Butterflies don't know the color of their wings, but human eyes know how beautiful it is. Likewise, you don't know how good you are, but others can see that you are special.

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 319 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 511 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:58:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 142: Nội Công Liều Mạng
hời gian của nhiệm vụ nội dung lần này không giống với thế giới hiện thực. Nhóm người mới đi về trước một lúc trời đã tối, mưa phùn bay bay. Trong khe núi phía trước xuất hiện mấy gian phòng lợp cỏ tranh, xem ra là một gia đình. Ở trước cổng có hai ông bà lão mắt nhìn ra xa xăm như đang chờ đợi gì đó. Diệp Sảng thầm nghĩ: “Nguy rồi, hay đây là cha mẹ của cô thôn nữ!”
Hai ông bà lão vừa nhìn thấy thầy trò Đường Tăng đến đây liền lập tức trốn vào trong phòng đóng chặt cửa. Đường Tăng tiến lên gõ cửa: “Thí chủ, bần tăng đến từ đông thổ Đại Đường. Bên ngoài đột nhiên mưa to gió lớn, khẩn cầu hai vị cho tá túc một đêm. Aiii, thí chủ? Thí chủ! Thí chủ mở cửa ra một chút, thí chủ...”
Đám người Diệp Sảng cười không dứt. Tôn Ngộ Không nổi giận: “Oanh, nhận lão Tôn một gậy!”
Đường Tăng tức giận nói: “Ngộ Không hỗn trướng, không được động thủ! Hai vị thí chủ bên trong không phải là yêu quái! Sao ngươi dạy mãi không sửa, lại đi vọng tự tùy ý sát sinh. Nga? Bọn họ là nông dân khai phá nông điền? Sao Bát Giới không nói sớm! A di đà phật. Ngộ Tĩnh, giúp sư phụ lấy một cái áo cà sa. Ngộ Không, đem Kim Cô Bổng cho sư phụ dùng một chút. Không, Bát Giới, đem cây đinh ba của con cho ta!”
Một đám người hóa duyên không được, tá túc không được, phải đứng ở ngoài sân đội mưa. Đường Tăng nói nhiều như ruồi bọ, đoàn người Diệp Sảng không dám khinh suất. Trời mới biết Bạch Cốt Tinh lúc nào sẽ lại đến!
Không biết trải qua bao lâu, mặt trời hoàng hôn hoàn toàn khuất núi, mưa cũng nhỏ dần. Thiên Kim Nhà Giàu mò ra một viên bảo thạch năng lượng, lập tức ném xuống mặt đất tạo ra một đống lửa lớn, mọi người cùng nhau sưởi ấm. Tinh Tinh cô nương âm thầm líu lưỡi. Bảo thạch năng lượng đắt tiền như vậy cư nhiên lại bị nữ nhân này dùng để nhúm lửa. Nữ nhân quả nhiên trời sinh đã phá gia bại tử a!
“Có người đến! Là game thủ!” – Vẻ mặt Thiên Kim bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
Mọi ngưòi như lâm đại địch, đều giương vũ khí lên. Sắc mặt Thiên Kim Nhà Giàu lại thay đổi: “Chậm đã!”
“Ân?” – Diệp Sảng thuộc tính cảm giác cơ hồ bằng không, cũng không biết người tới là ai.
Cánh rừng bỗng nhiên truyền đến một tiếng rống to: “Hoa tự phiêu linh, thủy tự lưu!”
Diệp Sảng triệt để ngây người. Lần này Tinh Tinh là người đối ám hiệu: “Lưu không biết đích na đầu!”
Đây chính là ám hiệu chính tông của Túy Ngân hội a, bất cứ ai cũng không có biện pháp giả mạo.
Thanh âm lại tới: “Xuân hoa thu nguyệt tới lúc nào?”
“Tối hôm qua diện toàn ăn no!”
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh kinh ngạc quay đầu lại. Thiên Kim Nhà Giàu lại đối được ám hiệu này! Lai lịch của nữ nhân này là thế nào a?
Tây Môn Xuy Ngưu hùng hổ giết vào trong sân, Thiên Kim Nhà Giàu lập tức quát bảo mọi người ngưng lại: “Đây là người một nhà, có dấu hiệu chính nghĩa!”
Trên trán Tây Môn Xuy Ngưu đích xác có một ấn kí Phật tự, mà hơn nữa còn có điểm tốt hơn trước: trang phục cương thi đã thay ra, đổi lại là một kiện trang phục tiêu chuẩn, nhìn qua giống bác sĩ nha khoa.
