Vân trầm giọng: “Ca đi theo tỷ tỷ hoàn thành nốt vụ Kim Nguyệt Ngân. Trước hết phải chuẩn bị tốt đạo cụ. Dù sao sớm muộn gì chúng ta cũng phải thành lập công ty. Lo trước khỏi họa!”
Diệp Sảng gật gật đầu, vẫn là Yến Vân có tư chất làm đại sự. Chuyện gì cũng chuẩn bị thật chu đáo.
Ba người cao hứng, phấn chấn thảo luận, bỗng nhiên Diệp Sảng hỏi: “Vân tử, ông có biết một nơi tên là Thiên Long Bảo không?”
Yến Vân gật gật, lại lắc lắc.
Diệp Sảng tò mò: “Vậy là sao?”
Yến Vân cười nói: “Có thể coi là biết, cũng có thể coi là không biết. Bởi vì, tôi có nghe qua nhưng lại chưa đi qua. Mà số thông tin nghe được cũng rất rất ít.”
An Hi nói: “Ồ?”
Yến Vân ngẩng đầu: “Tuyến đường này bắt đầu từ đường bờ biển đông nam khu Trung Hoa, cũng chính là khu Tịch Tĩnh chúng ta. Sau đó thẳng hướng về phương nam. Nửa đường sẽ đi qua vùng biển quốc tế, biển sâu, U Linh hải, Ma quỷ hải, Nhật Bất Lạc hải, cuối cùng mới đến đảo Thiên Long Bảo.”
Diệp Sảng cùng An Hi đều lẳng lặng nghe rõ.
Yến Vân tiếp tục nói: “Thiên Long Bảo thực ra không phải là trên đó thực sự có quái long hay boss long mà là một cái đảo nhỏ vô cùng quái dị. Trước kia trên diễn đàn có một người nói qua, ngay cả Bách Độc Đại Năng cũng không biết. Địa hình nơi đó rất kỳ dị, phức tạp. Trên đảo lại tồn tại boss thần cấp, thậm chí còn cao hơn cả boss thần cấp. Quái cũng không chủ động hiện thân, chỉ khi có người chơi thỏa mãn các điều kiện nào đó thì mới xúc phát khiến chúng xuất hiện.”
Hắn cười cười: “Ha ha, nói ra thì phức tạp lắm. Thực ra trên đó có trang bị cấp anh hùng, thậm chí còn siêu việt hơn. Tin tức đó dường như hệ thống cũng không phủ nhận, nhưng cũng không thừa nhận.”
Vẻ mặt ba người Diệp Sảng biến đổi. Ba chữ “cấp anh hùng” kia giống như là có ma lực vô tận, mê hoặc vô số game thủ bon chen hiến mạng. Về phần cái thứ cấp anh hùng kia, trừ bỏ thần khí thì còn có thể là cái gì? Vậy là lại càng khiến cho phong vân kích động, non sông biến sắc, bao nhiêu game thủ đều hướng về đây, vô luận là phải trả giá như thế nào cũng đi.
Yến Vân suy nghĩ, nói: “Theo lý thuyết, Súng Cơ phản là chuyện lớn, công ty Cách Lực không thể không biết, cũng không thể không nhận ra. Còn có, dù sao cũng là người Trung Quốc khai phá trò chơi. Khoảng cách từ đó đến khu Trung Hoa gần nhất là điều dễ hiểu. Nhưng điểm quái lạ chính là ở đó. Trên đường các ông đã đụng phải người Anh quốc lẫn Đức, có nghĩa là bọn họ đã đi trên biển một vòng rất lớn từ trước rồi. Công ty Cakart, hạm đội Phi Ngư gì đó tôi không biết, nhưng mà Diệp tử, ông không được bỏ qua điểm này. Nếu bọn họ có thể tới tận nơi này thì chắc chắn là có nguyên nhân.”
Diệp Sảng gật gật đầu. Hắn biết ý của lời này. Chắc chắn còn có sự tình gì đó mà hắn không biết. Cụ thể là cái gì thì bản thân hắn cũng không nói rõ được, chỉ có thể tự mình login đi xem xét.
Vô Địch Hắc Thương Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử