Người khôn ngoan nhất không phải là người gặt hái được nhiều thành công, mà là người biết biến thất bại thành những lợi thế nhất định.

Richard R. Grant

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 217 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 431 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 05:31:42 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.2 - Chương 8: Mượn Rượu Giải Sầu
iên tiếp mấy ngày Hạ Toa cũng không có về nhà, vẫn sống ở bên trong quán bar của Tần Di, mỗi ngày đều uống say như chết. Tiêu Thần nhìn ở trong mắt, gấp ở trong lòng, nhưng mà lại không thể làm gì.
"Cô nói xong chưa? Chuyện cô lên giường với Tần Lạc cần gì phải nói rõ ràng với tôi như thế?" Hạ Toa đang say chếnh choáng nhận điện thoại, hướng về phía đầu điện thoại bên kia la hét.
Cô vốn mở điện thoại là chờ Tần Lạc giải thích, nhưng cuối cùng vẫn là Kha Nham gọi đến khoe khoang, điều này cũng khiến cho Hạ Toa mấy ngày nay càng hỏng bét, " Cạch " điện thoại di động bị ném xuống đất, vỡ tan tành.
"Tiêu Thần, uống rượu với em." Hạ Toa cầm chai rượu lên, có chút lay động đi đến bên người Tiêu Thần ngồi xuống, cùng hắn chạm cốc nói.
" Làm sao em phải khổ như thế chứ? Cuộc đời này cũng không phải chỉ có Tần Lạc mới là đàn ông." Tiêu Thần có chút cô đơn, hắn chẳng lẽ so ra kém Tần Lạc như vậy sao?
"Không cần nói đến hắn, em ghét hắn." Hạ Toa trừng mắt liếc Tiêu Thần, ngửa đầu uống rượu vào, cô chỉ chỉ là rời đi nửa tháng mà thôi, cứ như vậy không chịu nổi lên giường với người khác. Nếu là như vậy, tại sao ban đầu muốn tới trêu chọc cô đây? Tại sao.
Nhìn bộ dạng đau lòng của Hạ Toa, Tiêu Thần yên lặng thở dài, không nói thêm gì nữa, trong đầu cũng buồn bực uống rượu, trong lòng là tư vị rất không phải.
"Tại sao vậy?" Tang Thuyết đi vào, thấy đầy bàn vỏ chai rượu, xác điện thoại vỡ tán loạn, lại nhìn hai người ngồi liệt ở trên ghế sofa, không nhịn được lắc đầu lẩm bẩm.
"Chị Thuyết." Thấy Tang Thuyết đi tới, Tiêu Thần để chai rượu xuống đứng lên.
"Làm sao cậu lại để cô ấy uống vậy?" Nhìn Hạ Toa uống say bất tỉnh, Tang Thuyết có chút bất đắc dĩ hỏi thăm Tiêu Thần.
"Em có thể có biện pháp gì?" Nhìn Hạ Toa nửa nằm ở trên ghế sofa, Tiêu Thần cũng là gương mặt bất đắc dĩ.
"Cậu đi theo chị đi, Tần Lạc tới,chuyện giữa bọn họ hãy để cho bọn họ tự xử lý đi." Tang Thuyết bất đắc dĩ liếc mắt nhìn Hạ Toa, vỗ vỗ bả vai Tiêu Thần, sâu kín nói qua.
Tiêu Thần cười lạnh một tiếng, nhìn Hạ Toa, cái gì cũng không nói, xoay người đi theo Tang Thuyết đi ra ngoài, đi tới cửa thì thấy Tần Lạc đang đứng ở cửa, hướng hắn khinh bỉ dựng ngón giữa, liếc hắn một cái, bước nhanh tránh ra.
Tần Lạc đi vào trong phòng, nhìn một mảnh hỗn độn, nhướng mày, mấy ngày nay hắn không có liên lạc với Hạ Toa, chỉ là muốn để cho cô tỉnh táo lại, không nghĩ tới cô lại đem mình làm cho chật vật như vậy.
"Hạ Toa?" Tần Lạc đi tới bên sofa, ngồi dưới đất, ôm cô vào trong lòng.
"Tôi muốn uống rượu." Hạ Toa say không biết trời đất gì, dùng lực đẩy Tần Lạc ra, bò đến bên bàn trà, lại đem chai rượu cầm lên.
"Tốt lắm, đừng uống nữa." Tần Lạc đoạt lấy chai rượu trong tay Hạ Toa, lạnh lùng nói.
"Anh là ai, thật đáng ghét, ngày mai bảo Tần Di đuổi anh, thậm chí có nhân viên phục vụ quản cả chuyện của khách nữa!" Hạ Toa say lảo đảo đứng lên, chỉ vào mặt Tần Lạc nói xong, dưới chân mất thăng bằng, ngã vào trong ngực Tần Lạc.
"Anh nên làm thế nào cho phải đây?" Nhìn Hạ Toa nằm trong ngực mình, Tần Lạc thở dài, hắn lần này trở về S thị thật ra là muốn nối lại tình duyên với Hạ Toa, tối thiểu trước khi người nhà mình biết thì hắn có thể cho Hạ Toa một đoạn hồi ức tốt đẹp, ai biết thế nhưng lại xảy ra chuyện này, hắn cho là Hạ Toa sẽ lựa chọn tin tưởng hắn, nhưng hắn thật sự là quá đề ình, cũng quá coi thường lòng đố kỵ của phụ nữ rồi.
"Tần Lạc, em đang đợi anh giải thích, tại sao anh không giải thích, còn muốn để cho Kha Nham nhiều lần gọi điện nói chuyện thân mật giữa hai người, em nên như thế nào làm, nên làm cái gì." Hạ Toa tựa vào trong ngực Tần Lạc lẩm bẩm.
Tần Lạc cứ như vậy đứng, mặc cho Hạ Toa tựa vào trong ngực của hắn ngủ, thái độ cũng là lạnh lẽo. Hắn vẫn luôn không muốn tin tưởng Kha Nham sẽ làm ra chuyện như vậy, thấy vậy lần thứ nhất hắn thật sai lầm rồi,
Nhìn Hạ Toa đang ngủ say, Tần Lạc ôm cô đi ra khỏi phòng, hướng trên lầu hai đi tới. Đẩy cửa vào, lại phát hiện bên trong phòng nghỉ ngơi đã ngồi không ít người, mọi người tựa hồ cũng biết hắn sẽ đến vậy.
Tần Lạc không nói gì, chỉ là đem Hạ Toa ôm đến bên trong đặt cô xuống giường, sau đó đóng cửa lại đi ra, ở một bên ghế sofa còn trống không ngồi xuống, nhàn nhạt mở miệng nói.
"Tôi hiểu mọi người đều đang đợi lời giải thích của tôi, tôi sẽ không làm thương tổn Hạ Toa."
Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối Vợ Đẹp Trộm Tim: Đại Thiếu Phúc Hắc Đừng Phách Lối - Ưu Thương Nhĩ Hoàn