“A Ngưu!” – Diệp Sảng rất kích động.
“A Ngân!” – Tây Môn Xuy Ngưu càng kích động hơn.
Lão đại chui ra từ phía sau. Xem ra gần đây sự nghiệp của lão đại tăng lên không ít nha, không còn mặc váy mà đổi thành một bộ trang phục giống như áo măng tô, nhưng sài đao vẫn dắt trên người, xem ra sẽ vĩnh viễn bất li thân với lão đại.
Lúc lão đại nhìn thấy Thiên Kim Nhà Giàu cũng ngẩn ra. Thiên Kim Nhà Giàu lập tức xoay đầu sang một bên.
“Lão đại!” – Tinh Tinh cô nương thấy lão đại cũng cao hứng vô cùng, lập tức nhảy tới.
“A Ngân, gần đây ngươi đi đâu? Ta rất nhớ ngươi!” – Lão đại nhàn nhạt nói.
Đúng là thật lâu không thấy lão đại, dù sao cũng là người bạn tốt nhất trong game của Diệp Sảng. Lời nói của lão đại rất đơn giản cũng rất trực tiếp. Diệp Sảng trong lòng cảm thấy ấm áp, dễ chịu: “Lão đại, sao các người cũng tiến nhập vào trong nhiệm vụ này mà tới đây?”
Lão đại chấn thanh nói: “A Ngân, gần đây ta làm một hợp đồng lớn, hợp tác với một công ty khu Hoàng Kim, tên là tập đoàn Bộ Binh. Bọn họ gia công đóng gói đĩa sex của bọn ta lại, sau đó chuyển tới các chợ đêm để bán. Vì gần đây cửa quan NPC cảnh sát tương đối nghiêm ngặt cho nên ta cùng A Ngưu quyết định vào trong các nhiệm vụ nội dung lớn để tuyên truyền. Không ngờ lần này lại gặp ngươi trong này, thực quá tốt. Có ngươi ở đây, nhiệm vụ tuyên truyền lần này không phải ngươi đảm nhận thì còn ai vào đây. Một khi hoàn thành, ta sẽ thăng ngươi...”
Hắn đứng ở đó nói không dứt, Tinh Tinh với Diệp Sảng sớm đã quen với kiểu “bán đĩa sex” cho nên cũng hữu kinh bất loạn*. Còn đám người bên cạnh nghe đến ngốc nghếch. An Hi nghe thấy thế mặt đỏ tai hồng, trò chơi còn dài, cái gì cũng có thể có, thế mà cư nhiên lại đi bán đĩa sex kiếm tiền.
[*hữu kinh bất loạn: có kinh sợ nhưng không loạn]
Diệp Sảng lập tức nói: “Không có vấn đề, đem nhiệm vụ giao cho ta cam đoan tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
Lão đại nói: “Được, có câu nuôi binh ngàn ngày, bán một lần*. Những người này đều là bằng hữu của ngươi?”
[*vâng ạ lại chế, hình như lão này rất thích câu “kiếm củi ba năm, thiêu một giờ” và các “biến thể” tự chế thì phải]
Diệp Sảng mau chóng giới thiệu An Hi, Tây Môn Xuy Ngưu lập tức xông lên: “Hóa ra là Thiên đại tỷ a! A Ngân chính là bằng hữu và cũng là thành viên trong Túy Ngân hội chúng ta! Chúng ta hiện tại có đem theo đĩa sex chính tông Âu Mỹ, vốn bán 10 nguyên*, nhưng hiện tại miễn phí tặng cho ngươi. Nội dung thì cam đoan đặc sắc. Xem qua có thể hối hận, không xem tuyệt đối hối hận!*
[*đơn vị đếm tiền của NDT*sặc, kiểu cam đoan mời hàng gì thế không biết]
Tây Môn Xuy Ngưu thiếu chút nữa bị Diệp Sảng, Tinh Tinh cùng An Hi úp sọt một trận.
“Dám đem chúng ta ra đẩy mạnh tiêu thụ! A Ngưu, ngươi muốn chết hả?” – Tinh Tinh tức giận nói.
Thiên Kim Nhà Giàu nãy giờ một mực không mở miệng bỗng nhiên lạnh lùng nói: “Các ngươi có bao nhiêu đĩa? Ta mua hết!”
“Ân?”
Đám Diệp Sảng trợn tròn, mở to con mắt. Đại tỷ à, không phải là ngươi đấy chứ, không tưởng được bề ngoài nhìn đoan trang hiền thục, thế mà nội tâm lại... có khi mang tội danh cưỡng gian cũng không biết chừng.
Tây Môn Xuy Ngưu như làm ảo thuật lôi từ trong túi Càn Khôn ra hai cái hòm bằng sắt, bên trong toàn đĩa sex. Thiên Kim Nhà Giàu lấy ra 20 điểm tín dụng mua toàn bộ.
Gần đây thực lực hai người cũng đã thăng cấp. Lão đại là Cuồng Chiến Sĩ nhất giai, Tây Môn Xuy Ngưu là Chuyên Gia Dược Vật, cũng nhất giai. Diệp Sảng đoán chừng lão đại cùng Thiên Kim Nhà Giàu đã có quen biết từ sớm. Bất quá nghĩ lại thấy cũng đúng, lão đại là nhân vật uy phong cỡ nào a, trường kỳ đi hãm hại lừa gạt, trên giang hồ số người biết cực lớn. Chỉ là lão đại với Thiên Kim Nhà Giàu từ đầu tới cuối một câu cũng không nói với nhau.
“Có người!” – Thiên Kim Nhà Giàu lại cảnh giác nói.
Lần này ngay cả Tinh Tinh cũng cảm thấy: “Người tới không ít!”
“Dập lửa!” – Thiên Kim Nhà Giàu trầm rống một tiếng.
Suy nghĩ của nữ nhân này thực linh hoạt, phản ứng của Lỗ Trứng Gà cũng thật mau. Pháp trượng chỉ về hướng đống lửa, một cỗ năng lượng phong hệ cuốn bảo thạch năng lượng bay lên trời, sau đó xoáy vài cái, đống lửa “ba” một tiếng nổ tung, vô số tàn lửa bắn tứ tung ra bốn phía. Toàn bộ sân sáng rõ, nhưng trong nháy mắt lập tức lại trở nên tối đen. Dù vậy trong nháy mắt đó Diệp Sảng vẫn thấy rõ một đám người đi ra từ phía đông nam, mà trùng hợp là hắn lại biết nhóm người này! Chính là Thương Tâm Tiểu Tiễn, Anh Dũng Đả Kích, Mã Phong Oa, Tô Kỳ Nhĩ đây sao? Đã vậy lại còn ít nhất mười bốn, mười lăm người nữa đi theo. Diệp Sảng cảm thấy mình ở trong trò chơi kết thù rất nhiều, đi đến đâu cũng gặp một đám oan gia.
Thương Tâm Tiểu Tiễn cũng không để Diệp Sảng cùng Tinh Tinh vào mắt, nhưng Anh Dũng Đả Kích hết sức kiêng kị lão đại, không dám tiến lên.
Hai nhóm người đều rất để ý phe phái của người khác, nhìn thấy đối phương không có ấn kí tương ứng liền không nói hai lời đã động thủ.
Thiên cầu trên pháp trượng của Thương Tâm Tiểu Tiễn lóe ra hồng quang, vài giây sau lập tức phun ra một cỗ lửa lớn, rất có điểm giống như khí thế của Hỏa Diễm Thương của An Hi. Diện tích che phủ của cỗ lửa này không rộng, nhưng thế tới cực mãnh. Cỗ Hỏa Long chưa tới, Diệp Sảng đã cảm thấy cỗ nhiệt lực đập vào mặt làm người ta hít thở không thông. Thực lực của nguyên tố sư này không phải vừa, chứ nếu không có chút tài năng thì đã không dám ra tay một mình.
“Chút tài mọn!” – Lỗ Trứng Gà cười lạnh, cũng lấy ra pháp kĩ.
Hỏa Long phun tới được nửa đường liền bị một trận gió to đánh ập tới. Hỏa Long bị thổi lệch đầu, xông tới rừng cây bên cạnh lao đi như bão tố, trong rừng cây lập tức bùng lên một trận lửa lớn.
Thiên Kim Nhà Giàu lạnh lùng nói: “Mọi người không được lộn xộn, bảo hộ Đường Tăng!”
Đường Tăng đưa tay tạo thành búp sen: “A di đà phật, Ngộ Không hỗn trướng. Sư phụ nói qua bao nhiêu lần, không thể vọng tự sát sinh. Những thứ này đều là chúng sinh phù hoa, nếu ngươi đại khai sát giới, chẳng phải là phá hỏng thanh quy Phật môn!”
