Trở ngại càng lớn, chiến thắng càng huy hoàng.

Moliere

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 319 - chưa đầy đủ
Phí download: 16 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 511 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:58:37 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 103: Trở Lại Xà Lĩnh
ơi mà Diệp Sảng nói tới đương nhiên chính là Thiên Xà Lĩnh lúc trước, ba người lên tàu bắt đầu chuyến đi, sau đó đến tiểu trạm Tô Liễu thuê một cái thuyền đánh cá nhỏ theo đường sông tiến vào. Đứng trên thuyền đánh cá Diệp Sảng cảm thấy rất không vui, lần trước ở đây lăn lộn mất hai ngày, vất vả mới kiếm được mật rắn lại bị người ta lừa, khi không bị mất mấy điểm tín dụng.
- Mợ nó, đừng cho ta gặp mặt hai cái thằng lừa đảo hôm đó! Diệp Sảng nghiến răng nghiến lợi.
Tinh Tinh không nhịn được trừng mắt liếc hắn một cái: - Nhìn bản mặt thộn ra của ngươi kìa, ngươi vốn căn bản không thể nào lường trước được cái vụ buôn bán đó được, không bị lừa mới lạ đó. Hừm hừm dọc đường đi nếu ta không để ý giúp ngươi thì cũng không biết ngươi bị lừa biết bao nhiêu lần nữa.
Diệp Sảng cười hắc hắc: - Ta đã nói mà Tinh Tinh là đối tốt với ta nhất mà. Này, cái mũ tre kia cho ta mượn mang thử xem thế nào?
- A, vừa mới chửi ngươi ngốc xong, không ngờ là ngươi cũng còn chút nhãn quang đó nha. Tinh Tinh lấy cái cái mũ tre đang đội xuống.
Diệp Sảng cầm lấy liền thấy:
Mũ Tre Mỏng ( cấp cường hóa )
Cấp bậc yêu cầu: 10 cấp;Nghề nghiệp yêu cầu: thông dụng tất cả các hệ;
Thuộc tính: giảm độc tính thời gian kéo dài: 15s,Giảm thương tổn 15;
Diệp Sảng không nói thêm một tiếng liền đội lên, Tinh Tinh giận dữ: - Tên mắc dịch, ta có cái gì ngươi cũng muốn a!
Diệp Sảng liền tùy tiện nói: - Một hồi ta đi dụ quái ngươi nghĩ là giỡn chơi a? Nọc rắn này nguy hiểm thật sự đó. Ta không kháng độc được đâu!
Tinh Tinh nghĩ thấy cũng phải, dù sao thì Diệp Sảng cũng là một tiểu Cu Li, lát nữa hắn dụ mấy cái chết chóc đi thì mấy cái thơm bơ là ta hưởng a. A Nhuế đã lấy ra hộp dụng cụ chuẩn bị khai chiến, lần này nhiệm vụ Tinh Tinh là phải bảo vệ cái cô bạn không biết tý chiến đấu này cho an toàn.
Sau khi thuyền đánh cá cập bờ, Diệp Sảng lại đi tới mảng cỏ khô lúc trước, rất tiêu sái lấy khẩu XM-1014 ra chuẩn bị, Tinh Tinh cô nương còn tưởng hắn sắp xung phong nhảy vô bụi cỏ đi dụ quái, kết quả là hắn rất vô sỉ gọi ra A Ngốc: - A Ngốc, lên cho ta!
Tinh Tinh sắp ngất: - Ngươi còn chôm đâu ra con chó này a, tên là gì ấy nhỉ? A Ngốc? Đúng là rất giống với ngươi nha!
A Ngốc cùng Diệp Sảng cùng rất trâu bò giống nhau, nó gâu gâu vài tiếng rồi dùng cái mũi khịt khịt ngữi mùi trong không khí, phỏng chừng như biết chổ này thật sự nguy hiểm, không thèm tiến lên.
- Ngươi! Ngươi đúng là cái đồ chó, thời điểm quan trọng thì ngươi lại lượn lờ làm cảnh à! Diệp Sảng vừa nói vừa chuẩn bị đá cho A Ngốc một cái.
Tinh Tinh lấy ra hộp cơm thịt bữa trưa đưa tới: - A Ngốc, lại đây!
A Ngốc mạnh mẽ lủi lủi tiến lên bắt đầu gặm súc thịt, Diệp Sảng trừng mắt: - Thằng ranh, mày đúng là cái đồ chó!
Tinh Tinh vỗ vỗ lên đầu A Ngốc: - A Ngốc ngoan, nhanh đi dụ bọn rắn lại đây, dẫn càng nhiều ta càng cho ngươi ăn ngon nữa.
A Ngốc lại gâu gâu mấy tiếng, vui vẻ lao vào bụi cỏ.
- Này con chó chết kia, không thịt không được, có thịt cái gì cũng làm hả! Diệp Sảng mắng.
Tinh Tinh phản bác: - Không phải là do ngươi dạy dỗ sao?
Diệp Sảng nói: - Chúng ta ở chổ này tranh thủ nghỉ ngơi, A Ngốc rất nhanh nhẹn, một hồi dẫn rắn tới thì ngươi đừng dùng ma pháp tiễn, bị ma pháp đánh thì mật rắn không còn nguyên vẹn mà lấy đâu.
A Nhuế nói: - Hà đại ca nói không sai, không riêng gì ma pháp mà cả thần chú cũng không. Hơn nữa cũng không thể sử dụng bất kỳ công kích có kèm hiệu quả nguyên tố hay hiệu quả phụ trợ nào.
Tinh Tinh nghẹn họng trân trối: - Vậy ta phải đánh sao đây?
A Nhuế nói: - Tóm lại là cứ công kích bình thường thôi.
Tinh Tinh thật hết chổ nói: - Nếu biết sớm vậy chi bằng ta đi dẫn quái cho rồi!
Ba người cứ ngươi một câu ta một câu nói chuyện tào lao, A Ngốc nhanh chóng trở lại, trong bụi cỏ truyền ra một loạt âm thanh soạt soạt.
- Đồ chó chết! Diệp Sảng lại mắng, lần này thật đúng là không thể không mắng, A Ngốc đưa tới vô số rắn Ô Sao (một loại rắn nước chuyên dùng làm thuốc), một đám lớn đông nghìn nghịt, ít nhất cũng 5-60 con đang ùn ùn nhằm hướng này bò tới, làm cho ai nhìn thấy cũng bủn rủn cả người.
Lần này cũng đã không giống lần trước, lần trước là khẩu Benelli M3 mỗi phát mỗi lên đạn, tầm bắn cũng tương đối gần, lần này gặp khẩu XM-1014 này tầm bắn xa hơn nhiều, Diệp Sảng liên tục nhằm hướng đó mà nổ súng, bắn cho cây cỏ nát bấy cùng bụi đất bay lên tứ tung. Tinh Tinh đúng là bị uy lực của súng này dọa cho ngây người, hơn nữa Diệp Sảng với súng ống và trình độ cũng rõ ràng đã đề cao, hắn nghiêng đầu súng hướng mặt đất phía trước mà bắn, một phát bắn ra, đạn bi tủa ra trên mặt đất như hình cái ổ ong, vô số tia lữa nẹt bắn tứ tung, bầy rắn bay lên từng mảng lớn giá trị thương tổn, cứ nhằm hướng đó mà liên tục nhả đạn. Trên mặt đất là từng mảng từng mảng rắn đã chết.
Dựa lưng vào thuyền đánh cá, một mình Diệp Sảng là cũng đủ đối phó rồi, siêu cấp shotgun không hổ danh là bảo bối train lever, không tới 5 phút trên mặt đất khắp nơi đều rắn là rắn, tất cả đều phơi bụng. A Nhuế cầm theo hộp dụng cụ, tay cầm con dao nhỏ đi tới thu hoạch mật rắn, người chơi thuộc phái mô phỏng cuộc sống ở khía cạnh này rỏ ràng trội hơn phái chiến đấu rất nhiều.
A Nhuế kỹ năng làm rắn vô cùng thành thục nhanh chóng, xách lên một con rắn dung dao phủi một cái là bụng rắn đã được mổ ra, lại phết tiếp dao nữa là mật rắn đã bị lấy ra, bộ mật đã nhanh chóng nằm ngay ngắn trong thùng chứa Diệp Sảng thực sự hoài nghi nàng có phải ở ngoài đời làm cái nghề chuyên mổ rắn ấy nhà hàng không. A Nhuế chỉ với nữa giờ làm việc chẳng khác nào Diệp Sảng làm trong hai ngày, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh không muốn phục cũng không được, những chuyện này này thì đúng là phải dựa vào mấy người chơi phái mô phỏng rồi.
Diệp Sảng châm một điếu Hồng Tháp Sơn: - Thế nào? Đủ rồi chứ?
A Nhuế lắc đầu: - Số lượng thì đã đủ rồi, nhưng độ cô đặc chưa đủ, mới bao nhiêu? Chỉ có 16 độ cô đặc thôi cho dù bán cũng không được mấy đồng. Đúng rồi ngươi nói lần trước ngươi bị lừa, là ngươi đánh chổ nào được độ cô đặc 22 thế?
Lúc này A Ngốc như ưỡn lưng sủa lên mấy tiếng, Diệp Sảng hình như có điểm hiểu ra: - Chẳng lẽ là phải đi sâu vào trong mới có thể tìm được độ cô đặc cao hơn?
A Ngốc đúng là vui mừng gâu gâu mấy tiếng [ Cuối cùng ông chủ cũng khôn ra chút đỉnh! ], Diệp Sảng gật gật đầu: - Hiểu rồi, chúng ta tiến vào sâu bên trong Thiên Xà Lĩnh thôi.
- Cũng không nên lãng phí thời gian, chúng ta tiếp tục nào! A Nhuế thu dọn hộp dụng cụ.
Lần này là Diệp Sảng dẫn đường, trở lại sườn núi mà hắn từng rống ông ổng sáng tác “Đêm hôm đó ” của hắn, mọi người tìm thấy một tảng đá lớn, ba người cùng tập trung ngồi xổm trên đó chờ đợi, A Ngốc đáng thương lại bị bắt chạy đi dụ quái. Lúc này ở Thiên Xà Lĩnh hình như cũng đã nảy sinh quái tương đối mạnh rồi, A Ngốc lần này đưa tới cũng không phải là từng mảng từng mảng như trước nữa. Mà là bốn phương tám hướng nhìn đâu cũng rắn là rắn. Chẳng qua bạn Sảng bữa nay súng đạn dư giả, không thèm quan tâm cứ bắn loạn một hơi, Tinh Tinh cô nương cũng làm bộ làm tịch bắn ra vài tên cho có với người ta, nữa giờ trôi qua, điểm kinh nghiệm của ba người cũng tăng một khúc, trên mặt đất A Nhuế ngồi mân mê một hồi: - Tổng cộng 34 cái, vẫn chưa được, chỉ mới độ cô đặc 22 thôi.
Diệp Sảng cắn răng nói: - Vậy tiếp tục tiến lên trên núi nào!
Mọi người lúc này cũng hiểu rõ về cái gọi là xác xuất mạo hiểm, đây chính là nguyên lý bất biến ở bất cứ bản đồ nào, càng đi sâu vào thì càng nguy hiểm. Càng vào sâu mà càng thoải mái, hả? Đây là cái nguyên lý của cái gì chứ … [ Càng vào sâu càng sung sướng, tác giả nói cái gì thì an hem tự nhiểu nhá:0 (22): ngộ không bít gì đâu ]
Lần này vẫn là Diệp Sảng dò đường, ở bản đồ Thiên Xà Lĩnh này phải tìm cho được địa hình tự nhiên để có thể che chắn nếu không dù ngươi có là trâu bò đi chăng nữa cũng bị vạn xà cắn chết. Giữa sườn núi muốn tìm đá tảng lớn rất ít, nhưng cây khô thì rất nhiều, ba người áp dụng chiến thuật cụ thể là Tinh Tinh cùng A Nhuế leo lên cây, A Ngốc lại chạy ra ngoài dụ quái.
Lần thứ ba này dẫn tới toàn là mấy con quái kì lạ làm cho ba người khẩn trương một trận, toàn là loại rắn độc toàn thân màu đỏ, miệng thì há ra phun noc độc phì phì, phun một cái là xa năm sáu mét, A Ngốc quả nhiên là có chút tài năng, chó mà leo cây giỏi không thua gì khỉ. Tất cả có chổ an toàn rồi, Diệp Sảng cũng đại khai sát giới, xong vé này Diệp Sảng cũng được 24 cấp, mấy điểm thuộc tính của hai cấp gần nhất đều chia cho khoản sức mạnh và khả năng đánh xa.
Diệp sảng và Tinh Tinh vạn phần chờ mong ngồi nhìn A Nhuế làm rắn, chỉ chờ nàng gật đầu nói một câu ”50 ”, A Nhuế sau một lúc ra tay lại tiếp tục lắc đầu: - 33!
Diệp Sảng nổi quạu, đóng vai ác luôn: - Tiếp tục đi lên!
Tinh Tinh hơi rầu rĩ: - Hệ số nguy hiểm rất cao đó!
Là cao nhưng cao tới đâu cũng phải tiếp tục nhằm hướng đỉnh núi mà tiến lên thôi, địa hình trở nên dốc đứng thật chẳng có gì để có thể lợi dụng che chắn, bầy rắn lúc này càng mạnh, lần này mấy con rắn toàn thâm màu xanh biếc. Hả miệng ra phun cũng không phải nọc độc mà là khí độc xanh lam, khí độc khuếch tán trong không khí, cách một khoảng xa nghe mùi thôi là cũng muốn nôn chứ đừng nói chi là trực tiếp hít vào không biết là nguy hiểm đến mức nào, dù sao Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng chưa có đủ can đảm để thử cái mùi vị đó, A Ngốc cũng lập tức lẫn đi rất xa.
Lần này chiến thuật cụ thể là cho A Nhuế đi sau cùng, Diệp Sảng cùng Tinh Tinh thì yểm trợ lẫn nhau chậm rãi tiến lên. A Ngốc chạy đi cũng không xa, một lần dẫn về đúng mười con mãng xà, ít nhất thì với số lượng đó còn có khả năng xử lý. Bằng vào thực lực ba người bọn họ thì đây là khả năng phối hợp phát huy đến mức tối đa rồi, lần này cũng có điểm hơi lạ, nếu đến nhiều rắn hơn chút thì kết cuộc cả ba người cùng về thành dưỡng sức là chuyện tất nhiên.
- Lần này độ đậm đặc đã đủ rồi đúng không? Diệp Sảng quay đầu lại hỏi.
A Nhuế đáp: - Nói cho các ngươi một tin rất rất không vui, độ đậm đặc 48!
Tinh Tinh trợn tròn mắt:- Không thể nào!
- Con mịa nó! Diệp Sảng nổi giận, - Đi, tiến lên đỉnh núi!
Qua khỏi đợt quái này, địa hình bắt đầu bằng phẳng, không thấy bất kỳ dấu hiệu gì cho thấy bầy độc xà thường lui tới, trên đỉnh núi trụi lủi ngay cả cây khô hay cỏ cũng không thấy một mống, mặt đất toàn bộ đều là bùn nâu, hơn nữa còn rất ẩm ướt lầy lội. Diệp Sảng cùng Tinh Tinh đều nắm chặt vũ khí, tình huống này có điểm gì đó không ổn.
- Tiểu Nhuế Nhuế, ngươi ở lại đây, chúng ta đi phía trên xem đã! Tinh Tinh nói.
A Nhuế vừa nghe liền không chịu, nàng ở một mình cũng chẳng phải là càng nguy hiểm sao?
Diệp Sảng nghiêm mặt nói: - Phía trên chỉ sợ là càng nguy hiểm, nếu chút nữa có gì không ổn ngươi liền chạy trước nghe chưa.
- Không, ta muốn cùng đi với các ngươi! A Nhuế mặc kệ sống chết nằng nặc.
Lúc này A Ngốc đột nhiên tru lên, một cảm giác bất an trùm xuống.
- Con chó chết, im coi! Diệp Sảng quát.
A Ngốc hướng về phía đỉnh núi mà sủa liên hồi, ánh mắt cũng trở nên phẫn nộ, nhưng phần lớn trong đó là sợ hãi.
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh liếc mắt nhìn nhau, có tình huống phát sinh!
Một hàng ba người nhanh chóng xông lên đỉnh núi, nhìn địa hình nơi đỉnh núi Diệp Sảng lắp bắp kinh hãi, chỗ này đúng là một cái hố rất to, hiển nhiên chính là một miệng núi lữa. Bán kính chổ nhỏ nhất cũng hơn 100 m, hố to sâu vài chục mét, đen sì sì một mảng, miệng núi lửa bốn phía có không ít người chơi, lớn nhỏ gì cũng phải đến 20-30 người chia ra làm hai nhóm đối diện nhau.
- Có chuyện gì thế? Diệp Sảng xông lên trước.
- Ngươi, ngươi là ai?Một nam cung thủ cảnh giác hỏi.
Diệp Sảng nhìn nhìn đám người này, xem ra là người mang khẩu Desert Eagle cùng kẻ cầm trường cung kia là chủ lực của đội.
- Huynh đệ, chúng ta chỉ là khách qua đường thôi! Tinh Tinh giải thích.
- Qua đường hả? Qua đường mà lại nhầm Thiên Xà Lĩnh mà tới hả? Nam cung thủ hoài nghi hỏi.
Diệp Sảng lại nhìn sang nhóm người đang đứng đối diện, hai bên đều là vận sức chờ tình huống phát sinh, phỏng chừng BOSS ở Thiên Xà Lĩnh sắp được sinh ra.
- Các huynh đệ, không giấu gì các ngươi, chúng ta là tới thu thập mật rắn, có việc cần dùng gấp! Diệp Sảng giải thích,- Chúng ta không phải tới tìm BOSS đâu.
Nam cung thủ thấy A Nhuế mang theo thùng dụng cụ, lại thấy Diệp Sảng trước sau chỉ ba người, nên cũng cho là Diệp Sảng cũng không nói láo, cảm thấy tình hình cũng đã đỡ căng thẳng một chút: - Bằng hữu, các ngươi có thể cho ta xem ID không, ta muốn xem các ngươi có phải ‘ Đại Diệp thương hội ’ không?
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh lại liếc mắt nhìn nhau, “ Đại Diệp thương hội” là cái công hội gì thế?
Nam cung thủ chủ động show hàng: - Thổ gia Miêu Trại - Thịt Dê Xiên!!
Tên hay, cái tên thật hay đó nha, đã là cung thủ, vừa lại kêu là Thịt Dê Xiên, muốn một tiển bắn người ta thành món dê xỏ lụi a?
Ba người bọn Diệp sảng liền trưng ra ID, Thịt Dê Xiên nhẹ nhàng thở phào: - Xem ra các ngươi không phải là người của Đại Diệp thương hội.
Diệp Sảng hiếu kỳ hỏi: - Đại Diệp thương hội là cái hội gì thế?
Thịt Dê Xiên nói: - Chính là cái đám đối diện kia kìa!
Diệp Sảng nhìn kỹ một chút, sắc mặt thay đổi, trong cái đám hỗn tạp đứng đối diện kia là cái tên oan gia- đúng cái thằng mặt đen lần trước lừa hắn lúc trên thuyền.
Vô Địch Hắc Thương Vô Địch Hắc Thương - Biên Thành Lãng Tử