Hãy xem mỗi trở ngại là một cơ hội.

Tiến sĩ Wayne Dyer

 
 
 
 
 
Tác giả: Ếch Socola
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 83 - chưa đầy đủ
Phí download: 8 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 426 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:08:38 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 19 - 3
nh ta tính làm cái quái gì đây hả trời ơi?”
Mắt nó chăm chú dõi theo từng hành động của hắn như chờ đợi, chờ xem hắn tính làm cái gì mà sao lại bỏ áo sơ - mi ra làm chi? Bỗng nhiên mặt nó đỏ bừng bừng lên, tình thế không ổn rồi, nhìn cảnh này nó không kiềm chế được rồi. Dù không muốn đâu nhưng nó đành che mắt lại không sợ hắn quay ra là biết điểm yếu của nó thì gay to, nói thế thôi chứ nó vẫn nhìn cái cảnh trước mặt mình qua kẽ ngón tay.
Phịch!
-Nhà có rượu vang không? - Hắn rồi xuống cái ghế Sofa trong nhà bà bán thịt, chân bắt chéo, khuỷu tay trái chống vào thành ghế, tay phải thì để hờ hững.
-Có... có... - Cả lũ ấp a ấp úng rồi chảy tán loạn đi lấy rượu.
“Chờ chút đã... Mình nhớ cái cảnh này!? Đã nhìn ở đâu đó rồi!”
Nhìn hắn lúc này, nó bỗng nhớ ra cái gì đó, rất quen. Phải rồi, đây chẳng phải là cái hình ảnh cái ngày đầu tiên nó bước chân vào nhà hắn hay sao? Thế này thì có nguy cơ... tình hình không ổn rồi.
Cộp!
Một bà mỏng dính đặt chai rượu vang xuống chiếc bàn bên cạnh hắn cộng thêm đủ mười hai cái ly to. Hắn rót ra một ít rồi uống thử, khẽ gật gật đầu:
-Vị đúng là không tệ! Để tôi pha cho mỗi người một ly, được chứ?
Chẳng chờ đến sự đồng ý của mấy cô nàng kia thì hắn đã tự tìm đường mà đi vào trong bếp của nhà đó, đặt mười mấy cái ly kia trên bàn thì hắn cười thầm trong lòng. Rót rượu vào từng ly, hắn cho thêm một số loại rượu khác vào, sát thủ mà nên hắn sống dưới rất nhiều lớp vỏ bọc, người pha chế rượu ở quầy Bar thì hắn cũng đã từng làm rồi nên có lẽ rất thành thục. Làm xong xuôi thì hắn bê ra, nói:
-Này, mỗi người thử một ly đi! Nếu người nào uống vào mà không làm sao ấy thì tôi sẽ lấy người đó, ok chứ?
-Ok!?
Tất cả các nàng cùng lao vào, tranh nhau lấy một ly rồi uống cạn sạch, hắn cũng mời bà bán thịt bò một ly luôn, bà không ngại ngần gì mà cũng... uống. Thaayscais cảnh tuwowngjnayf thifnos chỉ confbieets há hốc mồm rồi chán nản hỏi bà ấy:
-Bác ơi, bác tính tranh chồng với con gái bác luôn hay sao?
-Khụ... khụ... - Đang uống ngon miệng thì chỉ vì cái câu của nó làm bà ho sặc sụa rồi trừng mắt nhìn nó, nói trúng tim đen của bà ấy mất rồi. Quả thật thì, bà ấy cũng muốn đó, chỉ vì hắn quá đẹp trai thôi à. Định luật không hề sai! Đẹp trai là có tội. Cơ mà nó cũng giỏi ra phết ấy.