Đường Tăng ở nơi này niệm kinh, Lỗ Trứng Gà cùng Thương Tâm Tiểu Tiễn đã bắt đầu đấu pháp cự li xa. Song phương cũng không dám tiến lên, liền xem nét “nội công” hai người.
Hỏa Long của Thương Tâm Tiểu Tiễn bị thổi lệch, Thương Tâm Tiểu Tiễn liền phát thêm lực, Hỏa Long liền biến thắng, thế tới còn mạnh hơn trước. Dù sao cấp bậc của Lỗ Trứng Gà cũng thấp, mana khẳng định không bằng đối phương. An Hi bưng Hỏa Diễm Thương đứng trước mặt hắn, sau đó là một cỗ Hỏa Long phản đánh.
Hỏa Diễm Thương tuyệt đối mạnh hơn kĩ năng trung cấp của Thương Tâm Tiểu Tiễn nhiều. Hai cỗ Hỏa Long vừa va chạm vào nhau, hỏa diễm màu hoàng kim trên không vỡ toang, phi thường chói mắt. Diệp Sảng cảm thấy võng mạc như bị chọc thủng. Tình huống này xem ra có người phóng ám tiễn. Quả nhiên một có gì đó phóng tới phía An Hi. “Phanh” một tiếng, toàn thân An Hi chấn động, lùi về sau vài bước, trên đầu bay ra “0” trị số thương tổn.
Không biết là đạn gì đánh tới, mặc dù không gây thương tổn, nhưng mà lực đạn bắn vào thân cũng đủ mạnh. Vừa thấy An Hi bị ám sát, Tinh Tinh cô nương liền lập tức nổi đóa, lấy ra Tân Hoán sáo trang đề cao lực lượng, phóng ra kĩ năng Nhị Liên Tiễn.
Ba kĩ năng liên xạ của cung thủ đại khái không khác nhau là bao. Tuy rằng lực công kích của Nhị Liên Tiễn cùng Tật Tốc Tứ Tiễn giống nhau, Tật Tốc Tứ Tiễn chỉ bắn ra nhiều hơn hai tên nhưng trên thực tế thì khác nhau rất lớn. Nguyên nhân bởi một khi khoảng cách quá xa, độ chuẩn đích của Tật Tốc Tứ Tiễn sẽ giảm còn rất thấp. Lần này Tinh Tinh cô nương ra tay liền sử dụng Nhị Liên Tiễn, mục đích cũng là thử Thương Tâm Tiểu Tiễn, dù sao lần trước ở Tiên Tung Lâm nàng cũng đã phải chạy trốn.
Hai mũi Thiết Luyện tiễn bão tố phi tới từ hơn 40 mét, hướng tới con mắt Thương Tâm Tiểu Tiễn cắm vào. Tinh Tinh cô nương vừa xuống tay đã hạ độc thủ.
“Đinh đinh” hai tiếng giòn vang, Thiết Luyện tiễn đột nhiên bị đập bay.
Tinh Trạng Hỏa Diễm Hộ Thuẫn xếp thành hình chữ thập, bay vòng quanh bao vây lấy Thương Tâm Tiểu Tiễn. Diệp Sảng bừng tỉnh đại ngộ, tên này cũng đã luyện thành hộ thuẫn, khó trách không bắn trúng.
“Đi chết đi!” – Diệp Sảng kích động, đem lựu đạn ném ra.
Một tiếng ầm kinh thiên động địa nổ vang. Trái lựu đạn rơi xuống đúng trước mặt Thương Tâm Tiểu Tiễn, Thương Tâm Tiểu Tiễn lập tức bị đánh bay, không biết là chết hay không chết, dù sao cũng không nhìn rõ cái gì qua ngọn lửa. Bất quá Diệp Sảng cũng không cao hứng bởi vì hắn cảm thấy có gì đó bất thường trong bóng đêm, dường như trong đám người cũng bay ra một thứ gì đó đen sì.
“Đừng nhìn!” – Thiên Kim Nhà Giàu đột nhiên kêu to lên nhưng không kịp.
“Uỳnh~”
Diệp Sảng bỗng nhiên cảm giác một trận đau đớn trên mặt, hắn nhịn không được nhắm hai mắt lại.
Vô Địch Hắc Thương Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử