Đừng để tâm đến thất bại mà chỉ nên nhìn vào những sai sót của mình.

Ngạn ngữ châu Phi

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:31:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 39
ạ Toa ngồi ở trên giường, vươn vươn lưng mỏi, nhìn gian phòng trống trải, có chút mất mác, tầm mắt chuyển tới nơi còn có thể cảm thấy bóng dáng Tần Lạc tồn tại, nhưng tất cả đều không trở về được.
Chuông cửa kêu leng keng, cắt đứt suy nghĩ của Hạ Toa, nhìn đồng hồ, gãi gãi đầu, đi xuống lầu mở cửa.
"Anh dậy sớm vậy? Đợi em thay quần áo." Thấy Tiêu Thần đứng ở ngoài cửa, Hạ Toa còn buồn ngủ nói, đi lên lầu.
"Từ từ đi, không vội vàng." Tiêu Thần đóng cửa lại, đổi giày, hướng về phía bóng lưng Hạ Toa nói.
Mặc dù là lần đầu tiên tới, nhưng giống như tới rất nhiều lần, Tiêu Thần quen cửa quen nẻo đi vào phòng bếp, từ trong tủ bát lấy ra chén, đem đồ ăn mới mua chuẩn bị thỏa đáng, để vào trên bàn ăn. Lại từ trong tủ lạnh lấy ra sữa tươi, rót một ly.
"Anh là bảo mẫu nhà em sao?" Hạ Toa từ trên lầu đi xuống, thấy đồ ăn trên bàn, không khỏi nhạo báng Tiêu Thần.
"Nếu như em nguyện ý, anh chính là bảo mẫu của em." Nhìn Hạ Toa ngồi ở bên cạnh bàn ăn điểm tâm, Tiêu Thần cười hì hì nói qua.
"Ăn ngon thật, anh cũng ăn đi." Hạ Toa gắp lên một chiếc bánh bao hấp đưa đến bên khóe miệng Tiêu Thần nói.
Bánh bao hấp không phải ngọt, nhưng là ăn ở trong miệng Tiêu Thần so mật còn ngọt hơn, đặc biệt là Hạ Toa cũng không có đổi đũa, vẫn cầm cặp đũa đó gắp đồ ăn, không để ý đôi đũa đó cô đang ăn rồi.
"Ăn ngon no bụng quá!" Hạ Toa xoa tay vỗ vỗ bụng mình.
"Còn nửa ly sữa tươi em không uống sao?" Nhìn trên bàn còn dư lại nửa ly sữa tươi, Tiêu Thần hỏi Hạ Toa.
"Uống không được, nếu không anh uống hết đi, sữa tươi này rất đắt tiền, bỏ đi thật lãng phí." Hạ Toa chỉ là thuận miệng vừa nói như thế, không nghĩ tới Tiêu Thần lại thật sự đem nửa ly sữa tươi uống một hơi cạn sạch.
Nhìn Tiêu Thần bận trước bận sau thu dọn cái bàn, Hạ Toa ánh mắt có chút đăm chiêu, trong thoáng chốc giống như lại thấy được bóng dáng Tần Lạc.
"Hạ Toa, chúng ta có thể lên đường sao?" Nhìn Hạ Toa có chút ngẩn người, Tiêu Thần đưa tay ở trước mắt của cô quơ quơ, dịu dàng hỏi.
"A, em đi lấy túi sách." Nhìn gương mặt Tiêu Thần xuất hiện tại trước mặt của mình thì Hạ Toa lúc này mới phục hồi tinh thần lại, hướng về phía Tiêu Thần nói.
Nhìn Hạ Toa vội vã rời đi, Tiêu Thần bất đắc dĩ cười cười, đi tới cửa đổi giày. Cho tới nay đều là phụ nữ chủ động theo đuổi hắn, phục vụ hắn. Sau khi gặp phải Hạ Toa, tất cả giống như đã thay đôi, hắn cũng hiểu thì ra là chỉ cần có thể thấy khuôn mặt tươi cười của cô, như vậy tất cả mọi việc mình làm đều là đáng giá.
"Một hồi anh xem một chút Khiếu Thiên Nhai hộ em nhé, xem hắn rốt cuộc có đáng tin cậy không." Hạ Toa mặc cho Tiêu Thần dắt tay của cô, hai người đi xuống tầng ngầm, lên xe trước, Hạ Toa nhìn Tiêu Thần dặn dò.
" Ừ, anh nhất định tranh thủ đem mười tám đời tổ tông nhà hắn cũng hỏi lên có được hay không?" Nhìn bộ dạng khẩn trương của Hạ Toa, Tiêu Thần không khỏi nhạo báng.
"Ghét, anh cười nhạo em à?" Hạ Toa bĩu môi, hướng Tiêu Thần hừ lạnh.
"Công việc của em sao rồi?" Lái xe ra khỏi gara, Tiêu Thần nhìn Hạ Toa còn quệt mồm thở phì phò hỏi thăm.
"Buổi sáng gọi điện thoại xin nghỉ rồi, em mới không muốn tiếp tục ở lại công ty làm cho người ta chế giễu." Nhớ tới bên đầu điện thoại kia có chút thanh âm cười nhạo, cô tức giận cũng không làm được gì.
"Vậy bây giờ có tính toán gì không?" Hắn rất muốn Hạ Toa đến công ty của hắn, nhưng lại không có biện pháp nói thẳng, chỉ có thể thử dò xét rồi tính.
"Em học tài vụ và kế toán chuyên nghiệp, nhưng mà em lại không muốn làm tài vụ, tìm công việc thư ký mà làm thôi, nếu là không thích hợp cùng lắm thì đi bán hàng ở cửa hàng của Hàn Dạ, dù thế nào đi nữa lần trước anh ấy đã đồng ý với em rồi." Hạ Toa suy nghĩ một chút nhàn nhạt nói qua.
Đầu năm nay tìm việc làm cũng dựa vào quan hệ, có bối cảnh trình độ học vấn chỉ là một trang giấy, vẫn bị người ta áp bức bóc lột, thậm chí còn phải đi đêm mới xin được vào làm
“ Anh biết một công ty, đang tuyển người, làm chuyên viên em có muốn làm không?" Nhìn Hạ Toa có chút mất mác, Tiêu Thần tiếp tục thử thăm dò.
"Cách nhà em gần không? Anh biết con người của em không có nhận biết phương hướng." Cô hiện tại cũng đã hiểu, có người ở công ty để dựa dẫm, còn hơn so với một mình một người một ngựa mạnh hơn nhiều, cuộc đời này người hay là muốn thực tế chút.
"Có xe bus, cách nhà em nửa giờ." Thấy bộ dạng Hạ Toa một bộ có thể thử xem, Tiêu Thần nhàn nhạt cười.
"Vậy thì tốt, em đi, anh và người ta có quen biết à. Đầu năm nay có quan hệ mà không cần là người ngu." Hạ Toa nhìn Tiêu Thần dặn dò.
"Vậy nếu như anh nói đó là công ty của nhà anh, em còn muốn đi sao?" Nghe Hạ Toa vừa nói như thế, Tiêu Thần ngẩn người một chút, sớm biết Hạ Toa nghĩ thông suốt vậy hắn còn phí nhiều miệng lưỡi như vậy làm gì?
"Đi, tại sao không đi." Cô ở đây không công việc cũng mau miệng ăn núi lở rồi, có công việc đương nhiên là muốn đi.
"Được rồi, thứ hai tuần sau anh tới đón em đi công ty phỏng vấn, yên tâm đi chỉ là hình thức mà thôi." Sợ Hạ Toa lo lắng, Tiêu Thần giải thích.
"Ừ, cám ơn anh." Mặc dù trong lòng có chút khinh bỉ mình, nhưng thực tế thì rất tàn khốc, mặc dù chỉ cần cô mở miệng, Tiêu Thần tuyệt đối sẽ cho cô đầy đủ tiền xài, nhưng là như vậy cô tiêu tiền sẽ không an lòng, mặc dù nói công việc này cũng là hắn giới thiệu, nhưng ít ra đây là mình lao động mà có được.
"Đừng khách khí, vào công ty xong, cố gắng làm tốt." Xác nhận Hạ Toa sẽ đi công ty, Tiêu Thần lúc này mới yên lòng lại, hắn lo lắng Hạ Toa không muốn tiếp nhận ý tốt của hắn, chỉ là hoàn hảo Hạ Toa cũng không có cự tuyệt.
Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối - Ưu Thương Nhĩ Hoàn