We have more possibilities available in each moment than we realize.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Mộc Tâm Hàn
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 40 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 578 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 23:00:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 8
hương 8: Bơ dành cho người phóng khoáng, lạc quan
Nghiêm Túc đang cầm điện thoại, nét mặt mang theo vài phần nhạo báng:” An Dương, không biết bác gái với bà nội tìm cho cậu một người vợ như thế nào?”
“ … …”
“ Chí ít so với ông nội đính hôn cho tôi, hơn là được rồi….. Cô ta, gọi là gì mà Đan Thuần hay ‘Đan Xuẩn’ ….không biết nữa!”
Trữ Đan Thuần dựa vào cửa sổ chú tâm nghe.
F.U.C.K! Dám bảo cô là Đan Xuẩn..
Cô tức giận đến cắn cắn môi, hung hăng nắm tay đấm vào khoảng không. Lớn lên đẹp trai là giỏi à!
Có tiền là giỏi à!
. Đột nhiên, ánh mắt của cô dừng ở trên chiếc bánh gatô vừa bưng lên, khóe miệng lau chùi một chút, cười quỷ dị.
Nghiêm Túc mới từ trong phòng đi ra.Bỗng dưng trước mắt tối sầm lại, một mùi hương vị ngọt ngọt chán ngấy bổ nhào trong lỗ mũi.Taytheo phản xạ lau chùi trên mặt, DÍNH.
Chết tiệt! Là bơ!!!
Trữ Đan Thuần đạt được ý muốn, buồn cười nhìn người trước mặt:” Bánh gatô dành cho người phóng khoáng lạc quan.” Một khối bánh gatô to như thế cho hắn đắp mặt nạ. Thật sự là đáng tiếc mà.
Nghiêm Túc cố sức mở mắt, tức giận như muốn giết người nào đó đang đứng ở bên cạnh! Ánh mắt nhìn chung quanh một vòng, chỉ cười gằn TRỮ – ĐAN – THUẦN!!!
“ Thật sự là không có ý tứ …… Tôi không cố ý ……..’là có ý’. Xin lỗi ……… Anh không nên tức giận …” Trữ Đan Thuần làm bộ sợ sệt, đầu cúi thấp, ánh mắt dưới gọng kính kia có ý cười châm biếm. Đáng tiếc là người khác không nhìn thấy.
Nghiêm Túc xin thề, người phụ nữ này chắc chắn là cố ý! Nếu không phải thì tại sao lại vừa đúng lúc ở trên mặt mình! Sét đánh chết anh cũng không tin đó là trùng hợp.!
“ Cô không phải cố ý? Là có ý chứ? … Ừ?” Giọng điệu ngấm ngầm chịu đựng sự tức giận.
Trữ Đan Thuần bĩu môi, thật mất hứng, bị người đàn ông nhìn ra … “ Anh cứ coi như là được đắp mặt nạ miễn phí đi, tôi không lấy tiền đâu!” Cô nói xong, lau chùi kem ở dưới chân. CHẠY!
Sắc mặt Nghiêm Túc tối thui lại, so với sắc mặt Bao Chửng còn muốn đen hơn. FUCK! Lần sau đừng để cho anh tìm thấy được điểm yếu của người phụ nữ xấu xí kia!
Người hầu Tiểu Nambắt đầu chuẩn bị gọi cậu chủ xuống ăn, nhưng phát hiện trên mặt của cậu chủ đầy bánh gatô. Thật sự là tức cười. Cô nhịn cười:” Cậu chủ …. Hmmm … ăn!” Đáng tiếc cô nhịn không được, bật cười, bị người nào đó dùng ánh mắt sát nhân nhìn đến.
Tiểu Namvừa xuống lầu vừa suy nghĩ, cậu chủ nhà mình hay dùng bơ đắp mặt nạ sao? Với cậu ấy, nhất định là như vậy. Cô bị kích động đi nói cho chị em khác. Sau đó người nói muốn câu chuyện hấp dẫn phóng đại là: cậu chủ hay dùng bơ trát lên mặt để làm đẹp da!
Vợ À, Thua Em Rồi Vợ À, Thua Em Rồi - Mộc Tâm Hàn