Đợi cho tất cả cùng uống xong thì hắn đi lại đến gần một cô nàng “heo rừng”, tay nâng cằm cô nàng lên, biết ý thì cô cũng nhằm mắt lại, chu mỏ ra chuẩn bị đón nhận cái nụ hôn mong chờ từ bấy lâu mà không phải ép buộc. Cuối cùng thì giấc mơ ấy cũng sắp thành hiện thực rồi đây.
-COn gái tôi đẹp mà, thể nào thằng bé ấy chả thichs1? - Bà bán thịt nuối tiếc lắm nhưng vẫn cố cười mà khen, đúng là không biết xấu hổ rồi.
Ọt!
Ọt!
“Cái gì?”
Bỗng nhiên, cả bà bán thịt bò, cả mười mấy cô con gái ôm bụng lao hết vào trong nhà về sinh, không biết là có đủ chỗ không nữa đây. Mặt nó đờ ra, mắt to mắt bé mà nhìn cái cảnh tượng trước mặt, nhịn cười được mới là chuyện lạ à nha!? Hắn vội vàng vớ lấy cái áo sơ - mi, đặt tiền trên bàn rồi lấy túi thịt bò bà bán hàng đã để sẵn trên đó. Tiện tay bế luôn nó lên rồi nói lớn:
-Bác ơi, cháu mua thịt bò xong rồi nhá, tiền cháu để trên bàn, không cần trả lại tiền thừa đâu ạ! Chào bác, cháu về!?
-Thằng quỷ kia! Quay lại đây!? - Bụng bà ta khó chịu làm nhưng không thể để mất con mồi đó được, bà vẫn “gắng gượng” gọi lại.
-Dạ thôi ạ!? Cháu không ngu! - Nói rồi hắn bề nó chạy sâu vào trong chợ, không dám quay đầu lại nữa.
-Woa~ Anh thoát được cơ à! - Càng ngày càng nhận ra rằng nó giả tạo không thể tưởng tượng được, kế hoạch phá sản một ách nhanh chóng, đau lòng lắm - Kỉ lục Việt Nam à nha!?
-Lắm mồm, tối nay ăn đòn 10 trận là còn ít đấy, nghe rõ chưa? - Hắn trợn mắt nhìn nó, quát xối xả.
-Được rồi, xin lỗi mà! Ủa, anh làm gì mà mấy bà ấy chạy hết vào phòng vệ sinh vậy? Tôi tưởng anh tình hôn cái bà “heo rừng” kia mà! - Nó hỏi, mặt ngu ngu ngơ ngơ. Mặt vẫn còn cái độ dày của thớt luôn đấy.
-À, vừa cho ít thuốc xổ vào mấy cái ly rượu ấy mà, nhìn mặt con “heo rừng” ấy đã muốn ói rồi, đằng này lại chu mỏ ra nữa trông như con quỷ! Tởm quá, nghĩ lại mà nổi da gà! - Trả lời nó rồi hắn bỗng rùng mình một cái khi nghĩ lại cái cảnh mấy em biệt đội siêu mỏng, siêu dày kia - Thuốc xổ thì không biết làm sao mà hôm nay anh lại lấy rồi bỏ ngay vào túi quần, may thật!
“Đáng ghét thật, phá sản cả kế hoạch lớn của mình!?”
Suy nghĩ một hồi, nó bỗng nhảy cẫng lên như đúng rồi:
-Anh cũng quá đáng thật đấy, thuốc xổ thì làm con gái người ta chạy ra chạy vào nhà vệ sinh mà không thấy ngại à?
-Quá đáng cái gì chứ! Không làm thế thì ai mà thoạt được?
-Cách khác cũng đâu có chết người?
-Không thích, được chưa!
Rốt cuộc thì hắn và nó cứ vừa đi vừa cái nhau, mua nốt một ít khoai với cà rốt về nhà mẹ nó làm món bò sốt vang thì tuyệt vời rồi, ngoài ra còn đi mua thêm rượu và ít bánh mì nữa. Dù cãi nhau đó nhưng nó vẫn phải quay đi, hắn đang bế nó mà, làm sao mà không nhìn vào cái thân hình kia được cơ chứ, khó chịu thật. Phát hiện ra cái kiểu ấy của nó thì hắn lại tiếp tục nghĩ ra cách trêu nó, điểm yếu của nó bị phát hiện mất rồi...
Vợ À , Cưng ... Ngốc Thật ! Vợ À , Cưng ... Ngốc Thật ! - Ếch Socola