There is no such thing as a moral or immoral book; books are well written or badly written.

Oscar Wilde, Picture of Dorian Gray, 1891

 
 
 
 
 
Tác giả: _Kiubi_Virgo_
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 48 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 413 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:06:20 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 3
onnichiwa xin chào các đọc giả thân yêu hôm nay là một ngày trăng thanh gió mát nước trong vắt trời trong veo nắng trong lành người trong sáng không khí……
Quân-Ren: chém gió đủ rồi
Hỳ *Cười* m.n đọc truyện vv
—————-‰
Bốn người cùng nhau xuống căn-tin ai nấy đều dòm ngó xì xào bàn tán, mà cũng phải thôi hai hot boy song sinh hạng hai Quân-Duy ( mới vào đã thành hot boy rồi ), hot boy hạng nhất Tuấn Huy và hot girl mới chuyển trường cùng nhau đi chung mà, sao tránh khỏi ánh mắt của mọi người được
Dọc đường xuống căn-tin Ren và Quân cứ cãi lộn chí chóe mặc dù những chuyện nhỏ nhặt nhất, Hắn cùng Nó đi sau nhìn chỉ biết lắc đầu ngao ngán, cách xa 8 năm gặp nhau đã vậy rồi. Cả bọn lựa một chiếc bàn trong góc khuất ngồi, nói là khuất chớ thu hút nhiều sự chú ý nhất
– Mọi người ăn gì?
– Gì cũng được _ Nó
– Cho anh phần gà rán, 1 li coca, 1 cái sandwich 1 khoai tây chiên…. _ Hắn gọi một tràng đồ ăn
– Gà rán….sandwich…..rồi…..trời Huy ca anh ăn nhiều thế? _ Ren quay cuồng đầu óc
– Hehe đệ khao mà _ Hắn cười nham nhở
– Đồ đểu…hix túi tiền của mình
– Còn anh phần gà rán và coca _ Quân
– Tiền _ Ren xòe tay trước mặt Quân
– Mày khao nó sao không khao anh mày?
– Ang Huy là báo ơn còn anh là báo oán thì có tiền đây
Quân mặt đen như lọ nồi móc tờ 500 nghìn đưa cho Ren, anh quay bước đi về phía quầy
Tự nãy giờ nào ai để ý Hắn cứ ngồi nhìn Nó mãi, không biết tại sao Hắn lại như vậy nữa Hắn chỉ biết khi nhìn Nó tim lại đập liên tục không ngừng, có lẽ anh mắc bệnh tim hay là triệu chứng của một chứng bệnh lâu năm nào đó, Hắn xua đi những suy nghĩ vẫn vơ đó nhưng vẫn không ngừng nhìn Nó như rằng anh nhìn mãi không chán
Liên Băng đứng từ xa máu nóng dồn lên não, bóp lon nước ép trên tay, nhìn Nó như muốn ăn tươi nuốt sống ” Con nhỏ đó có gì đặt biệt tại sao lại thu hút đến vậy? kể cả anh Huy tại sao lại nhìn nó bằng ánh mắt chiều mến đến vậy?”
– Chị hay để em cho nó bài học? _ Anh Vũ đứng cạnh
– Ừ….Cẩn thận
– Vâng
Anh Vũ nhết mép cầm khay thức ăn đứng lên đi thẳng đến phía Nó….
Mọi chuyện sẽ ra sao…..
_______________End chap_______________
( Hỳ t/g đang bị mắc chứng bệnh vô cùng trầm trọng là mù ý tưởng nên chap này hơi ngắn đọc giả thông cảm *Cúi đầu* )
Vợ À ! Lạnh Lùng Quá Đấy Vợ À ! Lạnh Lùng Quá Đấy - _Kiubi_Virgo_